Bố chồng dụ con dâu
Chương 8
– A… Diễm Ngọc… làm sao có thể là con cơ chứ?
Hồng Nga thở hổn hển há to miệng ngạc nhiên, còn Diễm Ngọc thì xấu hổ đến mức không thể chịu được, cô cúi gằm mặt xuống, thế là cả căn phòng im lặng một thời gian dài. Bỗng nhiên cả hai đều:
– Hahaha… Hahaha…
Trong căn phòng đột nhiên phá lên cười sảng khoái! Diễm Ngọc và Hồng Nga cười điên cuồng run rẩy, mọi người bật ngửa cười thêm một thời gian dài một lần nữa. Hồng Nga, người không còn mảnh quần áo nào trên người, đứng dậy, đi về phía Diễm Ngọc vẫn đang phủ phục trên mặt nền gạch men và vươn vai, sau đó bà ấy dùng tay kéo Diễm Ngọc ngồi xuống ghế sofa. Bà ấy nói:
– Nè! Con đã xem được bao lâu rồi?
Hồng Nga nhìn Diễm Ngọc đang lo lắng với nụ cười nửa miệng, Diễm Ngọc thì gật đầu và ngay lập tức lắc đầu nói:
– Ưm! Mẹ… Có cực khoái không?
Sở dĩ cô ấy hỏi vậy là vì Hồng Nga mẹ chồng cô rất bạo dạn, có lẽ tất cả những người phụ nữ có thể kinh doanh đều ít nhiều can đảm thủ dâm với con cu giả trong phòng. Khuôn mặt của Diễm Ngọc vẫn đỏ bừng và không nói gì thêm nữa. Một cơ thể nhạy cảm như vậy, ông Phú bố chồng cô phải yêu bà ấy điên cuồng mới đúng. Hồng Nga quan tâm đến nhu cầu cơ thể và Diễm Ngọc thì một chút rải rác tóc kiểu suy tư. Dừng một chút, sau đó thở dài một hơi, bà ấy nói:
– Oh! Bây giờ con đã biết dì Nga(cách gọi của mẹ chồng kế) của con vất vả thế nào chưa? Bởi tất cả dì làm con thấy rồi đó, dì Nga cũng không giấu giếm gì trong lòng nữa, dì Nga bây giờ chẳng khác nào góa phụ!
Diễm Ngọc ngẩng đầu lên và nhìn dì Nga buồn bã, trái tim cô tan nát, họ đều là phụ nữ, cô hiểu trái tim của dì Nga đau khổ. Nhưng Diễm Ngọc biết rằng cô đã cướp đi hạnh phúc của dì Nga, bởi cô với ông Phú bố chồng mình đã ân ái mất tiu rồi. Cô cảm thấy tiếc cho dì Nga biết bao! Cô nói nghèn nghẹn:
– Xin lỗi! Dì Nga…
Mắt của Diễm Ngọc bắt đầu ươn ướt, bà ấy thấy vậy thì nói:
– Cô gái ngốc, con thấy dì thủ dâm thì xin lỗi cái gì, khi quen rồi thì xem sẽ thấy bình thường mà thôi, bởi chúng ta đều là người nhà cả, con có gì phải xấu hổ chứ!
Hồng Nga không hiểu rằng điều mà Diễm Ngọc nói xin lỗi vì một lý do khác! Bà ấy cũng an ủi Diễm Ngọc nên nói vậy nhưng mà con dâu bà thì lại khác:
– Ưm! Dì Nga, Diễm Ngọc có chuyện muốn hỏi dì… Ơ… Dì, dì, mặc quần áo vào trước đi.
Diễm Ngọc nhìn thẳng vào cơ thể bà ấy, cô nhìn cơ thể khỏa thân của Hồng Nga mẹ chồng kế của mình. Dù bà ấy đã 36 tuổi nhưng vóc dáng của Hồng Nga vẫn được duy trì rất tốt, không hề kém cạnh so với các cô gái tuổi 20 là bao nhiêu. Bà ấy có bầu ngực đầy đặn vẫn thẳng tắp như vậy, không hề có dấu hiệu chảy xệ, có thể so sánh với người Tây phương. Mông của bà ấy to tròn và hếch kết hợp với vòng eo không có mỡ thừa tạo nên đường cong chữ S hoàn hảo cho phái đẹp. Mái quăn của bà ấy dài gợn sóng lớn tự nhiên tao nhã, khi đi lại có cảm giác đầy chuyển động, hơn nữa còn xinh đẹp quý phái.
