Ân Tố Tố
Chương 139
Cố Hàn Uyên rời khỏi Mạn Đà sơn trang để đi đến Quy Vân trang, đầu tiên là đi gặp Lục Vô Song cùng Trình Anh.
Lục Vô Song đối với Cố Hàn Uyên đến thì vô cùng kinh hỉ, mặc dù vẫn còn phải tĩnh dưỡng không thể động đậy nhiều, vẫn là hoạt động cùng Cố Hàn Uyên trò chuyện đủ loại chủ đề.
Trình Anh trôi qua mấy ngày đã tỉnh táo lại, mặc dù đối mặt với Cố Hàn Uyên vẫn không tự chủ đỏ mặt, nhưng đã có thể mặt đối mặt nói chuyện với nhau bình thường.
Trình Anh xem như là đệ tử của Hoàng Dược Sư cũng tinh thông âm luật, thậm chí võ công am hiểu nhất cũng là Ngọc Tiêu Kiếm Pháp, cho nên Cố Hàn Uyên lần nữa lấy ra khúc phổ “Tiếu ngạo giang hồ khúc”. Hắn phát hiện cái khúc phổ này so trong tưởng tượng thì lại có hữu dụng, lần sau nếu gặp được Lưu Chính Phong thì cần phải nói lời cảm tạ mới được.
Chính là vạn nhất ngày nào đó Hoàng Dung tao ngộ với Trình Anh, biết được đối phương cũng biết đàn “Tiếu Ngạo Giang Hồ Khúc” lúc đó đoán chừng tràng diện muốn nổ tung, đương nhiên điều này cũng là Cố Hàn Uyên mong đợi, hắn càng ngày càng có thuộc tính tìm kiếm chuyện vui…
Trình Anh không có gì bất ngờ xảy ra, nàng cũng ưa thích “Tiếu Ngạo Giang Hồ Khúc” hai người rất nhanh liền bắt đầu hợp tấu, lấy nhạc giao tâm, Trình Anh sắc mặt càng ửng đỏ, chỉ cảm thấy chính mình tựa như hòa tan vào trong nhạc khúc, tựa như đang được Cố Hàn Uyên ôm thật chặt vào trong ngực.
Trong ánh mắt Lục Vô Song hí hước, Cố Hàn Uyên mượn cớ dạy bảo Trình Anh, ôm nàng vào trong ngực, tay nắm tay mà dạy nàng.
– Cố đại ca, đừng như vậy… Vô Song đang nhìn xem kia…
– Không có việc gì, cứ xem như muội không có tồn tại thì tốt rồi…
Lục Vô Song ai dấm cũng đều biết ăn, duy chỉ có Trình Anh thì nàng sẽ không ăn dấm, hai người thuở nhỏ cùng nhau lớn lên, sau khi lớn lên gặp lại, thì giúp đỡ lẫn nhau. Nhất là ở trước mặt lúc nhìn thấy Cố Hàn Uyên cùng Trình Anh hai người thân mật qua, Lục Vô Song ở trong lòng là đã ngầm đồng ý có thể cùng Trình Anh chung nhau.
Bởi vậy mới có câu trả lời vui vẻ như vậy.
Trình Anh bất đắc dĩ lườm lấy Lục Vô Song một mắt, nhưng đem nàng cả người nàng nửa ôm vào ở trong ngực, làm cho Trình Anh từ thuở nhỏ đã phiêu linh liền có một loại cảm giác yên tâm khó tả.
Đừng nhìn Trình Anh được Hoàng Dược Sư thu làm đệ tử quan môn, so ra cũng giống tình cảnh của Lục Vô Song lúc bị Lý Mạc Sầu mang đi, nói cho cùng vẫn là ăn nhờ ở đậu, Hoàng Dược Sư thu Trình Anh làm đồ đệ, bất quá là từ thương hại sinh ra ưa thích, lấy giống như trước kia Hoàng Dược Sư chán ghét Quách Tĩnh vụng về mà lúc ban đầu không chịu gả nữ nhi Hoàng Dung…
Hoàng Dược Sư đem Trình Anh giữ ở bên người mười năm, để cho nàng tùy ý lựa chọn nghiên cứu, mà không có dốc lòng dạy bảo, có thể thấy được mặc dù ưa thích, nhưng cũng không phải là yêu quý…
Hoàng Dược Sư truyền võ công Dương Quá tới ra mặt thay Đào Hoa đảo xuất chiến với Lý Mạc Sầu, chứ không phải là dạy cho Trình Anh đệ tử quan môn, cũng có thể xem như là kiểm chứng.
