Chuyện tình văn phòng
Chương 2
Tôi đưa cốc trà gừng lên miệng. Mùi thơm nhẹ nhàng của nó làm cho tôi tỉnh táo hơn và đỡ cảm thấy lạnh. Tôi khẽ cười mà bảo Hạ Linh:
– Nhà em lúc nào cũng có những thứ này ở trong nhà à. Đúng là phụ nữ có khác, nhà anh thì chẳng có những thứ này đâu…
– Thế vợ anh đâu mà không bảo chị ấy làm cho!
– Anh mà đã có vợ thì đã phúc rồi. Làm gì có ai lấy chứ, xấu trai bất tài mà em…
Tôi nói như vậy thì Hạ Linh cười mà nói…
– Anh cứ đùa, như anh mà không có ai thì có mà. Chắc lại kén quá chứ gì, tài năng như anh, khối cô muốn mà không được chứ lại không à…
– Thế hả, có ai muốn thì giới thiệu cho anh được không nào. Anh cũng muốn có lắm rồi đây, kiếm mãi mà không có được đấy.
– Anh muốn mẫu người như thế nào để em còn giới thiệu cho chứ. Anh thấy đấy công ty của em nhiều nữ thế còn gì…
– Anh thích người như em thôi. Em cứ giới thiệu người như em là được rồi, anh chỉ cần thế là mãn nguyện lắm rồi đấy…
Tôi nói vậy thì Hạ Linh cũng đỏ mặt rồi cúi xuống mà nói…
– Thế thì em đây còn gì nữa, sao phải tìm…
Tôi thấy Hạ Linh nói xong thì mặt cũng hơi đỏ lại vì ngượng. Tôi thấy vậy thì lại nói với Hạ Linh…
– Em xinh gái như thế khối anh theo chứ. Anh mà được thì quá tốt cho đời anh rồi còn gì nữa. Em nói như vậy thì anh phát ngượng lên đấy, em đời nào để ý đến một người như anh…
Nói chuyện một lúc thì trời cũng ngớt mưa. Tôi khẽ đứng dậy mà đi ra ngoài cửa. Hà Linh mỉm cười mà đi theo tôi rồi nói…
– Quần áo của anh, mai em giặt rồi anh đến lấy nhé. Được không, anh cứ mặc về đi…
Tôi khẽ cười mà đi về, trong lòng rộn lên những cảm xúc khó tả. Về đến nhà, kiếm thêm một số tài liệu để học tập nghiên cứu nữa. Sáng hôm sau thì tôi đến chỗ làm, mặt mày tươi tỉnh hẳn. Tùng hỏi tôi…
– Chắc hôm qua đến sửa máy cho em nó còn sửa luôn cả cái kia chứ gì. Em nhìn mặt anh là chắc lại tán được em đấy rồi chứ gì…
– Tán gì mà tán, cũng bình thường thôi. Đặc biệt là em ấy chưa có người yêu đâu. Sướng chưa, hàng họ hôm qua nhìn lướt thôi nhưng mà cũng ngon lành không thể nào chịu được…
– Hay là anh chăn em đấy đi, ăn chán thì nhường lại cho tụi em, đâu có gì đâu anh nhỉ…
– Chú cứ nghĩ là làm dễ lắm không bằng ý, em nó là con gái nhà lành mà. Đâu có phải hạng dân chơi mà có thể làm như thế được, đúng là chỉ thế là giỏi…
– Thì em cứ nói trước như thế. Ông anh làm được thì em đa tạ chứ biết làm thế nào nhỉ.
Tôi với Tùng vào chỗ làm rồi bắt đầu một công việc mới. Hôm nay thì tôi đi sửa máy cho một số học sinh cấp ba. Đến nơi thấy một ngôi biệt thự to đùng tôi đã choáng rồi. Bấm chuông thì một cô bé, tôi đoán chắc chỉ học lớp 11, 12 mà thôi chạy ra, khẽ hỏi tôi…
– Anh đến sửa máy tính có phải không ạ?
– Ùh, thế máy làm sao hả em?
– Nó chạy chậm, thỉnh thoảng lại đơ đơ nữa, em cũng chẳng biết anh vào xem hộ em cái…
Tôi dắt xe vào rồi lên cái phòng của cô bé. Căn phòng đúng chất học sinh. Sách vở và các thứ nói chung là rất nhiều. Cái giường xinh xắn nhìn đẹp đẽ vô cùng, mùi nước hoa trẻ trung cũng thích lắm…
Tôi mở máy của cô bé ra xem thế nào. Cái máy khá là mới. Thì ra máy bị nhiễm vi rút khá là nặng, tôi quét xong mà làm mới lại một chút là máy lại chạy ngon lành. Khẽ mở máy ra thì tôi thấy mấy bộ phim quay bằng điện thoại di động.
