Con cưng thời hiện đại

Chương 24



Phần 24

Vừa thấy chúng tôi đến thì Minh đã toe toét miệng ra cười mà nói…

– Trông anh chị sao mà tình cảm thế không biết, thế bao giờ định tổ chức đám cưới đây, như thế này thì cưới nhanh lên, không khéo bác sĩ lại bảo đấy…
– Ùh sắp rồi nếu bán được cái đồ án này thì cưới luôn chứ còn gì nữa, như thế là đủ tiền nuôi con rồi. Thế thầy giáo gọi điện cho ông nói cái gì nào…
– Nói cái thì thì cứ ngồi xuống đây đã nào, làm gì mà vừa đứng vừa hỏi thế không biết, có ai đánh thuế cái chỗ ngồi đâu nào…

Tôi với Ngọc khẽ cười trước cái kiểu ăn nói của Minh rồi ngồi xuống. Tuyết và Ngọc thì chẳng để ý gì đến câu chuyện của Minh cà mà chỉ chú ý tán với nhau chuyện quần áo, mỹ phẩm trang sức mà thôi. Thấy hai người như vậy thì Minh cũng mặc kệ mà quay ra nói chuyện với tôi…

– Chuyện là thế này, tối muộn hôm qua, thầy Thành chủ nhiệm khoa có gọi điện đến cho tôi rồi bảo “Đồ án của các em rất là khá, hiện tại có một công ty đã xem và học có ý kiến là muốn mua lại cái đồ án của các em để thực hiện, còn có một công ty khác thì học cũng ngỏ lời mua nhưng thay vào đó là học sẽ mời các em vào làm đế phát triển thêm cái đồ án đó nữa, thế ý của em thế nào?” Tôi bảo “đồ án là của chúng em làm chung, tách rời ra để phát biểu bảo vệ còn được, chứ bán như thế này thì em phải họp cả nhóm chúng em lại đã thì mới quyết định được”
– Uh thế tóm lại là họ hẹn gặp chúng mình vào lúc nào?
– Chín giờ sáng ngày hôm nay, từ giờ đến lúc đó còn khoảng hơn một tiếng nữa đó!
– Thế mình có cần phải cầm theo những phần thuyết trình của mình không hay chỉ đến đó thôi…
– Chẳng cần cầm theo một cái gì cả, vì những cái gì học cần thì họ đã có hết rồi, điều quan trọng của chúng ta là bây giờ có thế thương lượng được một cái giá hợp lý nhất…

Vừa nghe đến từ giá là Tuyết và Ngọc đã quay lại mà nói…

– Giá, giá gì đấy, bao nhiêu?

Tôi thấy hai người vẫn ngây ngây ngô ngô chưa biết một cái gì thì tôi nói…

– Tình hình là cái đồ án của mình đã có hai công ty đang có thiện chí mua về để triển khai thực hiện. Học định mua của chúng ta. Một công ty thì mua đứt, một công ty thì vừa mua vừa nhận chúng ta vào làm, theo hai người thì lên chọn công ty nào?

Tuyết và Ngọc thấy tôi nói như vậy thì cũng nói ngay…

– Chọn công ty nào trả nhiều tiền hơn vậy thôi, có thế mà cũng phải hỏi…
– Không đơn giản là như vậy, chúng ta chọn công ty nhiều tiền hơn thì cũng phải chú ý đến bản quyền hay việc làm sau này nữa chứ…
– Thế tóm lại cứ gặp cả hai rồi sẽ quyết định, thế bao giờ gặp đây…
– Sau đây khoảng một tiếng nữa thôi, thương lượng như thế này thì cần nhờ hai người hỗ trợ rồi…
– Yên tâm chuyện bằng cả giá là chuyện nhỏ với bọn tôi mà…

Chúng tôi cười nói rồi uống cà phê với nhau, chuẩn bị một tinh thần thoải mái để đến thương lượng chuyện làm ăn. Cách thời gian hẹn gặp khoảng nửa tiếng thì chúng tôi đến trường. Hai đại diện của hai công ty đã có mặt ở đó, vừa thấy chúng tôi thì mấy thầy đã nói “đấy chúng đến rồi đấy, các anh có thể hỏi ý chúng”

Vừa giới thiệu chúng tôi với hai người đại diện của hai công ty thì họ đã mời tôi vào phòng họp của trường…