Kỳ thực truy cứu tới, Hoàng Dược Sư thu Trình Anh làm đồ đệ, còn là bởi vì nàng ôn nhu phục thị tỉ mỉ đúng mức, không giống như Hoàng Dung nhảy thoát tinh nghịch, Trình Anh hiền hòa biết chuyện, cũng là vì bất đắc dĩ trường kỳ ăn nhờ ở đậu cầu sinh.
Cho nên lúc này Cố Hàn Uyên mang đến cho nàng cảm thụ hoàn toàn khác biệt, Trình Anh chỉ cảm thấy mình nằm tại trong ngực hắn có thể an tâm được chăm sóc như là một tiểu cô nương, cứ như vậy dần dần quen thuộc, càng đem “Tiếu Ngạo Giang Hồ Khúc” càng tấu càng hợp phách.
Giữa ba người bầu không gian thật hài hòa, hai người luyện “Tiếu Ngạo Giang Hồ Khúc” còn một người người nghe, thỉnh thoảng vỗ tay khen hay.
Vượt qua một đoạn thời gian vui vẻ, Cố Hàn Uyên hướng hai nàng cáo biệt, để đi gặp Trình Dao Già.
Nhìn thấy Trình Dao Già vào lúc nàng đang mớm thuốc cho Lục Quan Anh, nàng nhìn thấy Cố Hàn Uyên, lập tức trên mặt sinh choáng, đêm hôm đó khoái hoạt tột cùng làm nàng cho đến nay vẫn khó quên.
Lục Quan Anh lúc nhìn thấy Cố Hàn Uyên thì khó tránh khỏi có chút lúng túng, nhất là vào cái ngày đó lúc Trình Dao Già từ phòng của Cố Hàn Uyên quay trở về, bộ dáng nàng diễm như đào lý, xán lạn như hoa hồng, dáng vẻ làm cho hắn khó nhịn ghen tuông, vì thế thậm chí lại đối với Trình Dao Già phát ra một trận tính khí.
Trình Dao Già đối với tính khí Lục Quan Anh đã cảm thấy mất đi cảm giác, giữa hai người bọn họ quá trình kết hợp thật ngắn ngủi, vừa quen biết mới nửa ngày, liền bị Hoàng Dược Sư cưỡng ép kết hợp thành hôn, thậm chí thân bằng hảo hữu cũng không có người chứng kiến.
Càng không có được trưởng bối Lục gia tán thành, chính điều này cũng là một trong nguyên nhân sau khi Trình Dao Già gả cho Lục Quan Anh địa vị tại Lục gia không có được cao.
Sư phụ của nàng Tôn Bất Nhị kể từ khi Trình Dao Già gả cho Lục Quan Anh thì không còn để ý tới nàng nữa, đã nhiều năm chưa từng gặp lại mặt.
Cưới xong thì địa vị Trình Dao Già tại Lục gia không cao, trượng phu Lục Quan Anh lại khó mà bảo vệ cho nàng, thời gian lâu dài khó tránh khỏi bộc lộ ra càng nhiều điểm yếu, mấy ngày qua này mặc dù vẫn tận tâm tận lực chiếu cố cho Lục Quan Anh, nhưng trong lòng của nàng đã có chút biến hóa.
Lục Quan Anh lúc nhìn thấy Cố Hàn Uyên lúc mặc dù có chút lúng túng, nhưng càng nhiều hơn lại là cao hứng, hắn thật vất vả mới hạ được quyết tâm đem Trình Dao Già đưa qua cho Cố Hàn Uyên, kết quả mới ngày hôm sau thì Cố Hàn Uyên rời đi, khó tránh khỏi có suy nghĩ, hắn cùng Trình Dao Già thành gia lập thất hơn mươi năm không có hài tử, nàng cùng với Cố Hàn Uyên một đêm liền mang thai sao a?
