Con đường bá chủ - Quyển 15

Chương 49



Phần 49

Thì ra khi Dược Thần Thụ thức tỉnh, một cột sáng đã bắn thẳng lên bầu trời, hiện tượng này đã thu hút các thế lực chú ý…

Đối với bên trong Thiên Cảnh mà nói, bất cứ một hiện tượng kỳ lạ nào đều dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến truyền thừa của Thần Đạo Cảnh, cũng là mục đích tối thượng của tất cả những Đạo Thống và thế lực khi quyết định tham gia vào cuộc tranh đoạt đẫm máu này.

Cho nên khi cột sáng vừa mới hiện ra đã dẫn đến không ít người trực tiếp tìm đến quan sát.

Lạc Nam đảo mắt nhìn, khóe miệng giật giật.

Các thế lực này như đạt thành một loại ăn ý, vậy mà những kẻ tìm đến đều là Thiếu Thần Tử và Thiếu Thần Nữ.

Độ Đạo Môn, Tam Đạo Môn, Chân Võ Thần Cung, Đạo Hành Điện… tứ đại thế lực và còn một đám Thiên Đạo Cảnh của những Đạo Thống khác.

Trong đó không nhìn thấy bóng dáng của Khương Lê và Chân Mật, cũng không thấy Võ Lân, Tống Định và Tống Hằng.

Bất quá dù là như thế, số lượng Thiên Đạo Cảnh bên ngoài cũng có hơn 50 người…

Lạc Nam thầm nghĩ nếu như hiện tại mình hiện thân, kết cục sẽ như thế nào đây?

Chắc chắn sẽ bị đám đông chất vấn, thậm chí sẵn sàng ra tay cướp đoạt truyền thừa của Thần Đạo Cảnh.

Sợ rằng chỉ có sử dụng Bá Đạo Quy Tắc mới có thể toàn thân trở ra.

Nhưng dùng đến Bá Đạo Quy Tắc ở trước mặt đám đông như vậy không phải lựa chọn sáng suốt, hắn đâu thể giết được toàn bộ?

Nghĩ đến đây, hắn dự định khôi phục thân phận Tiểu Ma, sau đó thông qua Ma Ảnh ở bên ngoài dịch chuyển rời đi thần không biết, quỷ không hay…

“Đi ra ngoài nghênh chiến!” Nào ngờ lúc này Bích Tiêu bỗng nhiên truyền âm.

“Cái quỷ gì?” Lạc Nam sửng sốt:

“Sư thúc ngươi đừng đùa giỡn với tính mạng của ta như thế a.”

“Ta là nói thật.” Bích Tiêu giải thích: “Thiên Hoàng Thần Quốc cử Thiên Hoàng Công Chúa đến Đạo Địa tuyên chiến khắp nơi, chủ yếu là muốn chứng minh nội tình của Đạo Quốc cường đại để lôi kéo đồng minh.”

“Cho nên Phá Đạo Hội chúng ta cũng nên sử dụng cách thức tương tự, hơn nữa còn khủng bố hơn cách Thiên Hoàng Công Chúa đã làm rất nhiều lần… để toàn bộ Đạo Địa phản ấn tượng thật sâu với Phá Đạo Hội.”

Lạc Nam khóe miệng co giật, không thể không nói kế sách này cũng rất khá… tuy nhiên hắn cũng không dễ chịu a.

“Yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi phóng thích Vô Đạo Kinh, khi đó tất cả bọn hắn sẽ không thể điều động Quy Tắc.” Bích Tiêu trấn an:

“Chủ yếu là muốn ngươi đại triển thần uy một phen, phô trương sức mạnh của Phá Đạo Hội chúng ta.”

“Ta đoạt mất truyền thừa Thần Đạo Cảnh, bọn hắn làm thịt ta thì đúng hơn.” Lạc Nam bất đắc dĩ.

“Hừ, truyền thừa là vật vô chủ, ai được tán thành thì được nhận, ngươi vậy mà sợ chuyện này?” Bích Tiêu khinh thường nói.

Lạc Nam bừng tỉnh, đúng vậy nha.

Rõ ràng là ta giao dịch công bằng với Dược Thần mới có được truyền thừa, cũng không phải ai cắp hay ăn trộm, sợ cái rắm à?

