Bánh trôi nước
Chương 7
Tranh thủ đợt khuyến mãi cuối mùa, phía nhà máy muốn xả hàng để dọn kho. Các cửa hàng có thể lấy được giá rất ưu đãi. Huệ cũng muốn nhân dịp này kiếm hời nên nàng đã quyết định nhập số lượng hàng lớn, chật kín cả lán để tích trữ. Dĩ nhiên, với số lượng hàng lớn như vậy không thể thoát khỏi sự tăm tia từ bọn nghiện ngập trong làng. Nàng sẽ phải ngủ ở gian nhà trên vài hôm để bán vơi đi rồi mới có thể lên ngủ ở nhà mới được. Mỗi lần Huệ nhập lô hàng lớn về đồng nghĩa với việc cửa hàng sẽ đi phân phối cho các hàng quán nhỏ lẻ hơn. Nhưng đổi lại, nàng sẽ phải ngủ ở lán ngủ trông coi, điều nàng không mấy vui vẻ.
Vũ thì khác, luôn mong muốn được sang nhà vào ban đêm. Đó là lúc gã không bị ràng buộc bởi thời gian hay thậm chí là mấy thằng con trai. Hắn biết thừa mấy thằng nhỏ có muốn ngủ ở nhà trên đâu. Dù gì chúng nó cũng đang tuổi lớn, tuổi ham chơi. Nếu ngủ cùng mẹ thì chẳng phải sẽ không được dùng điện thoại chơi game hay nhắn tin với bạn bè hay sao. Huệ không còn cách nào khác đành phải ngủ một mình trông coi hàng. Vũ nắm bắt thời cơ, tối hắn bảo vợ đưa cho cái chìa khoá sơ cua, còn đâu cứ việc đi ngủ trước, bao giờ về hắn sẽ tự mở cửa.
Cả tối đó, Vũ ngồi bên cửa hàng nước nhà Huệ chơi. Ngồi đó tán gẫu với mấy thằng thanh niên hay mấy ông chạc tuổi, chán thì lôi bàn cờ, bộ bài ra đánh. Mục đích của gã là tránh việc Huệ đóng cửa đi ngủ sớm. Mặc dù Huệ khi bị gã “tấn công” thì cũng không còn sự phản kháng nào đáng kể nữa nhưng nếu có thể tránh thì Huệ vẫn sẽ làm điều đó. Ít nhất đó cũng là chút tiết hạnh của người vợ dành cho chồng mình đang bị khổ sai trong chốn lao tù. Nhưng Vũ cứ ngồi ì ở đó, Huệ nào có thể đuổi gã về được. Hai tiếng cứ thế mà dần trôi qua, Vũ ngồi nói chuyện rồi đánh bài với đám đàn ông. Thỉnh thoảng gã vẫn thấy bọn thanh niên choai choai lén ngắm nhìn cơ thể của em dâu hắn mà trong lòng đắc ý. Nói gì thì nói, cơ thể nóng bỏng, mỹ miều đó đã bị hắn chiếm đoạt cả tháng nay rồi. Nhưng Vũ vẫn cay nhất lão Tùng, lão này hơn hắn gần chục tuổi, cũng đã gần 60 rồi nhưng cái mắt của lão cứ hau háu nhìn Huệ như muốn ăn tươi nuốt sống. Nhìn cái mồm móm mém, răng cửa rụng mấy cái trông đến khiếp mà đòi ăn em dâu của gã ư. Láo nháo có khi hắn đấm cho rụng nốt mấy cái còn lại ấy chứ chả tưởng.
Dù vậy, điều đó lại làm Vũ cảm thấy thêm phần kích thích. Con cặc của gã căng cứng từ khi nhìn ánh mắt lão Tùng muốn đè Huệ ra mà địt cho thỏa thích. Những sự dồn nén suốt hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng được giải toả. Mười giờ tối, cửa hàng đóng cửa, dĩ nhiên Vũ sẽ là người trụ lại cuối cùng. Đúng hơn là gã sẽ cùng chủ quán trông hàng. Hai thằng cháu trai đều đã được nhắc nhở đi ngủ sớm từ hơn chín giờ rồi. Đến khi cánh cửa quán và cửa từ nhà dưới đi lên bị đóng lại, Vũ lại lao vào Huệ mà hôn hít. Huệ thì chỉ biết ngửa cổ lên trần nhà mà tận hưởng mặc cho lão anh chồng vần vò cơ thể mình. Đêm nay sẽ lại là một đêm hoan lạc của cả hai.
Mười một giờ đêm, không gian tĩnh mịch, chỉ có tiếng chó sủa thỉnh thoảng vang lên một vài lần rồi tịt hẳn. Hai cơ thể trần truồng đang quấn quýt với nhau.
– Em sướng quá… ư… ư… ư… Sướng quá… ư… ư… ư…
Huệ đang chổng mông ra sau cho Vũ liên tục địt vào lồn. Hai tay nàng bám vào thành giường, còn phía hông Vũ bám lấy làm điểm tựa ra sức tung ra những cú nhấp liên thanh. Tiếng bạch bạch vẫn cứ đều đặn vang lên hòa cùng tiếng rên rỉ sung sướng của con cái. Chợt có một bóng người đi qua, đó là thằng Dũng hàng xóm nhà Huệ.
Nó năm nay mới học lớp 10, cũng ngang ngang tuổi thằng Thành. Thằng này nhà giàu, nổi tiếng sát gái vì vẻ ngoài đẹp trai. Nó có một điểm cực kỳ đặc biệt đó là máu dâm dê và con cặc khủng dài tới 18cm. Chẳng biết có phải do phát triển sớm không nhưng từ lớp 6 nó đã biết thủ dâm rồi. Người mà nó thường nghĩ đến đó là các cô giáo trên trường, cả cô giáo cấp 3, cấp 2 lẫn cô giáo cấp 1 và những bà chị, bà cô hàng xóm. Dĩ nhiên Huệ không thể tránh khỏi con mắt thèm thuồng của nó rồi. Vì bố mẹ nó cũng nhiều tuổi rồi nên nó gọi Huệ bằng chị. Nó cũng đã tăm tia và nghĩ tới Huệ khi thủ dâm từ khá lâu rồi. Với cái máu dâm cùng con cặc khủng, nó đã chăn được kha khá gái trong trường rồi. Thậm chí, nó còn cưa đổ rồi phịch cả các chị giáo viên thực tập vừa chạm ngưỡng độ tuổi đôi mươi. Nhưng cái tính thích chinh phục của nó cùng gu mặn là phụ nữ có chồng tầm 30 – 40 tuổi của mình khiến nó luôn mơ tưởng đến những người đàn bà đó trong khi thủ dâm hay cả khi nện các con hàng.
Hôm nay nó đi uống rượu với mấy ông anh họ. Mặc dù mới lớp 10 nhưng nó cũng đã tập uống rượu từ khá sớm. Lại là con út trong nhà, được mấy ông anh họ nói giúp vài câu nên bố mẹ nó cũng xuôi xuôi cho về muộn. Lững thững đi bộ về, nó cũng hơi ngà ngà say. Đi qua nhà Huệ, nó chợt khựng lại mà nghĩ đến cái thân thể nóng bỏng ấy. Nhiều lần nó sang nhà Huệ mua hàng bắt gặp lúc Huệ mặc cái áo cổ hơi khoét lúc cúi xuống. Thấy được vùng ngực non làm nó nứng tợn. Rồi nó cũng tặc lưỡi mà bước tiếp, đang tính về nhà thủ dâm một cái cho dễ ngủ thì nó nghe thấy tiếng động gì đó. Bước đến gần gian nhà trên, nó nghe thấy âm thanh đầy nhục dục. Nó há hốc mồm khi nghe thấy tiếng đàn bà đang rên rỉ trong gian buồng ấy…
Phía trong phòng, giờ đây Huệ đang đứng bám tay vào khung cửa sổ hướng nhìn ra lán. Mông nàng vểnh ra sau cho Vũ đứng ôm lấy hông nàng mà nhấp lấy nhấp để. Thỉnh thoảng, tay hắn còn đưa lên đằng trước mà nhào nặn bầu vú. Miệng Huệ không ngừng cất lên những tiếng rên ư ử. Bên ngoài, thằng Dũng ở phía góc cửa sổ hướng vuông góc đang bám lấy mép cửa nhòm vào. Nó không ngờ rằng, chị Huệ trong những lần nó thủ dâm đang chổng mông cho lão anh chồng thúc như giã gạo từ đằng sau. Khác hẳn với hình mẫu một người đàn bà đoan trang thường ngày, giờ đây chị Huệ đang không một mảnh vải che thân, miệng rên không ngớt trước sự tấn công như vũ bão của gã anh chồng. Thân thể trắng muốt, từng đường cong khêu gợi, bờ mông mẩy cùng bầu vú căng tràn nhựa sống đang bị một gã đê tiện chiếm hữu. Nó ước rằng người trong kia phải là chính mình chứ không phải lão già đốn mạt ấy. Buồi dái nó dựng đứng lên, trong lòng thì ghen tị lẫn phẫn nộ. Nhưng trong một phút tỉnh táo, nó kịp đưa điện thoại lên và ghi hình lẫn ghi âm. Chỉ là một đoạn ngắn thôi nhưng sẽ mở ra cho nó một cơ hội lớn. Dưới tác dụng của rượu, nó hơi cay mũi khi chứng kiến cảnh này. Nhưng rồi, mỗi lần nghe thấy tiếng rên của Huệ cất lên hoà vào tiếng bạch bạch nhịp đều là con cặc của nó lại hưởng ứng. Một tay nó vẫn bám vào cạnh cửa, một tay cho vào trong quần rồi bắt đầu sóc.
Bên trong phòng, Huệ đã xoay người lại để Vũ khiêng một chân lên. Hai tay nàng bám vào cổ gã anh chồng, cứ thế con cặc của Vũ lại oanh tạc cái khe suối ấy. Từng nhịp nhấp của đều đặn, thỉnh thoảng Vũ dừng lại rồi hôn lấy bờ môi của Huệ.