Đối với Lục Quan Anh mà nói, bây giờ trọng yếu nhất chính là bảo vệ danh tiếng của hắn cùng Lục gia, bởi vậy nhìn thấy Cố Hàn Uyên còn nhiệt tình lên tiếng chào:
– Cố thiếu hiệp… không biết mấy ngày này đi nơi nào, bây giờ có muốn ở lại Vân Trang lâu mấy ngày?
Cố Hàn Uyên hướng Lục Quan Anh giải thích qua tiền căn hậu quả, cùng với mập mờ biểu thị sẽ bồi thường cho thỏa đáng.
– Vừa rồi tại hạ phải đi đến Yến Tử Ổ giải quyết chuyện Mộ Dung gia, thời gian gần đây ở tạm tại Yến Tử Ổ, nếu có thời gian sẽ đến thăm hỏi Lục thiếu trang chủ.
Trình Dao Già nghe được Cố Hàn Uyên lời này, trên mặt đỏ ửng sâu hơn mấy phần, Lục Quan Anh sắc mặt khó coi nhưng trong chớp mắt, tiếp lấy lại thoải mái cười nói:
– Vậy chúng ta cần phải thật tốt chiêu đãi Cố thiếu hiệp.
Nói xong liền kêu gọi Trình Dao Già nói:
– Nàng mang theo Cố thiếu hiệp hảo hảo ở tại Quy Vân trang dạo chơi, tận tình của một người làm chủ…
Trình Dao Già yên lặng xem như là đồng ý, Cố Hàn Uyên cười nói:
– Đa tạ Lục thiếu trang chủ nhiệt tình, vậy thì làm phiền tôn phu nhân mang tại hạ đi dạo một chút đi.
Lục Quan Anh nhìn xem thân hình bóng lưng thê tử yểu điệu với bờ mông lớn tròn lay động cùng Cố Hàn Uyên rời đi, ánh mắt âm trầm, muốn phát tiết tức giận trong lòng, cũng không biết làm như thế nào phát tiết, chỉ có thể tức giận nện một cái lên trên giường chiếu, sau đó lại chán nản.
Cố Hàn Uyên cùng Trình Dao Già đi đến một chỗ hẻo lánh không người, hắn liền đưa tay để trên bờ mộng Trình Dao Già xoa nắn, ôn thanh nói:
– Phu nhân có nhớ tại hạ không vậy?
Trình Dao Già khẩn trương quan sát chúng quanh, chính xác không có một ai thì mới nhẹ nhàng thở ra, dùng âm thanh điệu đà phủ nhận lấy.
– Làm gì mà nhớ đến ngươi chứ?
Nếu như không nhìn sắc mặt nàng thẹn thùng ửng hồng đến bên tai cùng có thể còn có chút sức thuyết phục.
– Thế nhưng là tại hạ lại tưởng niệm rất nhớ đến phu nhân…
Nói xong Cố Hàn Uyên liền đem nàng ôm vào ở trong ngực.
– Phu nhân có cảm giác là đã thai mang dòng dõi chưa vậy?
Cố Hàn Uyên ánh mắt thâm u.
Trình Dao Già cũng không phải là tiểu hài, sao mà không biết, lườm Cố Hàn Uyên một mắt.
– Mới có một đêm thì làm sao có thể biết chứ…
– Đã là như vậy, thì chúng ta nên làm nhiều thêm mấy lần, để tăng thêm một chút tỉ lệ thành công.
Cố Hàn Uyên đối với tính cách giọng nói ngại ngùng ngọt ngào của Trình Dao Già cảm thấy rất hứng thú, bàn tay kia rời khỏi bờ mông của nàng, đã duỗi vào bên trong âm hộ nàng sờ lấy…
Trình Dao Già nhìn thấy động tác của Cố Hàn Uyên liền đoán được hắn muốn làm gì, kinh hô:
– Ở đây sao? Ngươi điên rồi…
– Càng là kích động thì mới càng có thể tăng thêm tỉ lệ thành công, phu nhân tại sao không thử một chút?
Cố Hàn Uyên thuận miệng lừa gạt lấy.
Trình Dao Già mặc dù không tin, nhưng cũng không có ý phản kháng.
