Con đường bá chủ - Quyển 13
Chương 229
Đại chiến kinh khủng ngay tại địa bàn của Chân Long Hoàng Tộc, thanh thế kinh người…
Một đám Trận Chí Tôn của Chân Long Hoàng Tộc vội vàng nốc vào Chí Tôn Đan Dược trị thương khôi phục nhưng không dám tham chiến, ngược lại cố gắng lập nên Trận Pháp phòng ngự, bảo vệ địa bàn và lãnh thổ, cố gắng làm đi tổn thất hết mức có thể.
Trong lúc đại chiến điên cuồng, tất cả cường giả hàng đầu đều đã tham gia, không ai chú ý đến một con Heo và một con Bọ chui rút dưới lòng đất dần dần đột nhập, mục tiêu chính là Chân Long Hoàng Điện.
Long Càn thể hiện ra sức chiến đấu khủng bố của một trong những cường giả hàng đầu Yêu Vực, hắn mở ra huyết mạch Chân Long Hoàng chính tông thuần tuý, thống ngự Long Vực cường đại bao trùm vạn dặm không gian, toàn thân là một vạn tầng Long Văn bao phủ, Chiến Thế và Sát Thế đều do vạn tầng Vực kết hợp bên trong tạo thành.
Còn chưa hiện ra bản thể, mỗi một lần phát động công kích đều mang theo tiếng Long Ngâm, hư ảnh Chân Long Hoàng ngạo thị trường không lao về phía đối thủ, kinh thiên động địa.
Trước sức mạnh khủng bố đó, nếu là Chí Tôn bình thường chắc chắn đã sớm bị nghiền thành thịt vụn.
Đáng tiếc đối thủ của Long Càn cũng chẳng phải dạng vừa, mà cũng là một trong những nhân vật hàng đầu Yêu Vực, dù là toàn bộ Nguyên Giới vẫn mang thanh danh hiển hách.
Tộc trưởng Bất Tử Điểu Tộc – Bất Viêm Hoành.
Không phải Bất Tử Điểu bình thường, Bất Viêm Hoành chính là một trong những tồn tại biến dị mạnh nhất.
Chỉ thấy xung quanh thân thể hắn lúc này bùng cháy lên một ngọn lửa đen âm trầm, vừa mang theo hơi nóng có thể phần thiên phệ địa, vừa ẩn chứa lực lượng cuồng bạo sẵn sàng huỷ diệt tất cả.
Đây chính là Bất Tử Ma Viêm, là ngọn lửa mà chỉ Bất Tử Ma Điểu như Bất Viêm Hoành mới sở hữu.
Bay xung quanh người là hư ảnh Bất Tử Ma Điểu hình thể khổng lồ, thần thái lạnh lẽo, hai mắt đỏ ngầu đầy rẫy sát phạt và quả đoán.
Tuy Bất Tử Điểu không sở hữu một loại Vực đặc thù như Long Vực của Long Tộc, nhưng Chiến Thế và Sát Thế của Bất Viêm Hoành không thua kém chút nào so với Long Càn, mỗi loại Thế được điều động đều mang theo hàng vạn tầng Vực kết hợp mà thành.
Nếu Chân Long Hoàng có được Long Vực và Long Văn, thì Bất Tử Ma Điểu lại có được hàng vạn tầng Ma Văn đang thiêu đốt trên cơ thể, mỗi một lần ngọn lửa màu đen được đánh ra đều nổ tung chấn động chiến trường, cực kỳ táo bạo.
“Long Hoàng Ấn!”
Long Càn hội toàn lực lượng vào một Đại Ấn của bậc Đế Hoàng, đây chính là Cửu Phẩm Chí Bảo hàng đầu của Chân Long Hoàng Tộc.
Long Hoàng Ấn vừa ra, lập tức biến lớn như một ngọn núi màu xanh lục bảo, trên ấn có điêu khắc hàng vạn Long Tộc cường giả đang giương nanh múa vuốt, uy thế vô biên.
Long Càn sắc mặt lạnh lẽo, điều động Long Hoàng Ấn trấn áp xuống đầu đối phương.
Bất Viêm Hoành mặc không biểu tình, trong tay đồng dạng cũng triệu hoán một thanh Hoả Trụ.
Hoả Trụ như cột chống trời, đỏ rực như lửa, điêu khắc một tôn Bất Diệt Điểu đang giang rộng đôi cánh uốn lượn xung quanh, bùng nổ lên Bất Diệt Viêm hùng mạnh.
