Con đường bá chủ - Quyển 13
Chương 52
Thiên Cơ Lâu biến mất khỏi Nam Vực trong đêm, động tĩnh gây nên rất nhiều tu sĩ lân cận phát hiện.
Đáng tiếc muốn ngăn chặn Thiên Cơ Lâu là điều bất khả thi, ngay cả Cửu Cảnh Chí Tôn cũng vô pháp đuổi kịp tốc độ của nó, cả đám chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên Cơ Lâu như một ngôi sao tan biến nơi chân trời.
Mà phương hướng Thiên Cơ Lâu di chuyển không thể nghi ngờ chính là Tây Châu…
Băng cắt hư không, tốc độ so với sử dụng Truyền Tống Trận của Trân Bảo Lâu còn khủng bố hơn.
Chỉ ngắn ngũi mấy ngày thời gian, Lạc Nam đã ngửi thấy vị mặn quen thuộc của gió biển…
Đưa mắt nhìn lấy hải dương trong xanh mênh mông cuồn cuộn, từng con sóng hùng vĩ dâng cao như những vách núi giữa đại dương khổng lồ, Lạc Nam trong mắt khó tránh khỏi cảm giác hoài niệm, cảm thán một tiếng:
“Hằng La Đại Hải… cũng khá lâu rồi.”
Hằng La Đại Hải là nơi đầu tiên Thiên Cơ Lâu hàng lâm mà xuống, là nơi có những hồi ức khó quên đối với bản thân Lạc Nam.
Ở Hằng La Đại Hải, hắn gặp được Vũ Lăng Phi, Giao Linh Công Chúa, Thủy Triều Tịch… ba vị thê tử tuyệt sắc ôn nhu.
Ở Hằng La Đại Hải chứa đựng những ký ức đẹp của hắn và Lạc Tư Tình.
Ở Hằng La Đại Hải hắn kết lấy ân oán với Hải Long Cung, bắt giữ Hải Long Công Chúa là Hải Mạn Sa.
Ở Hằng La Đại Hải lần đầu gặp được Bích Tiêu sư thúc, biết được bối cảnh phía sau sư phụ Đông Hoa Chí Tôn của mình không hề tầm thường.
Một lần nữa rơi vào lãnh thổ của Hằng La Đại Hải, thân phận của Lạc Nam đã biến đổi nghiêng trời lệch đất, tâm thế cũng đã hoàn toàn khác biệt.
Lần đầu đặt chân vào vùng biển này, hắn chỉ là một thiếu chủ của Lạc Gia suy tàn, nhỏ bé như con kiến, bị Chí Tôn truy sát trốn đông trốn tây.
Hiện tại một lần nữa quay về, hắn đã là Đông Hoa Cung Chủ, Nam Thiên Đại Hộ Pháp, Cửu Trưởng Lão của Đúc Kiếm Sơn.
Ý niệm vừa động, Thiên Phạt Điểu Sư khí thế bất phàm, thần tuấn vô song hiện thân.
“Tiểu Sư, chúng ta đến Ngọc Giao Đảo một chuyến.” Lạc Nam nhếch miệng đề nghị, nhảy lên lưng nàng.
Nói thế nào thì nói, dù Lạc Nam chưa từng cùng Ngọc Giao Đảo có bất kỳ tiếp xúc nào… nhưng Giao Linh Công Chúa chính là nữ nhân của hắn.
Ngọc Giao Đảo chính là nhà của nàng, những năm qua cùng hắn lang bạt, Giao Linh cũng thường nhớ về phụ mẫu và các tộc nhân của mình, chỉ bất quá biết rằng Lạc Nam bận rộn trăm công nghìn việc nên hiểu chuyện chưa hề nói ra…
Ngày hôm nay có cơ hội trở về Hằng La Đại Hải, Lạc Nam cũng muốn ghé ngang Ngọc Giao Đảo một chuyến, xác định danh phận cho Giao Linh, làm tròn trách nhiệm của một người trượng phu.
Từ sau khi đột phá Yêu Thánh Đế, tốc độ của Thiên Phạt Điểu Sư không thua gì Lạc Nam toàn lực thi triển thân pháp.
GÁY!