Bất quá Lạc Nam vẫn chưa vội hành động, ngược lại hướng Bích Tiêu ra giá nói:

“Làm xong có thưởng gì không?”

“Tùy ngươi muốn gì, chỉ cần nằm trong năng lực mà ta có thể đáp ứng.” Bích Tiêu quyết đoán hứa hẹn.

Nàng cảm thấy đây là cơ hội rất tốt để phát triển danh vọng của Phá Đạo Hội ở Đạo Địa.

Dù sao thì từ trước đến nay, Phá Đạo Hội hoạt động chủ yếu ở Ngũ Châu Tứ Vực mà thôi, tu sĩ ở Đạo Giới dù có nghe qua về Phá Đạo Hội nhưng cũng không có quá nhiều ấn tượng, nhất là khi Phá Đạo Hội không có xung đột với Đạo Địa và Đạo Hải nên hiểu biết về thế lực này đối với đại đa số tu sĩ ở đây đều còn mơ hồ.

Nếu hôm nay Lạc Nam có thể đại chiến quần hùng, khi chuyện này lọt vào tai các Thần Đạo Cảnh, Đạo Chủ của những Đạo Thống và thế lực ở Đạo Địa, sẽ là một bước tiến lớn.

Vậy nên Bích Tiêu không ngại thưởng đậm cho hắn nếu thật sự thành công.

Đã có Bích Tiêu khích lệ, Lạc Nam cũng hít sâu một hơi lấy tinh thần chiến đấu.

Mà lúc này, bên ngoài đã sớm có kẻ nóng nảy bắt đầu ra tay.

Chỉ thấy Thiếu Thần Tử của Tam Đạo Môn – Lâm Chiến bước lên, phát động một trong số các loại thể chất mà hắn sở hữu – Liệt Nhật Hoàng Thể.

Trước mặt hắn ngưng tụ Hoả Đạo Lực thành một quả cầu lửa khổng lồ như mặt trời, có nhiệt độ khủng bố vượt xa Hoả Đạo Lực bình thường, hung hăng chưởng vào Dược Thần Thụ.

Hiển nhiên muốn đốt thành tro tàn, tìm hiểu hư thực.

Liệt Nhật Hoàng Thể là loại thể chất tương tự như Đại Nhật Thần Thể, tuy nhiên thay vì ngưng tụ mặt trời bên trong đan điền như Đại Nhật Thần Thể, thì Liệt Nhật Hoàng Thể lại khiến toàn cơ thể chủ nhân của nó như một vầng mặt trời, gia tăng rất mạnh cho Hoả Hệ thuộc tính.

Nhưng mà đối mặt với một quả cầu lửa như tiểu mặt trời do Lâm Chiến chưởng ra, chỉ thấy không gian phía trước nứt ra một cái khe nuốt trọn toàn bộ mặt trời, khiến nó như hạt cát chìm vào biển rộng, hoàn toàn không để lại chút manh mối nào.

Lâm Chiến ánh mắt co lại, mặc dù động tác vừa rồi của hắn nhìn như tùy ý nhưng đã vận dụng đến cả Liệt Nhật Hoàng Thể, Thiên Đạo Cảnh bình thường còn chưa chắc có thể chống lại, vậy ai là người đã ra tay?

Những người khác cũng biểu lộ cẩn trọng, âm thầm đề phòng…

Không để bọn hắn chờ quá lâu, từ bên trong khe nứt không gian, một thân ảnh chậm rãi hiện thân.

Chứng kiến vẻ ngoài của kẻ này, tất cả đều nhíu chặt chân mày, vô thức sinh ra sự đề phòng.

Mặt nạ hình xoắn ốc che đậy khuôn mặt, áo choàng đen với những đám mây sống động đang nhảy nhót, quỷ dị đến vô cùng.

Mà khi hắn vừa hiện thân, một khúc bi tráng như thánh ca tượng trưng cho sự chết chóc, chiến tranh và đau thương không ngừng vang vọng khắp thiên địa, tạo cho người khác một cảm giác nổi cả da gà.

Chẳng biết vì sao, tất cả nhân vật đang có mặt đều vô thức lùi lại một bước.