Giữa các cử chỉ, đó là vẻ đẹp trưởng thành là vô song. Hồng Nga liếc Diễm Ngọc với ánh mắt mơ hồ, và chọn một thương hiệu mới nhất của Ý trong năm nay. Nội y ren gợi cảm. Còn Hồng Nga thì ăn mặc rất chậm rãi, động tác rất tao nhã và quyến rũ, giống như một cô gái trẻ vừa được thỏa mãn dục vọng bởi người phụ nữ đang nhẹ nhàng vuốt ve người đàn ông bên cạnh. Diễm Ngọc cảm thấy khó thở, không thể chịu được sự khô khốc của cổ họng, và từ từ nuốt. Chiếc áo ngực ren trong suốt treo trên bộ ngực đầy đặn và cao chót vót của Hồng Nga, đôi chân thon thả và săn chắc của bà mẹ chồng 36 tuổi lặng lẽ trượt khỏi người. Ghế sofa được hạ xuống, và những ngón chân được sơn móng tay màu đỏ tươi, cuộn tròn trên sàn nhà. Bà ấy giơ tay lên rồi lại đặt xuống, quay lưng về phía Diễm Ngọc nói:
– Ơ… Con có thể thắt các nút cho mẹ không? Bởi tay mẹ hơi đau.
Tay của Hồng Nga tất nhiên là đau nhức, như thể một người đàn ông sau khi thủ dâm điên cuồng thì có bất kỳ cánh tay nào cũng mệt mỏi. Diễm Ngọc nói:
– Ồ, vâng… Dì Nga. Mẹ thật quyến rũ…
Những ngón tay của Diễm Ngọc chạm vào làn da mịn màng của Hồng Nga, bà ấy hơi đau nên nói:
– Ui, con đang cài khuy quá chặt, hãy nới lỏng nó và cài khuy ở phần ngoài cùng.
Hai đỉnh cao trên ngực của Hồng Nga làm cho chiếc áo ngực ren mỏng trông hơi nhỏ, nên Diễm Ngọc chỉ có thể cởi nút sau đó thắt dây an toàn lại, bởi sức lực bằng tay. Đầu ngón tay cô lướt nhẹ trên làn da căng bóng của Hồng Nga, mẹ chồng cô run rẩy kêu lên, yếu ớt dựa vào người Diễm Ngọc. Cơ thể bà ấy trượt về phía trước, bộ ngực đầy đặn của bà đã được đỡ bằng hai tay. Hồng Nga tựa đầu vào vai Diễm Ngọc, nhẹ nhàng nói:
– Ôi! Diễm Ngọc, con chạm vào mẹ…
Diễm Ngọc không thể chịu được sự cám dỗ như vậy, cô ấy nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể của dì Nga bằng đôi tay nhỏ bé của mình. Còn dì Nga thì thoải mái nhắm mắt lại mà tận hưởng, giống như hai người đang “đồng tình luyến ái” vậy. Diễm Ngọc nói:
– Dì Nga, dì gợi cảm và quyến rũ như vậy, chắc có nhiều đàn ông mê mẩn lắm phải không?
Nói xong thì bàn tay của Diễm Ngọc trượt trên bụng săn chắc của Hồng Nga. Bà ấy nói “Chà…” một tiếng thì lười biếng nở một nụ cười trên khuôn mặt. Thấy vậy thì Diễm Ngọc nói tiếp:
– Ưm! Vậy thì những người đàn ông này cũng phải bao gồm… bao gồm cả…
Nói tới đây Diễm Ngọc hơi do dự, cô không muốn nói người kế đến là ai… Bà ấy nghe Diễm Ngọc im lặng thì nói:
– Ơ… Ý con là Hoàng Anh Tuấn chồng con phải không… Than ôi! Haizz…
Hồng Nga khẽ thở dài, bởi bà biết rằng Diễm Ngọc cũng đã nghe bà ấy gọi đến tên Tuấn chồng cô trong cơn cực khoái vừa rồi, với cảnh tượng thủ dâm bằng con cu giả đó thì Hồng Nga đã trút bỏ những cảm xúc tích tụ trong lòng. Mặc dù Diễm Ngọc đã cảm thấy rằng mối quan hệ giữa chồng cô và dì Nga là không bình thường, nhưng bây giờ từ miệng của bà ấy nói ra nó vẫn còn sốc khi cô ấy nghe mẹ chồng kế của mình nói điều đó. Nhưng Hồng Nga rất bình tĩnh, như thể mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên. Diễm Ngọc nói:
– Dì Nga, con muốn biết… Con rất muốn biết mọi chuyện giữa mẹ kế với chồng con.
