Ân Tố Tố

Chương 65



Phần 65

Cố Hàn Uyên cũng không phải là sợ đánh không lại Vương Trọng Dương, bây giờ trong tay còn có đại lượng điểm nhân vật phản diện, nếu muốn thăng đến đại tông sư cũng không có áp lực.

Thực lực của Vương Trùng Dương thì không đáng giá nhắc tới, nhưng mà lực ảnh hưởng của Vương Trùng Dương tại Tống quốc thì không thể coi nhẹ, nếu như Vương Trùng Dương chết, dĩ nhiên là người chết thì như đèn tắt…

Còn nếu như chưa có chết, vậy còn nhân mạch của Vương Trùng Dương thì sẽ có phiền toái, người Ngũ Tuyệt có thể không quản tới, nhưng mà nếu như Vương Trùng Dương mở miệng, Lâm Triêu Anh nhất định sẽ trợ giúp, hơn nữa thái độ của Hoàng Thường cũng không dễ nói, dù sao Vương Trùng Dương đã là đại tông sư lâu năm, thế giới này lại phức tạp, làm không tốt có thể sẽ còn lão quái vật từ nơi nào lại tìm đến…

Hơn nữa nếu như tin tức Vương Trùng Dương còn sống truyền ra, triều đình Tống quốc chỉ sợ cũng sẽ không có thờ ơ…

Cố Hàn Uyên cũng không quá xoắn xuýt, mặc kệ là chờ thực lực đề thăng hay là cũng có thể tìm cơ hội mượn đao giết người, tạm thời trước hết buông bỏ phái Toàn Chân.

Lâm Triêu Anh thấy Cố Hàn Uyên một bộ cung kính bề dưới, tức giận nói:

– Ta không có đảm đương nổi cách xưng hô tiền bối của ngươi, lấy thiên tư của ngươi không ngoài mười năm nữa thì liền có thể cùng ta sóng vai, chỉ là kinh mạch của ngươi có thể đang bị hao tổn nghiêm trọng, phải cần thật tốt điều dưỡng…+
– Lâm tiền bối quá khen rồi, vãn bối còn có một thân y thuật không tệ, vấn đề kinh mạch cũng không lớn đâu…

Hai nàng vốn là nghe được Cố Hàn Uyên kinh mạch bị hao tổn thì rất lo nghĩ, lúc này nghe hắn nói thì mới yên tâm.

– Tổ Sư Bà Bà, người chết giả ẩn cư, như thế nào đột nhiên lại hồi cổ mộ vậy?

Tiểu Long Nữ nghi hoặc hỏi.

– Trước đó Khô Vinh đại sư truyền tin cho ta, nói là trong chốn giang hồ xuất ra một nhân vật nguy hiểm, trên giang hồ sợ rằng thời gian sắp tới sẽ không yên ổn, cho nên ta mới hồi cổ mộ để nhìn xem. Không nghĩ tới vừa về đến, liền gặp được tiểu tử thúi kia đem hai đồ tôn xinh đẹp đều lừa gạt… hừ…

Lâm Triêu Anh nghĩ đến trước đó nhìn thấy ba người thân mật, chỉ cảm thấy chướng mắt, nhịn không được nói ra thử dò xét.

Lời này làm cho hai nàng sắc mặt đỏ bừng, lại không biết làm như thế nào phản bác, thậm chí trong lòng còn có chút cảm giác ngọt ngào.

– Lâm tiền bối… Khô Vinh đại sư nói tới nhân vật nguy hiểm là ai vậy?
– Nhắc đến nhân vật này, nghe nói đó là lúc Trương lão đạo thọ đản trăm tuổi, hắn tên gọi Vô Thiên, tu vi tầm tông sư đỉnh phong, tiện tay liền có thể vung ra kiếm khí, từ trên tay Tạ Tốn cùng Diệt Tuyệt sư thái tranh đoạt chiếm lấy Đồ Long Đao cùng Ỷ Thiên Kiếm, còn đem chúng tăng Thiên Long tự đánh trọng thương, gần đây tại Tống quốc khiêu chiến nhiều cao thủ, Thổ Phiên quốc sư Cưu Ma Trí cũng đã từng bị thương trong tay của hắn.

