Con đường bá chủ - Quyển 16
Chương 51
Lạc Nam ở khách điếm chờ đợi đến bảy ngày, một thân ảnh xuất hiện trực tiếp trong Phá Đạo Lệnh của hắn.
Chính là mỹ nhân họa quốc ương dân Yêu Mị Uyển.
Cẩn trọng đến cực điểm để tránh mấy vị quái vật của Đạo Yêu Thần Cung phát hiện, Lạc Nam cũng đành tiến vào Phá Đạo Lệnh để trao đổi với nàng.
“Tham kiến Tam Đương Gia và Nhị Lang Quân.” Yêu Mị Uyển chắp tay nhẹ nói.
“Lần này đa tạ Hội Lão đã ra tay hỗ trợ chúng ta trong buổi đấu giá.” Bích Tiêu nói lời cảm kích.
Dù nàng có là Tam Đương Gia thì đứng trước một vị Hội Lão cũng phải có thái độ tôn kính nhất định, nhất là khi đối phương chính là Thần Đạo Hậu Kỳ cấp cường giả.
“Được rồi đừng nói lời khách khí, vào chính sự nào!” Lạc Nam mỉm cười nói.
“Nhị Lang Quân… ân tình của ta ngươi tính sao đây? Chuyện này là chính sự a.” Yêu Mị Uyển có chút trêu tức nhìn lấy hắn.
“Khụ, không biết Mị Uyển muốn tính thế nào?” Lạc Nam vuốt mũi hỏi lại.
Quả thật nếu không có Yêu Mị Uyển gian lận trợ giúp, với số vốn ít ỏi của hắn thật sự không thể so đấu lại đám lão quái vật có cả một thế lực với nội tình lâu đời chống lưng kia.
“Rất đơn giản, sau khi Nhị Lang Quân ngươi đột phá Thần Đạo Cảnh… giúp ta làm một việc là được.” Yêu Mị Uyển ung dung nói.
“Việc gì? Hiện tại ta không giúp được sao?” Lac Nam hứng thú.
“Không, với thực lực hiện tại của ngài chưa thể hỗ trợ việc đó.” Yêu Mị Uyển thẳng thừng nói.
Lạc Nam cười khổ một tiếng, mặc dù có chút đả kích nhưng việc mà một vị Thần Đạo Hậu Kỳ như nàng cần nhờ đến… khả năng của Thiên Đạo Cảnh như hắn quả thật có giới hạn.
“Còn đây là phương pháp luyện chế Hỗn Độn Lâu như đã hứa.” Yêu Mị Uyển lấy ra một quyển trục đưa cho hắn:
“Đây là phương pháp do tổ tiên Đạo Yêu Thần Cung sáng chế, chỉ có nhân vật cao tầng như ta mới có thể lấy được và sao chép đi ra.”
“Đa tạ.” Lạc Nam chắp tay nói, mục tiêu của hắn là tương lai tất cả thê tử mỗi người đều có được một cái Hỗn Độn Lâu cung cấp lực lượng không ngừng nghỉ.
“Không cần khách sáo, bất quá nhắc nhở trước… việc chế tạo Hỗn Độn Lâu cực kỳ tốn kém, nếu không thì Đạo Yêu Thần Cung đã sớm sản xuất số lượng lớn và xưng hùng xưng bá thiên hạ lâu rồi.” Yêu Mị Uyển nói.
“Như vậy sao…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, trước tiên cứ giữ phương pháp, về phần tốn kém đến mức nào để ngày sau lại tính.
“Đúng rồi, nghe nói nha đầu Thiên Ý đang tu luyện ở chỗ Mị Uyển, không biết tình hình của nàng hiện tại thế nào rồi?” Hắn quan tâm hỏi.
“Thân phận của Thiên Ý quá mức đặc thù, lại thêm có những thủ đoạn dễ dàng nhận diện cho nên ta đã tạm thời phong tỏa huyết mạch Cửu Đầu Nghịch Long của nàng tránh bị sư tỷ nhìn thấu, đồng thời đem thủ đoạn của ta truyền thụ cho nàng.” Yêu Mị Uyển giải đáp:
“Hiện tại đang được lịch luyện ở Linh Châu Động Thiên.”