Bất Diệt Vấn Thiên Trụ, Chí Bảo mạnh nhất của Bất Tử Điểu Tộc, là do vị tổ tiên Bất Diệt Điểu kia để lại cùng lúc với Bất Diệt Sơn.
Nếu Bất Diệt Sơn là dùng để tu luyện, vậy Bất Diệt Vấn Thiên Trụ chính là dùng để chiến đấu.
“Cút về!”
Đối mặt Long Hoàng Ấn giáng xuống, Bất Viêm Hoành cười lạnh nắm Bất Diệt Vấn Thiên Trụ nện lên.
OÀNH!
Thương khung phá toái, không gian như thuỷ tinh vỡ vụn sau đó nát bấy, hai kiện Cửu Phẩm Chí Bảo va đập trực tiếp khiến Trận Pháp do đám Chiến Trận Sư cố gắng gia cố một lần nữa nát bấy.
Từng mảng không gian đen kịch hiện ra, từng vòng xoáy hư không loạn lưu xuất hiện, chiến trường biến thành một phế tích hoang tàn không hơn không kém.
Chứng kiến cảnh tượng này, Long Càn nội tâm đau nhói đến phát rồ:
“Bất Tử Điểu Tộc, bổn Hoàng cùng các ngươi không chết không thôi.”
“Đây là cái giá phải trả khi nhắm vào Bất Diệt Viêm của Bất Tử Điểu Tộc chúng ta.” Bất Viêm Hoành lớn giọng tuyên bố, hắn chẳng những nói với Long Càn, mà còn muốn cảnh báo toàn bộ Yêu Vực.
“Còn cái giá của các ngươi phải trả chính là huỷ diệt!”
Long Càn nộ hống.
Hắn rốt cuộc hiện ra bản thể của mình, là một tôn Chân Long nhưng có tầng tầng lớp lớp vảy rồng màu xanh lục bảo pha lẫn hoàng kim lấp lánh, cao quý không cách nào hình dung.
Điểm đáng nói là hình thể của Long Càn không quá to lớn khiến hắn càng linh hoạt hơn trong chiến đấu, nhưng lực lượng ẩn giấu bên trong thể nội lại vô cùng khổng lồ.
“Long Châu – Hoàng Long Sát Pháo!”
Long Càn gầm thét, một viên Long Châu ẩn chứa sức mạnh toàn thân được hắn điều động.
Khoảnh khắc này, vô hạn Long Lực điên cuồng dung hợp thành quả đạn pháo với hàng vạn đường Long Văn khảm nạm bên trên.
Cảm thấy như thế là chưa đủ, Long Càn thi triển Thần Thông – Vạn Long Hiệu Triệu.
Sau lưng hiện ra hư ảnh hàng vạn vị Long Tộc các đời cường giả, đem Long Lực của bọn chúng toàn bộ dung hợp vào Hoàng Long Sát Pháo.
Lúc này khoả đạn pháo đã khổng lồ như một hành tinh, đủ sức quét bay tất cả.
Chứng kiến cảnh tượng này, Bất Viêm Hoành cười lạnh lùng, hiển lộ ra bản thể Bất Tử Ma Điểu.
“Bất Tử Ma Nhật!”
Từ trong miệng Bất Tử Ma Điểu phun ra vô tận Bất Tử Ma Viêm ngưng tụ thành một vầng mặt trời.
Chưa dừng lại ở đó, Bất Viêm Hoành liền điều động Bất Diệt Viêm từ bên trong Bất Diệt Vấn Thiên Trụ bay ra, dung hợp cùng Bất Tử Ma Nhật.
“Chết!” Hai đại cường giả nộ hống.
Hoàng Long Sát Pháo và Bất Tử Ma Nhật cùng lúc bắn ra, va chạm lấy nhau.
XÈO… XÈO… ĐÙNG… ĐÙNG…
Như một mặt trời đang cố gắng ăn mòn hành tinh, mà hành tinh lại đang cố gắng nghiền vỡ mặt trời.
“CHẠY!”
Vô số kẻ đang quan chiến vội vàng rút lui, rất sợ tai bay vạ gió trước công kích khủng bố như thế.
OÀNH!
Một tiếng nổ này lan tràn đến tận các Địa Vực và Đại Châu lân cận Yêu Vực, làm hàng loạt cường giả chấn kinh.
Chiến trường giữa Long Càn và Bất Viêm Hoành đã hóa thành một vùng hư không vô địch, tất cả mọi thứ bên trong đó đều hóa thành hư vô rồi.
Long Càn vảy rồng ảm đạm, toàn thân hư thoát, vô số vết rách đẫm máu phủ đầy thân rồng.