Tiểu Sư cất tiếng thét vang, đôi cánh đại bằng bao phủ Thiên Kiếp kinh hồn giang rộng, tứ chi đạp không… liền hóa thành một đạo sấm chớp màu tím xẹt qua bầu trời.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 13 tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/con-duong-ba-chu-quyen-13/
Xa xôi giữa biển cả trong veo, một hòn đảo trôi nổi lơ lửng…
Nhìn từ xa, hòn đảo này như được đúc thành từ bạch ngọc, bên trên là quần thể kiến trúc mênh mông, đình đài lầu các hay cung điện đều thuần một màu trắng.
Trên đỉnh ngọn tháp cao nhất, một lá cờ hình dạng Thủy Long rít gào, giương nanh múa vuốt, bên dưới là ba chữ Hải Long Cung cực kỳ có khí phách.
Nơi này rõ ràng là Ngọc Giao Đảo nhưng lại treo cờ biểu tượng của Hải Long Cung, chứng minh rằng Hải Long Cung đã thu phục nơi này, biến Ngọc Giao Đảo trở thành thế lực phụ thuộc dưới trướng.
Mà cũng không có gì khó hiểu, sau khi Hải Long Cung có được hai vị Thủy Long tu vi Chí Tôn, lại thêm nhân vật có khả năng ngăn chặn dã tâm của bọn hắn là Bích Tiêu Nương Nương đã không còn hình bóng, Hải Long Cung nghiễm nhiên trở thành bá chủ của toàn bộ Hằng La Đại Hải mênh mông này rồi.
Lúc này ở bên trên Ngọc Giao Đảo, một quang cảnh đang xảy ra.
Chỉ thấy từ trên xuống dưới các thành viên của Ngọc Giao Đảo đều tụ hợp, cung kính cúi thấp đầu trước một tên thanh niên thần thái kiêu ngạo, uy phong không gì sánh được ngồi trên bảo tọa.
Thanh niên này không ai khác chính là Hải Long Thái Tử, đệ đệ của Hải Mạn Sa… đệ nhất thiên tài Hải Long Cung tại thời điểm này.
Với bối cảnh hiện tại, trừ cao tầng trưởng bối của Hải Long Cung, địa vị của Hải Long Thái Tử chính là vô thượng ở Hằng La Đại Hải.
Hải Long Thái Tử ngồi trên cao, ánh mắt hờ hững quét xuống dưới hiện trường.
Một dàn các thiếu nữ như hoa như ngọc, số lượng lên đến vài chục người xếp thành hàng để hắn tuyển chọn.
ẦM!
Hải Long Thái Tử bất chợt vỗ bàn, dọa cho từ trên xuống dưới Ngọc Giao Đảo trong lòng giật thót.
“Vô dụng, một đám nữ nhân vô dụng, ngay cả nửa phần Giao Linh Công Chúa cũng không đạt đến.” Hải Long Thái Tử nộ rống.
Người của Ngọc Giao Đảo cúi thấp đầu, âm thầm bất đắc dĩ.
Hải Long Thái Tử từng ngấp nghé dung mạo của Giao Linh, nàng chính là đệ nhất mỹ nhân Hằng La Đại Hải, chỉ cần là nam nhân trẻ tuổi liền không có người không thèm thuồng nàng.
Đáng tiếc sau khi Giao Linh bỏ trốn thành công, Hải Long Thái Tử liền muốn chuyển mục tiêu sang các nữ đệ tử của Ngọc Giao Đảo.
Sau một thời gian dài, thương thế từ lần trước đã khôi phục, tu vi lại tiến bộ, Hải Long Thái Tử liền yêu cầu Đảo Chủ của Ngọc Giao Đảo là Giao Thuần tập hợp tất cả nữ nhân ưu tú nhất của Ngọc Giao Đảo cho hắn tuyển chọn.
Thân dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, Giao Thuần chỉ đành chiều ý của Hải Long Thái Tử, chọn ra những nữ đệ tử xuất sắc nhất của Ngọc Giao Đảo tụ hợp ở nơi này.
Đáng tiếc làm sao có thể tìm ra người nào sánh bằng Giao Linh? Cho nên Hải Long Thái Tử mới lên cơn thịnh nộ.
“Giao Thuần, bổn thái tử không cần biết ngươi dùng thủ đoạn gì, phải mang Giao Linh Công Chúa về đây cho ta!” Hải Long Thái Tử gằn từng chữ một:
“Bằng không Ngọc Giao Đảo không cần thiết phải tiếp tục tồn tại.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt Giao Thuần và tất cả thành viên của Ngọc Giao Đảo biểu lộ đại biến.