Trong hai đại diện như vậy cũng cố một cô gái khá là xinh xắn. Tôi chưa biết chức vị là gì nhưng đi cùng một ông khá là cao to của công ty A. Thấy chúng tôi vào hết thì mấy người họ mời chúng tôi ngồi xuống và bắt đầu công việc…

Cô gái xinh xắn đáng yêu mà tôi để ý khẽ đứng dậy mà phát biểu…

– Chị xin tự giới thiệu với các em chị là Ngọc Thu, trưởng phòng tiếp thị của công ty A, Hôm vừa rồi, chị đã đến trường để xem cái đồ án của các em. Chị cũng như công ty của chị thấy đồ án đó khá là hay và lý thú, có khả năng trở thành hiện thực là khá lớn. Chính vì vậy mà công ty của chị mời các em đến đây để chúng ta thảo ra một cái hợp đồng. Cái hợp đồng cũng khá là đơn giản, công ty bọn chị đã thảo xong, các em xem có những điều khoản nào chưa phù hợp thì góp ý để chúng ta thương lượng.

Nói đến đây thì chị Thu ngồi xuống. Cùng lúc đó cũng có một người của công ty B đứng dậy mà nói…

– Anh cũng xin tự giới thiệu anh là Hào Hiệp, trưởng phong marketing của công ty B, anh cũng đã xem qua cái đồ án của các em rồi, anh cũng giống như công ty A, muốn mua lại cái đồ án của các em, đây là hợp đồng của công ty bọn anh, các em cũng có thế nghiên cứu và đưa ra những điều khoản phù hợp với mình. Thế ai là đại diện nhóm…

Tôi vội đứng dậy mà nói…

– EM ạ, chúng em có thế cầm hợp đồng về nghiên cứu và trả lời các anh trong vòng hai ngày nữa được không, chúng em có thể xem bản báo cáo về cả hai công ty được không?
– Được điều đó là dĩ nhiên rồi, em đúng là có tác phong quản lý rồi đó…

Tôi lấy hai bản hợp đồng của hai người cùng với bản giới thiệu của hai công ty tồi đưa cho mọi người. Thấy mọi chuyện có vẻ tốt đẹp lên chúng tôi cùng mấy người họ nói chuyện về công việc bình thường, rồi về vấn đề xã hội một chút rồi chúng tôi ra về. Cầm bản thảo hợp đồng trong tay Minh nói…

– Nếu xét về truyền thống phát triển và đối với người dưới thì công ty A có vẻ lợi thế hơn đôi chút, nhưng về giá cả thì công ty B vượt trội hơn một tẹo, ý mọi người thế nào…

Tuyết thấy Minh nói như vậy thì nói luôn…

– Thì cứ công ty nào mua với giá cao thì mình bán cho công ty đấy là được chứ còn gì nữa, như vậy mà cũng hỏi…
– Không đơn giản như vậy đâu bà vợ tương lai của tôi, trong hợp đồng học cũng có điều khoản là có thể nhận chúng ta vào làm việc luôn với mức lương cũng tương tự như nhau đó. Quan trọng là sau khi họ thực hiện xong cái của mình họ có đá mình đi không đấy…
– Ùh thì các ông xem xét kỹ đi, bây giờ hai chị em chúng tôi có việc phải đi rồi!

Nói xong thì Tuyết cùng với Ngọc đèo nhau đi luôn chỉ còn với tôi và minh Minh đáp tập hợp đồng, cộng mấy thứ đó vào cốp xe mà nói…