– Sướng quá… ư… ư… ư… sướng…
– Để anh cho em lên đỉnh luôn… khà khà…
Nói xong, Vũ ôm chặt Huệ rồi dồn sức thúc hối hả vào cái lỗ lồn của cô em dâu. Huệ rên ngày càng to:
– Ốiiiii… ốiiiii… Em sướng… ư… ư…
– Sướng chưa nào…
– Em sướng… Em ra… aaaaa…
– Anh cũng ra đây. Hai đứa mình cùng ra nhé.
Nói xong Vũ gừ lên một tiếng rồi phóng thẳng những luồng tinh trùng vào lồn Huệ. Bên ngoài, thằng Dũng cũng bắn tung toé lên bờ tường. Nhìn vào trong, Huệ đang mướt mải mồ hôi, được Vũ từ từ bế đặt xuống giường. Nó biết là cơ thể nóng bỏng đó sẽ đâu chỉ dừng lại ở lần vừa rồi. Nó lẳng lặng đi về nhà với nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu. Còn Vũ, hắn không biết rằng, chính cái việc lôi em dâu ra khung cửa sổ làm tình của mình đã đẩy cả hai vào những bước ngoặt lớn.
Dũng về nhà, đặt lưng xuống giường, điều đầu tiên nó nghĩ là làm thế nào để chiếm hữu được cái thân thể kia. Nhưng cứ nghĩ đến thằng già Vũ chết tiệt, nó lại cay không thể nào tả được. Mẹ nó chứ, nữ thần trong mắt nó mà lại để cho thằng già vũ phu phang lấy phang để làm sao được. Hơn nữa, muốn chiếm hữu được cơ thể kia, nó phải hạ được lão. Càng sớm càng tốt, bởi chậm một ngày, cái cơ thể mà nó mong muốn sẽ lại bị dày vò. Mở cái video kia ra, nó biết rằng việc kiểm soát Huệ thì không phải là khó. Nhưng với trường hợp của Vũ, đưa cái video ra đe doạ chẳng phải là một cách thông minh. Chi bằng bày kế hãm hại lão, vừa tránh đụng chạm, vừa đạt được mục tiêu.
Hai ngày hôm sau, nó chẳng thiết tha việc gì nữa, trong đầu nó chỉ nghĩ mưu tính kế để hạ bệ lão Vũ. Nghĩ cái cảnh chị Huệ ưỡn người trước những cú địt dồn dập mà nó không khỏi sôi máu. Cuối cùng nó cũng sực nhớ ra, hội bạn của Vũ đều là những lão đam mê cả món bài bạc. Mới đợt vừa rồi truy quét lô đề, thì mấy cái đám bạc cũng liệu hồn. Hầu như mấy gã ấy toàn đánh chui, không phải xới to. Nhiều khi dân làng cũng nhắm mắt làm ngơ, mặc kệ. Người làng người nước là vậy. Dẫu biết có những gia đình tan nát vì cái thứ trò chơi đỏ đen ấy nhưng có mấy ai tố giác đâu. Ngay kể cả đám công an xã cũng vì cái gọi là tình làng nghĩa xóm mà bỏ qua. Biết sao bây giờ, tóm được cái sới bạc bé tí công trạng thì chẳng đến đâu nhưng không nhìn mặt người nhà họ được nữa rồi.
Trái lại với cái kiêng dè ấy, đám công an huyện chỉ chờ thời cơ để lập công thăng tiến. Gì chứ bắt người nơi khác mà ghi công thì có lo cái gì mà sợ. Thằng Dũng cũng hiểu được vấn đề này qua chú của nó, nên nó cũng nghĩ ra cách để hại lão Vũ.
Tầm tối, nó đi dạo quanh làng nhằm suy tính thời điểm thích hợp. Gì chứ cái sới bạc thì nó lạ gì chỗ. Ngay trong cái kho cũ của nhà bạn thân lão Vũ, tụ tập một vài thằng thanh niên với mấy ông đứng tuổi ăn không ngồi rồi. Vũ thỉnh thoảng cũng ra đó chơi, và lẽ dĩ nhiên là nó chờ cơ hội lão có mặt ở đó để tố giác. Lòng nó ngóng trông lão Vũ bước vào đó, nhưng nó đã nhầm. Lão vẫn đang ngồi ở cửa hàng nhà Huệ, biết sao giờ, mấy ngày vừa rồi Huệ đều ngủ ở nhà trên vì hàng chưa giải phóng đi được. Bước qua nhìn thấy lão Vũ vẫn đang cắm chốt ở đó. Nó bước vào ngồi cùng, dĩ nhiên là hàn huyên chém gió cùng mấy người đồng thời nghe ngóng tình hình. Đến giờ đóng cửa, nó lặng lẽ bước ra về, nhưng nó chưa đi ngay mà lấp đằng sau cái cột điện. Vũ cũng giả vờ đứng dậy đi về nhưng ngay sau đó lại bước qua. Huệ đang tính khoá cửa nhưng bị Vũ ngăn lại, nàng nói:
– Hôm nay em ngủ ở nhà dưới. Anh đi về đi.
– Em lại đùa anh đấy à. Hàng vẫn còn nhiều thế này, ngủ ở nhà dưới để chúng nó đến khuân hết đi à. Thôi tối nay anh lại làm em sướng như mấy hôm vừa rồi nhé.
Nói xong Vũ giằng cửa bước vào trước sự bất lực của Huệ. Huệ đành miễn cưỡng khoá cửa đi vào. Thằng Dũng thì cũng dần hiểu ra vấn đề, hoá ra mấy ngày nay Vũ không ra đám bạc vì còn canh chị Huệ. Chừng nào hàng hóa còn nhiều, chị Huệ sẽ phải ngủ ở gian nhà trên để trông coi. Nghĩ đến đây là nó cũng đã biết cách xử lý vấn đề rồi. Nó biết rằng giờ này lão Vũ vẫn chưa dám hành sự đâu. Nó lại đi một vòng quanh xóm để thám thính cũng như giết thời gian. Tầm nửa tiếng sau, người dân quanh xóm đã đóng cửa đi ngủ hết, chỉ còn tiếng chó sủa văng vẳng mỗi khi nó bước qua. Một lần nữa nó quay lại cái cửa sổ đó để nhìn vào trong. Chỉ có những âm thanh chụt chụt liếm láp kèm theo tiếng rên ư ư vang lên hòa nhịp. Và rồi lại âm thanh gây cho nó cả sự phẫn nộ lẫn kích thích vang lên. Tiếng bạch bạch cùng tiếng rên của hai thân thể trần truồng đang địt nhau nảy lửa trên cái giường bị che khuất bởi bức tường ngăn. Nó chỉ kịp ghi âm lại rồi sóc lọ đến xuất tinh rồi lặng lẽ ra về. Nói gì thì nói, nó vẫn rất cay khi biết chị Huệ ở trong kia đang phải phục vụ thằng chó già Vũ. Nó dần vạch ra hướng đi cho kế hoạch vĩ đại của mình.
Trước tiên, muốn làm việc lớn, quan hệ là thứ không thể thiếu được. Với điều kiện của nhà nó thì để quen biết được với những có người có quyền thế cao hẳn thì chưa chắc, nhưng với những người tầm huyện trở xuống thì thoải mái. Nhất là với vai vế của ông chú nó, nó cũng biết rằng chú nó cũng hay giao lưu với mấy anh em công an huyện tại nhà. Nó chịu khó vào nhà chú nó chơi hơn, cũng hay hỏi dò la thằng em họ xem bố nó thường ăn uống với mấy ông công an huyện vào thời điểm nào.
Sau khi gặng hỏi, nó cũng biết được là thứ 5 hàng tuần, chú nó hay đi đá bóng dưỡng sinh rồi kéo nhau đi nhậu. Thỉnh thoảng cuối tuần hứng lên mấy ông ấy lại tụ tập ở nhà ăn uống rồi hát karaoke. Dĩ nhiên, một thằng học sinh lớp 10 như nó để mà tự tin bước vào bàn nhậu với mấy người bề trên kia không dễ dàng gì. Chính vì thế, con đường tiếp cận qua các trận bóng sẽ ngon hơn rất nhiều. Một phần vì nó cũng biết đá nữa, dù gì với cái chiều cao tương đối tốt của mình, vào bắt gôn cho mấy ông anh ông chú lên đá dễ lấy lòng hơn. Anh em đi đá bóng chắc cũng hiểu, ngoại trừ ông nào thích bắt gôn, sở trường gác cổng thì không nói, chứ mấy anh em muốn chạy lấy mồ hôi mà phải ở nhà trông khung thành thì đúng nản luôn.
Chiều thứ 5 nó đã lượn lờ ở nhà chú nó rồi. Chờ ông chú đi thay đồ chuẩn bị ra sân, nó cũng xin ra:
– Chú đi đá bóng đấy à. Nay đá ở đâu đấy chú?
– Bọn chú tuần nào chả đá ở sân nhân tạo trên thị trấn.
– Vậy ạ? Nay cũng chán chán, chú cho cháu đi xem với.
– Ờ lên xe đi, mà có đồ đá bóng không, có thì cứ mang đi, thiếu người thì mày vào sân đá cùng luôn, toàn bạn chú ấy mà.
– Thôi cứ đi đi chú, cháu đi xem vui vui ấy mà.
Nói là vậy nhưng nó cũng mặc sẵn bộ quần áo đá bóng của lớp rồi. Có điều là giày dép thì không mang thôi. Cũng phải, giờ mà về nhà thì tốn thời gian, mà chuẩn bị sẵn thì không hợp lý chút nào. Nếu muốn, lát lên sân kiểu gì họ chẳng bán. Cứ đi cái đã. Rồi nó nhảy tót lên xe của chú ra chạy ra sân.
Ra đến sân, nó đã thấy mấy ông chú công an huyện đang chuẩn bị đồ đạc để vào sân rồi. Thấy nó, có ông chú hỏi:
– Ơ con trai anh đây à?
– Không, thằng cháu trai anh đấy.
– Nhìn to cao thế này. Học lớp mấy rồi cu em.
– Dạ em học lớp 10 ạ.
– Mày học lớp 10 mà nhìn như sinh viên thế này. Trông bảnh trai thế này chắc phải tốn gái lắm nhỉ. Yêu được mấy đứa rồi?
– Anh cứ nói trêu em. Em nào đã biết yêu đâu. Anh có mối nào giới thiệu em với.
