Ác mộng khỏa thân
Chương 5
Ở trước một cửa hàng nào đó, một con gấu đồ chơi thật to đang hoa chân múa tay về phía người qua đường phát đơn quảng cáo sản phẩm. Tú Vy cảm thấy chơi rất vui, liền đứng ở đó xem náo nhiệt. Con gấu kia chú ý tới Tú Vy, lắc lư lắc lư đi tới, giơ hai bàn tay to muốn ôm lấy cô. Mọi người xung quanh cười khanh khách né tránh. Tú Vy cho rằng gã đang đùa giỡn, thế nhưng gã đột ngột chuyển hướng ôm lấy cô.
Vy bị dọa nhảy dựng, bắt đầu liều mạng giãy giụa, thế nhưng gã càng ôm càng chặt, dáng điệu ngây thơ đáng yêu nhưng khuôn mặt đã trở nên hung ác dữ tợn, cô thậm chí cảm thấy con gấu này muốn cắn cô. Quá trình lôi kéo giằng co vài giây hay vài phút nhưng cơ thể cô đã không thể cử động được nữa, chỉ nhớ rõ thời điểm cô giãy thoát, nút áo sơ mi đã bị bung mở toàn bộ ngực cô đang trần trụi trước mặt con gấu, cô cố sức che lại nhưng vẫn không thể cử động được cô bất lực nhìn xung quanh để cầu cứu nhưng… Tất cả mọi người đang nhìn cô…
– Không!!!
Vy choàng tỉnh dậy, trán cô lấm tấm mồ hôi cô vừa trải qua một cơn ác mộng kinh khủng, là cơn ác mộng thứ 3 trong tuần của cô sau khi cô bị ám ảnh sự cố ở quán cà phê tuần rồi. Vy cảm thấy cổ họng mình khô khan, cô cần uống nước, cô vứt chiếc chăn qua một bên bước xuống giường. Cô thọt chân vào đôi dép bông hình con mèo mang trong nhà của mình và với lấy cái quần ngủ dài mặc vào, cũng như bao cô gái khác Vy có thói quen chỉ mặc áo và quần lót khi đi ngủ, cô vừa thọt một chân vào thì chợt nhớ…
“Hôm nay ba mẹ đã đi nước ngoài du lịch vài hôm nên nhà không có ai cả”
Cô vứt chiếc quần lại chỗ cũ và mở cửa bước đi ra ngoài. Đôi dép lệch xệch lên sàn nhà bằng gỗ dưới ánh đèn mở ảo trong nhà một cô gái mặc một chiếc áo thun rộng và mỏng bên trong cặp ngực căng tròn không có gì nâng đỡ nên đang nhấp nhô theo bước đi của cô. Cô ngáp một cái dài và vươn vai như thể sẽ làm cho cô cao hơn chút nữa, chiếc áo bị kéo lên theo động tác vươn vai của cô làm lộ ra bên dưới một chiếc quần lót ren màu đen trông thật quyến rũ, cô chợt nhận ra…
“Lâu rồi mình không đi lại trong nhà mà ăn mặc thoải mái như này”
Nghĩ rồi cô chợt tụt phăng chiếc quần lót ren nhỏ xuống chân và ném nó vào lên chiếc bàn ăn bằng gỗ sang trọng. Vy đang mở tủ lạnh lấy một chai nước ép hoa quả ra rót vào ly, cô vừa uống xong một ngụm bỗng nghe có tiếng động phát ra bên ngoài hành lang, cô đặt ly nước xuống cẩn thận bước chậm rãi lại phía cửa hành lang. Bước tới gần cửa cô cô chậm rãi kéo tấm màn che cửa lại để xem phía sau cánh cửa đó là thứ gì, tâm trạng cô hơi lo sợ mặc dù biết rằng có thể là do cô nghe lầm nhưng vẫn có một nỗi lo tồn tại trong suy nghĩ của cô…
“Nếu như thật sự có ai ngoài này thì phải xử lý như thế nào”
Vy nắm chặt bức màn và kéo mạnh qua, một cơn gió lạnh ban đêm thổi vào Vy làm cô lạnh cả người, trước mặt cô là cánh cửa hành lang đang mở toang một bên cửa, cô chợt thắc mắc…
“Mình đâu có mở cửa hành lang đâu nhỉ?”
Cô với tay ra kéo cánh cửa lại và bóp khóa trong lại, cô cảm thấy yên tâm hơn với hành động vừa rồi. Nhưng sự yên bình không kéo dài được lâu, cô lại nghe thấy có tiếng chân đang vội vã trên sàn gỗ, cô lại trở nên căng thẳng vì cô biết trong nhà chẳng còn ai cả, cô với tay tháo chiếc thun đang cột ở tay ra, vén mái tóc nâu dài rối tung đang phủ trước mặt cô ra sau và cột nó ra sau như thể cô sắp bước vào trạng thái chiến đấu.
“Việc mình phải làm bây giờ là chạy thật nhanh vào phòng và khóa cửa lại đợi trời sáng mọi chuyện sẽ ổn thôi”
Vy bước thật nhanh vào phòng cô mở nắm cửa ra và bước vào phòng đóng cửa lại bóp chốt cửa, nhưng cô chợt dừng lại cô đứng lặng người một lúc lâu không nhúc nhích gì cả mắt cô vẫn dán vào chiếc cửa, gương mặt xinh đẹp của Vy toát lên một vẻ sợ hãi cô chợt nhớ ra…
“Lúc mình ra ngoài mình không hề đóng cửa phòng sau bây giờ nó lại đóng lại”
Vy không dám quay đầu nhìn lại vì cô sợ sau lưng mình có một ai đó đang đứng chăm chăm nhìn cô như trong các bộ phim kinh dị. Cô từ từ xoay đầu lại, trước mặt cô một bóng đen cao lớn cao hơn cô một cái đầu đang đứng sừng sững trước mặt cô, Vy hoảng sợ cực độ cô muốn la lên nhưng cổ họng đã bị một cái gì đó nghẹn lại làm cô lắp bắp:
– A… a… a… l… à… a… i?