Hồng Nga đột ngột ngồi dậy trên người Diễm Ngọc, nhìn vẻ mặt háo hức muốn biết sự thật trên khuôn mặt cô ấy, và chớp chớp khuôn mặt xinh đẹp. Mắt cả hai người phụ nữ xinh đẹp nhìn vào nhau, bà ấy nói với Diễm Ngọc:
– Này! Con muốn ôm và chạm vào người dì Nga không? Nếu con không đồng ý, dì sẽ không giải thích đâu.
– Ơ… Ưm! Dì Nga…
Trước khi Diễm Ngọc đồng ý, dì Nga đã cởi dây đeo trên vai cô ấy mất rồi… Ngoại trừ chiếc quần lót màu trắng trong suốt ra, còn lại thì toàn thân Diễm Ngọc đều trần như nhộng. Bà ta nói giọng khen ngợi:
– Chà, thảo nào Tuấn phớt lờ dì Nga, hóa ra Diễm Ngọc bé nhỏ của gia đình chúng ta thực sự rất xinh đẹp trên đời. Hehe…
Vừa nói lời khen thì bàn tay bà ấy chạm vào quầng vú màu hồng của Diễm Ngọc, nhưng mà lời nói của bà ấy thật chua ngoa, còn lời nói của Diễm Ngọc thậm chí còn chua chát hơn:
– Ơ… Chẳng lẽ… Chẳng lẽ, dì Nga còn ân ái với chồng con sao? Vẫn thích anh Tuấn sao?
– Hehe!!! Hehe… Diễm Ngọc nè, nói cho dì Nga biết tại sao con lại cưới Tuấn?
Hồng Nga cảm thấy sự ghen tị của Diễm Ngọc. Bà ấy biết rằng bí mật của mình đã bị người khác biết, vì vậy bà ấy chỉ có thể thân thiện với những người biết chuyện này là Diễm Ngọc mà thôi! Cô nói:
– Dạ! Anh Tuấn rất nam tính, dịu dàng và quan tâm đến con…
Diễm Ngọc nói với bà ấy về việc kết hôn với Hoàng Anh Tuấn chồng cô trong một hơi thở dài, ngoài ra còn có một nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt của mình. Dì Nga nói chen vào:
– Oh! Đúng! Tuấn rất hấp dẫn, tất nhiên cậu ấy sẽ thu hút phụ nữ, kể cả dì Nga, mặc dù dì Nga là mẹ kế của cậu ấy, nhưng điều này không ngăn cản dì Nga thích Tuấn!
Lời nói của Hồng Nga đang từng bước khai sáng cho Diễm Ngọc một số tự hào và tự hào về người chồng đẹp trai của mình. Dì Nga tiếp tục nói:
– Ơ… Ngay cả những cô gái nhỏ trong cửa hàng của chúng ta cũng thích Tuấn nữa.
– A… Hả? Cái trò tán tỉnh này… Chẳng lẽ Ánh Dương cũng thích Tuấn chồng con nữa sao?
Diễm Ngọc nói xong thì cắn môi dưới bằng hàm răng đều tăm tắp, bà ấy mỉm cười nói vang vọng:
– Hehe, Ánh Dương chỉ đơn giản là tôn thờ cậu ấy như một thần tượng, con gái đỡ đầu của dì đã nói riêng với dì rằng con bé sẽ tìm thấy người giống như cậu ấy trong tương lai làm chồng.