– Gớm, các chú cứ khiêm tốn. Có khi chúng mày chả đạp mái ầm ầm ấy chứ.
– Ơ thế thằng cu này không mang đồ đi đá bóng à? – Một anh khác hỏi nó…
– Dạ nay em ra xem thôi. Chứ em đá cũng gà lắm, sợ vướng chân các anh ạ.
– Quan trọng gì đâu, anh em ra đá vui là chính.
– Thôi các anh cứ đá đi.
Nhìn qua đội hình cũng chỉ vừa đủ người chia đôi thôi. Nó ngẫm với sự hiện diện của nó kiểu gì chả có ông mệt đòi xin ra nghỉ. Thông thường đội mà chỉ đủ người sẽ dí anh em liên tục về nhà trông gôn. Nó ngồi xem mấy ông anh đá bóng mà ngóng trông vào nét mặt và thể lực của từng người. Được 15 phút, bỗng có một tình huống một ông trong sân tham quả bóng cuối đường biên ngang. Thế là ngã lăn ra hẳn ngoài sân, đúng cái chỗ bê tông không rải cỏ. Thế là đầu gối trầy xước, rướm máu. Mấy ông còn lại nhìn đồng đội thì ra hỏi thăm xem thế nào. Nhìn cái chân tập tễnh bước thì khó có thể tiếp tục thi đấu rồi. Cơ hội của nó đã tới, nó nhìn thấy thế liền mua luôn một đôi giày và tất dài. Rồi để ở xe, xong cũng chạy lại hỏi han cốt để mọi người chú ý đến mình.
– Cu em ơi vào đá thay đi. Nay chỉ đủ người đi nên không có ai thay, mày vào đá cho đủ quân số đi.
– Dạ, vậy để em vào cùng ạ.
– Mày đá luôn chỗ đấy nhé.
Nó không trả lời mà đi lại về khung thành, bảo ông anh thủ môn…
– Anh lên đá đi, để em trông gôn cho.
– Ái chà thằng này được, thế mày bắt hộ anh nhé, anh lên đá tí lấy mồ hôi.
– Ô kê anh ơi…
Thế là nó cứ đứng giữa chễm chệ giữa khung thành thôi. Thằng Dũng thuộc dạng đá bóng cũng được phết. Nhưng chuyên môn của nó là bắt gôn. Nó có một thứ mà nhiều đứa tầm tuổi nó không sở hữu là phản xạ nhanh nhạy cùng sự rạn bóng. Vì thế khi nó bắt gôn, việc bay người với nó là chuyện thường tình. Cũng vì cái khả năng khá riêng biệt đó mà bao đứa con gái ngưỡng mộ nó.
Chẳng cần nói cũng biết, trong trận nó có một vài pha cứu thua ngoạn mục với những pha bay người đẹp mắt. Mỗi pha cứu thua của nó là những lời khen cứ thế cất lên, những cái đập tay tiếp thêm động lực. Kết thúc trận bóng, tiết mục mà nó mong muốn nhất đã tới. Mấy anh em trong đội kéo nhau ra quán nhậu làm tí men. Ban đầu nó cố tỏ ra ngại ngùng, dè dặt. Dần dần, được mấy ông anh ông chú nói trêu đùa vài câu nó cũng mạnh dạn hơn. Nó cũng xác định xem ai là đối tượng nó có thể tiếp cận để ngồi cạnh trước. Chúc rượu lượt đi lượt về, ai cũng bảo nó sau đi đứng có gặp vấn đề gì thì cứ bảo em anh nọ, cháu chú kia là được thả. Dĩ nhiên đó có thể là một đặc ân thông thường khi quen biết với mấy anh em công an huyện.
Nó thì muốn một thứ khác lớn hơn, một mối quan hệ đúng nghĩa win – win. Nó nhắm hai ông anh vẫn còn tương đối trẻ, mà người trẻ thì rất mong muốn lập công để lấy lòng sếp, sớm được thăng chức. Dĩ nhiên nó không thể nào đề nghị ngay từ đầu được, mà phải là một quá trình nói chuyện chúc rượu tâm sự. Cái việc khơi gợi về mùa đánh án, cơ hội lên non thì không thể bỏ qua được. Nó biết được là sắp tới, trong khu vực sẽ có đợt rà soát, kiểm tra về các vấn đề tệ nạn xã hội. Đại loại như là ma tuý, quán bar, bài bạc, đá gà… Khu nó thì nổi tiếng với cái trò đá gà rồi, nhưng mà có vẻ giống như ghi lô đề, bọn này ít khi bị sờ gáy. Nhưng với đám bài bạc hay ma tuý, trừ khi cơ quá to thì không nói, chứ lắt nhắt thì cũng chẳng ai dám đứng ra bảo kê. Vì hai cái tệ nạn đó thuộc dạng kỵ nhất ở khu vực làng quê rồi, bao nhiêu gia đình phải tan cửa nát nhà vì hai thứ đó.
Khi biết được vậy, nó vui mừng khôn xiết. Nhưng, cái gì cũng phải có thời gian, không phải là cứ thấy vậy mà chộp giật. Nó cũng chỉ hỏi dò kiểu đùa cợt là nếu em chỉ điểm được cho anh mấy chỗ đó thì anh thưởng cho em cái gì thôi. Với mấy ông công an, vài ba củ hay vài chầu bia rượu nó gọi là chuyện vặt. Vì nói gì thì nói, một vụ án ghi công mang lại quá nhiều lợi ích về cả danh vọng, con đường quan lộ lẫn kinh tế. Cái mục đích chính của nó ở buổi hôm nay là việc tiếp cận, tìm hiểu thông tin và có được số của mấy ông anh đó. Thủ thỉ được với hai ông anh xin số, coi như ngày hôm nay thành công rực rỡ lắm rồi.
Vài ngày sau, lại một buổi tối nó đi dạo quanh xóm, nó cũng tiện ghé qua cái chỗ đánh bạc của mấy lão trong làng. Nó rút điện thoại ra nhắn cho ông anh công an về việc phát hiện tụ điểm đánh bạc. Ông anh đấy cũng đáp lại hoan hỉ, báo nó đứng đó chờ để phi xe xuống dò la. Tầm 30 phút sau, hai ông anh hôm nọ ngồi cạnh xuống đến nơi:
– Đâu dẫn anh đi xem nào.
– Từ từ anh, anh chở em về nhà cất xe máy ở đó, rồi anh em mình đi bộ.
– Ok được.
Một lát sau, nó dẫn hai ông anh đi theo đường vòng ra sau mảnh vườn sau cái nhà kho chỗ mấy ông trong làng đánh bạc. Đằng sau cái kho đấy là một cái vườn nhỏ, bình thường cũng ít người qua lại khu vực này. Đằng trước thì cửa kho vẫn mở như bình thường, nhưng mọi người đến sẽ đi lối bên cạnh lán để vào từ cửa sau. Để tránh âm thanh phát ra lớn gây thu hút sự chú ý của người đi đường, mấy lão ấy chơi ở khu vực cuối lán. Thằng Dũng hôm trước cũng phải chú ý lắm mới biết được cái này, vì nó đứng ở trước cửa nhòm vào cũng không thấy gì cả. Nay nó dẫn hai ông anh đi đường vòng ra tận sau cả khu vườn để tránh bị bại lộ. Đường đi ra thực chất lại là đường gần ruộng nên cũng ít người để ý đến. Áp sát được khu vườn, một ông anh rướn mắt lên nhìn vào bên trong. Quả thực đôi lúc vẫn thấy có tiếng chửi thề của đám thua bạc. Nhưng cái gì cũng phải tận mắt chứng kiến mới ok được.
– Có cách nào chứng kiến tận mắt không. Chứ như thế này hơi khó.
– Anh ơi đứng nghe thấy tiếng đánh bạc như vậy rồi mà anh chưa tin ạ. Giờ mà vào đấy dễ bị lộ lắm…
– Các cụ đã bảo rồi, phải bắt tận tay, day tận trán. Hai anh ở đây nghe thì biết vậy chứ chú mày nghĩ về kể là sếp của bọn anh tin à.
– À, à. Em bảo, mấy lão ấy chơi ở góc bên tay phải của lán, ngay sát lối đi vào bên cạnh luôn. Anh men theo mạn trái rồi tiến dần đến nhé. Có cái giếng nước ở gần đấy chắc cũng nấp được.
– Ừ cũng được. Mày cũng khá phết nhỉ. Mày với anh đứng đây theo dõi tình hình rồi báo nhau, còn để bạn anh nó vào. Nếu có tình huống nguy cấp, thì tôi sẽ lấy viên đá mài vào tường ra hiệu nhé, ông phải lấp ngay sau cái giếng.
– Ok. Để vào quay cái video còn trình với sếp.
Nhìn điệu bộ bước chân cực kỳ kín đáo của ông anh kia, thằng Dũng mới thấy đúng là người có ăn có học nó vẫn khác, đào tạo bài bản thật sự. Ông anh nép sát tường rồi bước từng bước vừa nhanh nhưng vẫn đủ kín đáo. Áp sát được cái cửa sau, ông í còn ngoảnh lại nhìn đồng đội nhằm kiểm tra lại tình hình bên ngoài thế nào. Sau đó, mắt ông í hơi ghé vào xem tình hình bên trong. Một cái khe đường kính 2 cm là quá đủ để ông anh quan sát hết mọi thứ xung quanh. Vẫn là một cái chiếu manh cùng bộ bài và một đám người trong đó. Kẻ đánh thì tiền kẹp dưới chân, còn kẻ xem thì đứng hóng rồi cười. Rồi cái điện thoại được đưa lên ghi lại toàn bộ khung cảnh đó. Một đoạn video tầm 1 phút ghi lại cảnh hơn chục con người đang bị vòng xoáy đỏ đen cám dỗ. Xong xuôi, cả ba cùng nhau rút quân.
Trên đường đi bộ về nhà lấy xe, mấy ông anh hứa hẹn với nó sẽ có quà. Nó sực nhớ ra:
– Anh ơi anh giấu danh tính của em được không ạ. Coi như chỉ có 3 anh em mình biết thôi.
– Thế không muốn nhận bằng khen à.