– Thôi chúng ta đi chơi chào mừng thắng lợi nào, mà hôm qua đi như thế có sơ múi được em Nhàn tí nào không vậy?
– Sao lại không, không xơ múi được tí nào thì đi làm gì, công nhận là em ấy có quả cũng được đấy chú ạ, hơi bị ngon lành, tuy làm lần đầu nhưng lại khá là hay…
– Á à, thằng này ăn mảnh, như thế là mày được đấy, chơi cơ đầu cơ à, có cảm tưởng như thế nào thì phát biểu đi nào…
– Thì cũng bình thường như ở huyện chứ có gì đâu mà phát biểu. Nhàn nói chung là cũng được, biết hết tất cả mọi thứ, ở nhà tự xử nhiều rồi lên cũng khá là dẻo dai, đặc biệt là nước cũng ra khá là nhiều…
– Thế là ổn rồi, còn kỹ thuật thì sao…
– Kỹ thuật cũng khá là điêu luyện, phải nói là không có gì để chê trách cả…
– Thế là quá tốt, hôm nào rủ em đó đi chơi nhường cho tui một phát nhé, không nhường là chết với tôi đó…
– Ông thích thì cứ rủ em nó đi chơi, có làm sao đâu, em Nhàn là hơi bị dễ tính đó, làm kiểu gì cũng được, thế ông dạo này có em nào mới không hay lại chỉ có những em cũ thôi vậy…
– Cũ là cũ thế nào, phải luôn luôn luân chuyển thì mới có thế phát triển được chứ, thế bây giờ có đi không nào, tôi mới được hai thằng bạn cho số đây, nghe nói em này thuộc hai dạng, con nhà giàu, thừa tiền đi đú thôi, nó chỉ cần cái đấy chứ chẳng cần tiền làm gì cả…
– Ùh thế cũng được, gọi điện thử coi, lâu lắm rồi không chơi hàng ngoài xem nó như thế nào, có bằng được hàng nhà không…
– Tao đoán là khít hơn thôi, mấy em này toàn mười bảy mười tám thôi mà, đang học cấp ba thôi…
– Ùh thế gọi đi!

Minh rút máy bấm số rồi gọi. Một lúc sau thì Minh nhăn mặt mà nói…

– Bọn nó đi học con mẹ nó rồi, có đứa nào đâu, chỉ có mỗi một đứa là đi được thôi, hay là mày đi trước nhé, tao nhường đó, tao đi sau cũng được!
– Thôi mày cứ đi trước đi, tao về nhà với vợ của tao cũng được, nhớ phải áo mưa cẩn thận đó nhé, không có ngày chơi hàng chung là toi cả hai đấy…
– Gớm việc đó mà mày cũng phải nhắc nhỉ, tao chẳng bao giờ là quên áo giáp đâu, bao giờ ký hợp đồng xong chúng ta làm một chầu nữa nhé, ok, thôi bây giờ thì bạn đi trước đây!

Nói xong thì Minh lên xe phóng đi. Tôi ngồi trên xe của mình mà chẳng biết đi đâu. Về nhà bây giờ thì Hương đã đi học. Thảo thì cũng vậy. Hồng cùng học với Lực rồi. Chỉ còn mỗi Nhàn và Ngọc thôi. Ngọc đi chơi với Tuyết, bộ không lẽ lại gọi cho Nhàn, mặc gì mới làm chuyện đó hôm qua xong. Nghĩ đi nghĩ lại thôi thì gọi vợ mình về. Tôi bấm máy gọi cho Ngọc…

– A lô em đó à, đang ở đâu vậy, anh đang chờ em đi chơi đây này…
– À em về nhà rồi, đang ở nhà anh đến nhé, em có cái này cho anh đấy!
– Ùh đợi anh chút…

Tôi không ngờ Ngọc lại về sớm đến như vậy lên phóng xe đến nhà Ngọc ngay, mới nghe thấy tiếng xe của tôi thì Ngọc đã chạy ra mở cửa rồi. Nhìn nét mặt tươi tắn của Ngọc thì tôi khẽ mỉm cười mà nói…

– Có gì cho anh thế, chắc lại bù cho anh chuyện hôm gì rồi phải không?
– Chỉ được cái nghĩ như thế là giỏi thôi, được rồi tí nữa em bù cho được chưa, nhưng cái quà cho anh là cái khác cơ vào đi…

Tôi vừa vào thì Ngọc đã ôm lấy tôi, mùi cơ thế thơm lồng làm tôi không thể nào chịu được, tôi không ngờ người Ngọc lại có thế thơm như vậy chỉ sau có mấy hôm không gặp. Ngọc kéo tôi lên phòng rồi đóng cửa lại. Lấy trên giường một cái caravat rồi đứng trước tôi ướm cho tôi…

– Màu này trông cũng được đấy nhỉ, em chọn mãi mới có cái gọi là hợp hợp với anh đó…
– Sao tự dưng em lại chọn caravat cho anh làm cái gì thế?
– Thì sắp đi làm rồi chồng em cũng phải ăn mặc cho chỉnh tề một chút chứ, không lẽ cứ quần bò áo phông à…
– Thì thế mới là chồng của em, cái này chỉ đeo trong ngày cưới thôi, mà chúng ta cưới luôn sau khi ký kết hợp đồng này nhé…
– Sao vội thế, chưa gì mà đã tính chuyện cưới rồi à…
– Không cưới nhanh thì sao, để thằng khác nó cưới mất à…

