Con đường quan lộ - Quyển 2

Chương 19



Phần 19: NỘI CHIẾN

Theo tư liệu mà Chủ tịch Lâm cung cấp cho hắn thì Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân và Tề Học Quy có quan hệ mật thiết. Hắn nghĩ muốn đụng tới Tề Học Quy thì phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân, chủ tịch Hội đồng nhân dân Nguyễn Ban Vũ, Phó chủ tịch thường trực huyện Cổ Bình đều sẽ là vật cản. Trước đây hắn từng nghĩ rằng sẽ đánh nhanh rút gọn, nhưng tổ lãnh đạo điều tra thành phố đã ở đây khiến hắn nảy ra ý tưởng táo bạo là mượn ngọn gió đông này hành sự.

Tề Học Quy đối với hắn mà nói chính là cái gai trong mắt. Thân là trưởng phòng công an huyện Giang Vân, trước mặt hắn có hai con đường để chọn: Hoặc là giống trưởng phòng trước đây cấu kết làm việc phi pháp với Tề Học Quy, hoặc là vạch rõ ranh giới với ông ta, đấu một trận oanh liệt cảnh sát bắt tội phạm. Nhưng đối với con quỷ hút máu nắm trong tay không ít mang người này, Lương Thần tuyệt đối không thể làm cái gì gọi là chung sống hòa bình, nước sông không phạm nước giếng được. Sự mâu thuẫn xung đột đó không sớm thì muộn cũng xảy ra thôi.

Còn hiện nay, Lương Thần muốn ra tay trước để nắm chắc phần thắng thì sẽ không tránh khỏi đụng độ với bọn ô dù bảo vệ Tề Học Quy quá sớm. Cho nên, khi đại đội phó Tất Cạnh xin hắn chỉ thị xử lý, hắn liền ra lệnh đưa cô gái đó đi!

– Việc tiến hành tra xét câu lạc bộ bản thân là thuộc chức trách của cơ quan công an huyện! Đó là lý do! Nói tới hậu quả thì tôi nghĩ trừ khi điều tra được câu lạc bộ Thế Giới Mới có các hành vi trái pháp luật như chứa chấp mại dâm, cờ bạc v. V, tất nhiên phải tiến hành đình chỉ kinh doanh thì không còn hậu quả khác nào! Lương Thần cầm điện thoại từ tốn trả lời.
– Lương Thần, anh giỏi lắm! Anh cứ chờ xem ai mới là người bị xử phạt!

Phó chủ tịch Vương bị lời nới của hắn suýt chút nữa là tức bể phổi, không kịp lựa lời buột miệng thốt ra một cách tức giận. Tại đại sảnh lầu một, những viên cảnh sát, bảo vệ nhìn thấy cảnh này không nhịn được tặc lưỡi. Trưởng phòng Lương đó thật là trâu bò, không biết đã nói gì mà khiến cho phó chủ tịch huyện Vương tức giận như thế này!

– Tôi chấp pháp hành sự theo pháp luật thì có gì là sai? Dù cho tới chỗ phó bí thư thành ủy Lưu, tôi cũng dám nói như vậy!

Giọng điệu Lương Thần vẫn như cũ.

“Phó thư thành ủy Lưu” mấy chữ này rơi vào tai phó chủ tịch huyện Vương tựa như bị đổ chậu nước lạnh từ đầu xuống chân khiến trong lòng y không kìm được sự run sợ. Dáng vẻ kiêu căng trước đây đã mất. Trong lúc phẫn nộ, y lại sơ xuất quên mất tổ lãnh đạo điều tra thành phố vẫn còn đang ở Giang Vân. Nếu như Lương Thần lật mặt y, nhất định báo tới chỗ Phó bí thư thành ủy Lưu thì y chẳng khác gì tự đào mồ chôn mình?

– Trưởng phòng Lương à, anh có hành động cũng nên bàn tính trước với bên huyện một tiếng chứ? Anh biết không, chủ tịch Huyện Lý Minh Dương và chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Khương Truyền An vừa mới rời đi. Nếu chậm một bước, anh nghĩ coi sẽ xảy ra chuyện gì đây?

Chú ý tới ánh mắt của những viên cảnh sát và bảo vệ, Phó chủ tịch huyện Vương đi qua một chỗ yên tĩnh, khẩu khí của y cũng dịu đi. Tiện thể nhắc đến Lý Minh Dương và Khương Truyền An là y muốn ám chỉ với hắn, nếu thật sự muốn báo cho Phó bí thư thành ủy Lưu thì chưa chắc là có kết quả tốt!

– Ha ha, quả thật tôi cần suy xét điểm này. Cảm ơn Phó chủ tịch Vương đã nhắc nhở. Sau này tôi nhất định sẽ chú ý hơn!

Lương Thần không hề có thành ý vừa cười vừa nói.

– Vậy cứ thế đi!

Phó chủ tịch huyện Vương đã biết nói cũng vô ích, đi tới đưa trả lại điện thoại Chủ nhiệm Diêu. Sau đó tằng hắng một tiếng, quay người đi ra cửa câu lạc bộ Thế Giới Mới.