Mở ra xem thì ra là cảnh quay của chính cô bé đó với bạn trai. Tôi chăm chú nhìn còn cô bé thì đỏ ửng cả mặt mày lại. Khẽ mỉm cười tôi quay lại mà nói khẽ với nụ cười tươi…
– Mới cấp ba mà đã làm rồi cơ à, không sợ ba má biết chuyện hay sao, mà em để trong máy như thế này thì cũng khóa vào chứ. Để nhỡ người khác biết thì có mà chết đấy…
Thấy tôi nói như vậy thì cô mé như mở lòng ra với tôi mỉm cười mà nó…
– Cái phim em quay lâu rồi, bây giờ chia tay rồi, coi lại xem như thế nào thôi mà anh, chẳng sao đâu, hơn nữa ba má em cũng chẳng bao giờ mà động đến máy tính của em, muốn em làm gì thì làm…
– Thế thì anh cũng sợ tụi em rồi, không còn gì để nói cả, thôi anh về nhé, có gì thì cứ gọi cho anh anh đến giúp…
– Vâng ạ, nhưng mà anh có thể ở đây nói chuyện một chút không anh, em buồn quá, bây giờ chẳng có ai nói chuyện với em cả anh ạ…
Tôi thấy cũng tội nghiệp cô bé lên khẽ cười mà ở lại nói chuyện rồi đi vòng quanh ngôi nhà mà xem. Công nhận là cô bé có bố mẹ khá là khá giả, những đồ đạc trong nhà hầu hết toàn đồ đắt tiền mà thôi…
Khẽ đưa cho tôi lon bia rồi cô bé mỉm cười mà nói.
– Anh uống nước đi này nhà em chỉ có bia với nước ngọt thôi vì nhà em không có gì uống cả…
– Em chu đáo quá anh uống cái gì mà chẳng được m, cứ bày vẽ ra cơ, tôi mở cái lon bia mà uống. Một lúc thì tôi mở máy dạy cho em nó mấy cái thao tác đơn giản nhưng hữu ích, em nó cũng say mê học hỏi.
Tôi thì không thích dính với trẻ con nhiều lắm, nhưng thôi, kệ miễn là em ấy có cảm tình với mình là được rồi. Một lúc lâu sau thì tôi mới quay sang mà hỏi cô bé…
– Em lên là gì vậy? Cho anh biết được không?
– À, em tên là Khánh Huyền anh ạ, mà anh tên là gì thế?
– Anh tên là Hà, mà em học lớp 11 hay 12 vậy em?
– Em học lớp 12 rồi, em làm chuyện đó hồi lớp 11, nói chung làm chuyện đó cũng hay, nhìn anh như thế này chắc là nhiều em chết với anh rồi nhỉ, thế anh đã có vợ chưa vậy?
– Anh chưa, làm gì mà có ai lấy anh đâu, hì hì làm chuyện đó sớm thấy thế nào hả em? Có thích không?
– Thích chứ anh, nó có cảm giác sướng lắm. Bộ anh chưa làm hay sao mà hỏi em như vậy?
Tôi giả vợ với thái độ lạnh te mà nói…
– Anh chưa, cùng lắm là xem phim thôi, làm chuyện đấy với ai cơ chứ, có ai đâu mà làm…
Cô bé bây giờ có vẻ lanh lợi hẳn vênh mặt lên mà nói với tôi.
– Thế anh có thích làm không, em làm với anh đấy…
Tôi thật không ngờ giới trẻ lại có thể nói thẳng với tôi như vậy. Tôi cũng không nghĩ lại có thể thoải mái như thế, lên hơi ngài ngại, tuy nhiên thì cũng thích làm chuyện đó với em này lắm rồi, nhìn dáng người mới lớn ngon lành vô cùng…
Khuôn mặt trắng trẻo, khá là ngây thơ, tuy đôi mắt với lông mày cũng lộ ra một vẻ gì đó dâm dê rồi, hai bầu vú thì hơi nhô lên khỏi lớp áo thôi chứ không được to lắm. Tôi thấy Diệu nói như vậy thì mỉm cười mà nói lại…
– Em đùa anh đấy à, làm cái gì mà làm, em còn bé lắm em gái ơi, chưa làm được đâu…
– Em ghét ai bảo em bé lắm nhé, mà em làm như thế rồi thì còn bé gì nữa, hay là anh chê em hả?