Thấy hắn không rõ ràng tình huống, Bích Tiêu chủ động giải thích thêm: “Linh Châu Động Thiên là một chỗ động thiên phúc địa cao cấp giành cho các Yêu Tộc có bối cảnh ở Đạo Vực tu luyện, có tác dụng tăng cường tu vi toàn diện, gia tăng ngộ tính và nâng cấp huyết mạch.”
“Không sai, chờ Thiên Ý tu luyện đạt đến Thiên Đạo Viên Mãn… Linh Châu Động Thiên sẽ tự động phóng xuất nàng ra ngoài.” Yêu Mị Uyển nhún vai:
“Đó cũng là lúc ta giao trả Thiên Ý lại cho Hội Trưởng, xem như hoàn thành nhiệm vụ.”
“Lời cảm tạ nói nhiều cũng bằng thừa, Mị Uyển đã chiếu cố Thiên Ý như vậy… sau này có việc gì cứ truyền âm cho ta, chỉ cần nằm trong khả năng ta sẽ toàn tâm hỗ trợ.” Lạc Nam chân thành nói.
“Khanh khách, có câu này của Nhị Lang Quân là đủ.” Yêu Mị Uyển nhoẻn miệng cười mê người.
“Về phần cái hộp đựng kiếm… không biết là ai gửi Đạo Yêu Thần Cung bán đấu giá?” Lạc Nam nghiêm túc hỏi.
“Đương nhiên là vị Kiếm Thị của Loạn Phàm.” Yêu Mị Uyển đáp.
Lạc Nam có chút kích động: “Nàng ta đang ở đâu?”
“Tình huống của nàng rất bất ổn, đã kiên quyết dặn ta không thể tiết lộ.” Yêu Mị Uyển lắc đầu:
“Dựa theo nguyên tắc của Đạo Yêu Thần Cung, quả thật không thể nói cho Nhị Lang Quân, mong ngươi thông cảm.”
“Bất ổn?” Lạc Nam nhíu mày, nghĩ lại nếu như vị Kiếm Thị đó không xảy ra chuyện gì, chưa chắc lấy hộp đựng kiếm quý giá như vậy mang ra đấu giá a.
“Dù không thể nói vị trí cụ thể, nhưng cũng có thể nói tình hình của vị Kiếm Thị đó hay không?” Bích Tiêu quan tâm hỏi.
Đây là cơ hội để Phá Đạo Hội chiêu nạp thêm một vị nữ Kiếm Thần, làm sao nàng dễ dàng từ bỏ?
Yêu Mị Uyển trầm ngâm cân nhắc, cuối cùng vẫn nể mặt hai người, nhỏ giọng nói:
“Kiếm Thị đó đang trọng thương rất nặng, tình huống ngàn cân treo sợi tóc, buộc phải gửi đấu giá hộp đựng kiếm để quy đổi ra tài nguyên kéo dài tính mạng.”
Lạc Nam lập tức lo lắng, Kiếm Thị của Loạn Phàm thực lực chắc chắn vượt xa Thần Đạo Cảnh thông thường, nếu trọng thương nặng đến như vậy chứng tỏ địch nhân cực kỳ mạnh mẽ.
“Ta chính là truyền nhân của Loạn Phàm, là Thiếu Chủ của nàng ta… chẳng lẽ nàng cũng không muốn gặp ta?” Hắn nhíu mày hỏi.
“Thật ra cách đây ba ngày, nàng ấy đã đến tiếp nhận Đạo Xu, lại dùng Đạo Xu mua sắm rất nhiều thứ ở Đạo Yêu Thần Cung, chủ yếu là các loại tài nguyên kéo dài tính mạng.” Yêu Mị Uyển nói thật:
“Ta có nhắc về việc truyền nhân của Loạn Phàm đã xuất hiện, nhưng nàng ta chỉ nói tất cả tùy duyên, nếu có duyên tự khắc sẽ gặp.”
“Ba ngày… vậy chưa chắc đã đi xa.” Lạc Nam lẩm bẩm:
“Có lẽ vẫn còn ở Đạo Vực.”