Mà Bất Viêm Hoành cũng là suy nhược vì mệt mỏi, các ngọn lửa trên người phập phù, tùy thời có dấu hiệu dập tắt.
“Đây là trận chiến vô nghĩa, chúng ta rồi sẽ lưỡng bại câu thương.” Long Càn nghiến răng nói:
“Cút về tộc của ngươi cho bổn Hoàng nếu không muốn đồng quy vu tận!”
“Đồng quy vu tận? Ngươi xứng sao?” Bất Viêm Hoành ngửa đầu gáy vang:
“Thần Thông – Hoàn Sinh Từ Hoả Diễm!”
Trong khoảnh khắc, máu huyết trong cơ thể Bất Viêm Hoành sục sôi, Bất Tử Hoả mãnh liệt bùng nổ bao phủ toàn thân như một quả trứng lửa.
Khi quả trứng nứt ra, Bất Viêm Hoành hoàn hảo vô hại xuất hiện, thương thế đã hoàn toàn phục hồi.
Bất Tử Điểu Tộc, xứng danh hai từ Bất Tử.
“Đừng tưởng chỉ ngươi mới có thủ đoạn đó!” Long Càn cười lạnh lẽo:
“Thần Thông – Long Đằng Thoát X…”
Long Càn muốn thi triển Long Đằng Thoát Xác nổi danh của Long Tộc để phục hồi thương thế, tiếp tục đánh với Bất Viêm Hoành.
Nhưng vào thời khắc hắn vừa kết ấn, thanh âm đã sớm nhẫn nhịn chờ đợi chợt quỷ bí vang lên:
“Cổ Ngữ – Định!”
“Cổ Ngữ – Đoạt!”
Ngay thời điểm mấu chốt, Bất Viêm Hoành thân thể cứng đờ trong một giây, đồng thời Chí Bảo mạnh nhất – Long Hoàng Ấn cũng bị đoạt mất.
Với thân phận và địa vị hiện tại của Lạc Nam, hắn cho rằng mình đã đủ tư cách công khai sở hữu Cổ Ngữ, dưới Cấm Kỵ… kẻ nào dám truy sát hắn, đánh không lại thì chạy thôi.
“Chết!”
Nhân cơ hội bách thế có một, Bất Viêm Hoành trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn, Chí Tôn Pháp Tướng như điểu thần hiện ra sau lưng, mang theo ngọn lửa Bất Tử trấn sát vào cơ thể Long Càn.
Thân ảnh Lạc Nam dịch chuyển tức thời, Lạc Hồng Kiếm nắm chặt trong tay, tất cả lực lượng dồn nén trảm thẳng xuống đầu rồng của Long Càn.
Một giây quá ngắn nhưng đã đủ để làm tất cả những thứ này…
PHỐC!
XOẸT!
Thân rồng khổng lồ cao quý nghênh đón Bất Tử Hoả hung hăng xuyên qua, đồng thời đầu rồng rời cổ trước một kiếm đỏ rực như máu của Lạc Hồng Kiếm.
Máu tươi nhuộm đỏ bầu trời, đầu rồng của Long Càn rơi rụng, thân rồng cháy đen như giun nướng.
ẦM ẦM…
Đại địa rung chuyển, đường đường tộc trưởng của Chân Long Hoàng Tộc đầu một nơi, thân một nẻo… ngay cả Long Đằng Thoát Xác cũng không kịp thi triển.
“Chuyện này… không thể nào…”
Toàn bộ Yêu Vực lâm vào tĩnh lặng ngắn ngũi.
Một đám cường giả như tộc trưởng Phượng Hoàng Tộc, tộc trưởng Bạch Hổ Tộc, Côn Bằng Tộc các loại không dám tin vào mắt mình nhìn thi thể không đầu của Long Càn nằm trên mặt đất.
“Tên đó là ai? Hắn chính là kẻ trảm đầu của Long Càn!” Toàn bộ Yêu Vực lúc này mới chú ý đến Lạc Nam.
Khoảnh khắc một vị nam tử lấy tu vi Thánh Đế nhảy ra, dùng kiếm trong tay chặt lấy đầu của kẻ đứng đầu Chân Long Hoàng Tộc quá mức ấn tượng, bất cứ ai cũng phải bị kinh động.
Lạc Nam nhìn chằm chằm Long Càn, chân mày nhíu chặt… theo bản năng cảm giác được có điều gì đó không ổn.
“Sao thế?” Bất Viêm Hoành thấy biểu tình của hắn cũng lên tiếng hỏi.
