Cuộc chiến giữa các vị thần
Chương 52
Nghịch Nam Long không dám bất mãn, cung kính hỏi:
– Sao giáo chủ lại phá đòn của tôi?
Thông Thiên giáo chủ bay đến, nói:
– Ta muốn cứu ngươi thôi.
Nghịch Nam Long ngạc nhiên hỏi tiếp:
– Cứu chuyện gì?
– Tru Tiên Tứ Kiếm sát khí rất nặng, pháp lực của ngươi hiện giờ không đủ để khống chế hai thanh kiếm một lúc. Ngươi cầm Lục Tiên kiếm là đủ rồi, cầm thêm Hãm Tiên kiếm chẳng khác nào tự sát. Hơn nữa chúng ta không muốn tử chiến với Xiển giáo, chỉ muốn cản bàn tay của họ lại mà thôi.
Nói rồi quay về phía ba vị sư huynh, bảo:
– Các vị sư huynh, khí số nhà Thương chưa tận, xin hãy ngừng trợ giúp cho Chu Võ Vương đánh Thương. Hai bên cùng dừng tay và bãi binh ở đây, có nên chăng?
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy ba anh em bên mình đánh mãi cũng không thắng nổi Thông Thiên giáo chủ, các học trò ưu tú thì người chết, người bị thương, lực lượng chia năm sẻ bảy, nhiều người trở cờ theo Nghịch Nam Long, cảm thấy đau lòng khôn xiết, liền nói:
– Vậy thì hai bên ngừng chiến. Đất của ai người đó giữ, tạm thời không được vượt biên sang đánh nước kia. Các thần tiên phải rút về hết, không được can thiệp vào việc của nhân giới.
Thông Thiên giáo chủ cười ha hả, xá dài một cái, nói:
– Đa tạ sư huynh.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn Nghịch Nam Long với ánh mắt căm ghét:
– Thằng nhỏ mất dạy, ngươi không biết ý trời, tự theo ý mình mà quậy tung mọi việc lên khiến thiên hạ đại loạn. Để xem phúc phần của ngươi còn được mấy nỗi.
Nghịch Nam Long nói:
– Nguyên Thủy, ta nể ông già cả, nhưng đừng có được đằng chân lân đằng đầu. Mạnh Bà là vợ ta, xét về vai vế ta là trưởng bối của ông. Gặp ta sao không cúi đầu chào hai tiếng sư thúc đi?
Nguyên Thủy trừng mắt lên, mắng:
– Hàm hồ.
Thông Thiên giáo chủ e hèm một tiếng:
– Thưa đại sư huynh, điều nó nói là sự thật. Tiểu đệ đã chứng kiến sư nương thành thân với người này, về vai vế nó đứng cao hơn chúng ta.
Nguyên Thủy sợ hãi bảo:
– Có chuyện đó thật sao?
– Thật vậy, thưa sư huynh. Ta từ trước đến nay không biết nói dối.
Nghịch Nam Long cười lớn:
– Nguyên Thủy lão nhi, mau chào tôn trưởng một tiếng coi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt mũi hằm hằm, nhưng cũng không dám tranh cãi, liền phất tay áo đi mất. Linh Bảo Thiên Tôn và Thái Thượng Lão Quân cũng nhanh chóng về động phủ.
Nghịch Nam Long thấy Thái Thượng Lão Quân cưỡi con trâu khổng lồ, to bằng mười lần trâu thường, trên đầu mọc sừng ngũ sắc, dáng vóc oai vệ dũng mãnh, buột miệng khen:
– Trâu đẹp.
Thông Thiên giáo chủ nháy mắt với chàng, nói nhỏ:
– Đó là Ngưu Ma Vương, chồng của Thiết Phiến công chúa.
Nghịch Nam Long nghe vậy giật mình. Nhớ đến thân hình mỹ miều của Thiết Phiến công chúa, chim bất giác cứng lên.
– Nàng đâu rồi? Tại hạ muốn hỏi thăm sức khỏe nàng một chút.
– Để làm gì? Định làm cái nữa trước khi nó về với chồng chăng?
Nghịch Nam Long xấu hổ đáp:
– Tại hạ không có ý đó.
– Vậy thì ngươi có ý gì? Việc cần làm thì đã làm, không nên vương vấn nữa. Ta đã giải tán cả đám, đuổi đi hết rồi. Sắc dục là chuyện bại hoại. Ngươi đừng chìm đắm vào nó thì tốt hơn.
Nghịch Nam Long cúi đầu, đáp:
– Giáo chủ dạy chí phải. Tại hạ xin kính cẩn nghe theo.
Thông Thiên giáo chủ lại nói:
– Cuộc chiến này chưa kết thúc mà mới chỉ tạm ngưng. Nay ta về động tĩnh tu, xây dựng lại lực lượng chờ ngày tái chiến. Ngươi đến Triều Ca, đưa Đát Kỷ và chị em nó ra khỏi cung, đặng cứu lấy trí óc của Đế Tân. Tốt nhất ngươi hãy giữ chị em nó lại bên mình, ngăn không cho Nữ Oa sai khiến chúng làm điều xấu xa.
– Tại hạ xin nghe theo.
– Ngươi cầm Lục Tiên kiếm là vật hiếu sát, bất đạo, phải hết sức cẩn thận mới được. Nếu cảm thấy không khống chế được thì hoặc ném nó đi, hoặc cho ai thì cho. Dương Tiễn bản lĩnh còn non yếu mà đã cầm Tuyệt Tiên kiếm là thanh kiếm độc địa nhất trong Tru Tiên Tứ Kiếm, Ngọc Đỉnh chân nhân muốn tặng cho học trò yêu món quà ai ngờ lại để lại cho nó hậu họa vô cùng. Ta dám chắc thằng bé ấy không khống chế nổi thanh kiếm này, nhất định sẽ bước chân vào ma đạo. Dương Tiễn với ngươi có thù cướp bạn, giết thầy, chỉ một trong hai người các ngươi được sống. Nhưng nó là cháu của Ngọc Hoàng Thượng Đế, được hưởng nhiều đặc quyền mà người khác chỉ biết ao ước, một khi đã quyết chí tu tập tất sẽ tiến bộ cực kỳ nhanh chóng. Ngươi phải hết sức cẩn thận mới được.
– Đa tạ giáo chủ đã chỉ bảo.
Thông Thiên giáo chủ phất tay áo, bay đi mất. Các tiên nhân bên phía Triệt giáo cũng lần lượt về nơi tu luyện. Cuộc đại chiến Xiển giáo – Triệt giáo tạm thời chấm dứt.
Nghịch Nam Long cho quân sĩ giải tán hết, bản thân mình bay về Triều Ca, làm phép khiến cho cấm quân mê man, Trụ Vương ngủ say không biết gì nữa, sau đó tìm đến chỗ của ba chị em Yêu Đát Kỷ.