“Kế tiếp có phải Nhị Lang Quân ngươi định trộm Loạn Tinh Thạch của Ngự Long Công Chúa?” Yêu Mị Uyển hứng thú hỏi.
“Đúng vậy, không những Loạn Tinh Thạch… mà những thứ tốt đã rơi vào tay địch nhân ta cũng muốn cướp sạch, không thể để địch nhân mạnh lên được.” Lạc Nam gật đầu, lại tủm tỉm hỏi:
“Nàng có muốn tham gia náo nhiệt không?”
Với chiến lực của Yêu Mị Uyển, nếu như nàng ra tay giúp đỡ sẽ là trợ lực to lớn.
“Ta có nguyên tắc của riêng mình, ta là người bán đấu giá… lúc này cướp lại đồ vật mình bán ra thì thật trái với bản tâm.” Yêu Mị Uyển lắc đầu:
“Việc này đành đứng ngoài quan sát, kết quả tùy thuộc vào bản lĩnh của Nhị Lang Quân vậy.”
“Hiểu rồi, cũng thật khó xử cho nàng.” Lạc Nam gật gật đầu.
“Tuy ta không ra tay, nhưng lại có một vị khác giúp được ngươi đấy.” Yêu Mị Uyển nở nụ cười thần bí.
“Vị nào?” Lạc Nam giật mình.
“Hỏi Tam Đương Gia kìa, vị đó đang hoạt động tại Đại Hoang Thương Khung, hành động so với ta dễ dàng hơn nhiều.” Yêu Mị Uyển nháy mắt.
Lạc Nam bán tính bán nghi: “Đang ở Đại Hoang Thương Khung… vậy khả năng là Yêu Tộc, không lẽ là?”
“Ta chỉ gợi ý vậy thôi, cáo từ!” Yêu Mị Uyển muốn rời đi.
Lạc Nam và Bích Tiêu chắp tay đưa tiễn, Trận Văn lóe lên, thân ảnh mỹ nhân yêu diễm đã biến mất…
“Là con mèo kia phải không? Trong Phá Đạo Bát Lão chỉ có con mèo cam đó là Yêu Tộc.” Lạc Nam hỏi thăm Bích Tiêu.
“Không sai, chính là Cam Đại Miêu… sủng vật của đại tỷ.” Bích Tiêu nở nụ cười:
“Nó là Đại Trưởng Lão của Bách Thú Tộc.”
“PHỐC!” Lạc Nam xém chút phun ra.
Móa nó, Phá Đạo Hội thật sự thần thông quảng đại vượt ngoài dự kiến của hắn a.
Ở Đạo Vực vậy mà có hai vị Phá Đạo Bát Lão nằm vùng, hơn nữa đều đảm nhiệm chức vụ cao tầng ở hai phương thế lực lớn.
“Thật ra Cam Đại Miêu ngay từ đầu đã là thành viên của Bách Thú Tộc, chẳng qua khi nó còn là tiểu thiên tài… một lần tình cờ đại tỷ ra tay cứu tính mạng của nó, từ đó nó liền si mê, cam nguyện trở thành sủng vật của nàng.” Bích Tiêu giải thích:
“Sau đó dưới sự giúp đỡ trong bóng tối của đại tỷ, nó từng chút từng chút một trở nên cường đại, leo lên làm Đại Trưởng Lão của Bách Thú Tộc.”
“Hóa ra là thế.” Lạc Nam không thể không cảm thán mị lực của đại tỷ vượt xa bình thường, khiến con mèo kia mê mẩn cũng dễ hiểu mà thôi.
Vuốt vuốt cằm, hắn chuyển chủ đề hỏi:
“Các nàng cảm thấy vì sao vị Kiếm Thị đó không muốn gặp ta?”
“Khả năng là vị Kiếm Thị không tin tưởng Yêu Mị Uyển nên mới trả lời như thế.” Lạc Long Nhi ở bên cạnh suy đoán:
“Bởi vì ngoài mặt Yêu Mị Uyển chính là trưởng lão của Đạo Yêu Thần Cung, thế lực đang đối phó với phu quân mà.”
“Nàng nói có lý.” Ánh mắt Lạc Nam sáng lên.