Hắn không trả lời tiến lại gần Vy, Cô đứng muốn quay lưng bỏ chạy nhưng chân cô đã mềm nhũn ra cô thấy rõ hắn đang đeo một chiếc mặt nạ hình con gấu bông giống trong giấc mơ của cô, cô như sắp ngất đi vì sợ, hắn tiến lại gần cô hơn khi hắn dừng lại hắn vòng tay qua người ôm trọn cả người cô vào lòng, cô muốn vùng vẫy thoát ra, không như giấc mơ cô vẫn có thể cựa quậy được để thoát khỏi vòng tay của hắn, nhưng cô càng vùng vẫy thì hắn lại càng siết chặt cô hơn, cô cảm thấy khó thở vô cùng, Vy càng lúc càng yếu đi nhưng hắn thì vẫn cứ siết chặt như vậy.
Đến lúc vy bất lực thôi không vùng vẫy nữa hai tay cô buông xuống hắn đưa mặt lại gần mặt cô và nở một nụ cười, hắn vác cô lên vai nhẹ như không và tiến lại giường đặt cô xuống. Hắn bắt đầu lấy trong cái balo đặt ở góc phòng ra một chiếc vải bịt mắt màu đen, hắn bắt đầu bịt mắt cô lại, hắn tiếp tục lôi ra một sợi dây vải dài hơn và trói hai tay cô ra phía sau, ngực Vy phập phồng theo nhịp thở, hắn không kiềm chế được nữa luồn tay vào trong áo, lần hai tay lên ngực nào để chạm vào đôi vú căng tròn bên trong chiếc áo thun của Vy, hắn bóp nhẹ nhàng cảm giác như trên thế gian này không có gì mềm mại hơn được nữa. Đang mải mê nắn bóp thì Vy tỉnh lại cô cựa quậy hai tay một lúc mới nhận ra mình bị trói, cô nhận ra mình còn bị bịt mắt:
– Thả tôi ra nếu không tôi la lên đó…
Hắn vẫn không trả lời nhìn cô vùng vẫy trong bất lực, dương vật hắn đã cứng lên từ lúc nào, hắn kéo chiếc áo Vy lên cao kê miệng vào cắn nhẹ lên đầu vú của Vy, hắn lấy chân chèn vào giữa hai bắp đùi vy làm cô không khép lại được. Cô nhận ra được ý đồ của hắn cô lớn tiếng la…
– Anh muốn làm gì đó?
Hắn mỉm cười với cô và kéo khóa quần xuống…
– Rồi cưng sẽ biết…
Dương vật của hắn bật ra cương cứng cọ vào âm đạo Vy, Vy hốt hoảng la lên đe dọa.
– Anh không được làm bậy, ba tôi là luật sư sẽ kiện anh chết đó.
Hắn vẫn không dừng dường như những lời đe dọa của cô lúc này trở nên vô nghĩa đối với hắn, hắn cúi thấp người xuống ngậm lấy một bên vú của Vy, dùng răng và lưỡi se đầu vú và mút mạnh, tay còn lại nắn bóp bầu vú bên kia. Vy không còn la nữa, hai chân cũng không còn khép lại, nghĩ tới cảnh mình bị hiếp làm cho âm đạo của Vy ướt nhẹp nước chảy ra hai bên, hắn kéo cặp mông căng tròn của Vy lại sát người hắn cho âm đạo ẩm ướt của Vy cạ sát vào dương vật hắn và thình lình ấn mạnh xuống thọc mạnh cái dương vật dài sọc của hắn vào âm đạo của Vy.
Vy bị đột kích bất ngờ đầu lắc qua lắc lại liên hồi, miệng rên ư ử hơi thở dồn dập, Vy cũng bị kích thích cực độ. Hắn tiếp tục ấn mạnh xuống và nhịp làm Vy kêu lên mấy tiếng đau đớn, hắn nhịp mỗi lúc một nhanh mặc kệ sự phản kháng yếu ớt của nàng, hắn ngậm hết cả bầu vú của vy vào miệng và véo thật mạnh vào đầu vú đang cưng cứng của cô.
Vy giật nẩy mình lên như bị điện giật làm âm hộ nhô lên cao khi bị đâm lút cán, hắn khoái chí nhịp liên tục mỗi lúc một nhanh. Hắn tận hưởng cảm giác đê mê sung sướng khi rút dương vật ra và nhét vào miệng nàng bắn xối xả, khi hắn bắn hết số tinh khí vào miệng Vy hắn cầm chiếc quần lót của mình vo tròn lại và nhét vào miệng cô, miệng vy căng phồng lên hai bên má không vì chiếc quần lót của hắn và tinh khí hắn xả vào…
– Ưm… Ưm…
Hắn ghé vào tai cô thì thầm…
– Anh muốn em nhớ mãi mùi vị của anh…
Vy run nhẹ toàn thân, mái tóc màu nâu đã buông xõa ra sai cuộc cưỡng hiếp. Hắn vẫn trần truồng leo lên giường của Vy nằm, mùi hương của giường con gái cộng với hương thơm từ cơ thể người đẹp làm hắn ngây ngất, hắn vùi đầu vào cặp ngực của nàng và ngủ thiếp đi…
…
Còn tiếp…