Cuộc chiến giữa các vị thần
Chương 65
Tiểu Nữ Oa thấy Nghịch Nam Long vì đỡ đòn cho mình mà thiệt mạng, òa lên khóc, không còn thiết tha chiến đấu nữa.
Vạn Thiên Phi Vũ vẫn tấn công dữ dội. Thiên Vĩ Hồ liền hóa lông đuôi thành bức tường kiên cố để che chắn cho hai người, miệng thét bảo:
– Nữ Oa nương nương, mau ôm xác Nghịch Nam Long rời khỏi đây. Chúng ta không phải đối thủ của mái tóc này, nán lại mãi chẳng khác gì tự sát.
Nữ Oa ôm xác Nghịch Nam Long định chạy ra khỏi cửa hang, nhưng Vạn Thiên Phi Vũ đang hăng máu chém giết, nhận ra đối phương có ý đồ đào tẩu, càng tăng cường độ công kích, xem chừng muốn giết nốt cả hai người mới thôi.
Lúc đầu bên phe tiểu Nữ Oa có ba người đã vất vả lắm rồi, bây giờ chỉ còn hai người, lại phải ôm thêm cái xác vướng víu nên càng tối tăm mặt mũi, mạng sống như chỉ mành treo chuông.
Thập Vĩ Hồ than thầm, nếu biết mái tóc của cụ tổ lợi hại như vậy thì nàng đã chẳng đời nào vào đây, bây giờ vào rồi, muốn ra cũng không ra được nữa.
Đang chiến đấu cùng kiệt, tiểu Nữ Oa bỗng thấy Nghịch Nam Long cựa quậy tỉnh lại, mừng rỡ khôn xiết:
– Sao chàng có thể cải tử hoàn sinh?
Nghịch Nam Long cười ha hả:
– Ta đã cưới Mạnh Bà là người trông giữ cửu tuyền, có thể ra vào Âm Phủ như dạo mát, tiến nhập vòng luân hồi vạn lần tùy ý, cho dù có chết cũng dễ dàng hồi sinh.
– Nói vậy thì khác gì chàng bất tử bất diệt?
– Ta có thể xem là bất tử nhưng không bất diệt. Nếu gặp kẻ thù quá mạnh, cơ thể này vẫn có thể bị hủy diệt nhưng linh hồn ta sẽ tồn tại vĩnh viễn.
– Vậy mà chàng làm em lo lắng quá chừng. Biết thế em không khóc cho chàng nữa.
Nghịch Nam Long cầm tay tiểu Nữ Oa, âu yếm nói:
– Nàng khóc vì ta, ta rất cảm động.
Thập Vĩ Hồ nói dỗi:
– Hai người thân thiết quá nhỉ, giờ này vẫn còn ve vuốt cho nhau. Biết lúc nãy ta một mình chiến đấu vất vả, khổ sở thế nào không?
Nghịch Nam Long lại quay sang Thập Vĩ Hồ, dỗ dành:
– Nàng đừng tức giận, ta coi trọng cả hai nàng chứ không phân nặng nhẹ.
– Hừ, với Nữ Oa nương nương thì chàng yêu còn với ta thì kính đúng không? Chàng có thể vì nương nương mà chết, chứ ta chỉ là phận hồ ly nô tì, đâu xứng được chàng hy sinh như thế?
Ba người mải mê tranh cãi xem Nghịch Nam Long yêu ai hơn, trong giây lát bị phân tâm, việc phòng thủ cũng vì thế mà trở nên lơi lỏng. Trong những cuộc tranh đấu đẳng cấp cao, nào có chỗ cho sự hớ hênh? Vạn Thiên Phi Vũ không phải vũ khí thông thường mà đã sinh ra ý thức, thông minh như người, vừa thấy cơ hội đã thọc ngay một sợi tóc vào, xuyên thủng bức tường lông của Thập Vĩ Hồ, những muốn đâm vỡ óc nàng.
Nghịch Nam Long thấy tình hình chí nguy, lại dùng thân mình cứu Thập Vĩ Hồ. Sợi tóc xuyên cổ chàng, giết chàng ngay tức khắc.
Lần này đến lượt Thập Vĩ Hồ òa lên khóc. Tiểu Nữ Oa suỵt nàng, nói nhỏ:
– Ngươi cứ bình tĩnh. Chàng được Mạnh Bà bảo kê, không chết được đâu.
– Nô tì quên mất, nhưng mái tóc kia đã bắt giữ chàng rồi, làm sao mà cứu được xác chàng về bây giờ?
Quả thật lúc ấy Vạn Thiên Phi Vũ đã bọc xác Nghịch Nam Long lại trong một mớ tóc dày tựa như cái kén. Hàng trăm sợi tóc hoạt động theo cơ chế kim tiêm chọc vào cơ thể chàng, âm mưu rút hết sạch dưỡng chất và sau đó tiêu hóa toàn bộ thi thể, ngay cả xương cũng không để lại.
Vạn Thiên Phi Vũ quả là con quái vật khủng khiếp, chẳng trách năm xưa tiên giới cứ nghe đến tên là sợ, tiên nhân chạy re kèn, không ai dám đơn thương độc mã đối đầu với nàng.
Tiểu Nữ Oa và Thiên Vĩ Hồ nhận ra âm mưu này, kinh hãi thất sắc. Hai nàng muốn liều mạng xông lên cứu tình lang, nhưng chênh lệch đẳng cấp quá lớn, mấy lần cố gắng xông xáo đều bị mái tóc đánh bật ngược trở lại.
Còn đang hoảng loạn, bỗng thấy cái kén vỡ ra. Hóa ra Nghịch Nam Long đã hồi sinh kịp thời, vừa tỉnh lại đã dùng ngay đến Thanh Hỏa là thứ vũ khí duy nhất có thể phần nào áp chế được Vạn Thiên Phi Vũ. Vạn Thiên Phi Vũ bị lửa xanh đốt nóng quá, chịu không nổi, đành phải rụt lại, trả tự do cho chàng.
Nghịch Nam Long lúc ấy rơi ngay bên cạnh cơ thể của Thiên Vĩ Hồ, chỉ cách nàng chưa đến mười phân, vươn tay ra là chạm được vào người ngọc. Vạn Thiên Phi Vũ nhận ra tình thế nguy hiểm, lập tức trở nên cuồng nộ. Nó bất chấp Thanh Hỏa lợi hại, chấp nhận bị lửa xanh thiêu đốt, toàn lực ùa đến. Cả trăm sợi tóc đâm xuyên người Nghịch Nam Long ở các vị trí chân, tay và ngực, muốn kéo chàng ra khỏi nơi chủ nhân đang ngủ.
Cơn đau ập đến như sóng thần. Nghịch Nam Long chịu không nổi, ngất xỉu. Nhưng trước khi mất đi ý thức, chàng đã kịp vươn tay ra, chạm ngay vào bướm của Thiên Vĩ Hồ.