Duy chỉ có hai người là Cầm Thanh Vận và họa Thuỷ là không chút động thái nào, ngược lại tràn đầy hứng thú nhìn lấy hắn.

Chú ý đến biểu hiện của Cầm Thanh Vận, Cầm Dao Nhã nhíu mày hỏi: “Muội nhận thức kẻ này à?”

Cầm Thanh Vận liền truyền âm cho nàng: “Hắn là người quen của Tiểu Ma, cũng là ân nhân đã cứu mạng muội.”

Cầm Dao Nhã nghe vậy nhẹ gật đầu, liền ra hiệu cho người của Độ Đạo Môn lùi bước.

Không cần biết người thần bí này là ai, hắn làm cái gì bên trong Thiên Cảnh… nhưng chỉ riêng việc hắn đã ra tay cứu giúp Cầm Thanh Vận, lại còn là bằng hữu của Tiểu Ma, Độ Đạo Môn sẽ không đối nghịch với hắn.

Nhận được tín hiệu của Cầm Dao Nhã, Bùi Vũ, Bùi Linh Hi và Đan Phỉ cũng lùi về phía sau.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Lâm Chiến trầm giọng hỏi.

Đại ca Lâm Thiên của hắn bước lên một bước, đem Lâm Chiến kéo về, sắc mặt nghiêm nghị nhìn Lạc Nam, vô cùng thận trọng nói:

“Người của Phá Đạo Hội, tại sao các hạ lại ở đây?”

Hiển nhiên kiến thức của Lâm Thiên vượt qua đệ đệ của hắn, vừa nhìn đồng phục liền nhận ra Lạc Nam là người của Phá Đạo Hội.

Đối với tổ chức dám đối nghịch lại cả Đạo Quốc và Đạo Vực, Lâm Thiên không dám chủ quan chút nào, ngược lại dùng thái độ đề phòng.

Mặc dù không biết nội tình của Phá Đạo Hội đến mức nào… nhưng chắc chắn là vượt qua Tam Đạo Môn, bằng không làm sao đủ sức chống lại cả Đạo Quốc và Đạo Vực?

Lạc Nam âm thầm cảm thán, thân phận thành viên của Phá Đạo Hội này quả nhiên dùng được hơn thân phận Thiên Tử của Độ Đạo Môn rất nhiều a.

“Phá Đạo Hội!?”

Mà nghe Lâm Thiên nói ra, toàn trường lúc này mới biểu lộ kinh dị, không ngờ đến lại đụng độ người của Phá Đạo Hội ở đây.

Trong lúc nhất thời, tất cả đều có cùng câu hỏi với Lâm Thiên, muốn biết kẻ này vào Thiên Cảnh làm gì.

“Lấy ít đồ cần lấy mà thôi.” Lạc Nam thoải mái nhún vai.

“Truyền thừa của Thần Đạo kia phải chăng ngươi đã nhận?” Lâm Thiên ánh mắt lóe lên.

“Ta không nhận truyền thừa, ta chỉ làm giao dịch với hắn.” Lạc Nam có sao nói vậy:

“Về phần truyền thừa, ta sẽ tìm và giao cho người thích hợp.”

Nghe thấy truyền thừa ở trong tay Lạc Nam, ánh mắt tất cả đều trở nên nóng bỏng và tham lam.

Trời ạ, truyền thừa của một vị Thần Đạo Cảnh ở trong tay hắn, sức hấp dẫn này bất kỳ ai cũng không nhịn được.

Thiếu Thần Tử – Võ Long của Chân Võ Thần Cung cũng bước đến, lạnh lùng nói:

“Thiên Cảnh thuộc về Đạo Địa, các hạ vào Thiên Cảnh trái phép… lại còn tự ý lấy đi truyền thừa, phải chăng không để Đạo Địa vào trong mắt?”

Lạc Nam ánh mắt lóe lên, kẻ này nhìn bề ngoài có vẻ thô kệch nhưng lời nói lại đầy chỗ hiểm, vừa mở miệng đã muốn ép hắn vào thế đối lập với toàn bộ Đạo Địa, rõ ràng là uy hiếp trần trụi.