– Thôi anh, quan trọng gì cái đó. Nhận xong khó nhìn mặt người làng người nước ạ.
– À. Mày cũng khá đấy nhỉ. Nhưng như thế này vẫn chưa xong được, bọn anh phải bắt để hốt trọn ổ cơ. Nên là anh cần mày chỉ điểm cho một lần nữa.
– Cái này thì được anh, anh cứ về báo cáo với sếp rồi nhắn em. Bình thường mấy ông í khoảng tối thứ 7 hay tụ tập ở đây, anh cứ báo trước với sếp rồi nhắn em.
– Ok, anh cảm ơn nhé. Hôm nào được thì mày nhắn anh, anh ở đây trinh sát tình hình, còn bạn anh sẽ dẫn mọi người xuống.
Quả không lệch dự đoán ban đầu của nó. Mọi thứ đều suôn sẻ, mấy ông anh kia về trình nói là đi chơi qua khu vực thấy đối tượng tình nghi nên theo dõi và phát hiện tình hình. Còn thằng Dũng nó chọn hôm thứ 7 bởi Vũ khả năng cao sẽ ra đó, tối thứ 7 thằng Dương với thằng Thành đều chơi rất muộn mới về, khả năng Vũ tiếp cận Huệ là rất thấp. Một tuần trôi qua với nó lâu như cả năm trời vậy. Thứ 5 nó vẫn đi đá bóng cùng với mấy anh em công an và dĩ nhiên là vẫn nhắc lại giao kèo về việc đánh án cho mấy ông anh. Rồi cuối cùng ngày ấy cũng đến, ngày mà nó tạo ra một bước ngoặt lớn.
Tối thứ 7 đó, nó ăn cơm sớm rồi bảo bố mẹ là nó đi chơi. Nó ra quán của chị Huệ ngồi uống nước hòng chờ đợi Vũ. Vũ bắt đầu bước chân ra khỏi nhà, nó chờ Vũ bước đi khoảng 20 mét thì mới đứng dậy thanh toán tiền rồi đi theo. Quả không sai chút nào, nó thấy Vũ đi vào cái kho kia để chơi bạc. Mà nói là chơi bạc chứ cũng tuỳ bữa, hôm nào có tiền thì hắn chơi vài ván, được thì ăn, thua thì nghỉ. Không thì ra đấy ngồi hóng hớt rồi cười như vỡ trận với mấy lão bạn. Chủ yếu vui là chính. Thằng Dũng nhấc máy gọi cho hai ông anh. 15 phút sau, một ông anh xuống rồi cùng nó đi vòng ra chỗ cũ. Khi nghe thấy tiếng cười nói xen vào tiếng chửi thề vang lên, ông anh gọi điện cho đồng đội. Tiếp đến là báo thằng Dũng đứng ra trước lán, nấp ở một chỗ nào đó rồi quan sát tình hình.
Không đầy 30 phút, một chiếc ô tô chở một đội công an khoảng 10 người đến gần khu vực đó. Mọi người xuống xe rồi bắt đầu hành động áp sát kho. Khi đã bố trí nhân sự đủ ổn, nửa quân số phá cửa lao vào bắt người. Đa số mấy gã đó nhìn thấy công an thì chết điếng người, Vũ định chạy thoát ra ngoài nhưng cũng đã bị chặn lại bởi người ở ngoài cửa. Thằng Dũng ngồi đó chỉ biết là có tiếng động trong đó phát ra chứ tình hình ra sao thì nó cũng không rõ. Một lát sau, nó nhìn thấy Vũ bị công an áp chế ra xe. Nó biết kế hoạch đã thành công bước đầu, nó lẳng lặng rút quân. Về đến nhà, nó không quên gửi lời chúc đến ông anh kia và hẹn một chầu bia vào vài ngày tới.
Sau cái buổi tối định mệnh hôm ấy, thằng Dũng phấn khởi hẳn ra. Vì nói gì thì nói, ít nhất trong vài tuần tới thì chị Huệ sẽ không bị thằng già kia dày vò thân xác nữa. Rồi nó hẹn mấy hai ông anh ra quán bia, gọi là tâm sự công việc, cuộc sống. Một phần nữa là nó sẽ phải khéo léo đẩy Vũ vào con đường tù tội. Trong cái buổi hôm đấy, một khi đã hốt trọn ổ thì đánh bạc hay chỉ đứng xem cũng phải vào chuồng hết. Mà dĩ nhiên, thời gian giam giữ, lấy cung cũng là lúc người nhà chạy đôn chạy đáo để lo tiền. Vài ngày gần đây, thằng Dũng cũng để ý vợ con Vũ cũng đi lo liệu, hỏi vay tiền hết người nọ người kia. Trước khi ra quán bia, nó cũng đã nghĩ đến kịch bản làm sao để lão Vũ không thể thoát tội được rồi. Nó đến rồi gọi đồ ra trước, mắt nhìn xa xăm rồi so đo tính toán lại về kế hoạch. – Làm gì mà mặt ngẩn ngơ ra thế kia.
– Ơ. Em chào hai anh. Các anh đến rồi ạ.
– Ừ bọn anh xong việc cái chạy ra đây luôn. Hôm trước nhờ chú mày mà bọn anh hốt quả lớn. Hôm nay anh ra là để trả ơn chú mày đây.
– Ơn huệ gì đâu anh. Em giúp các anh vì công việc, cũng một phần thấy mấy lão kia ở nhà cũng hạnh hoẹ, đánh vợ chửi con nhiều nên cho đi một phát cho ngoan anh ạ. – Nó mỉm cười rồi nói.
– Sau đợt này, hai thằng bọn anh kiểu gì cũng được cộng thành tích thi đua, một hai năm nữa lên chức cho nó dễ. Hôm nay chú mày muốn cái gì các anh chiều hết haha.
– Chị ơi cho em nồi lẩu ếch nhé.
– À em hỏi tí. Ơ thế vụ này người nhà mấy bên kia đã chạy chọt gì chưa anh. Có chạy tiền cứu được ra không các anh?
– Chạy thì cũng có mấy nhà nhờ quan hệ rồi đặt vấn đề rồi. Nhưng mà vụ này bên báo chí họ cũng thính phết em ạ. Hơn chục ông đánh bạc chứ ít gì. Kể ra nếu mà chạy thì chắc là chạy được một nửa chỗ đó thôi, chứ không chạy hết được đâu. Vì báo đài đưa tin rồi, mà chạy hết thì bọn anh lấy gì mà tổ chức vinh danh hả chú em.
– Thế có những ông nào đặt vấn đề rồi hả anh. Mà chạy vụ này hết nhiều không nhỉ?
– Vụ này chạy trắng án thì phải thuộc diện đứng xem chứ không chơi. Mà chạy tiền trắng án thì cũng phải bốn năm trăm đấy chứ không ít đâu. Hơn nữa là còn phải có quan hệ mới được ưu tiên, chứ chỉ tiền thì cũng hơi khó đấy. Cái tội đánh bạc mà ở đó cũng thấy 60 – 70 triệu tiền bạc thì cũng phải 4 – 5 năm tù chứ ít gì. Có khi kịch khung 10 năm thì có mà vỡ mồm cả lũ.
– Thế thì chắc cũng chỉ có vài ông đủ cơ thôi anh. Trong đám đấy có mấy ông con cái đi Nhật với đi Hàn. Chỉ có trông chờ vào mấy đứa đó thôi. Chứ thực sự mà nói thì có ông nào nhà có điều kiện hẳn đâu. Các anh xuống làng em thì cũng biết rồi đấy, có cái gì đâu. Gọi là có tí lô đề thì bị dẹp từ năm ngoái, thanh niên trai tráng đi làm xong tiêu cũng chỉ nuôi thân, chưa kể còn chơi bời linh tinh. Giờ bết quá thì mới cố kiếm nước đẩy con cái đi xuất khẩu lao động kiếm thêm tí tiền về xây nhà xây cửa.
– Anh thấy nhà mày có điều kiện mà hahaa.
– Anh cứ trêu em, nhà em gọi là có tí đồng ra đồng vào, so với mặt bằng chung thì hơn một tẹo chứ điều kiện gì đâu anh.
– Thôi anh đùa mày tí. Kể ra thì xuống làng mày anh thấy cũng khó khăn thật. Chắc có mấy nhà ghi lô đề là có tiền thôi, mà một khi đã bị hốt thì sớm muộn gì nó cũng táng gia bại sản thôi em ạ. Cái giống đấy chạy chọt nhiều, cứ vặt tiền trăm để giảm án với không bị đi đày là đủ chết rồi. Chưa kể vào thăm mà không phải lo lót tiền à, không có nó đánh cho hỏng người.
– Ơ thế chạy giảm án thì tốn nhiều không anh?
– Thì mày cứ tính ra, giờ trước mắt kiểu gì cũng phải đôi trăm để giảm 1 – 2 năm tù rồi. Nói chung là cũng tùy vào chỉ đạo của cấp trên thôi em. Bao nhiêu mối chứ có phải mỗi bọn anh là xong đâu.
Nghe đến đoạn này, thằng Dũng nó mừng lắm. Ban đầu nó còn định bảo mấy ông anh đì lão Vũ. Nhưng mà với cái số tiền lớn như thế kia, chưa kể hoàn cảnh nhà lão Vũ còn chẳng bằng mấy ông còn lại thì có mà chạy vào mắt. Con cái lão Vũ thì giỏi lắm làm tháng chục triệu là nét căng. So bì thế nào được với mấy đứa sang Nhật tháng 30 – 40 triệu. Đã thế nhà lão Vũ còn đếch có ai làm quan thì ca này chịu hẳn.
Chiều hôm đó nó ngồi uống say khướt với mấy ông anh, tửu lượng của nó thì so thế nào được với dân công an. Nó say nhèm ra rồi. Có ông anh chạy ra thanh toán tiền, còn một ông anh khác rút trong túi ra cái phong bì trong đó có vài triệu, ông ấy dí vào tay nó nhằm cảm ơn. Tuy say nhưng tính nó không phải dạng thèm tiền, nó vội gạt ra rồi nói giọng lè nhè:
– Anh đừng làm thế. Em giúp các anh vì tình cảm anh em. Chứ có phải vì tiền đâu. Tiền thì bố mẹ em cũng cho em được mà. Em có thiếu thốn gì đâu. Sau này em còn phải nhờ các anh nhiều, thôi anh cất tiền đi nhé. – Vừa nói nó vừa gật gù.