Lạc Nam im lặng không đáp, mở ra Dò Thám Tương Lai quan sát.
“Không xong!” Hắn lập tức biến sắc.
Chỉ thấy từ thân rồng của Long Càn bỗng nhiên mọc ra chín cái đuôi.
Một đuôi theo đó tan biến…
Đầu rồng mọc ra, thân rồng khôi phục, Long Càn sắc mặt lãnh khốc đứng lên.
“Làm sao có thể?” Bất Viêm Hoành lúc này cũng nhịn không được trợn mắt:
“Dùng đuôi thế mạng, đây chẳng phải là năng lực của Thiên Hồ Tộc sao?”
Toàn trường âm thầm xôn xao, ngay cả những thành viên của Chân Long Hoàng Tộc cũng không dám tin vào mắt mình.
Tộc trưởng của bọn hắn, Long Càn vậy mà có được khả năng rụng đuôi hồi sinh của Cửu Vĩ Thiên Hồ Tộc.
“Giỏi cho Long Càn, ngươi thành lập Sát Long Vệ tiêu diệt những kẻ lai tạp Long Tộc, nhưng chính ngươi lại chọn cách sử dụng huyết mạch của Cửu Vĩ Thiên Hồ để có được chín mạng sống.” Lạc Nam giận quá hóa cười.
“Nếu bổn tọa không thủ sẵn như thế, chẳng phải đã bị súc sinh ngươi tiêu diệt?” Long Càn cười lạnh lẽo:
“Hiện tại bổn tọa vẫn còn tám mạng, các ngươi lấy gì đánh với ta?”
“Vô liêm sỉ!” Toàn trường lập tức mắng to.
Thành viên của Long Tộc sắc mặt đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng lúc này cũng không tiện nói thêm cái gì.
Đường đường là tộc trưởng của Chân Long Hoàng Tộc, cao cao tại thượng, vẫn luôn kiêu ngạo cho rằng mình là độc bá thiên hạ, khinh thường những kẻ lai tạp có được hai loại huyết mạch lại phải mượn huyết mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ mới có thể sống sót.
Nhưng không thể không nói thủ đoạn này của Long Càn thật sự hiệu quả, ít nhất là vào thời khắc này.
Bất cứ chủng tộc nào cũng có thể luyện hóa thêm một loại Huyết Mạch để tăng cường thủ đoạn…
“Tiểu súc sinh, thì ra vẫn là ngươi âm thầm bày mưu đặt kế.” Long Càn hai mắt như lệ quỷ long lên sòng sọc nhìn Lạc Nam, chưa bao giờ hận một người đến như vậy.
Hắn đằng không mà lên, Long Trảo thô bạo vồ đến toàn lực.
“Đừng hòng!” Bất Viêm Hoành lạnh lùng nói, thân hình hiện ra ở phía trước, Chí Tôn Pháp Tướng phát động công kích.
Nào ngờ Long Càn đã quyết tâm bằng mọi giá cũng phải tiêu diệt tên súc sinh mà mình căm hận, chấp nhận đón đỡ một kích toàn lực của Bất Viêm Hoành cũng phải dồn nén tất cả uy thế giết Lạc Nam cho bằng được.
Vạn tầng Sát Vực, Chiến Vực đều được hắn phóng thích ra phong tỏa Lạc Nam, muốn ngăn chặn mọi đường lui của tiểu tử này.
“Long Càn, ngươi nghĩ ta vẫn còn yếu như ngày đó?” Lạc Nam cười chế nhạo.
Với tu vi Thánh Đế tối đỉnh hiện tại, tuy rằng đơn đả độc đấu không thể chống lại Long Càn, nhưng không có nghĩa Lạc Nam sẽ như cá nằm trên thớt mặc cho đối phương tiêu diệt.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, Cửu Phẩm Hồn Chí Bảo thi triển Định Hồn.
Thân thể Long Càn thoáng chậm lại một nhịp.
Chỉ chờ có thế, Lạc Nam đã Dịch Chuyển Tức Thời biến mất.
Hắn không dám thi triển Yêu Đạo một cách công khai ở trước mặt quá nhiều cường giả Yêu Vực, bởi vì một khi khả năng ảnh hưởng của Yêu Đạo bại lộ, sợ rằng sẽ có vô số Yêu Tộc cường giả muốn bóp chết hắn nhằm loại bỏ nguy cơ.
Vậy nên Lạc Nam lựa chọn tránh nặng tìm nhẹ, không đối mặt trực tiếp với Long Càn.