Tuy toàn bộ cảnh sát và bảo vệ không rõ Phó chủ tịch huyện Vương đã nói gì với sếp Lương. Nhưng xem tình hình này không phải thằng ngốc cũng hiểu được Phó chủ tịch huyện Vương chẳng làm gì được sếp Lương, ngược lại còn bị nếm đủ!

– Lão Diêu, thu đội được rồi!

Lương Thần thản nhiên nói qua điện thoại. Để đóng cửa Thế Giới Mới, nhiêu đây lý do là đủ rồi.

Sự kiện cảnh sát kiểm tra Thế Giới Mới đã nhanh chóng truyền tới tai những người có máu mặt. Về tới nhà mình, Lý Minh Dương mới nhận điện thoại báo cáo của thư ký Hách Lôi cũng không khỏi kinh ngạc, nhưng tuyệt nhiên không nói gì cả. Y loáng thoáng cảm thấy được, Lương Thần bày ra hành động này, thực ra là nhắm vào Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân của Chủ tịch Tề Học Quy. Điều này cũng dễ hiểu, dù sao Lương Thần cũng là người phụ trách đội điều tra ở huyện, tích cực điều tra đối với Công ty trách nhiệm hữu hạn Tư vấn thương mại Thanh Vân là quá rõ.

Tề Học Quy sao? Lý Minh Dương nheo mắt cười một cách lạnh lùng. Với lại trước khi ngồi vào vị trí này ở Giang Vân, y đã dựa vào thế lực gia đình thu thập một số tư liệu hữu dụng. Với cái kiểu lập nghiệp bất chính đó, mưu lợi từ những mánh khóe cho vay nặng lãi cũng là một trong hai bọn sâu bọ ở Giang Vân, y đâu lấy làm lạ! Đối với y mà nói, Tề Học Quy là vật cản sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến sự ổn định ở Giang Vân, và sẽ ảnh hưởng luôn cả con đường thăng tiến sau này của y. Phải diệt trừ Tề Học Quy. Về điểm này, y cùng với Lương Thần có cùng suy nghĩ.

Chính lúc này y có thể lợi dụng trưởng phòng Lương Thần để tống khứ cái đồ cứng đầu Tề Học Quy. Y rất chán ghét tên họ Lương. Nhưng y biết, tình hình Giang Vân hiện nay rất cần một lương Thần lớn gan liều mạng thế này lãnh đạo phòng công an. Với lại y cũng muốn trừ khử Lương Thần, lúc này không gấp thiếu gì cơ hội về sau.

Cho nên khi nhận được điện thoại của Phó chủ tịch huyện Vương Ái Quân, y cũng không thừa dịp khiển trách sai sót của Lương Thần mà chỉ ừ hử hai câu cho qua chuyện. Tưởng châm dầu vô lửa để y ra mặt hả? Còn lâu.

Lương Thần về đến nhà đã gần 2 giờ sáng, liền thay đồ đi ngủ. Mới chợp mắt mà đã 8 giờ sáng rồi. Vội vàng thức dậy rửa mặt cả điểm tâm còn chưa ăn kịp, Lương Thần xuống lầu, đã thấy một chiếc xe jeep đang đậu môt bên, người tài xế đang hút thuốc đứng ở đầu xe…

Lên xe. Không lâu sau đã tới phòng công an huyện. Lương Thần lập tức gọi chủ nhiệm Diêu tới, nói rõ ràng minh bạch với y, lập tức thông báo niêm phong câu lạc bộ Thế Giới Mới.

Chủ nhiệm Diêu không dám chậm trễ, lập tức nghe lệnh mà đi. Trước sự kinh ngạc của Phó chủ tịch huyện Vương tối qua thì tình hình hiên nay đã rõ mồn một. Giờ đây với ngài trưởng phòng vô cùng cứng rắn này y sợ hãi ra mặt…

Vừa mới ra khỏi văn phòng của trưởng phòng công an liền thấy đầu kia của hành lang, Chính ủy Quách Ninh đang nghiêm mặt hướng về phía y ngoắt tay.

Trong lòng chủ nhiệm Diêu liền thót một cái, cắn chặt răng, sau đó miễn cưỡng đi tới…

Trong phòng Quách Ninh, Phó trưởng phòng Đặng Khánh, Trưởng phòng Công tác chính trị Ngô Quốc Hùng cũng có mặt. Vừa thấy Diêu Kim Minh bước vào, cả hai cùng lúc lộ ra vẻ mặt lo lắng.

– Lão Diêu, xem ra con chó săn mày cũng hay nhỉ, có chút lợi ích là quên hết rồi sao?

Trước mặt Đặng Khánh và Ngô Quốc Hùng, Quách Ninh cũng không nể mặt mà nói Diêu Kim minh. Cả thân người nghiêng về phía trước, tựa hồ như áp sát vào mặt y. Khuôn mặt ẩn chứa bên trong là sự ghê tởm…

– Chị à, xem chị nói kìa, tôi không phải là hết cách rồi sao? Trưởng phòng Lương là cấp trên, lệnh của hắn tôi có thể không nghe sao?