Ông anh nghe thấy thế cũng có vẻ hợp lý. Chuyện lặt vặt kiểu lỗi đi xe máy thông thường thì dễ, mà mấy thằng này thì có cái gì to tát đâu mà nhờ. Thôi thì đỡ tốn vài triệu, sau còn phải dùng đến nữa.
– Chú mày đã nói thế thì thôi anh không ép nhận. Sau có việc gì cần thì gọi bọn anh. Dù gì bọn anh cũng phải cảm ơn chú nhiều vì đã giúp bọn anh lập chiến công.
Nói xong rồi hai ông anh chở nó về nhà. Hôm sau ngủ dậy, nó càng phấn khởi hơn nữa. Sáng ra thấy ở chợ có vẻ rì rầm tiếng bàn tán. Nó đi ra đó mua đồ ăn sáng, thấy mấy bà bán thịt kể với nhau là vợ con lão Vũ vay được hơn 100 triệu nhưng bên kia họ đòi những hơn 400 triệu. Mà giờ mà vay ngân hàng thì không thể nào trả được. Riêng cái khoản 100 triệu đi vay kia, mấy đứa con cũng phải bục mặt hơn một năm trời mới đủ. Chả nhẽ vì ông bố gia trưởng mà chúng nó phải lao đầu vào cày những bốn năm năm để cứu cho cái tội ngu của ông bố độc ác đấy á. Chưa kể đến việc nếu nhiều người chạy tiền thì ai có quan hệ, ai nhanh thì người đó được. Mấy bà bình phẩm rồi chốt lại một câu: “Cho lão ấy ăn cơm tù vài năm cho biết”.
Nó nghe được cái tin tức này càng vui hơn. Rồi đến tối đang ngồi ăn cơm ở nhà, có hàng xóm qua chơi rồi ngồi kể chuyện. Nghe đâu lúc sáng, vợ con lão Vũ vào thăm, lão đòi bán nhà để chạy chọt. Nhưng mà bán nhà thì ở đâu nữa, cứu được thằng người thì cả nhà ra đường ở. Đúng là không biết đường hối cải. Vợ con hắn không đồng ý với phương án đó, rồi Vũ buông những lời thậm tệ. Cuối cùng cả nhà đưa ra phương án để lão đi tù, không chạy bất cứ đồng nào.
Nó ngồi ăn bát cơm nhưng trong ánh mắt lóe lên sự vui sướng. Nhìn nó giống như một thằng mới tỏ tình gái thành công ấy. Vui sướng vô cùng. Vì nếu chuyện này là thật, thì nó đã loại đi được đối thủ lớn nhất, vật cản lớn nhất trên con đường chinh phục nữ thần trong mộng.
Rồi cái ngày ấn định bản án cũng đến, lão Vũ bị dính 5 năm tù giam vì tội đánh bạc. Có ba người được thả và phạt hành chính, đúng hơn là án treo cho tội xem đánh bạc. Thằng Dũng ăn mừng như ghi bàn khi đá bóng vậy, nó chạy lên phòng thả người ra giữa giường rồi yeahhhhh.
Ở một diễn biến khác, Huệ nghe tin Vũ phải đi tù 5 năm trời. Nàng thở dài. Cuối cùng, nàng sẽ không bị gã anh chồng quấy rối hàng tuần nữa. Mặc dù những lúc Vũ hưởng thụ cơ thể của nàng, nàng cũng bị kích thích, nàng cũng cảm thấy sướng nấc lên nhưng giờ đây, tiết hạnh, lý trí của một người vợ sẽ quay trở lại với nàng. Tối nay, nàng sẽ ngủ ngon hơn bao giờ hết.
Một tuần sau khi Vũ lĩnh án, thằng Dũng cứ như người trên mây vậy. Nó lúc nào cũng tươi tỉnh, tận hưởng cảm giác của người vừa chiến thắng. Dĩ nhiên, nó vẫn còn một thử thách trước mắt, thử thách mà nó muốn chinh phục được nhất trong đời. Nhưng, cứ vui cái đã. Cái bản mặt lão Vũ bình thường nó đã không ưa rồi. Vậy mà hắn còn chiếm hữu được cơ thể ngọt nước của nữ thần trong lòng nó. Đến giờ nó vẫn chưa thể quên được cái hình ảnh lão để chị Huệ bám lấy khung cửa sổ rồi lão từ sau thúc cặc cứ chan chát vào lồn. Nghĩ về khoảnh khắc đó, nó lại nổi máu a cay lão Vũ. Nhưng cũng là một động lực to lớn thôi thúc nó phải chiếm lại cơ thể mỹ miều kia.
Ngồi trong lớp nó vẫn cứ vạch ra các kế hoạch trong đầu để tiếp cận chị Huệ. Chẳng lẽ cứ cầm đoạn clip đó sang rồi uy hiếp hay sao. Như vậy cũng không phải là một cách hay. Mà lấy đâu ra thời điểm để nó có thể ở riêng cùng với chị Huệ cơ chứ. Với cái clip đó thì nó thừa sức khống chế được chị Huệ, nhưng cần phải có thời điểm thích hợp. Tốt nhất là nên ở riêng tư hai người, không bị nghi ngờ từ người khác. Mà sau khi đã khống chế được thì nó sẽ phải tính toán ra sao cho những lần kế tiếp nữa, chẳng lẽ lúc nào cũng chạy qua đó ư. Thật sự không hợp lý một chút nào. Điều này rất dễ làm đứt dây động rừng. Chưa kể, nó chơi cùng hai thằng con trai của chị Huệ nữa, chạm mặt bọn nó là mệt mỏi đấy chứ. Thôi kệ, giờ nín nhịn chờ thời đã. Trong lúc chờ đợi thì phải chi mình rèn luyện sức khỏe có phải tốt hơn không.
Và rồi, thời cơ cũng đã tới. Tối hôm thứ 7 đó, hai thằng Thành và Dương lại chuồn đi chơi ngay sau khi ăn cơm xong. Mẹ ruột của Huệ ra nhà nàng ăn cơm cùng hai thằng cháu ngoại. Sau khi chồng của bà mất, cùng thằng con trai rời bỏ quê hương đi lập nghiệp nên bà cũng cảm thấy trống vắng. Nhiều lần Huệ có ngỏ ý bảo bà dọn ra ở với nàng, vì sau khi Thái đi tù thì bà ra ở cùng con cháu cũng sẽ tốt hơn. Tuy nhiên, bà ấy không chịu vì muốn ở nhà hương khói, cũng vì muốn giữ cho ngôi nhà có hơi người để chờ con trai của bà về. Huệ cũng đành phải thuận theo ý bà. Thỉnh thoảng bà có lóc cóc cái xe đạp ra nhà con gái để ăn cơm cùng hai thằng cháu trai. Một phần bà cũng biết cuối tuần Huệ cũng khá bận, nếu bà ra phụ Huệ trông quán nước thì con gái bà sẽ có một buổi nghỉ ngơi. Nhưng vì cái quyết định ra nhà con gái vào tối thứ 7 hôm ấy đã khiến con gái của bà một lần nữa bị kẻ khác chiếm hữu.
Mọi chuyện vẫn tiếp diễn hết sức bình thường cho đến khi Huệ mang lái xe máy kéo chiếc xe bò ở đằng sau mang về nhà mẹ đẻ. Do hôm nọ nàng có mượn để chở đồ nên hôm nay thấy mẹ ra nàng mới sực nhớ chuyện đem trả. Nhân lúc có mẹ ở nhà trông quán nước, nàng muốn tranh thủ mang vào cho mẹ luôn. Nàng không muốn mẹ hôm sau phải kéo bộ cái xe bò mà trên xe lại có thêm chiếc xe đạp, dù gì mẹ nàng cũng đã cao tuổi rồi, hộ bà được tí nào hay tí ấy. Nghĩ xong nàng lấy con xe Air Blade ra, rồi buộc dây vào đầu xe bò và đuôi xe rồi kéo đi.
Nhưng cái xe gặp đường sóc liên tục đổi hướng tạo ra quỹ đạo khó lường, suýt nữa cái xe bò đã va vào một người đi xe máy ở đường. Huệ không biết làm cách nào, vừa hay thấy thằng Dũng đang đứng ở trước cửa nhà. Nàng gọi nó:
– Dũng ơi. Rảnh không em. Ngồi lên xe giữ cho chị cái xe bò với để chị mang vào nhà mẹ trong.
Thằng Dũng như vớ được vàng, nó hớn hở đáp:
– Vâng em cũng đang rảnh, chị để em giúp cho. Mà thằng Thành với thằng Dương đâu lại để chị chở xe một mình thế này.
– Ui hai cái thằng đấy nó ăn xong cái là chạy tót đi chơi rồi. Nay có mẹ chị ra chơi nên mới có người trông hàng hộ thì chị mới mang đi trả được đấy chứ.
– Chắc nay thứ bảy nên chúng nó tranh thủ đi chơi đấy chị. – Vừa nói nó vừa tấm tắc lẩm bẩm hai thằng kia đi chơi đúng lúc thế chứ.
Nói xong nó nhanh chóng chạy đến rồi gỡ cái dây thừng đang quấn đầu xe bò ra rồi ném ra phía thùng xe. Sau đó nó ngồi lên xe, nó cố tình ngồi thật sát vào chị Huệ rồi cầm lấy hai thanh sắt đầu xe. Mọi thứ đã sắp xếp xong xuôi, nó nói:
– Ngồi chắc chắn rồi đó chị. Giờ đi thôi.
Câu nói của nó không những thông báo để Huệ bắt đầu phóng xe máy đi, mà câu nói này còn phủ nhận những sự nghi ngờ khi nó ngồi quá sát vào người nàng. Quãng đường không quá gần mà cũng không quá xa, phóng xe cũng mất chừng 10 phút đồng hồ. Nó ngồi sau tranh thủ hít hà hơi của người đẹp, đùi nó thì áp vào đùi của Huệ để cảm nhận sự mềm mại. Nó nghĩ, lúc đến nhà chị Huệ thì nó sẽ tung quân bài chiến lược trong tay nó ra. Đang suy nghĩ một hồi thì trời bất chợp đổ mưa lớn.
Cơn mưa bất ngờ đổ xuống khi cả hai mới đi được chưa đến một phần hai quãng đường, nhưng tâm lý cố đi một lát là đến nơi khiến cả hai ướt như chuột lột. Bước vào sân, Huệ vội kéo chiếc xe bò cho vào nhà kho rồi bảo Dũng:
– Chạy ra khoá cho chị cái cổng với không nhỡ tối có ai nó vào dắt mất xe. Xong rồi chạy lên nhà ngồi đi.
Dũng nghe vậy liền làm theo. Nó bước lên nhà. Đập vào mắt nó là căn nhà ba gian. Một gian phòng khách, chính giữa phòng khách là ban thờ bố và ông bà của Huệ. Mé bên tay trái của phòng khách là chiếc giường mà mẹ của Huệ vẫn hay nằm. Bên tay phải là bộ bàn ghế tiếp khách. Gian bên tay phải là gian bếp trong nhà, còn gian bên tay trái là buồng ngủ của vợ chồng em trai Huệ. Nhưng em trai nàng vì lên Hà Nội lập nghiệp có khi cả năm mới về nhà một lần nên cũng ít khi dùng đến. Ngày trước thằng Thành với thằng Dương hay ngủ ở cái buồng đó mỗi lần vào bà ngoại chơi.
Thằng Dũng cũng nhận ra chỗ nhà của mẹ chị Huệ cũng vắng vẻ. Có thể là do chỗ này ở mép cánh đồng. Mà một phần thằng Dũng không biết nữa là nhà bên cạnh vừa mới sang nhượng cho một ông gốc ở làng nhưng hiện tại đang sinh sống ở Hà Nội. Thỉnh thoảng ông ấy mới về quê thăm thú, sau mới về quê dưỡng già hẳn thôi. Ngoài trời, cơn mưa mùa hè đúng là như trút nước, chưa kể thỉnh thoảng vẫn có những tia sét cắt ngang khiến người ta run sợ.
Ngồi suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên nó hắt xì hơi một cái. Thôi chết mẹ, người nó ướt sũng như con chuột lột thế này bảo sao. Chị Huệ bước lên nhà rồi cười với nó:
– Chết dở thật. Được hôm hộ chị mà giờ hai chị em ướt như chuột lột thế này. Để chị tìm quần áo của thằng em chị cho em thay nhé. Không lại ốm mất thôi.
Thế là Huệ đi vào buồng, mở tủ quần áo ra rồi tìm bộ quần áo cộc của thằng Mạnh em nàng cho thằng Dũng mặc. Thằng Dũng ngồi nhìn theo cái thân thể mỹ miều của Huệ. Khổ nỗi, trời mưa làm cái áo cộc cùng cái quần quá đầu gối cứ dán chặt vào da thịt của nàng. Những đường cong gợi dục lại được dịp khoe ra khiến thằng Dũng cũng ụn lên một khối u to ở quần. Nó nhanh chóng nhận ra rồi khép chân lại, nhằm tránh lộ ra. Huệ đưa bộ quần áo cho thằng Dũng rồi bảo nó:
– Đây vào buồng mà thay đồ này. Nhanh lên nhé chị cũng thay quần áo phát không hai chị em lại ốm với nhau.
– Vâng chị chờ em một tí.
Dũng cầm nhanh bộ đồ rồi chạy vào buồng. Nó để ý cửa buồng không có khoá mà chỉ là tấm vải mùng che mà thôi. Ngôi nhà đơn sơ, xây từ thời bao cấp đến giờ, Mạnh cùng vợ đi làm tích cóp được mấy đồng thì sửa cái gian bếp cho đỡ lụp xụp chứ cũng chưa đâu vào đâu. Chính ra, ngôi nhà này có thể sẽ tốt hơn nhiều nếu Thái quan tâm đến bố mẹ vợ, nhưng từ cái ngày ăn trông ngồi dồi, tiền vào túi nhưng hắn nào có muốn nhả không ra. Thà chơi bời chứ không muốn biếu tặng ai cả nên Huệ cũng không dám ý kiến. Thỉnh thoảng nàng lén cắt xén tiền đi làm đẹp để gửi cho Mạnh thì mới có tiền mà sửa nhà. Đến khi Thái bị vào ngục tối thì nhà Huệ cũng có gì khá giả nữa đâu, nên đành chấp nhận hoàn cảnh đó.
Quay trở lại với căn buồng, Dũng bước vào đó rồi lột nhanh đống quần áo ướt ra khỏi người rồi thay bằng bộ quần áo cộc đã bạc màu. Có điều là cái quần sịp đã ướt thì nó không có cách nào xử lý được. Nó đành tặc lưỡi thôi kệ, trước khi bước ra ngoài, nó kịp nhìn quanh căn buồng một lần nữa. Ngay bên phải cửa buồng là cái giường của vợ chồng Mạnh, bên cạnh là cái tủ quần áo. Trong này khá tối, cái bóng đèn vẫn là dạng bóng đèn dây tóc ánh sáng vàng. Thật sự ngột ngạt. Nó bước ra ngoài rồi bảo chị Huệ:
– Chị vào thay đi kẻo lạnh. Trời mưa to quá nhỉ, ngoài trời cứ ầm ầm thế này thì sao mà về được đây.
– Ừm. Thôi chịu khó tí tạnh chị chở về. Đi đường mưa ướt thế này lại còn sấm chớp chị cũng hơi sợ.
– Vầng đành vậy thôi chứ biết bây giờ chị. À nước uống nhà mình ở đâu vậy chị.
– Ở bàn kia kìa. Dưới gầm bàn có ca siêu nước đun sôi rồi đấy.
– Vâng ạ.
Nói xong nó bước ra bàn ngồi uống nước còn Huệ thì bước vào buồng thay quần áo. Nó rút điện thoại ra rồi xem lại cái video tối hôm đó rồi thầm nghĩ, hôm nay nó sẽ phải chiếm đoạt được cái thân hình nóng bỏng kia.
Thằng Dũng nghĩ xong liền hướng mắt về phía buồng. Nó biết rằng ở trong kia đang có một người phụ nữ cực kỳ gợi cảm đang thay đồ. Nó từ từ bước tới, những bước chân thật chậm rãi tiến đến sát cửa buồng. Nó hơi nhòm vào phía trong xem động tĩnh. Dưới ánh đèn vàng của bóng đèn dây tóc. Nó thấy chị Huệ đang treo bộ quần áo của em dâu lên tay cầm cánh tủ. Từ từ nàng lột cái áo cộc tay ra khỏi cổ. Thằng Dũng được chứng kiến cái lưng trắng bóc đầy sự mịn màng ấy. Buồi nó giờ đã thẳng cánh cò bay từ lúc nào không biết.
Thằng em đang đấu tranh dữ dội, còn thằng anh thì đang ti hí ngắm nhìn cơ thể đầy nhựa sống. Rồi một tay Huệ cởi cái áo lót màu hồng nhạt ra, khuy áo lót được gỡ, chiếc áo lót lỏng ra. Huệ ngoảnh ra với lấy cái áo lót của cô em dâu, chiếc áo lót màu be trông có vẻ cỡ hơi chật so với bầu ngực căng tràn của nàng. Thằng Dũng chỉ nhìn rõ được phần bầu vú trắng ngần chứ không nhìn được cặp nhũ hoa kia trước khi Huệ mang lên mình một chiếc áo lót mới. Rồi Huệ nhanh tay tụt chiếc quần lửng ra khỏi người. Huệ hôm nay mặc nguyên một cây đồ lót hồng nhạt trông hết sức khiêu gợi. Nó nhìn vào bờ mông cong, mẩy không một vết sẹo. Trời ơi, người phụ nữ mà nó hàng mong ước đang đứng thay đồ trước mặt nó mà không hề hay biết ở ngoài đang có một ánh mắt thèm khát đang soi từng đường cong không chớp mắt. Nó lột phăng quần áo ra, nó có ý định thật rồi. Đến khi thấy Huệ cúi xuống tụt cái quần lót ra, thằng Dũng vừa kịp nhìn thấy chút lông ở khu rừng rậm rạp kia. Huệ vừa mặc được cái quần lót vào cũng là lúc Dũng hùng hổ lao tới. Nó tiến đến rồi nhanh chóng hai tay vòng ra trước bóp lấy bầu vú của Huệ rồi nhào nặn liên tục. Miệng nó thì áp vào gáy nàng rồi hôn hít liếm láp.
Bị tấn công bất ngờ, Huệ đưa tay lên gỡ rồi vùng vằng:
– Dũng… Dũng… Thả chị ra. Em làm cái gì vậy Dũng.
– Chị ơi cho em đi. Em không chịu nổi nữa. Em thích chị từ lâu lắm rồi.
– Không được. Bỏ chị ra. Mình không thể như thế này được. Em đáng tuổi con chị đấy. Bỏ raaa…
Huệ vừa nói vừa cố giằng tay nó ra. Nhưng trai 17 bẻ gãy sừng trâu, Huệ làm sao có thể bì được với sức khoẻ của nó. Hai tay nó vừa nhào nặn bầu vú đầy nhựa sống của nàng, đầu nó thì liên tục dụi đầu vào cổ nàng rồi liếm láp. Bất chợt lúc Huệ còn chưa để ý. Tay phải nó rất nhanh đưa xuống phía dưới miết vào lồn của Huệ. Mặc dù miết bên ngoài thôi nhưng nó vẫn cảm thấy rất sướng tay, cái mu lồn dày cộm ấy khác hẳn với những người mà nó từng địt. Huệ theo phản xạ một tay đưa xuống hòng gỡ tay nó ra.
– Dũngggg. Bỏ raaa. Nhưng thế này không được đâu. Em mà không bỏ ra là chị mách bố mẹ em đấy.
– Chị có mách em cũng không sợ đâu. Chị ơi cho em nhé. Em yêu chị Huệ ơi.
– Không được. Bỏ ra. Chị la lên đấy. Cứuuuuu.