Đúng vậy a, hiện tại toàn bộ thiên hạ đều biết Lạc Nam hắn là truyền nhân của Loạn Phàm, không có lý do gì vị Kiếm Thị kia lại không biết…
Thứ nàng không biết chính là Yêu Mị Uyển lại là thành viên của Phá Đạo Hội… nên mới tùy tiện trả lời cho có lệ để tránh rướt lấy phiền toái.
Mà Lạc Nam là người của Phá Đạo Hội, Phá Đạo Hội lại cùng với Đạo Yêu Thần Cung kết thù.
Dù cho Kiếm Thị trong nội tâm muốn gặp hắn cũng sẽ tuyệt đối không nói với Yêu Mị Uyển.
“Được rồi, trước tiên rời khỏi ánh mắt của đám sói đói ngoài kia.” Lạc Nam nhìn sang Minh Hà.
Nàng hiểu ý gật đầu, hai người cùng lúc hiện ra trong phòng khách điếm.
“Đi đâu đây?” Minh Hà hỏi hắn.
“Tứ Đạo Cổ Lâm, tiện đường tiếp đón Đại Trưởng Lão.” Lạc Nam nở nụ cười.
Minh Hà phất nhẹ tay, một màn nước trong suốt như mặt kính hiện ra, bên trong thình lình phản chiếu hư ảnh hang động tại Tứ Đạo Cổ Lâm.
Ở bất cứ nơi nào Minh Hà từng nhìn thấy qua, nàng đều có thể mang người dịch chuyển đến tận chỗ đó.
Ngân Trinh lần đầu chứng kiến thủ đoạn của Minh Hà cũng kinh dị không thôi.
“Đi!”
Lạc Nam mang theo hai nữ bước vào màn nước, vô thanh vô tức rời khỏi khách điếm.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Xuất hiện trong hang động, Minh Hà cũng lùi về Phá Đạo Lệnh tạm lánh mặt.
Yểm Thiếu Chi Liên đeo trên cổ Lạc Nam sáng lên, tín hiệu của Đại Trưởng Lão đã truyền tới.
Lạc Nam đem vị trí của mình báo cho đối phương.
Không gian chớp nhoáng, ba thân ảnh cùng lúc hiện thân.
Ngoài Đại Trưởng Lão còn có Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão…
“Cái này, các vị muốn tham gia náo nhiệt?” Lạc Nam khóe miệng giật giật, vốn dĩ hắn chỉ gọi một mình Đại Trưởng Lão mà thôi.
“Để đảm bảo Yểm Thiếu an toàn nhất có thể, ta đã gọi thêm hai người bọn hắn.” Đại trưởng lão khàn khàn hồi đáp.
“Đây là cơ hội để hai người chúng ta hỗ trợ Yểm Thiếu lần đầu tiên, mong ngươi đừng từ chối.” Nhị Trưởng Lão và Tam Trưởng Lão chắp tay.
Thật ra với thân phận trưởng lão của bọn hắn lẽ ra cũng chẳng cần nể nang Yểm Thiếu đến mức như vậy.
Nhưng cái tên Yểm Thiếu này quá mức nghịch thiên, thời gian tiếp nhận truyền thừa còn ngắn hơn cả Điện Chủ đã tu thành công quyển Cực của Nhân Yểm Đạo Hồn Quyết, tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng, hơn nữa còn nắm cả vận mệnh của bọn hắn trong tay, những Yểm Thiếu các đời trước của Yểm Ma Điện không thể nào so sánh được với hắn a.
Vậy nên vừa nghe Đại Trưởng Lão muốn đi hỗ trợ Yểm Thiếu, hai người liền lập tức xin được đi theo, dù sao thì cơ hội lấy lòng Yểm Thiếu cũng không có nhiều a…
Lạc Nam âm thầm hừ một tiếng, nhớ lại con hàng Tam Trưởng Lão này từng ra tay truy sát mình… để xem biểu hiện của ngươi trước đã, nếu có giá trị thì lưu lại sử dụng cũng được.
“Nghe Yểm Thiếu nói có kèo thơm, không biết là kèo gì?” Đại Trưởng Lão hiếu kỳ hỏi.
“Hắc hắc.” Lạc Nam cười quỷ dị:
“Cướp hàng của một đám Thần Đạo Cảnh.”