Cuộc chiến giữa các vị thần
Chương 55
Nghịch Nam Long hỏi:
– Đó là yếu tố gì?
Thập Vĩ Hồ đáp:
– Nữ Oa nương nương đã để lại một phân thân canh giữ hang này, không cho chúng ta chạy thoát. Phân thân ấy cấp bậc Đại Tiên, vốn cũng chỉ ngang hàng với ta, nhưng khổ nỗi giữa ta với nương nương có lời thề nô lệ, dòng họ hồ ly nguyện làm nô lệ trọn đời trọn kiếp cho nương nương, nên mỗi khi gặp nương nương pháp lực tự động bị phong ấn không thể thi triển được. Ta chỉ có thể cam tâm chịu trói ở đây.
Nghịch Nam Long nói:
– Nếu ta đánh bại phân thân của Nữ Oa thì bà ta có đến đây không?
– Nữ Oa nương nương mang trong mình lời thế, tuy không rõ chính xác thề gì, nhưng không dễ dàng rời bỏ nơi ở hiện nay để hạ xuống phàm trần, ta chắc rằng nương nương sẽ không đến đây đâu.
– Vậy thì tốt rồi. Nếu chỉ là cấp bậc Đại Tiên tất không làm khó được ta.
– Tráng sĩ không nên tự tin quá mức. Nữ Oa nương nương là Thánh Nhân, phân thân của nương nương tuy chỉ là cấp Đại Tiên nhưng không phải Đại Tiên thông thường mà sở hữu thuật Oát Toàn Tạo Hóa là một trong các phép thuật ghê gớm nhất trong ba mươi sáu phép Thiên Cang. Tráng sĩ có nắm được phép này không?
Nghịch Nam Long lắc đầu, than:
– Hỡi ơi, phép đấy khó lắm. Bồ Đề Tổ Sư đã dạy tại hạ lý thuyết, ta cũng đã thử thi triển nhiều lần mà không chạm được đến phần vảy móng, không thể mang ra đua tranh với cao thủ trong thiên hạ.
– Nữ Oa nương nương là một trong số ít người nắm vững phép này, lúc tranh đấu thì thần tiên dưới cấp Thánh Nhân không phải là đối thủ. Tráng sĩ dẫu pháp lực cao cường e cũng khó nhìn ra thật giả. Thế này đi, trong suốt trăm năm bị giam giữ ở đây ta đã thử phá ngục nhiều lần, mấy lần giao đấu với phân thân của nương nương, dần dần sinh ra năng lực nhìn thấu ảo ảnh. Năng lực này rất thần diệu, dẫu có nhắm mắt cũng nhìn rõ vật xa ngàn dặm, liếc mắt là thấy rõ chân thân ma quỷ, phân rõ thật giả. Ta gọi nó là Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn. Nay ta truyền Thập Vĩ Hồ Nhãn cho tráng sĩ, đặng có sức chiến đấu với phân thân của Nữ Oa nương nương.
Nghịch Nam Long vui vẻ nói:
– Có mắt thần, tất thành đại sự. Xin hỏi truyền dạy thế nào?
Thập Vĩ Hồ đáp:
– Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn không phải là đồ vật mà là tinh thần. Cơ thể hợp nhất mới truyền thụ được.
Nghịch Nam Long không hiểu câu nói ấy, trong giây lát ngớ người ra, hỏi:
– Cơ thể hợp nhất là sao?
Bạch Hồ sốt ruột, liền bảo:
– Nghĩa là chàng và mẹ em giao hợp với nhau đó.
Nghịch Nam Long cả kinh:
– Điều đó sao có thể?
Nguyệt Hồ khuyên nhủ:
– Có gì đâu mà không thể? Chỉ là thân nam thân nữ hòa làm một, đâu phải chuyện đồ sát giết người mà chàng sợ hãi.
Lam Hồ thấu tình đạt lý hơn cả, liền bảo:
– Con người là giống phiền hà, thích đặt ra lắm thứ quy củ khắt khe, chứ dòng họ hồ ly nhà em không như thế. Chúng em sống theo bản năng, thích gì làm nấy, một người nam có thể thụ hưởng nhiều người nữ mà một người nữ cũng có thể thụ hưởng nhiều người nam.
– Chuyện đó thì ta cũng hiểu được, nhưng mà đây là mẹ của các nàng.
– Muốn được cái lợi lớn thì không thể không bỏ qua những điều rắc rối nhỏ. Chàng cứu được mẹ em là điều nghĩa lớn, chúng em mừng rỡ khôn xiết, chấp gì chuyện vặt vãnh.
Thiên Vĩ Hồ nhìn chàng, trong ánh mắt hiện lên vẻ bối rối. Gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, ngập ngừng nói:
– Chàng, không phải ta kiêu ngạo, nhưng ta đã sống mười vạn năm, không phải bạ ai cũng thích, chỉ bậc anh hùng hào kiệt mới khiến lòng ta rung động. Để truyền thụ Thập Vĩ Hồ Thiên Nhãn cần sự hợp nhất tuyệt đối về tinh thần chứ không phải chỉ là sự giao hợp thể xác thuần túy và vô cảm. Với người khác ta không dám đặt vấn đề vì biết chuyện này tất thất bại, nhưng vừa gặp chàng lòng ta đã xao xuyến, trái tim khô héo một lần nữa sống dậy, cất tiếng kêu thống thiết đòi được nếm trải thứ tình yêu tưởng chừng đã chết từ lâu.
Nghịch Nam Long được Thập Vĩ Hồ tỏ tình tận mặt, lắp ba lắp bắp. Trong lúc hỗn loạn, liền quay sang ba chị em Thiên Hồ, hy vọng được các nàng nói lời công đạo, ai dè Bạch Hồ bảo:
– Chuyện tình yêu ai đến trước người đó được ưu tiên.
Thập Vĩ Hồ đáp:
– Thì từ trước đến nay vẫn thế, chứ mẹ đâu có ý định lấy vị thế ra ép người.
Nghịch Nam Long khóc dở mếu dở, hiểu rằng phen này đành phải nhắm mắt đưa thân, vì đại nghĩa mà phải hy sinh đời trai.