Cuộc chiến giữa các vị thần

Chương 10



Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 10: BA LẦN NGỦ VỚI BẠCH CỐT TINH – Phần 1

Nghịch Nam Long tiến vào khu rừng, thấy nơi này giống như rừng nguyên sinh chưa từng có người đặt chân đến, càng vào sâu bên trong càng thấy cây cao bóng cả, sương khói mịt mù, đôi chỗ nhìn không thấy ánh sáng mặt trời. Xa xa có một ngọn núi cao, thế núi nhọn hoắt, hiểm trở vô cùng.

Chàng cậy mình đã học được phép thuật, không sợ gì cả, cứ thế tiến lên.

Đi một lúc, bỗng thấy một cô thôn nữ đẹp đẽ tuyệt trần đang thong thả hái nấm. Người con gái này tuy có dáng vóc mảnh mai nhưng cơ thể lại phát triển rất đầy đủ, mỗi lần nàng cúi người phần mông lại căng lên, in hằn trên lớp vải thô khiến Nghịch Nam Long không dám nhìn lâu mà phải quay mặt đi chỗ khác.

Nghịch Nam Long thông minh, quả quyết nhưng dại gái, ngày trước vừa gặp đã bị Bạch Hồ cho vào tròng, si mê không thoát ra được. Người bình thường nhìn thấy cô gái này tất hiểu ngay rằng bên trong có điều ám muội. Một khu rừng thiêng nước độc có yêu ma trấn giữ, ngay đến thanh niên trai tráng đi theo hội nhóm đông đảo còn không dám tiến vào, huống chi là một cô gái chân yếu tay mềm đang trong tuổi xuân phơi phới? Đã thế nấm đầy dưới đất thì không hái, chỉ chăm chăm vén tóc cười duyên như người bị bệnh thần kinh.

Nghịch Nam Long lo lắng cho cô gái, vội vàng bước tới, kêu lớn:

– Cô nương, xin hãy rời khỏi đây. Trong rừng có yêu ma, không phải chỗ cho nàng hái nấm. Hơn nữa, nàng hái toàn nấm độc, ăn vào mất mạng đấy.

Quả thật trong giỏ toàn nấm ngũ sắc là nấm kịch độc, hổ báo ăn còn chết huống chi con người?

Cô gái nhìn Nghịch Nam Long, ánh mắt không khỏi nảy ra tia sửng sốt, tựa chừng không nghĩ rằng mọi việc lại thuận lợi đến thế, nhưng cũng thuận đà nói rằng:

– Thần thiếp mới đến đây ngày hôm qua, không ai cảnh báo gì cả. May có tráng sĩ nổi lòng trượng nghĩa cứu giúp, thần thiếp xin lấy thân báo đáp.

Nghịch Nam Long chưng hửng, nghĩ thầm chuyện này thật khó tin. Chàng có cứu cha cứu mẹ cô này đâu mà đã xin dùng thân báo đáp? Bây giờ nếu đồng ý thì chẳng phải chàng là loại tiểu nhân bỉ ổi, mượn thế hiếp người hay sao? Vội từ chối:

– Cô nương chớ nói vậy mà làm ta xấu hổ. Thành thân là việc lớn, cần có sự đồng ý của hai bên gia đình. Xã hội coi trọng chuyện trinh tiết, phàm là con gái cần phải giữ gìn cho người chồng tương lai. Bây giờ mau chỉ nhà cho ta, ta đưa nàng về.

Độc giả hẳn đã đoán ra rằng cô gái này do Bạch Cốt Tinh biến thành. Vốn Bạch Cốt Tinh là một thôn nữ chẳng may bị hổ vồ chết, chỉ còn lại đống xương trắng, nhờ cơ duyên hy hữu mà vẫn giữ được hồn phách, trải qua năm tháng lâu dài học được phép thuật, trở thành đại ma đầu.

Bạch Cốt Tinh bị ma hóa, thích ăn thịt người, nhưng đồng thời cũng thích các chàng trai trẻ tuấn tú. Nó đã hoành hành ở đây một trăm năm, từ trước đến giờ toàn gặp các ông già sắp chết, khá hơn thì gặp mấy anh thanh niên thôn gầy còm, da đen, vừa nhìn đã thấy chán. Hôm nay lần đầu tiên trong đời được gặp một người phi thường như Nghịch Nam Long, giống như trúng tiếng sét ái tình, lập tức đem lòng yêu mến. Bạch Cốt Tinh liền hóa thân thành gái đẹp đến để chinh phục chàng.

Do quá vội vã mà nữ ma đầu có rất nhiều sơ hở. Nào là quần áo lụa là, cách đi đứng nói năng không giống thôn nữ quê mùa, nào là hái nấm thì toàn hái nấm cực độc đủ sức giết cả làng, nhưng Nghịch Nam Long vừa thấy gái đã tít mắt lên, sơ hở vậy chứ sơ hở nữa cũng không nhận ra được.

Bạch Cốt Tinh sướt mướt nói:

– Cha mẹ thần thiếp chết cả rồi, thần thiếp sống một mình không nơi nương tựa. Nếu tráng sĩ đoái hoài thì thật may lắm.

Nghĩ thầm mình đã mời chào hết nước hết cái, thằng này mà là đàn ông chẳng húp vội? Nhưng ai dè Nghịch Nam Long là bậc chính nhân quân tử hiếm có, vẫn cứ một mực hiên ngang nói:

– Cô nương, xin cô nương đừng sợ. Nhất định ta không làm gì bức hại đến cô nương. Ta là Nghịch Nam Long chứ không phải loài cầm thú. Cô nương chỉ cần nói nhà mình ở đâu, ta sẽ bảo vệ cô nương về đến nhà an toàn rồi lại rời đi ngay không chần chừ gì cả. Cũng đừng nghĩ đến việc quà cáp tốn kém. Nhìn cô nương… tuy có vẻ là người có tiền (chỗ này thì Nghịch Nam Long dại gái đến mấy cũng phải nhận ra) nhưng hẳn cuộc sống khó khăn (?), Đừng nghĩ đến việc quà cáp phiền phức.

Bạch Cốt Tinh càng nghe càng choáng váng. Nghĩ thầm cuộc đời mình cả lúc sống lẫn lúc chết đều chưa từng gặp ai như thế này, chữ Nghịch trong tên nó quả không phải là chuyện đùa.

Chương trước Chương tiếp