Lâm Triêu Anh hướng Cố Hàn Uyên giải thích tin tức nhận được từ Khô Vinh đại sư…

Cố Hàn Uyên suy nghĩ, xem ra danh tiếng của Vô Thiên đã từ Đại Lý cùng Minh quốc truyền vào đến Tống quốc, sau này hắn lại dùng danh hào Vô Thiên gây sự, hẳn là sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, hơn nữa Cưu Ma Trí quả nhiên đã vào Tống quốc, chỉ là không biết hiện tại đang đến đâu rồi, Đoàn Dự tại trong tay lão chỉ sợ chịu không ít đau khổ.

– Vãn bối đúng là đã gặp qua Vô Thiên, hắn khí tức âm u lạnh lẽo, làm người không kiêng nể gì cả, đúng là một nhân vật nguy hiểm.

Cố Hàn Uyên ngưng trọng nói.

Lâm Triêu Anh thông qua thời gian ngắn ngủi thì cũng cảm thấy Cố Hàn Uyên một thân chính khí, đối với Vô Thiên dạng người này, chắc chắn Cố Hàn Uyên sẽ ghét ác như cừu, liền mở miệng khuyên nhủ nói:

– Ngươi bây giờ không phải là đối thủ của Vô Thiên, nếu gặp gỡ hắn thì nên lập tức chạy trốn tốt hơn, nhưng mà ngươi niên kỷ còn trẻ, lấy thiên tư của ngươi, không cần mấy năm liền có thể đuổi kịp hắn, có muốn hành hiệp trượng nghĩa thì cũng phải có đủ thực lực bảo đảm…

Lâm Triêu Anh đối với tên tôn nữ tế (cháu rể) trước mắt tương đối hài lòng, nàng không muốn hắn mơ tưởng xa vời đi tìm Vô Thiên gây chuyện phiền phức.

– Đa tạ Lâm tiền bối quan tâm, vãn bối trong lòng nắm chắc.

Cố Hàn Uyên chỉ là nói qua loa, hắn cũng không thể nói cho Lâm Triêu Anh biết Vô Thiên chính là một thân phận khác của mình a.

Lâm Triêu Anh gật đầu thỏa mãn, nhìn về phía hai nàng.

– Lần này ta trở về còn có một chuyện, chính là đem phần sửa đổi Ngọc Nữ Tâm Kinh truyền xuống cho các ngươi, các ngươi không có gấp tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh là đúng, trước kia Hoàn nhi bởi vì nóng lòng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh dẫn đến gây ra rủi ro, cuối cùng lại chết bởi tiểu nhân chi thủ.

Lâm Triêu Anh trong miệng nói đến Hoàn nhi chính là sư phụ của Tiểu Long Nữ…

– Sửa đổi phần sau Ngọc Nữ Tâm Kinh không có khắc nghiệt như trước nữa, trước đó tu luyện thì Âm tiến và Dương thoái, tu luyện Dương thoái thì có thể ngừng lại nghỉ, nhưng Âm tiến thì phải liên tục không được đứt quãng nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma, chân khí chạy ngược vào lục phủ ngũ tạng, bây giờ thì chỉnh sửa có thể dùng Dương thoái để thúc đầy hỗ trợ cho Âm tiến một khi chân khí Âm tiến bị sụt giảm, chỉ có điều Âm Dương chân khí giao hòa sẽ khó tránh khỏi âm dương tương giao, gây ra khởi phát dục tính bên trong cơ thể, có chút nóng nhiệt ngứa nhột khó chịu, nhưng bây giờ chỉ cần chịu đựng một chút thì sẽ thoáng qua…

Lâm Triêu Anh sau khi nói đến đây lườm lấy Cố Hàn Uyên, ánh mắt nhìn này không có làm cho Cố Hàn Uyên lúng túng, ngược lại làm cho hai nàng mặt đỏ như sung huyết…

Hai nàng chưa có nói ra bởi vì Cố Hàn Uyên đã đưa cho Cửu Âm Chân Kinh, cho nên hai nàng cũng không cần tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, ngoại trừ nội công, những công phu khác đều có thể luyện, nhưng tốt xấu gì Ngọc Nữ Tâm Kinh đây cũng là do tổ sư truyền xuống…

– Cố Hàn Uyên, ta biết Long nhi cùng Mạc Sầu đều tâm buộc với ngươi, cho nên chuyện tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh phải nhờ ngươi hỗ trợ.

Cố Hàn Uyên thì không gì không thể, với lại hắn chỉ là phụ trợ, chứ không cần chuyển tu, sau đó ba người dưới sự chỉ dẫn của Lâm Triêu Anh bắt đầu tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh.