“Thái tử xin rộng lượng tha thứ.” Giao Thuần cắn chặt răng, khom lưng cúi đầu:
“Từ lúc Ngọc Giao Đảo thuần phục Hải Long Cung đến nay chưa từng hai lòng, Giao Linh hiện tại sống chết chưa rõ, ngay cả người làm phụ thân như ta cũng không biết nàng ở đâu, làm sao có thể tìm kiếm trở về?”
“Đúng vậy a… Giao Linh một thân một mình ở Nguyên Giới tàn khốc, chúng ta biết tìm nàng ở đâu?” Các vị trưởng lão của Ngọc Giao Đảo cũng là vô cùng khổ sở.
“Bổn thái tử không quan tâm.” Hải Long Thái Tử lạnh lùng cười:
“Ngọc Giao Đảo của các ngươi quá yếu, chẳng có chút giá trị nào đối với bổn thái tử ngoại trừ cung cấp nữ nhân, đáng tiếc mỹ nhân tốt nhất của các ngươi là Giao Linh lại không lấy ra được, còn giữ các ngươi làm gì?”
ẦM ẦM.
Thanh âm vừa dứt, sau lưng Hải Long Thái Tử hiện ra hai tên tướng quân, tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ quét ngang toàn trường, ép đến toàn bộ Ngọc Giao Đảo không ai thở nổi.
Nhiều năm qua Hải Long Cung xưng hùng xưng bá Hằng La Đại Hải, khai thác rất nhiều tài nguyên để phát triển thế lực, vì vậy chiến lực đại tăng, cường giả cấp cao cũng sản sinh ra không ít.
“Chỉ cần Thái Tử ra lệnh một tiếng, ngày hôm nay Ngọc Giao Đảo chính thức bị diệt.” Hai tên tướng quân hưng phấn cười dài.
“Xin Thái Tử giơ cao đánh khẽ, tất cả chúng ta sẽ thay Giao Linh Công Chúa hầu hạ thái tử hài lòng.” Một đám nữ đệ tử của Ngọc Giao Đảo cố gắng lấy lòng.
Đáng tiếc Hải Long Thái Tử bất vi sở động, thản nhiên nói:
“Mười ngày… cho các ngươi kỳ hạn mười ngày tìm ra Giao Linh hoặc mỹ nhân đủ khả năng thay thế Giao Linh cho ta!”
“Không cần chờ lâu đến thế!” Một thanh âm bất chợt vang lên.
Tất cả đưa mắt nhìn ra, chỉ thấy hư ảnh một con Giao Long màu trắng bay vọt vào, hóa thành hình dáng gã thanh niên tiến đến trước mặt Hải Long Thái Tử quỳ xuống:
“Thuộc hạ tham kiến thái tử!”
“Bạch Giao Thiên, là ngươi à? Đứng lên đi!” Hải Long Thái Tử lạnh nhạt cười.
Bạch Giao Tộc vốn là chủng tộc thân cận với Ngọc Giao Đảo, các tu sĩ của Ngọc Giao Đảo và các yêu thú Bạch Giao tu luyện Nhân Giao Tuyên Thệ Công, quan hệ đôi bên cực kỳ thắm thiết, xem như ngang hàng.
Nhưng từ khi Hải Long Cung thống nhất Hằng La Đại Hải, hoàn cảnh đã thật sự thay đổi.
Bởi vì Bạch Giao tuy chỉ là giống loài tạp chủng của Long Tộc nhưng dù sao cũng có một tia huyết mạch yếu ớt của Long Tộc, cho nên Bạch Giao Tộc rất được Hải Long Cung trọng dụng và tín nhiệm, xem như chó trung thành.
Vậy nên địa vị của Bạch Giao Tộc lập tức liền áp đảo Ngọc Giao Đảo, đôi bên đã không còn ngang hàng nữa…
Bạch Giao Tộc trở nên kiêu căng hống hách, không còn chấp nhận mối quan hệ thân mật với Ngọc Giao Đảo, ngược lại chuyển sang nịnh nọt, dùng đủ mọi cách lấy lòng Hải Long Cung.