Tôi vừa nói vừa vòng tay ra sau lưng của Ngọc mà ôm Ngọc vào trong lòng mình Mùi thơm nhè nhẹ của cơ thể dễ chịu vô cùng. Tôi khẽ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc rồi đến cái lưng ong, tiếp sau đó là đến cái eo thon nhỏ. Ngọc nép sát mình vào thân thế của tôi mà tận hưởng hương vị của tình yêu. Tôi hôn nhẹ lên cái trán bướng bỉnh rồi xoa cặp mông tròn lẳn. Ngọc cũng ôm chặt lấy tôi rồi khẽ ngẩng lên cho tôi hôn vào đôi môi đỏ mọng ngọt lịm…

Nhìn khuôn mặt của Ngọc như vậy tôi khẽ nói…

– Đúng là vợ anh vẫn là nhất, chẳng có ai có thể suy bì được với vợ của anh cả, trông vợ anh đẹp quá đi mất thôi…
– Em, thì làm sao có thế đẹp bằng Nhàn được cơ chứ, thế anh kể chuyện anh với Nhàn cho em xem nào, em nó thế nào…
– Nhìn chung là cũng được, cũng biết hơi bị nhiều kỹ thuật đấy em ạ, nhưng xét cho cùng thì không thế nào bằng vợ của anh được…
– Chỉ được cái nịnh vợ là không ai bằng thôi, trông cái mặt sao mà đáng ghét thế không biết…

Tôi chỉ cười mà khẽ để cho Ngọc nằm xuống giường. Đôi môi của chúng tôi dần dần dính chặt vào nhau. Ngọc khẽ siết vòng tay nhỏ nhắn của mình quanh lưng tôi rồi đưa lưỡi vào bên trong miệng của tôi để tôi mút. Mấy ngày trôi qua, không được gần người vợ tương lai của mình lên tôi mút thật mạnh. Đầu lưỡi của chúng tôi như quấn chặt lấy nhau. Tôi hôn chán thì mút chầm chậm lấy đôi môi rồi lên cái mũi tinh nghịch. Tay tôi thì bắt đầu sờ nhè nhẹ lên bầu vú.

Vú của Ngọc cũng đã dần cứng lên khi được tôi ôm trong vòng tay như vậy. Ngọc cũng đưa tay xuống mà xoa nhè nhẹ lên cái đũng quần của tôi. Tôi mỉm cười mà nói…

– Công nhận là hai chị em giống nhau chẳng khác nhau một chút nào cả, chỉ được cái như thế là giỏi thôi…
– Như thế là như thế nào, chắc lại muốn trêu em rồi chứ gì…
– Hì hì anh có muốn trêu em đâu, chưa gì mà đã gán cho anh cái tội đó rồi…
– Không thế thì sao, nhìn cái mặt của anh là biết ngay rồi còn gì nữa, trông rõ dàng hai chữ đê tiện kìa…
– Thì đê tiện mới là chồng của em chứ, nếu không thì đã không phải là chồng của em rồi nhỉ…

Tôi vừa nói vừa cởi dần những cái cúc áo ngoài của Ngọc ra. Do trong nhà cũng khá là ấm lên Ngọc cũng chẳng mặc nhiều áo. Cái bầu vú căng tròn được cái áo lót màu cam ôm chặt đã hiện ra trước mắt tôi. Tôi khẽ xoa nhè nhẹ thì Ngọc cong người lên mà tận hưởng những cảm giác sung sướng do bàn tay tôi mang lại. Đồng thời bên dưới thì Ngọc cũng đã cởi được cái cúc quần của tôi ra rồi. Tôi lại khẽ mỉm cười mà bảo Ngọc…

– Sao em cởi sớm thế, chưa gì mà đã hết cúc rồi là sao…
– Thì trước sau gì chả phải cởi, lắm chuyện, mấy ngày rồi xem nó có bé đi thêm chút nào đi không hay vẫn vậy!
– Của anh thì làm sao mà bé đi được cơ chứ, để anh xem của em thì có to lên thêm chút nào không nào…

Tôi vừa nói vừa đưa nhẹ tay vào đũng quần của Ngọc mà vuốt chầm chậm, tôi cảm nhận cái mu lồn của Ngọc đang dần dần căng lên mà ấm áp hẳn.

Chương trước Chương tiếp