“Súc sinh hèn nhát.” Long Càn nộ hống, thân thể bắn ngược trở về khi công kích của Bất Viêm Hoành đem hắn trọng thương.
Nhưng Bất Viêm Hoành cũng không có chút mừng rỡ nào, bởi vì Long Càn có đến tám mạng, muốn giết không dễ…
“Phụ Hoàng, để đồ nhi thay ngươi giết hắn.” Một tiếng quát kiêu ngạo truyền đến.
Tứ Thái Tử của Chân Long Hoàng Tộc vừa thành công đột phá Chí Tôn, tâm cao khí ngạo, chứng kiến con chuột nhắt Thánh Đế dám ngỗ nghịch với phụ hoàng của mình, lập tức lao lên công kích.
Chí Tôn Long Uy mãnh liệt ép xuống thân thể Lạc Nam, một thanh Long Thương hung hăng cắm vào tim hắn.
“Đừng!” Long Càn quát lớn.
Đáng tiếc mọi thứ đã muộn…
“Ở đâu ra con giun nhỏ đi tìm chết vậy?”
Lạc Nam dùng ánh mắt nhìn tên Tứ Thái Tử này như nhìn một thằng ngu.
Định Hồn một lần nữa triển khai.
HỰ.
Tứ Thái Tử toàn thân đứng hình.
Lạc Nam cười gằn, nhân tiện lấy ra Long Hoàng Ấn vừa đoạt được, bá đạo nện xuống đầu đối phương.
PHỐC!
Như trái chuối bị ép dẹp, đầu rồng của Tứ Thái Tử nổ tung, máu me cuồng phún.
“AAAAA…”
Long Hồn của hắn hoảng sợ bay ra, Lạc Nam thản nhiên đuổi theo.
Ở trước mặt hắn, một tên Long Tộc vừa đột phá Chí Tôn dám công kích, đúng là tự tìm đường chết.
“Mau bảo vệ điện hạ!” Một vị Trưởng Lão Long Tộc cố gắng thoát ly chiến trường lao đến.
Lạc Nam nở nụ cười, thản nhiên nghênh chiến Trưởng Lão Long Tộc, nhưng vẫn nhẹ động ý niệm.
Độc Cô Ngạo Tuyết đã từ Chí Tôn Giới hiện ra, Tử Trúc Kiếm rời vỏ, kiếm ngân thánh thót.
KENG!
Kiếm khí băng qua chiến trường, sát phạt và quả đoán, chuẩn xác không thể hình dung.
“Không…”
Rú lên một tiếng sợ hãi, Long Hồn của Tứ Thái Tử tan thành hư ảo.
Tứ Thái Tử vừa đột phá Chí Tôn, còn chưa kịp kiêu ngạo ngày nào đã chết theo cách như vậy.
Sắc mặt các thành viên Chân Long Hoàng Tộc ngày càng trở nên khó coi.
Chí Tôn Giới của Lạc Nam tiếp tục lóe sáng.
Nam Thiên Tố, Thập Khánh Huyên, Huyết Yêu Cơ và các nữ nhân chậm rãi hiện ra.
Vài chục vị Chí Tôn tuyệt sắc như hoa như ngọc hàng lâm, Chí Tôn Uy Áp quét ngang cửu thiên thập địa, chấn kinh toàn bộ Yêu Vực.
Nhất là bên trong đó còn có ba đại mỹ nhân Cửu Cảnh Chí Tôn vang danh thiên hạ, bất kỳ một người nào đều đủ lực áp quần hùng.
Nam Thiên Chí Tôn, Vĩnh Hằng Chí Tôn, Tu La Giáo Chủ.
“ỰC…”
Vô số kẻ nuốt một ngụm nước bọt, không nghĩ đến lần này Lạc Nam lại chơi lớn đến như vậy, hiển nhiên là quyết tâm làm thịt Long Càn.
Ngay cả Bất Viêm Hoành cũng là sửng sốt, lần này hắn vốn định nhờ Lạc Nam tham gia trợ chiến mà thôi, chẳng ngờ con hàng này huy động lực lượng quá mức khủng bố, dường như còn muốn làm thịt Chân Long Hoàng Tộc hơn cả Bất Tử Điểu Tộc của mình.
“Đừng nói ngươi có tám mạng, dù ngươi có tám trăm mạng thì thế nào?”
Lạc Nam nhìn Long Càn nở nụ cười tà dị:
“Nghe đồn vừa lột xác Chí Tôn Pháp Tướng rất mạnh, gọi ra ta xem nào!”