Lúc này chứng kiến thiếu chủ của Bạch Giao Tộc là Bạch Giao Thiên xuất hiện, Giao Thuần đám người vô thức cảm thấy bất an.
“Bạch Giao Thiên, ngươi vừa nói thế là sao?” Hải Long Thái Tử híp mắt hỏi:
“Năm đó ngươi cũng si mê Giao Linh Công Chúa, chẳng lẽ biết được tung tích của nàng?”
“Thuộc hạ không biết.” Bạch Giao Thiên cung kính cúi đầu:
“Nhưng thuộc hạ biết có một mỹ nhân đủ sức thay thế Giao Linh, thậm chí khiến Thái Tử kích thích.”
“Ồ…” Hải Long Thái Tử quả nhiên hứng thú ngồi thẳng lưng, nở nụ cười thú vị:
“Là ai? Nếu như có thể khiến ta hài lòng, chắc chắn sẽ trọng thưởng cho ngươi.”
“Đa tạ thái tử.” Bạch Giao Thiên cười quỷ dị, nhìn lấy Giao Thuần gằn từng chữ một:
“Chính là phu nhân của vị đảo chủ này, đồng thời cũng là mẫu thân của Giao Linh Công Chúa!”
“Ngươi!” Giao Thuần gầm lên phẫn nộ, toàn bộ Ngọc Giao Đảo cũng căm phẫn nhìn chằm chằm Bạch Giao Thiên.
Cả đám căm hận nói không nên lời, chẳng ngờ tên tiểu nhân này lại dụng tâm độc ác như thế.
“Còn có chuyện như thế sao?” Hải Long Thái Tử nhếch miệng cười tà.
“Không sai!” Bạch Giao Thiên đắc ý nói:
“Dung nhan của Giao Linh có được là kế thừa vẻ đẹp của mẫu thân nàng, hơn nữa phong vận của mỹ phụ tin chắc sẽ khiến Thái Tử say đắm.”
“Hahaha.” Hải Long Thái Tử cất tiếng cười to:
“Mau triệu tập nàng cho ta!”
BỤP.
Giao Thuần quỳ gối xuống đất, cố gắng cầu xin: “Hải Long Thái Tử xin đừng nghe tiểu nhân xúi giục, thê tử ta đã là tàn hoa bại liễu, làm sao xứng với thân phận của người?”
“Câm miệng, nếu nữ nhi của ngươi đã không có phúc hầu hạ ta, vậy thì để mẫu thân của nàng thay thế.” Hải Long Thái Tử bá đạo nói:
“Một là nàng hầu hạ ta, hai là Ngọc Giao Đảo các ngươi chôn cùng nàng, lựa chọn đi!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, các vị tộc nhân của Ngọc Giao Đảo hướng Bạch Giao Thiên nộ hống:
“Giỏi cho súc sinh tiểu nhân bỉ ổi, năm xưa chúng ta quả nhiên mắt mù mới muốn tác hợp ngươi cho công chúa, cũng may công chúa sáng suốt… ngươi chỉ xứng với súc sinh thôi.”
“Khà khà khà, các ngươi cứ mắng chửi đi, bổn thiếu chủ vui lòng nhìn đảo chủ phu nhân hầu hạ dưới thân thái tử.” Bạch Giao Thiên không quen nịnh hót:
“Đó là phúc phận của nàng, không phải ai cũng đủ tư cách hầu hạ Hải Long Thái Tử đâu.”
“Chết!” Giao Thuận rốt cuộc nhịn không nổi, điên cuồng phát động thế công tấn công Bạch Giao Thiên.
“HỪ!”
Hai tên tướng quân sau lưng Hải Long Thái Tử hừ một tiếng, khí thế Thánh Đế Hậu Kỳ của Thần Thú trấn ra, Bạch Giao Thiên liên tục lùi bước.
“Ngày hôm nay, Ngọc Giao Đảo thà chết cũng không để các ngươi tọa nguyện.” Giao Thuận căm phẫn rít gào.
“Lên, không để lũ súc sinh này làm nhục chúng ta như vậy.” Từ trên xuống dưới Ngọc Giao Đảo đồng lòng, tu vi tất cả bùng nổ.
“Phu quân, để ta và ngươi đồng sinh cộng tử.” Một vị mỹ phụ nhân có dáng vẻ giống với Giao Linh đến bảy phần cũng từ nơi bí mật bay ra tham chiến, tu vi Thánh Đế Trung Kỳ ầm ầm chuyển động.