Cố Hàn Uyên gật đầu hài lòng, thấy mình bây giờ đang ở trong hoa viên, liền kéo nàng đến lương đình nghỉ mát, đặt nàng chống tay trên cái bàn đá, nhô cái mông cao cao về phía mình, vén cái váy nàng lên ngang hông, bàn tay của hắn vén cái tiểu nội khố náng qua một bên, lộ ra cửa miệng âm động rồi hai ngón tay cắm vào nơi riêng tư nàng nóng ướt của nàng quấy phá…
Trình Dao Già nhanh che đôi môi, không dám phát ra tiếng vang, hai ngón tay của Cố Hàn Uyên đảo khuấy làm cho nàng cho đến khi da thịt mềm mại bên trong cái âm động rỉ ra âm dịch co rút lại…
Chứng kiến nàng đã biểu lộ vui thích, Cố Hàn Uyên kìm nén không được dục hỏa, cây côn thịt kiên quyết chậm rãi chuyển đến chính giữa hai chân của nàng, quy đầu nóng rực thỉnh thoảng tiếp xúc đến bên trong đùi non của nàng cọ quẹt vào, càng kích thích tiếp xúc lại làm cho Trình Dao Già có vẻ càng thêm hưng phấn, làm cho nàng không tự chủ điều chỉnh nâng lên cái mông, hai chân có chút tách ra, khát vọng cây côn thịt mau thâm nhập.
– Ngươi… ngươi nhanh lên cắm vào, kéo dài một lúc coi chừng có người đến a…
Theo Trình Dao Già lời nói thở nhẹ, Cố Hàn Uyên liền dùng sức một cái, côn thịt phá tan tầng tầng mềm mại xâm nhập đến tận cùng bên trong, chỉ chốc lát sau, tùy theo mà đến chính là một hồi nói không nên lời tô, tê dại, đau xót, ngứa, từ dưới thân khuếch tán đến toàn thân Trình Dao Già, cái cảm giác âm động bị lấp đầy thật là sảng khoái, sắc mặt của nàng dần dần giãn ra thở dốc cũng thoải mái theo sau, cái mông đầy đặn vặn vẹo cũng càng lúc càng kịch liệt…
Chỉ là Cố Hàn Uyên vẫn nhẹ nhàng như lúc bắt đầu, nhẹ như vậy nhẹ đón ý nói hùa, nàng có chút tức giận liếc nhìn Cố Hàn Uyên:
– Ngươi… dùng sức chút a…
Cố Hàn Uyên thấy thế nhẹ nhàng cười, biểu lộ của Trình Dao Già đều bị Cố Hàn Uyên nhìn ở trong mắt, cái bộ dáng dâm đãng kiều tư càng thêm kích thích được hắn mãnh liệt, bắt đầu hắn bất chấp ôn nhu thương hương tiếc ngọc, liền chăm chú đè nặng trên đôi mông lớn đầy đặn của nàng, côn thịt bắt đầu tung hoành…
Chốc sau thì Trình Dao Già hô hấp càng ngày càng không quy luật, cuối cùng bắt đầu kịch liệt thở gấp, côn thịt Cố Hàn Uyên mỗi một lần đánh sâu vào, cũng làm cho bụng nàng có mãnh liệt kích thích khoái cảm, theo thời gian duy trì liên tục không ngừng đút vào kéo ra, Cố Hàn Uyên dùng sức thêm mạnh càng thêm xâm nhập, cơ hồ mỗi một lần đều làm xỏ xuyên trong thân thể Trình Dao Già, nàng giờ chỉ có miệng mở rộng, toàn thân kịch liệt run rẩy, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ…
Đột nhiên nàng toàn thân cứng ngắc đỉnh lên, gương mặt ửng hồng dính đầy mồ hôi, song phong càng không ngừng lay động, Cố Hàn Uyên biết rõ Trình Dao Già sắp đến cao triều, vì vậy dùng sức mà va chạm, Trình Dao Già lập tức…
– Á…
Thân thể yêu kiều run lên, u cốc nước lũ âm tinh như rót, người cũng xụi lơ xuống, nhưng Cố Hàn Uyên không để cho Trình Dao Già thời gian thở dốc, đối đãi với loại nữ nhân ướt át này thì không thể buông tha cho, phải triệt để chinh phục.