– Không anh đâu dám chê em đâu, em mà cho anh làm anh còn thích nữa là đằng khác, hơn nữa anh sợ bố mẹ em về biết thì làm sao. Hơn nữa nhỡ có gì thì chết anh à, anh đâu có muốn cưới, hơn nữa em còn học nữa mà…
– Thì làm cái này còn liên quan đến cái gì học đâu cơ chứ. Mấy tháng chưa làm cái chuyện này em cũng cảm thấy nhớ rồi đấy…
Chưa kịp định thần thì Diệu đã tiến sát vào người tôi rồi ôm chặt lấy tôi. Mái tóc mềm mại thơm lừng làm cho tôi thích vô cùng. Tuy Diệu còn bé nhưng cũng khỏe ra phết. Ôm chặt lấy tồi, hai bầu vú khẽ cọ nhẹ nhẹ vào ngực áo tôi…
Những cảm giác sung sướng không thể nào chịu được do tôi lâu lắm chưa được cái cảm giác con gái ôm như thế này. Không thể nào bỏ lỡ cái cảm giác như vậy tôi khẽ đưa nhẹ bàn tay của mình ra đằng sau lưng áo của Diệu mà xoa nhè nhẹ…
Hơi thở của Diệu cũng dần dầm gấp gáp mà nóng dần lên. Tôi biết là Diệu đã thích rồi, khẽ bế nhẹ Diệu lên rồi tôi hôn chầm chậm lên bờ môi đỏ mọng. Đôi môi chúm chím nhìn thích vô cùng. Mút chầm chậm lấy đôi môi đó thì tôi mới cảm nhận được vị ngọt ngào bên trong đó…
Diệu hôn vồ vập lấy tôi rồi đưa chầm chậm lấy đầu lưỡi vào bên trong miệng của tôi để tôi mút chầm chậm. Cái đầu lưỡi mềm mại làm cho tôi sướng vô cùng, Mút chán cái đầu lưỡi thì tôi khẽ đặt Diệu đứng xuống…
– Thôi thế là đủ rồi em nhỉ, anh với em thế này là quá ổn rồi đấy…
Diệu vẫn ôm chặt lấy tôi mà nói…
– Không em muốn làm với anh cơ. Em cho anh hết mà, em thích không chịu được nữa rồi. Mà anh hôn như thế dám bảo chưa làm á, không tin được…
Nói xong thì Diệu cũng đẩy tôi nằm xuống cái giường thơm tho của Diệu, Tôi nghĩ…
– Đã đến cái nước này thì làm luôn, mình có thiệt cái gì đâu nào. Chắc là cũng sướng lắm đây…
Nghĩ như vậy thì tôi cũng kéo Diệu nằm xuống cùng với tôi rồi chúng tôi lại quấn lấy nhau. Diệu bây giờ cũng đã luồn tay vào bên trong áo tôi mà xoa nhè nhẹ. Tôi cũng luồn tay vào bên trong mà xoa chầm chậm lấy cái lưng mềm mại của Diệu…
Công nhận là da thịt của Diệu cũng mát lạnh vô cùng, hơn nữa nó còn nhẵn mịn nữa. Khẽ cởi nhẹ cái khuy áo ra thì Diệu ngồi luôn dậy mà lột tung cái áo của mình…
Hai bầu vú nhỏ nhắn xinh xắn được cái áo lót ôm khít trông thích vô cùng. Tôi khẽ đưa nhẹ tay lên mà xoa rồi nói…
– Của em bé thế, anh nghĩ phải to lắm rồi chứ…
– Em đã phát triển hết đâu mà to, như thế này cũng là to so với tụi bạn em rồi đấy, tụi bạn em chưa chắc đã được như em đâu anh ạ. Mà anh cũng cởi cái áo ra đi chứ. Mà sao còn mặc cái áo đồng phục làm gì…
– Ùh thì cởi ra được chưa nào…
Tôi khẽ cởi cái áo đồng phục cơ quan của mình ra rồi cũng khẽ cởi cái áo lót của Diệu ra. Hai bầu vú tròn nhỏ đã hiện ra trước mắt tôi. Hai núm vú của Diệu khá nhỏ, nhưng hồng hào lên trông ngon lành vô cùng…
Bầu vú thì không to nhưng cũng săn chắc vô cùng. Tôi khẽ bóp chầm chậm lấy nó thì Diệu nhắm mắt của mình lại rồi đưa hai tay lên xoa chầm chậm lấy hai bàn tay của tôi.