Giọng điệu của Hồng Nga vô tình tiết lộ tình cảm của bà dành cho Hoàng Anh Tuấn chồng của Diễm Ngọc, bà ấy nói thêm:
– Ưm! Thực ra thì… Diễm Ngọc nè, dì nói ra thì con đừng giận…
Dì Nga dừng một chút rồi nói tiếp:
– Ưm! Thực ra… Tuấn cũng rất thích dì Nga vào thời điểm đó, cậu ấy luôn gọi dì là chị Nga khi ở riêng chỉ có hai người…
Diễm Ngọc ngây người dựa vào dì Nga và lắng nghe câu chuyện của bà ấy kể. Không khí ngưng đọng lại, như thể thời gian đang quay ngược lại, và suy nghĩ của dì Nga quay trở lại đó:
– Ưm! Một ngày nọ khiến dì hạnh phúc…
… Bạn đang đọc truyện Bố chồng dụ con dâu tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/bo-chong-du-con-dau-2/
Một đêm mười năm trước, lúc chồng Diễm Ngọc còn là sinh viên chưa cưới vợ và trời thì mưa to… Tại trường Đại học Hồng Kông. Hoàng Anh Tuấn, người đã sống ở trường, đang chuẩn bị đi ngủ… thì nhận được cuộc gọi từ Hồng Nga ở nhà:
– Hả? Sốt cao ư? Được rồi! Chị đợi đấy, tôi quay lại đưa chị đi bệnh viện ngay.
Cha của Tuấn, ông Hoàng Anh Phú đi công tác Singapore. Ở nhà chỉ có em gái cùng cha khác mẹ 6 tuổi của anh là Hoàng Hương Hoa. Nhưng mà Hoàng Hương Hoa làm thế nào có thể chăm sóc mẹ cô được vì con bé còn nhỏ quá mới có 6 tuổi à! Hồng Nga thường rất thân với Tuấn, vì vậy ba ấy tự nhiên nghĩ về Tuấn nhiều hơn khi không có ông Phú ở nhà. Tuấn điên cuồng lao ra khỏi khuôn viên trường Đại Học Hồng Kông đi đến bệnh viện. Bác sĩ nói với Tuấn:
– Tiếp tục theo dõi, cơn sốt vừa giảm một chút, bệnh nhân bây giờ rất yếu, tốt nhất nên tìm mọi người chăm sóc cô ấy.
– Vâng, ồ, ok, hiểu rồi, bác sĩ, cảm ơn! Tôi sẽ chăm sóc cô ấy.
Trên giường bệnh, Hồng Nga vẫn say ngủ. Đôi mắt bà dưới hàng mi dài, nhắm nghiền và khuôn mặt tái nhợt. Nhẹ nhàng nắm tay Hồng Nga, một cảm giác khó hiểu lặng lẽ dâng lên trong lòng Tuấn, làm Tuấn rất thích. Dì và em gái của anh ấy, trong một ngăn kéo bị khóa của anh ấy, có chiếc váy cut – out màu đen gợi cảm của Hồng Nga. Quần lót, hơi thở cơ thể của Hồng Nga vẫn còn lưu lại trên quần. Chiếc quần lót này đã được thay sau khi Hồng Nga mới mua và mặc nó lần đầu tiên. Vì lý do này, Hồng Nga đã tìm kiếm khắp nơi nhưng không thể tìm thấy. Bà ấy vẫn lẩm bẩm trong miệng: “Ơ… Lạ thật, tối qua mình mới thay cái trong chậu này, nhưng sao sáng dậy nó biến mất rồi?”, Nghĩ đến lúc này, Hoàng Anh Tuấn vẫn cười đắc thắng.
Một tiếng ho nhẹ làm Tuấn tỉnh lại. Ngực của Hồng Nga phập phồng vì ho, và một chút ửng hồng xuất hiện trên khuôn mặt nhợt nhạt của bà ấy. Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán. Anh nghĩ thầm: “Bác sĩ chỉ cho mình biết, bệnh nhân sốt cao sẽ ra nhiều mồ hôi, để không bị cảm nhiều lần cần chú ý lau mồ hôi và mặc quần áo khô”. Do dự hồi lâu, Hoàng Anh Tuấn vẫn là đưa tay đi tới ngực, cúc áo của Hồng Nga. Anh không biết là sợ hãi hay là chính đôi bàn tay của mình run lên vì phấn khích, cuối cùng anh ấy cũng lần lượt cởi từng chiếc cúc áo của Hồng Nga ra. Làn da trắng như tuyết ngột ngạt, cái bụng phẳng lì khiến người ta thích thú, bộ ngực đầy đặn khiến người ta sôi máu tà dâm.