Hiển nhiên nàng chính là thê tử của Giao Thuận, cũng là mẫu thân của Giao Linh.
“Các ngươi muốn tạo phản phải không?” Hải Long Thái Tử híp mắt cười.
“Chúng ta chính là muốn phản, thà chết bất nhục.”
Con chó bị dồn đến đường cùng còn biết cắn người… huống hồ gì Ngọc Giao Đảo bị Hải Long Thái Tử và Bạch Giao Thiên hợp tác nhục nhã như thế, muốn phu nhân của giáo chủ phải hầu hạ bọn chúng.
“Đáng tiếc… các ngươi không đủ tư cách.” Hải Long Thái Tử cười tà, từ trong ngực lấy ra một khối ngọc bội ung dung bóp nát.
ĐÙNG!
Ngọc bội vừa vỡ, một cổ Chí Tôn Uy Áp quét ngang toàn bộ Ngọc Giao Đảo.
ONG ONG ONG…
Ngọc Giao Đảo lắc lư dữ dội, Chí Tôn Thủy Long Lực từ trong ngọc bội ngưng kết thành một cái Long Trảo khổng lồ, hung hăng trấn xuống.
“Là công kích của Chí Tôn!” Giao Thuần chúng nhân biến sắc.
Cả đám cố gắng đồng tâm hiệp lực, thi triển thế công chống lại.
ĐÙNG!
PHỐC!
Đáng tiếc Thánh Đế ở trước mặt công kích của Chí Tôn liền yếu như kiến hôi…
Cả đám hung hăng bay ngược đụng nát thành vách các kiến trúc, máu tươi phun trào.
Ngay cả Giao Thuần và thê tử của mình cũng không ngoại lệ…
“Buồn cười, công pháp của các ngươi chỉ mạnh khi kết hợp với Giao Long, đáng tiếc Bạch Giao Tộc đều đã trở thành thuộc hạ của Hải Long Cung, các ngươi còn gì để chống lại?” Bạch Giao Thiên khinh bỉ nói:
“Không có Giao Tộc chúng ta, Ngọc Giao Đảo chỉ là cái rắm.”
“Đừng nói nhảm nữa, bổn thái tử muốn nàng!”
Hải Long Thái Tử nở nụ cười dâm dục, ung dung bước đến bên cạnh phu nhân đảo chủ.
Sắc mặt Giao Thuận và phu nhân trở nên điên cuồng, cả hai quyết định tự bạo.
“Muốn tự bạo? Quên chúng ta rồi sao?” Hai vị tướng quân hộ vệ của Hải Long Thái Tử hừ một tiếng, trạng thái toàn thịnh dùng lực đánh vào đan điền hai người.
“Phốc!” Giao Thuận và phu nhân một lần nữa phun máu, lực lượng đang dồn nén trong đan điền bị đánh tan.
“Thái tử, ngươi ăn mỹ phu nhân, cho ta các nữ đệ tử nhé?” Bạch Giao Thiên cầu khẩn.
“Tùy ý ngươi!” Hải Long Thái Tử cười tà.
Bạch Giao Thiên hưng phấn liếm môi, trực tiếp tại chỗ cởi y phục, lao đến các nữ đệ tử đã trọng thương muốn thực hiện hành vi cầm thú.
Ngọc Giao Đảo từ trên xuống dưới tuyệt vọng nhắm mắt lại, chỉ hận không thể lập tức chết đi để thoát khỏi địa ngục này…
GÁY!
Một thanh âm kiệt ngạo bất tuần xé tan thương khung bỗng nhiên hàng lâm.
Trong khi tất cả còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, ở giữa thiên không đã giáng xuống một đạo Đế Kiếp mang tính hủy diệt.
“HỰ!”
Bạch Giao Thiên bị giáng trúng đầu, toàn thân nổ tung như thịt vụn, Linh Hồn màu trắng hoảng sợ bay vọt ra ngoài, rít gào như lệ quỷ:
“Kẻ nào dám đánh nô tài của Hải Long Thái Tử?”
Đáp lại hắn, một thanh âm hờ hững vang vọng thương khung:
“Hải Long Thái Tử? Lợi hại lắm sao?”