Chiếc vòng thần kỳ
Chương 10
Hôm ấy Mộng Cầm bỏ Mộng Thi ở nhà làm việc nhà, mình thì vào Thị trấn chơi. Giữa đường bỗng gặp cha mẹ đi ăn đám về. Cha nàng nghe nói Mộng Thi ở nhà một mình, liền cưỡi ngựa về trước, sai mẹ nàng đi chơi với nàng. Thấy thế, mẹ nàng cùng nàng vào thị trấn chơi nhà người quen, mua sắm.
Đến khi tối mịt, mẹ con về nhà thì thấy trong nhà tối om, thắp đèn lên thì thấy xác chết cha nàng, cả hai sợ quá khóc rống lên. Sau đó mới tìm thấy vàng bạc và bức thư Tùng để lại, cả hai đều nghĩ Mộng Thi bị cướp đi rồi.
Nhưng cả hai không dám báo quan, sợ bị trả thù. Sẵn có vàng bạc Tùng để lại, mẹ con nàng bàn nhau chuyển về quê ngoại ở Đông Anh, Thăng Long sống, chứ ở đây rừng núi nguy hiểm quá.
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Lại nói chuyện Tùng và Mộng Thi vào nhà trọ nghỉ. Vừa vào quán, quan khách đang ngồi cứ nhìn Mộng Thi mãi, vì nàng xinh đẹp quá, bên ngoài lại khoác trường bào của đàn ông nhìn lạ lạ.
Tùng tiền bạc có sẵn, cứ thuê phòng hạng nhất của khách điếm này mà nghỉ. Vừa vào phòng, Mộng Thi tròn xoe mắt. Nhỏ đến lớn, nàng nửa con – nửa đầy tớ nên ít được cho ra ngoài, lại càng chưa thấy nơi sang trọng như thế này.
Tùng nhường nàng tắm trước, nó tắm sau. Tắm xong, Tùng bảo tiểu nhị đem đồ ăn lên. Cả hai vừa ăn vừa uống rượu nói chuyện. Ăn xong, rượu cũng hết, Tùng ngà ngà. Ngó thấy Mộng Thi xinh đẹp quá, nó kiềm lòng không được, liền bế thốc nàng lên, đi lại chiếc giường trải nệm gấm…
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Mộng Thi đang nửa tỉnh nửa mê vì hầu rượu Tùng, bỗng được bế thốc lên, rồi nhẹ nhàng đặt xuống nệm êm. Cơn say của rượu cộng với cơn say men tình ái khiến nàng thở gấp.
Phải, nàng đang say ái tình. Cuộc gặp gỡ với Tùng tối hôm trước đã để lại cho nàng không ít dư âm ngọt ngào, nàng đã tương tư chàng tráng sĩ giỏi giang tuấn tú. Nàng về nhà cứ gọi thầm tên Tùng mãi, “Trường Phúc, Trường Phúc…”.
Mãi đến trưa nay, đang lúi húi làm cơm thì người tình trong mộng lại xuất hiện trước mặt nàng, lại còn nắm tay nàng. Sau đó lại cứu nàng khỏi tên dâm tặc đội lốt cha nuôi.
Như thế, nàng không yêu Tùng sao được.
Về phần Tùng, có thể nói Thi là người con gái xinh đẹp nhất nó từng gặp. Đừng nói Loan, ngay cả hai cô Hoàng hậu cũng thua Thi một bậc. Hơn nữa, hai chị em Khâm – Tuyên hoàng hậu đã qua tuổi xuân sắc, đã là thục phụ, đâu có như Thi – tươi mởn tựa một đóa Phù Dung.
Hai bên vừa nghĩ vừa hôn hít nhau, thoáng chốc Tùng đã lột sạch đồ của Thi, nàng trần trụi và tinh khiết như một hạt sương mai, đang nằm thẹn thùng dưới thân Tùng.
Tùng đưa tay cởi đai quần, và cũng khỏa thân ngay sau đó. Nó áp thân mình lên cơ thể người thiếu nữ trong trắng này, mùi xử nữ man mác tỏa ra, đưa nó vào ngây ngất.