Rất nhanh, Lý Mạc Sầu xinh đẹp trên người chỉ còn lại một cái tiểu nội khố nhỏ, mềm mại bờ eo thon, đồn biện to tròn, chân ngọc thon dài trắng không tỳ vết, hợp lại làm cho người rung động trước những đường cong tuyệt mỹ kia, đôi bầu vú cao ngất trắng nõn đúng như dương chi bạch ngọc ngưng tụ mà thành, đôi bầu vú phập phồng, hai điểm đỏ hồng tươi tắn trước ngực nhô đầu như là nụ hoa mời chào ong bướm…

Kề bên Tiểu Long Nữ ngồi xuống, chậm rãi giải hết đai lưng, mặc cho cái váy áo màu trắng theo bờ vai chậm rãi chảy xuống dưới, lộ ra thân thể bằng ngọc sáng trắng như tuyết, lúc Tiểu Long Nữ cởi ra phục bên ngoài y, bên trong cũng chỉ còn lại có một cái yếm màu trắng, bên trong đôi bầu vú triển hiện, vừa tròn lại cao đẩy lên căng phồng, bên trên một vòng quầng vú nhỏ ẩn hiện đẹp mắt, đôi cánh tay ngọc như có vầng sáng lưu chuyển, khuôn mặt thanh tươi đạm mạc thần thánh tựa như không có gì có thể xâm phạm đến, để tả lấy giọng chim là thanh âm, lấy nguyệt là thần, lấy liễu là thái, lấy ngọc là cốt, lấy băng tuyết là da, Tiểu Long Nữ chính là nữ nhân độc nhất vô nhị như vậy.

Cũng may Cố Hàn Uyên chính xác thủ tín, chỉ là đối với hai đồ tôn Lâm Triêu Anh thỉnh thoảng mỗi lần tùy tiện lừa gạt hai nàng vài câu, thì hai nàng đã cong lấy bờ mông mặc cho hắn hồ nháo xoa bóp, Lâm Triêu Anh nhìn thấy bên dưới hạ thể các nàng đã là đọng lấy âm dịch thì rất là sinh khí.

– Cố Hàn Uyên! Nhanh lên cút ngay cho lão nương…

Khi hai nàng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh hoàn thành sau, Lâm Triêu Anh không thể nhịn được nữa, liền đem Cố Hàn Uyên đuổi ra khỏi Cổ Mộ.

Lâm Triêu Anh trong khoảng thời gian này phải thật tốt chỉ dẫn cho hai nàng võ công, nếu không đột phá tông sư thì sẽ không thả các nàng đi ra, chỉ là một mình Cố Hàn Uyên phải cuốn xéo đi.

Cố Hàn Uyên bị Lâm Triêu Anh qua sông đoạn cầu chọc giận quá mức, hắn thật vất vả nhẫn nhịn nhiều ngày khi thân thể hai nàng lõa lồ hiện ra trước mắt, mỗi khi âm dương chân khí tương giao, da thịt ửng hồng vì động tình, cứ như vậy cuối cùng chỉ nuốt nước bọt, vậy mà lại đem chính mình đuổi đi.

Quả nhiên làm người tốt rất khó a.

Tiểu Long Nữ cùng Lý Mạc Sầu mặc dù không muốn, nhưng mà Lâm Triêu Anh dù sao cũng là tổ sư các nàng, cho nên không dám phản đối.

Cố Hàn Uyên trước khi đi, đem Vương Nan Cô Độc Kinh giao cho Lý Mạc Sầu, muốn nàng nghiên cứu thật kỹ, Lý Mạc Sầu vốn là ưa thích dụng độc, càng là như nhặt được chí bảo, so sánh với Tiểu Long Nữ, kỳ thực Lý Mạc Sầu càng thêm đáng giá hắn tín nhiệm nhiều hơn, Lý Mạc Sầu đã nếm lấy ấm lạnh khắp thế gian, nhất là nàng rất thấu hiểu cái gì gọi là “Tất cả bất hạnh đều bắt nguồn từ người trong cuộc năng lực không có đủ”.

Hơn nữa dụng độc càng là sở trường của nàng, Lý Mạc Sầu trình độ dùng độc cùng Tây Độc Âu Dương Phong danh chấn giang hồ có chênh lệch thật lớn, nhưng bây giờ Âu Dương Phong đã bị điên điên khùng khùng, đừng nói dùng độc, ngay cả võ công cũng đều đã là loạn thất bát tao.

Cuối cùng hai nàng vẫn phải là biệt ly với Cố Hàn Uyên, cùng tiễn hắn rời khỏi Cổ Mộ.

Chương trước Chương tiếp