Huệ la lên kêu cứu. Nhưng trời mưa to ầm ầm thế này thì ai có thể nghe thấy tiếng kêu phát ra từ một căn buồng chật chội trong một ngôi nhà nằm ở chốn đồng không mông quạnh chứ. Dĩ nhiên, thằng Dũng cũng không muốn Huệ la lên như vậy, vì nếu không may có ai sang thì nó chỉ có đường chết.
– Chị la lên đi. Kêu lên để cho người làng biết được chị để lão Vũ địt chị như thế nào.
Nghe xong lời nó nói, Huệ chết đứng người. Trời ơi, bí mật động trời đó đã bị nó phát hiện. Mới vài ngày trước thôi, nàng còn đang nhẹ nhõm trong lòng vì Vũ đã bị tống cổ vào ngục tối. Nhưng giờ đây chuyện đó đã bị bại lộ bởi chính thằng em hàng xóm bằng tuổi con trai nàng. Huệ tá hoả nhưng cũng kịp chấn tĩnh lại.
– Em nói cái gì thế. Làm gì có chuyện đó chứ. Em bỏ ra ngay không chị la lên tiếp bây giờ đấy.
– Chị còn chối à. Có một buổi tối chị ngủ ở gian nhà trên rồi cùng lão Vũ địt nhau tưng bừng mà còn chối à. Hay để em cho dân làng biết hết nhé.
Nói xong, nó buông người Huệ ra rồi với tay lấy cái điện thoại ở giường. Nó bật lên một đoạn video cho Huệ xem. Trong video, Huệ đang bám lấy khung cửa sổ rồi chổng mông ra sao cho Vũ địt thật lực như chày giã cối vào lồn nàng. Tiếng rên phát ra đều đặn từ chính cổ họng của nàng, giờ mà lộ ra, ai sẽ tin rằng nàng bị gã anh chồng của mình tống tình chứ. Không ai cả, tiếng rên kia thể hiện sự sung sướng thế cơ mà. Người làng sẽ nghĩ rằng trong lúc chồng nàng còn đang mang trong mình cảnh tù tội thì Huệ lại phản bội chồng, phản bội gia đình mà làm trò đồi bại với anh chồng, thật không coi luân thường đạo lý của xã hội ra cái gì cả. Huệ trách bản thân mình, Huệ hận lão Vũ vì đã khiến đời nàng phải khổ. Nàng cảm thấy có lỗi với chồng, có lỗi với con, có lỗi với gia đình.
Nhìn Huệ rưng rưng nước mắt, Dũng bước đến rồi nói:
– Thôi chiều em đi. Em sẽ không nói cho ai biết đâu. Em là một đứa biết giữ mồm giữ miệng. Bí mật này sẽ được chôn vùi mãi mãi.
– Nhưng…
– Còn nhưng nhị gì nữa. Em thực sự thích chị, thích từ rất lâu rồi. Em cũng không muốn chị và lão Vũ quan hệ bất chính như vậy. Em sẽ che chở cho chị.
Nghe thằng Dũng nói giống như một người đàn ông trong gia đình vậy. Dĩ nhiên Huệ biết nó muốn gì ở mình và Huệ cũng không muốn phản bội lại người chồng đang khổ cực trong nhà lao. Nhiều khi Huệ chỉ biết chết quắt đi cho xong. Nhưng nàng nghĩ đến hai đứa con, nghĩ đến mẹ già chưa được phụng dưỡng. Nàng chỉ còn cách hi sinh bản thân mình mà chịu đựng thôi.
Huệ không nói gì cả, Dũng nó biết rằng con mồi đang mất dần sự phản kháng. Nó áp sát người Huệ rồi ôm lấy nàng. Từ từ tay nó bắt đầu khám phá từng thớ thịt trên cơ thể mỹ miều ấy. Miệng nó định hôn nhưng Huệ tránh né, nó chuyển hướng sang má rồi xuống cổ. Một tay nó giờ bóp lấy bầu vú, một tay di chuyển ra sau xoa khắp lưng rồi xuống dưới mông bóp lấy hai quả bóng tròn.
Giờ đây cái thân thể nó hẳng mong ước đang nằm trong tay nó. Bàn tay khám phá khắp mọi ngóc ngách, từ chỗ lồi đến chỗ lõm, đủ cả! Thằng Dũng thừa hiểu rằng nó phải làm thật tốt trong tối hôm nay nhưng cũng không thể chậm trễ được. Nếu nó thành công chiếm đoạt được thân thể của người đàn bà này thì nó sẽ còn những lần sau đó nữa. Tay nó vội đưa lên cởi áo lót của của Huệ ra. Mặt nó vục vào cái khe đồi sâu hun hút mà thơm mà hôn. Hai tay đưa lên xoa nắn đều đặn vào hai bầu vú một cách nhịp nhàng. Miệng nó dần di chuyển đến cái nhũ hoa bên ngực trái, tay nó đưa lên vê đầu nhũ hoa bên ngực phải. Tiếng hôn hít kêu cứ tọp tọp vang lên, nước miếng nó chảy đầy cặp vú của Huệ. Mỗi lần lưỡi nó liếm vòng quanh quầng vú rồi đá vào cái hạt lạc đầu vú thì nó lại nghe thấy tiếng thở đầy nặng nhọc, ngắt quãng của Huệ.
Đánh chiếm thành công những ngọn đồi trung du cũng là lúc nó tiến xuống tấn công vào mục tiêu quan trọng nhất phía dưới. Tay nó đưa xuống dưới bóp lấy cái mu lồn căng mọng của Huệ. Trong đầu nó thầm nghĩ, cái mu căng thế này dập vào thì êm phải biết. Tay nó bóp bóp rồi bắt đầu đưa ra miết dọc khe. Huệ cảm nhận được sự phản ứng của bản thân nên vội đưa tay lên tóm lấy tay nó.
– Đừng… Chị xin em… Tội lỗi lắm… Chị không muốn.
– Em thực sự rất muốn có được chị. Chị đừng từ chối em nữa. Em sẽ giúp chị giữ kín bí mật này.
Nói xong, nó cũng không để Huệ kịp trả lời. Nó nhanh tay tụt cái quần lót của Huệ xuống tận gối. Huệ cũng không phản ứng kịp, chỉ biết lấy tay che đi vùng kín. Nhưng nàng nào có thể chống đỡ khi tay nó đưa lên gỡ ra rồi nhanh chóng banh hai đùi của nàng sang hai bên. Nó thực sự ngỡ ngàng khi âm hộ của một người phụ nữ xấp xỉ ngưỡng 35 tuổi, đã đẻ hai mụn con nhưng sao vẫn còn đẹp đến vậy. Màu âm đạo vẫn còn có độ hồng nhất định chứ không chuyển sang thâm đen như nhiều người khác. Cái mu lồn thì cao, căng mọng, hai múi lồn phồng lên. Nó không chờ được nữa mà úp mặt vào hôn hít.
Nó liếm một cái dọc theo khe lồn. Một tiếng ư của Huệ vang lên từ cổ họng. Nó biết nàng cũng bắt đầu nứng rồi. Lưỡi nó liếm mạnh, nhanh dọc theo mép. Thỉnh thoảng nó còn úp mũi vào phần lông đen để hít lấy hít để. Cái lưỡi của nó điêu luyện thật. Cứ len lỏi như xuyên qua từng thớ thịt của Huệ vậy. Tiếng rên ư ư kêu lên nhiều hơn. Dũng nó bắt đầu đưa lưỡi đâm thẳng vào khe lồn của Huệ. Tay nó cũng đưa lên day vào hột le của nàng. Phải nói rằng, một khi cái lưỡi ướt át đâm vào khe, hột le lại được kích thích như vậy thì không ai có thể chịu nổi. Huệ cũng vậy, nàng cũng là đàn bà, nàng cũng có nhu cầu về mặt tình dục. Đứng trước sự tấn công dữ dội như vậy, làm sao có thể chống lại cơ chứ. Dâm thuỷ của nàng cũng tứa ra liên tục. Dũng thì nó nào có thể bỏ lỡ, nó liếm bằng sạch. Cái vị mặn mặn ngai ngái đầy đặc trưng nó cũng đã được thưởng thức của rất nhiều người rồi. Nhưng sao dâm thuỷ của Huệ lại làm nó hứng thú đến thế, có thể, do Huệ là người mà nó hằng mong ước bấy lâu.
Tuy còn trẻ, nhưng thằng Dũng cũng đã nếm thử mùi vị của không ít đàn bà lẫn con gái. Nó thừa biết mấy cái trò kích thích phụ nữ. Chưa kể nó còn giao du với mấy ông anh khoá trên sát gái, nói về kỹ thuật thì đám đấy còn chỉ bảo nó nhiều. Nó nhớ ra một bài mà các anh đã từng dạy nó, ấn vùng bụng dưới. Nghe thì có vẻ là dễ, nhưng để chọn đúng điểm mà ấn rồi day day thì không hề dễ. Dũng đã áp dụng bài này và thành công với nhiều người con gái khác. Nếu như ai chưa biết, thì đây là cách để kích thích dâm thuỷ ra nhiều hơn. Dũng tìm đến đúng vị trí, đưa hai ngón tay chập vào rồi nhấn. Sau đó nó xoa theo chiều kim đồng hồ. Tiếng thở gấp đầy nặng nhọc của Huệ cất lên. Kèm theo đó, dâm thuỷ chảy ra ngày một nhiều, miệng nó không thể uống hết được chỗ dâm thuỷ đó. Nó biết rằng Huệ đã thực sự bị kích thích mạnh mẽ. Cũng phải thôi, những trò này thì chồng nàng làm sao mà biết được, hay kể cả lão Vũ anh chồng nàng cũng không thể biết được.
Dũng biết rằng, thời điểm thích hợp đã tới. Nếu nó cứ cố đấm ăn xôi kích thích cũng không phải cách hay, mọi thứ chỉ nên ở mức vừa đủ, quan trọng là nó phải chiếm hữu được chị Huệ. Dũng đưa tay xuống sóc sóc con cặc cứng đơ dài ngoằng lại còn cong của nó nữa. Các cụ đã bảo rồi “nhất cong, nhì ngạnh, tam to, tứ dài”. Con cặc của nó vừa cong vừa dài, đúng là món bảo bối quý giá giúp nó chinh phục những người đàn bà nó muốn. Nó kéo Huệ nằm ra cái giường của vợ chồng Mạnh. Huệ cũng không biết phải phản kháng thế nào. Cho đến khi nó banh đùi nàng sang hai bên rồi kê đầu cặc vào cửa mình của nàng, Huệ mới với tay ra như can ngăn nó:
– Đừng…
– Đến giờ này rồi chị còn nói vậy ư? Để em cho chị biết thế nào là nhục dục nhé.