Chủ nhiệm Diêu cười gượng mà nói. Mắt nhìn vẻ mặt hung ác của bà ta, y vội nói thêm:

– Hơn nữa, đối với hắn tôi cũng chỉ là bằng mặt không bằng lòng. Thực ra tôi chỉ là người nằm vùng thôi…
– Nằm con mẹ mày!

Quách Ninh tức giận quát to, đưa tay ra nắm lấy cổ áo y, nghiến răng nghiến lợi nói:

– Chị mày thấy rõ ràng là mày đã định sẽ ôm chân tên họ Lương!

Bị nước bọt văng đầy mặt, Chủ nhiệm Diêu vẫn không nhúc nhích. Nụ cười trên mặt y rất gượng ép, tựa như đang phải nhẫn nhịn điều gì, lại như đang lo lắng về điều gì đó.

– Chị mày đã sớm cảnh cáo mày, nếu có bất kỳ ý nghĩ lệch lạc nào, đừng trách chị mày trở mặt!

Mắt Quách Ninh đằng đằng sát khí, một tay hung hãn bấu chặt y:

– Có tin chị mày thiến mày cho làm thái giám không?
– Ông mày nhịn đủ rồi!

Hai mắt Chủ nhiệm Diêu đỏ ngầu. “Bốp” một tiếng, gỡ bàn tay đang bấu chặt của Quách Ninh ra, rồi dùng cả hai tay xô mạnh Quách Ninh sang một bên, thét trong giận dữ.

Quá bất ngờ, Quách Ninh bị Diêu Kim Minh xô té xuống đất. Không thể tin vào mắt mình đến nổi quên mất việc đầu tiên là phải đứng dậy tính sổ với y. Không chỉ Quách Ninh, Phó trưởng phòng Đặng Khánh và Trưởng phòng Công tác chính trị Ngô Quốc Hùng cũng trố mắt kinh ngạc. Bọn họ như thể nhìn thấy người ngoài hành tinh tấn công Địa Cầu, như thể nhìn thấy G. Bush đang nhảy múa trong đèn kéo quân, như thể nhìn thấy Chủ nhiệm Diêu phút chốc biến thành siêu nhân Otman!

– Mày dám giương móng vuốt ra với chị mày?

Cuối cùng Quách Ninh cũng đã hoàn hồn. Sau khi đứng dậy như nhe nanh vuốt lao về phía Chủ nhiệm Diêu lạnh lùng nói:

– Diêu Kim Minh, mày đừng quên, mày chính là một con chó do chị mày nuôi.
– Dù ông đây là một con chó cũng không tìm mụ già đê tiện như mày làm chủ nhân!

Đẩy bà ta một cách thô bạo, Diêu Kim Minh đỏ mặt tía tai hét lớn. Sau khi đưa ra quyết định sáng suốt, trong lòng Diêu Kim Minh cũng không hề sợ hãi như y tưởng tượng. Bao năm nay sống cạnh mụ già đê tiện, lần đầu y cảm thấy mình giống một người đàn ông.

– Diêu Kim Minh, mày nhớ cho kỹ những lời hôm nay. Sớm muộn gì cũng có ngày mày phải chạy tới quỳ xuống cầu xin chị mày!

Quách Ninh gần như điên tiết lên. Bà ta không lo nghĩ lời nói của mình sẽ xuyên qua tường vách lọt vào tai cấp dưới đang ở ngoài văn phòng, chỉ thẳng vào mặt y hét lớn.

– Nếu thật sự có ngày đó, ông mày thà mua dây thừng thắt cổ chết còn hơn hầu hạ mụ già biến thái như mày!

Ánh mắt Diêu Kim Minh đảo qua mặt Phó trưởng phòng Đặng Khánh và Trưởng phòng Công tác chính trị Ngô Quốc Hùng, sau đó sửa sang lại cảnh phục trên người, ưỡn ngực hiên ngang bước ra văn phòng chính ủy.

Hết đường lui rồi! Trong khoảnh khắc ra khỏi phòng, Diêu Kim Minh đã tự nói với mình. Sau này y chỉ có thể dựa vào cây đại thụ là Trưởng phòng công an mới nhận chức thôi. Như vừa nãy y nói với Quách Ninh, cho dù là một con chó, cũng có quyền lựa chọn chủ nhân. Với lại, y thà nghe theo lệnh của Trưởng phòng mới còn hơn tiếp tục sống không danh dự bên cạnh con đàn bà đó.

Trở lại văn phòng trung tâm chỉ huy, Diêu Kim Minh theo lệnh soạn ra thông báo đình chỉ niêm phong Câu lạc bộ Thế Giới Mới. Căn cứ theo lệnh của trưởng phòng công an huyện Lương Thần, căn cứ vào Điều 42 trong quy định về <Điều lệ quản lý câu lạc bộ>, yêu cầu câu lạc bộ Thế Giới Mới tạm dừng hoạt động kinh doanh trong vòng 6 tháng!

Đưa ra quyết định như vậy chẳng khác nào từ nay về sau đóng cửa câu lạc bộ Thế Giới Mới!

Chương trước Chương tiếp