“Haha, Thiên Cảnh nào là của các ngươi? Nếu Thiên Cảnh là của các ngươi, vậy cho ta hỏi chủ nhân của nó, vị Thần Đạo Cảnh này tên gọi là gì?” Lạc Nam cười nhạo.

Đám người hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên không có đáp án.

“Hừ, truyền thừa là vật vô chủ, ai có bản lĩnh người đó được, các ngươi hưởng thụ chỗ tốt của Thiên Cảnh vô số năm qua, ta không đòi trả phí thì thôi, còn mở miệng uy hiếp?” Lạc Nam bá đạo nói:

“Huống hồ như đã nói, ta đã giao dịch công bằng với chủ nhân của Thiên Cảnh, cũng không phải là nhận truyền thừa của hắn, ngay cả hắn cũng không có ý kiến gì, đám dùng ké Thiên Cảnh như các ngươi lấy tư cách gì chất vấn ta?”

Lời của Lạc Nam khiến sắc mặt đám đông trở nên vô cùng khó coi, hiển nhiên không thể phản bác.

“Mặc dù nói thế, nhưng truyền thừa ai có bản lĩnh người đó được.” Đôi huynh đệ song sinh của Đạo Hành Điện cũng nhập cuộc, thái độ bất thiện:

“Nếu ngươi còn chưa nhận truyền thừa, vậy thì đem giao ra đây đi!”

“Chỉ bằng hai người các ngươi hay Đạo Hành Điện à?” Lạc Nam nhếch mép cười nhạt.

“Bằng vào tất cả chúng ta.” Lâm Chiến và Lâm Thiên lạnh lùng nói.

Ở bên cạnh bọn hắn còn có Thiếu Thần Tử – họa Hồn và Thiếu Thần Tử – Thi Liệt bước lên.

Họa Thuỷ chưa vội hành động, nàng đang muốn xem thử tiểu nam nhân sẽ đối mặt với cục diện này như thế nào.

Còn Thi Hồng Nhan lại chú ý đến họa Thuỷ, thấy họa Thuỷ chưa vội nên nàng cũng chưa bước lên.

“Các vị nói không sai.”

Những Thiếu Thần Tử đến từ các thế lực và Đạo Thống khác cũng hùng hùng hổ hổ đem Lạc Nam bao vây vào trung tâm:

“Truyền thừa người bản lĩnh có được, các hạ giao ra truyền thừa liền có thể bình yên rời đi.”

Mặc dù Phá Đạo Hội tên tuổi rất lớn… nhưng tất cả bọn hắn ở đây cũng đều là nhân vật có bối cảnh bất phàm, sau lưng có Thần Đạo Cảnh chống đỡ, việc đời gì chưa từng thấy qua?

Cho nên cũng chẳng quá mức e ngại Phá Đạo Hội.

Chẳng lẽ vì truyền thừa của một Thần Đạo Cảnh, chẳng lẽ Phá Đạo Hội dám chống lại toàn bộ thế lực ở Đạo Địa?

Phải biết rằng thế lực của bọn hắn sống chết liều mạng trong nhiều năm qua, từng đời từng đời đệ tử ngã xuống, đổ biết bao nhiêu máu và nước mắt chỉ để tranh đoạt truyền thừa, làm chủ Thiên Cảnh 30 vạn năm chỉ là phụ.

Làm sao lại để người khác mang đi dễ dàng như vậy?

“Haha, nói thẳng ra như vậy có phải ra dáng nam nhân hơn không?” Lạc Nam tươi cười:

“Đúng là truyền thừa ai có bản lĩnh sẽ được, vậy nên truyền thừa đang ở trong tay ta, ai không phục lên chiến!”

“Hừ, để ta xem các hạ có bản lĩnh gì.”

Lâm Chiến gầm lên một tiếng, hắn còn canh cánh trong lòng chuyện vừa rồi, lập tức điều động Thiên Đạo Quy Tắc.

VÙ.

Nhưng lúc này, một cổ lĩnh vực vô hình từ thể nội Lạc Nam truyền ra, quét ngang bốn phương tám hướng.

Trong nháy mắt, Thiên Đạo Quy Tắc của tất cả đều không thể câu thông, bao gồm cả Lâm Chiến.