– Nàng… gả cho ta nhé!
Một cái gật đầu thẹn thùng từ Thi, thay cho lời đồng ý. Bao nhiêu là những lề thói gia giáo, là tiết hạnh, là trinh tiết con gái, đều theo cái gật đầu của nàng mà vứt đi cả.
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Tùng đưa tay, chà xát vào âm hộ Thi, môi hôn nàng. Cô nàng thiếu nữ nào đã nếm mùi đời, liền run rẩy trước những hành động quái ác của đôi tay và đôi môi Tùng. Nàng nấc lên, rên rỉ và quằn quại từ những động tác của Tùng. Thoáng chốc, đôi tay Tùng đã dính đầy dâm thủy của cô Sơn nữ xinh đẹp và ngây thơ.
Rồi Tùng cúi xuống, đưa miệng nút lấy âm vật của Thi, thật là kích thích. Âm vật của Thi đang trương lên như một hạt đậu, tấy đỏ như đang khát khao đòi hỏi một thứ để giải tỏa. Nó lại đưa lưỡi vét một đường dài theo mép âm đạo của Thi, dâm thủy dầm dề chảy ra, mùi vị thanh tân đến lạ, chưa có cái lồn này làm Tùng điên đảo như thế.
Về phần mình, cô sơn nữ Mộng Thi chỉ biết cong mình chịu đựng sự giày vò sung sướng của Tùng – nàng có kinh nghiệm gì đâu!
Nhưng đến khi Tùng cầm dương vật to đùng và cứng như cái cọc sát rề rà trước âm hộ nàng, thì nàng lờ mờ nhận ra. Nàng nhận ra mình sắp mất đi đời con gái. Theo bản năng, nàng khép hai chân lại, e dè trước dương vật của Tùng. Nhưng rồi Tùng luồn lách một hồi, cuối cùng cũng đã đặt được đầu khấc trước mép âm đạo trơn nhớt.
– Ta tiến vào nhé…
– Vâng… mau… thiếp… không đợi được!
Thi vừa dứt câu, Tùng đã tiến vào âm đạo, cú nhấp thật nhẹ nhàng, từ tốn – Tùng muốn hưởng thụ trọn vẹn cái lồn tươi non này.
Rồi chạm đến màng trinh của Thi. Tùng dừng lại, nhìn Thi rồi hẫy mạnh một cái, dương vật nó xé rách màng trinh, thông thẳng vào âm đạo ấm nhớt.
– A… đau quá… thiếp đau…
Kệ Thi hét lên, Tùng đút cho dương vật mình lút cán, rồi ngâm trong đó. Âm đạo chưa quen với sự xuất hiện của vật lạ, liền co thắt dữ dội như muốn đẩy ra. Chính sự co thắt đó làm Tùng như sướng điên lên.
Qua một tuần trà, Thi đã bớt đau, nét mặt nàng dãn ra. Thấy thế Tùng hỏi:
– Nàng bớt chưa, ta lại rút ra đẩy vào nhé…
– Thiếp… đã hết… mau làm lại đi chàng.
Lời nói của Thi như một lời kích dục, Tùng liền rút ra đâm vào âm đạo nhoe nhoét dâm thủy và máu trinh.
Lần này Thi đã hết đau, chỉ hơi thốn. Nhưng qua mấy lần nhấp, thì nàng đã quên hẳn cơn thốn, vì cơn sướng từ đâu ùa về làm nàng bủn rủn…
– Ư… thiếp… sảng khoái… á… mau… mau tới…
Tùng nhấp miệt mài vào cái lồn tơ của Thi. Rồi nó đưa một chân nàng lên, dạng háng nàng ra mà nhấp vào liên hồi.
Qua một chập, âm đạo của Thi bỗng co thắt mạnh dữ dội, như lần đầu Trung đâm lút cán để xé màng trinh của nàng vậy.
– A… thiếp… muốn xuất… a…
Tùng biết nàng sắp xuất thủy, liền cật lực đụ mạnh thêm, dương vật to phồng lại đụ vào cái lồn tơ liên hồi.
Rồi Thi ra, xuất ra một thứ nước ấm nóng từ sâu trong âm đạo, bao bọc lấy dương vật Tùng.
Tùng cũng muốn xuất tinh vào lồn Thi, nó nhấp mạnh vài cái, rồi xuất mạnh dòng tinh trùng vào cái lồn đang run rẩy vì cực khoái. Hai thân thể cùng nhau lên đỉnh Vu sơn…
Thi run rẩy thêm hồi lâu, đến khi cơn cực khoái đã tan, nàng liền thẹn thùng định lấy áo lau đi tinh trùng và dâm thủy trên nệm. Nhưng Tùng bảo kệ đó, rồi giục nàng đi ngủ.
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Đến canh ba, Tùng lại nứng quá và đè nàng ra đụ tiếp. Cô sơn nữ chưa biết mùi đời cũng hưởng ứng người tình. Cả hai làm tình đến sáng, rồi ngủ đến trưa mới cưỡi ngựa về Thăng Long. Vì mới bị phá trinh, lại bị đụ toe toét đến tận sáng, nên Thi vừa cưỡi ngựa vừa nhăn nhó.
Tùng thấy thế, liền ôm nàng vào lòng, hai người cùng cưỡi một con ngựa, dắt một con. Cứ thế đôi tình lữ luân phiên nhau thay ngựa, chả mấy chốc trời tối đã đến thành Thăng Long.
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Tùng dừng ở Ngoại Kinh Điếm, thuê một gian phòng lớn ở tầng 3 cho Mộng Thi ở. Lại dặn dò với 2 đệ tử Bảo Khứ Hội đang ở tầng 2:
– Đây là nữ nhân của ta, ngụ ở tầng 3. Các ngươi phải bảo vệ cho tốt, nàng có mệnh hệ thì đừng trách ta không nể mặt Lý sư huynh.
– Tuân mệnh trưởng lão sư thúc! – Hai tên nhanh nhảu.
Nói rồi Tùng đưa Thi lên lầu 3 để nàng nghỉ ngơi. Bỗng thấy Thi cứ tủm tỉm, nó hỏi sao thế. Thi đáp:
– Vừa rồi chàng nói thiếp là nữ nhân của chàng, đám sư điệt của chàng ai cũng nghe. Thiếp thích lắm.
Hóa ra nàng ta thấy Tùng công khai nhận nàng là nữ nhân của nó, khoái chí trong lòng. Ôi đàn bà, thật là coi trọng danh phận!
Thi lại nói thêm:
– Thiếp… trước giờ khổ cực. Nay thiếp trao thân cho chàng, không màng lễ giáo, chàng không được khi phụ thiếp!
– Đương nhiên, ta mà ruồng bỏ nàng, sẽ chết không…
Tùng đang nói, bỗng bị Thi bịt miệng:
– Thiếp tin, thiếp tin rồi. Không cho chàng nói gở…
Hai người đang nồng thắm, bỗng một tên đệ tử trong hội đứng ngoài vọng vào bẩm báo:
– Thưa trưởng lão sư thúc, có gia tướng của Hưng Đạo Vương đến cầu kiến.
Tùng vội buông Mộng Thi xuống, đi xuống lầu gặp gia tướng của Hưng Đạo Vương. Hóa ra là Cao Mang.
– Cao Mang huynh đệ, Hưng Đạo Vương có chuyện gì muốn gặp ta?
– Đại vương biết tin ngài vừa về kinh, liền phái ta mời ngài đến phủ, bảo là có việc cần kíp lắm.
Tùng liền nhận lời, rồi quay trở lên lầu chia tay với Mộng Thi, sau đó cưỡi ngựa đến Phủ của Hưng Đạo Vương.
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Tùng tới phủ của Hưng Đạo Vương, liền chạy vào. Lính gác đã được dặn trước, nên không hề ngăn cản. Nó vào đại sảnh đã thấy Hưng Đạo Vương, Trần Quang Khải, Trần Nhật Duật đang ngồi. Hàng ghế sau họ có nhiều người, nhưng chắc là con trai của họ cả – Vì Trung thấy ngồi đằng sau Hưng Đạo Vương là 2 người con của ông: Trần Quốc Nghiễn và Trần Quốc Tảng.
Tùng thi đại lễ với 3 vị vương gia, chào các vị tiểu vương gia đằng sau rồi mới ngồi.
– Ngươi biết ta gọi ngươi đến có chuyện gì không – Hưng Đạo Vương bắt đầu trầm giọng.
– Tại hạ không biết, mong vương gia chỉ bảo.
Hưng Đạo Vương bắt đầu nói. Hóa ra bọn chó Mông Cổ vừa tới Thăng Long 4 ngày trước, đưa thư của Hốt Tất Liệt. Trong thư tên cẩu tặc ấy trách cứ sao Nhân Tông hoàng đế lên ngôi mà không xin sắc phong từ hắn, có ý trách tội và bảo vua Đại Việt phải tới Bắc Kinh diện kiến.
– Vậy ngài có nhiệm vụ gì giao cho tại hạ – Tùng hỏi thẳng!
Bỗng có một tiếng cười nhạt, đó là tiếng cười của Chiêu Minh Vương Trần Quang Khải. Hiện giờ ông ta là Thượng tướng – thái sư của Đại Việt, có thể nói là danh vọng và chức vụ cao hơn Hưng Đạo Vương nửa bậc.
– Không hiểu Chiêu Minh Vương có gì sai bảo – Tùng khó chịu vì tiếng cười nhạt vừa rồi của ông ta.
– Ngươi chỉ mới nghe kể sự tình, chưa biết nguyên ỷ bên trong mà đã hỏi, đúng là phường hỉ mũi chưa sạch. Quốc Tuấn, sao ngươi có thể đề cử tên này với bọn ta!
Quốc Tuấn là tên húy của Hưng Đạo Vương, bình thời không ai dám gọi ra cả. Nhưng đó là người thường, còn Trần Quang Khải rất ghét vị vương huynh này, tuy cùng đồng tâm kháng Nguyên nhưng vẫn hay cà khịa với ông.
Hưng Đạo Vương cười khẽ, rồi kể lại với 2 vương gia kia chuyến đi vừa rồi của Tùng, kể cả thành tích đánh tráo được bản đồ của nó. Những điều này tất nhiên do Trần Mặc về kinh trước và bẩm báo lại rồi nên Hưng Đạo Vương mới biết tường tận như vậy.
Hai vị vương gia kia nghe xong, gật gù. Nhưng bỗng Trần Quang Khải hỏi:
– Ngươi chỉ nói suông, chứng cứ đâu mà làm người ta tin. Bọn ta đều là vương gia, tin vào câu chuyện không bằng cứ như thể há chả phải là con nít hay sao.
Tùng mím môi tức giận, vị vương gia này thật khinh người quá đáng – có biết đâu đó là chuyện bình thường: Muốn tin phải có chứng cứ.
Tùng đưa tay vào túi áo, rút ra tờ bản đồ đánh dấu vị trí kho lương và doanh trại mà nó lấy từ bọn gian tế rồi đưa cho Trần Quang Khải.
Vẻ mặt của ông ta quả thật thay đổi hoàn toàn sau khi xem tấm bản đồ Tùng đưa…
– Cái này… cái này…
Quả thật, vị trí của kho lương và doanh trại cùng các kho tàng khác chỉ có 3 người biết, đó là Trần Quang Khải, Trần Nhân Tông và Thượng hoàng Trần Thánh Tông. Ngay cả Hưng Đạo Vương cũng không hề biết đầy đủ tường tận như trong bản đồ.
Đến nước này, Trần Quang Khải đành thở hắt ra, điềm tĩnh nhìn Tùng:
– Ngươi khá lắm, đúng là hậu sinh khả úy. Nếu tấm bản đồ này lọt vào tay bọn Nguyên Mông thì… Ngươi lập công lớn, ta sẽ tâu với Quan Gia trọng thưởng.
– Đa tạ vương gia trọng đãi. Vậy giờ có thể nói cho tại hạ biết nhiệm vụ lần này là gì chưa?
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Thì ra Đại Việt không thể né tránh yêu cầu phải về triều kiến Hốt Tất Liệt, nếu từ chối sẽ bị cất binh đánh ngay. Mà bây giờ quân lương chưa chuẩn bị xong, lòng dân cũng chưa có khí thế, đánh ắt sẽ thua. Nên phải câu giờ bằng cách chấp nhận yêu cầu này.
Nhưng vua Nhân Tông là nguyên thủ Đại Việt, thủ lĩnh tinh thần của cuộc kháng chiến trong tương lai, sao có thể đi tới Bắc Kinh? Thế là triều Trần chọn một người – là chú ruột của vua đi thay: Trần Di Ái.
Trần Di Ái là chú út của vua, và là em ruột của Trần Quang Khải, danh vọng cũng khá lớn. Hơn nữa tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều lắm, vì là chú Út. Vì thế Hoàng tộc đã thống nhất cử Trần Di Ái thay vua đi sang Bắc Kinh chầu kiến Hốt Tất Liệt.
Hơn nữa, trong thư có yêu cầu triều Trần phải cống một vị công chúa sang làm vương phi cho Trấn Nam Hầu Thoát Hoan – con trai của Hốt Tất Liệt.
Nghe tới đây, Tùng giận sôi người, nghiến răng:
– Bọn chó mọi rợ Mông Nguyên, sao dám hiếp người thế. Thoát Hoan là tên Thát tử vô văn hóa, sao đủ tư cách làm rể Đại Việt ta.
Câu nói của Tùng quả thật là tâm sự của tất cả triều đình Đại Việt, tất cả đều phẫn nộ trước những yêu cầu của nhà Nguyên, nhưng chưa dám bộc phát.
Trong sảnh vang lên tiếng cười, thì ra là của Chiêu Văn Vương Trần Nhật Duật, người im tiếng nãy giờ:
– Bọn Nguyên cẩu yêu cầu Quan Gia sang chầu kiến, ngươi không hề tức giận. Thế mà vừa nói phải cống nạp một công chúa, ngươi đã hầm hầm. Trường Phúc công công quả thật đa tình…
Nghe câu nói của Trần Nhật Duật, Tùng thót cả người, có khi nào nó để lộ tung tích việc không phải là thái giám không nhỉ?
Mọi người cười khan theo câu đùa của Trần Nhật Duật, sau đó quay lại chính sự:
– Vì chuyến đi có cả Vương gia Trần Di Ái và Đinh Lan Quận Chúa, nên cần một người làm trưởng đoàn binh hộ tống – Hưng Đạo Vương kết luận, rồi ý nhị nhìn Tùng.
Tùng hít một hơi, thì ra triều đình chọn Đinh Lan Quận Chúa để làm cống phẩm, làm thiếp cho Thoát Hoan.
– Vậy tam vị vương gia nhắm đến tại hạ? Tùng hỏi.
Trần Quang Khải khoát tay:
– Không, chỉ có Quốc Tuấn đề cử ngươi thôi, ta đã có chủ kiến riêng.
Hưng Đạo Vương lên tiếng:
– Nhật Duật vương đệ không đề cử ai, vậy chỉ có người của Quang Khải và người của ta là hai ứng viên thôi, haha.
– Vậy cho bọn chúng tranh tài đi! – Trần Quang Khải quả quyết.
Trần Nhật Duật nãy giờ im lặng, lại chen vào:
– Bây giờ ít người, sợ kết quả không công bằng. Vậy thì ngày mai lên điện, hai vị cử người ra tranh tài, ai thắng sẽ được Quan Gia thưởng tước, làm trưởng đoàn hộ vệ.
Hưng Đạo Vương và Chiêu Minh Vương Trần Quang Khải đều đồng thanh khen hay!
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng thần kỳ tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/chiec-vong-than-ky/
Trở thành con gà chọi trong mắt các vương gia, quả thật rất khó chịu. Nhưng thôi biết làm sao được, đành cố gắng vậy – Tùng tự nhủ.