Hoàng Anh Tuấn cố gắng hết sức để tâm trí của mình không nghĩ tới cái vú kia, nên anh đi nhặt một chiếc khăn tắm mềm mại và nhẹ nhàng lướt qua từng inch trên cơ thể Hồng Nga. Cuối cùng, chiếc khăn vẫn nằm trên bộ ngực kiêu hãnh, mồ hôi ở đây đã được lau sạch nhưng Tuấn vẫn để lau và đặt khăn xuống, Tuấn dường như nghĩ rằng tự mình lau bộ ngực sẽ tốt hơn. Thế là anh lau trên bộ ngực Hồng Nga một lần nữa, bàn tay của Tuấn đã được đổi từ lau nay trở thành nhào nặn bóp bóp. Bộ ngực Hồng Nga nó bị biến thành muôn hình vạn trạng dưới bàn tay bóp bóp nhào nặn của Tuấn. Tuy nhiên, núm vú của Hồng Nga đã bắt đầu cứng lên, và bà ấy mơ màng ngân nga… “ưm… ư… a…”
Hoàng Anh Tuấn nhanh chóng giúp Hồng Nga cài nút áo. Khi Hồng Nga tỉnh dậy, cơn sốt đã biến mất và trời đã rạng sáng. Khi Tuấn cầm bát cháo trên tay, anh dùng thìa… Khi nó được đưa đến miệng của Hồng Nga, đôi mắt của Hồng Nga đã đỏ hoe vì xúc động. Tuấn nói:
– Oh! Chị có thể xuất viện nhưng cần nghỉ ngơi nhiều hơn và uống nhiều nước hơn… Nên tuân theo chỉ dẫn của bác sĩ.
– Oh! Được về nhà cảm thấy tốt hơn ở đây!
Ngay khi Hồng Nga bước vào nhà, bà hét lên rằng bà thực sự cần phải đi tắm, bởi vì làm sao một cô gái yêu cái đẹp và sự sạch sẽ như bà lại phải chịu đựng mùi mồ hôi? Ngồi trên ghế sofa, Tuấn mơ tưởng về cảnh Hồng Nga nằm trong bồn tắm bốc hơi, thân hình tuyệt đẹp của bà ấy ẩn trong bên dưới lớp bọt trắng phong phú… Trong lúc bàng hoàng, Tuấn lại quay trở lại đêm đó. Nghĩ đến đêm đó, Tuấn có chút hối hận, hối hận là tại sao lúc đó anh không hôn và cắn vào bộ ngực lớn đó của Hồng Nga? Nhìn vào trí tưởng tượng của Tuấn, Hồng Nga, người vừa mới tắm xong, đã vỗ vai Tuấn và nói:
– Em ơi, sao em nhắm mắt cười vậy? Đi tắm và nghỉ ngơi đi! Chị tắm xong rồi.
– Ái chà! Em muốn nằm trước mặt dì một lúc. Hehe…
Tuấn đang làm nũng thì Hồng Nga mỉm cười nói:
– Hihi… Nè Tuấn, em có muốn dì Nga lau người cho không?
Nói xong, mặt Hồng Nga đỏ bừng như lửa đốt. Bởi cách xưng hô thay đổi liên tục… Đột nhiên mở mắt ra, Tuấn đột nhiên tìm thấy một ốc đảo khi một lữ khách đi trên sa mạc, anh ấy nhìn chằm chằm vào Hồng Nga. Bà ấy nói:
– Nè, em có bất tuân không?
– Ơ… nhưng bất tuân là cái gì…
Hồng Nga không trả lời mà đi tới ngồi bên cạnh Tuấn, đưa tay ra như củ sen và vặn vành tai của anh ấy. Tuấn đau nên nói:
– Oái… Đau quá!!!
Tuy rằng đau lỗ tai, nhưng Tuấn lại hưởng lợi không hề nhỏ, bởi trước mặt anh có một cái phong cảnh tuyệt đẹp như vậy? Hồng Nga, người tỏa ra một mùi hương say đắm, đang mặc một bộ đồ ngủ treo bằng gạc màu be, tóc ướt, nó trông rất quyến rũ. Bộ ngực nhô cao trong bộ đồ ngủ tạo thành một đường xẻ sâu gần như xuyên thủng lớp quần áo, hầu hết bộ ngực của bà đều lộ ra nhưng khi bà cúi xuống để vặn tai của Tuấn thì toàn bộ bộ ngực của bà đã lộ ra ngoài trước mắt Tuấn mất rồi. Anh ấy nói:
– Ôi, dì Nga không mặc áo ngực… Hehe…