Mắt nó bừng lên ánh lửa dục vọng, nó không quan tâm gì nữa. Giờ đây nhiệm vụ của nó phải là đâm thanh củi cứng ngắc kia vào sâu trong cái hang sâu hun hút đang nhoe nhoét dâm thuỷ.
Tay nó đưa xuống chỉnh đúng thước ngắm rồi nó nhấn một cách chậm rãi và từ từ. Nhìn con cặc vừa cong vừa dài của thằng Dũng, Huệ hơi nhăn mặt vì sợ, sợ cái thứ dài ngoằng ấy sẽ đâm thủng tử cung của nàng mất. Dũng không vội vàng mà nó muốn cảm nhận từng thớ thịt của cái khe suối ướt át kia. Cặc nó đi đến đâu, cơ lồn bóp vào đến đó, nó có thể cảm nhận được rõ điều này. Tuy nhiên, với con cặc quá khổ như vậy, để đâm được nút cán không phải chuyện dễ. Nó đâm gần hết thì cảm giác chật chội khó vào hơn. Nhưng nó vẫn cố đâm thêm, từ từ và chậm rãi.
– Ư… ư… ư… – Tiếng rên của Huệ cất lên rồi nàng cắn chặt răng.
Dũng biết rằng, cái lồn của Huệ chưa từng có một con cặc cỡ lớn như nó công phá nên vẫn còn cảm giác khó vào như vậy. Ngày hôm nay, nó chinh phục được giới hạn mới của Huệ thì chẳng phải nó là người thắng cuộc hay sao. Dũng vẫn kiên trì nhấn vào từng tí từng tí một, miệng và tay cũng thi nhau chăm sóc cặp vú của Huệ. Đầu nấm của nó cũng có một cảm giác đau rát nhất định nhưng vì người đàn bà này, nó không vì chút đau đớn thể xác mà từ bỏ được.
– Ư… ư… hự…
Con cặc cuối cùng cũng đã đâm ngập lồn của Huệ. Đầu nấm đã chạm thẳng vào cổ tử cung của nàng. Huệ đau đớn cào thẳng lên lưng của thằng Dũng. Nàng cắn chặt răng vì đau nhưng cũng không muốn thể hiện quá rõ điều đó. Mọi thứ như một phản xạ tự nhiên nhưng vẫn phần nào đó bị tác động bởi lý trí.
Dũng bắt đầu nhấp, nó nhấp nhẹ nàng và từ từ, cũng không quá sâu tránh làm Huệ đau. Ở cái tư thế phủ mái như thế này, nó có thể dễ dàng cảm nhận được nhịp thở cũng như tiếng rên cất lên từ cổ họng của Huệ. Mỗi lần cặc nó đâm vào thì một tiếng ư lại cất lên. Cũng phải thôi, cặc nó cong, đâm vào ma sát rất lớn. Dũng đẩy nhanh dần tốc độ, miệng nó vừa bú vú, tay thì liên tục vê nhũ hoa phía đối diện nhằm kích thích Huệ một cách tối đa. Dâm thuỷ tuôn ra ngày càng nhiều, đầu vú đã cứng lên trông thấy. Tiếng rên ư ử ngày một nhiều hơn. Có thể nói, mọi thứ đang đúng theo những gì nó mong muốn.
Rồi nó cũng đổi tư thế để chủ động hơn trong cuộc chơi này. Nó muốn tối nay Huệ phải chết mê chết mệt với con cặc của nó. Nó ngồi dậy, ở tư thế quỳ gối, hai tay nó kéo chân Huệ quặp vào hông của nó. Dần dần, con cặc lại liên tục đâm vào một cách nhanh dần đều. Con cặc nó cứ như cái pít – tông ra vào liên tục dưới sự hỗ trợ của nước nhờn vậy.
– Ư… ư… ư… ư…
– Chị bắt đầu thấy sướng rồi đúng không. Em đã bảo rồi mà. Hôm nay em sẽ cho chị sướng ngất ngây luôn.
Nói xong nó bắt đầu tăng tốc độ lên cao hơn. Mỗi cú thúc giờ không những nhanh hơn mà còn lực hơn nữa. Thỉnh thoảng nó lại kèm thêm vài cú đâm mạnh hết cỡ vào sâu trong lồn khiến Huệ bật lên tiếng a rất to. Mỗi lần như vậy, đầu khấc nó lại chạm vào cổ tử cung của nàng. Thằng Dũng có mấy trò rất dị, nó thích chơi theo kiểu rút ra hết rồi đâm thật sâu. Kiểu này chơi tốn sức hơn, không nhanh bằng kiểu kia, nhưng con cặc thì lại đi hết quãng đường. Mà con cặc nó cong hướng thẳng lên trời như thế thì điểm G lại liên tục bị cọ xát. Huệ không chịu nổi nữa, tay nàng bấu vào cái chiếu cói còn miệng thì rên ư ử như con chó cái. Dũng nó thích nhìn thấy sự quằn quại của con mồi trước bài chơi gái cực nghệ của nó.
Bất ngờ, hai tay thằng Dũng bám lấy vùng eo của Huệ rồi nhấp thật lực. Huệ cảm thấy khó thở, nàng cong người lên, hai tay vẫn nắm chặt vào tấm chiếu cói rồi rên:
– Ư… ư… a… a… aaa… aaa… aaa…
– Sướng không nào? Rên to lên nữa đi. Em địt cho chị sướng rên luôn nhé, cho chị lên đỉnh luôn nhé.
Huệ chỉ biết lắc lắc đầu rồi nhắm tịt mắt, mồm thì rên ư ư a a không ngớt. Rồi nàng không thể chịu được nữa, nàng lên đỉnh mất rồi. Nàng ưỡn lồn lên để nhận những cú thúc của con cặc quá khổ kia.
– AAAAA…
Huệ rên to một tiếng rồi ngã phịch xuống. Nhưng Dũng nó đủ khôn ngoan để biết được rằng đây là thời điểm vàng để nó chiếm được cả thể xác lẫn tinh thần của nàng. Con cặc nó vẫn đang bị siết chặt co giật liên tục do Huệ lên đỉnh. Nó hơi ngả người ra sau rồi lấy tay day lấy hột le của Huệ. Đã lên đỉnh thì chớ xong nó còn liên tục tấn công vào vị trí hiểm yếu đấy thì Huệ làm sao chịu được. Huệ tóm lấy tay nó rồi rên ư ư liên tục. Nó biết Huệ đang rất hưng phấn vì nhục dục, nên day mồng đốc ngày một nhanh hơn. Đồng thời, nó thúc cặc thật sâu nút cán để nàng gầm gừ lên vì sướng. Tư thế này hơi khó khăn bởi để vừa day hột le lẫn thúc cặc thì tốc độ nó làm sẽ rất chậm rãi. Tuy nhiên sự chậm rãi lại cho con người ta cảm nhận hết được cái mùi vị sung sướng của tình dục mang lại.
– Ư… ư… a… aaaaa…
Huệ lại lên đỉnh lần nữa rồi. Dũng biết chứ, nó biết rằng khi lên đỉnh mà vẫn tiếp tục kích thích thì những lần lên đỉnh tiếp theo sẽ liên tục tới. Nó cười khoái trá, nhưng nó nào đã dừng lại. Nó vác chân phải của Huệ lên vai, đầu Huệ ngả về bên trái. Dũng bắt đầu đâm cặc vào lỗ sâu hoắm kia. Liên tục liên tục. Tiếng bạch bạch vang lên kèm theo tiếng ư ư kéo dài trong buổi tối mưa như chút nước. Nó cứ địt vài chục cái thì lại với tay vần vò bầu ngực của Huệ. Dũng nó không như Vũ, nó không bắt Huệ phải rên theo kiểu đánh mất lý trí, có thể đây là điểm nó không bằng lão. Nó chỉ dùng kỹ thuật và cố gắng khiến con mồi không thể nào chống đỡ lại được mà rên rỉ. Dũng ôm lấy đùi của Huệ làm điểm tựa rồi nó bắt đầu nắc như vũ bão.
– Ư… ư… ư… ư… ư… ư… ư… Sướng quá.
– Chị thấy sướng lắm đúng không? Cặc em địt sướng lắm đúng không?
Nói xong nó càng địt Huệ mạnh hơn. Nó dồn sức phịch thật nhanh và mạnh để oanh tạc cái lỗ lồn kia. Mẹ nó chứ, cái mu lồn cao phồng dập vào sướng thật. Êm êm chứ không xương xẩu như mấy đứa con gái người nhỏ nhỏ lớp nó. Thúc một hồi mệt rã tay, nó thúc một phát mạnh hẳn vào lồn Huệ rồi buông ra. Tiếng rên ư a liên tục cất lên rồi kết thúc bằng phát tiếng á khi nó thúc cú cuối kịch khung. Huệ hơi bật người ra khỏi vòng tay của nó rồi run lên bần bật. Mắt nàng hơi trợn ngược lên, hơi thở nặng nhọc ngắt quãng, trong cổ họng vẫn còn tiếng rên ư ử trong vô thức. Dũng ngồi nghỉ một lát cho hồi sức, nó trườn lên hôn lấy đôi môi của Huệ. Giờ đây, nàng làm gì có sức đâu ra mà phản kháng nữa. Con cặc của nó đâm vào sâu mọi ngóc ngách của nàng khiến nàng quên dần đi cái tiết hạnh của một người vợ. Nó mút lấy bờ môi mọng của nàng rồi đưa lưỡi vào sâu trong miệng mà khua mà tìm cái lưỡi ướt át kia. Nó mút chặt lấy lưỡi của Huệ rồi mút cả nước miếng của nàng. Huệ chưa phản ứng lại với việc ôm hôn của nó. Nàng chỉ để im cho nó muốn làm gì thì làm.