Cố Hàn Uyên thay đổi tư thế, ôm lấy thân thể Trình Dao Già trở mình quay tới để nằm trên bàn đá, tách rộng hai chân nàng ra, đem côn thịt tiếp tục đỉnh nhập ngọc môn, điên cuồng mà đút vào, mỗi một cái đều d0a6m đến chỗ sâu nhất.
– Á… ngươi… ta… ta… không được a.
Trình Dao Già cảm giác được Cố Hàn Uyên lúc này đây thì mãnh liệt hơn nhiều lắm, hai mép nhỏ âm hộ theo côn thịt hắn ra vào càng không ngừng lật qua lật lại, hắn mỗi một cái đâm vào phảng phất đều muốn xé rách thân thể nàng, từng cỗ khoái cảm khó có thể dùng ngôn ngữ nương theo lấy, cái cảm giác kia càng là mãnh liệt, nàng cảm thấy thân thể phảng phất không còn là của mình, Cố Hàn Uyên lại không có dấu hiệu muốn dừng lại, Trình Dao Già đã thấy hai mắt Cố Hàn Uyên đỏ bừng, phảng phất bây giờ nàng có nói gì thì hắn cũng không có nghe thấy, dường như lúc này cái hắn cần nhất chỉ là nguyên thủy phát tiết.
Chứng kiến Trình Dao Già ở dưới thân khoái hoạt vặn vẹo, động tác lại phối hợp ăn khớp lạ thường, làm Cố Hàn Uyên càng thêm hưng phấn, côn thịt đỉnh động tăng lớn khí lực, Trình Dao Già hai mắt nhắm nghiền, hai hàng lông mày xinh đẹp tuyệt trần nhăn thành một nắm, trong cổ yêu kiều lay tiếng rên rỉ động nhân hồn phách, bên trong hoa tâm lại nhúc nhích co rút, nàng chợt kêu lên:
– Ta… ta… lại muốn rồi… muốn chết a…
Trong lúc đó sâu trong hoa tâm run rẩy không thôi, mật thịt mềm mại ôn nhuận đem côn thịt chăm chú bao trùm, trận trận động nhân tâm tỳ khoái cảm, dọc theo thân gậy truyền khắp toàn thân, trong hoa tâm nàng phun ra cổ cổ nóng hổi âm tinh, chiếu vào trên quy đầu mẫn cảm l, làm Cố Hàn Uyên toàn thân nhất kích rung động.
Bây giờ phát lên những tiếng rên rỉ không dứt bên tai, làm cho người chỉ là nghe thôi cũng thấy máu huyết sôi sục lửa bốc ngùn ngụt rồi, hai người quấn lấy nhau không tách rời, cơ thể bọn họ nằm trọn trong nhau, hòa hợp làm một, lúc này Trình Dao Già lại thể hiện ra một tố chất quyến rũ chết người, tóc nàng bồng bềnh như sóng lượn, khuôn mặt kiều diễm ửng hồng, vô cùng lôi quấn, đôi môi anh đào của nàng thỉnh thoảng lại rên rỉ từng cơn, càng lúc càng to, càng lúc càng cao trào…
– Á… Cố… Cố lang… a… ta… khoái hoạt… á… a…
Hai tay của Trình Dao Già nắm chặt lấy tay của Cố Hàn Uyên, miệng không ngừng rên rỉ, trong mắt nàng hiện rõ lên sự sung sướng tột độ, nước mắt nàng cũng túa ra theo sau đó bất chợt dường như quên hết tất cả, hô lên…”Cố lang…”
Vừa nghe Trình Dao Già kêu lên, theo một tiếng long ngâm của Cố Hàn Uyên, nàng rốt cục cảm nhận được côn thịt Cố Hàn Uyên phát tiết như núi lửa bộc phát…
Cuối cùng, mọi thứ cũng đã kết thúc, Trình Dao Già ngồi dậy chỉnh sửa lại xiêm y, nhìn vào những vệt chất lỏng sền sệt trắng sữa lẫn lộn chảy dính trên bàn đá, vẻ mặt nàng tràn đầy thỏa mãn ngọt ngào…