Bích Tiêu bên trong Phá Đạo Lệnh đã thi triển Vô Đạo Lĩnh Vực.

Toàn trường giật nảy mình, đối với sự quỷ dị của Phá Đạo Hội càng thêm kiêng dè, đây chẳng lẽ là Cấm Quy Trận? Ngăn cấm sử dụng Quy Tắc Chi Lực?

Nhưng vì sao không thấy Trận Pháp kích hoạt?

“Không còn Thiên Đạo Quy Tắc, ta vẫn có thể chiến!” Lâm Chiến không chịu lùi bước.

Hắn kích hoạt Liệt Nhật Hoàng Thể đến trạng thái tột cùng, toàn bộ cơ thể liền đỏ lên hừng hực như biển lửa bao trùm, ngay cả làn da cũng hóa thành màu đỏ.

Hoả Đạo Lực tăng mạnh, Lâm Chiến bạo phát hàng vạn tầng Chiến Vực, một quyền hùng mạnh đấm ra:

“Cuồng Dương Quyền!”

Theo nấm đấm của hắn oanh tạc, một vầng mặt trời khổng lồ ngưng tụ bay theo, kết hợp bên trong đó là Chiến Thế phô thiên cái địa.

Lạc Nam lười nói nhảm, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên cánh tay, 7500 hành tinh cùng lúc bạo phát sức mạnh, điên cuồng đấm ra.

“Cuồng Thú Quyền!”

Hư ảnh vạn thú thô bạo xé nát cả một vầng mặt trời, quyền đầu của Lạc Nam và Lâm Chiến trực tiếp va chạm.

Ngay khoảnh khắc này, Lạc Nam kích hoạt Nghịch Hành Thủ và Nghịch Long Chiến Thân, trực tiếp khiến nắm tay trở nên kiên cố không gì tả nổi.

PHỐC!

Lâm Chiến chỉ cảm thấy mình như đấm vào một viên đạn pháo, toàn thân bay ngược ra ngoài như diều đứt dây trong ánh mắt chấn kinh của tất cả.

Trong lòng không phục, Lâm Chiến ổn định thân mình, lại vận chuyển một loại Thể Chất khác của bản thân:

“Cuồng Chiến Đạo Thể!”

Cuồng Chiến Đạo Thể vừa ra, hắn đã điều động được năm vạn tầng Chiến Thế, uy lực tăng mạnh.

Nhưng còn chưa kịp tấn công, Lạc Nam đã Tốc Biến ra sau lưng hắn:

“Ngươi quá chậm!”

Oanh Thiên Tổ Phù triển lộ thần thông, từng vụ nổ ầm ầm oanh tạc, Lạc Nam từ phía sau đạp ra một cước.

ĐÙNG.

Lâm Chiến lại như diều đứt dây bay ngược ra ngoài.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, Không Đạo Na Di kích hoạt mở ra đón lấy Lâm Chiến.

Khi cơ thể Lâm Chiến rơi vào Không Đạo Na Di, lại một lần nữa dịch chuyển trở về trước mặt Lạc Nam.

Đối mặt với hắn lại là Vạn Phật Triều Tông phủ xuống.

PHỐC!

Máu tươi cuồng phún, toàn thân như bị ép thành bánh thịt dưới mặt đất, để lại một lỗ hổng sâu không thấy đáy.

“Hít…” Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, nhịp tim vô thức đập nhanh.

Bọn hắn cảm giác hoảng sợ, không phải vì Lâm Chiến bị nghiền ép triệt để.

Lâm Chiến có tu vi Thiên Đạo Sơ Kỳ, ở đây rất nhiều Thiên Đạo Trung Kỳ có thể nghiền ép hắn.

Khiến tất cả hoảng sợ và không dám tin chính là, tu vi mà Lạc Nam thể hiện ra chỉ có Đại Đạo Cảnh mà thôi.

Đại Đạo Cảnh nghiền ép Thiên Đạo Cảnh?

Hoang đường!

Lạc Nam mặc kệ toàn trường nghĩ gì, thanh âm trầm thấp vang vọng mà lên:

“Tất cả lên đi! Ta cân hết.”


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp