Cuộc chiến giữa các vị thần

Chương 72



Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 72: BÁI KIẾN NGỌC HOÀNG VÀ VƯƠNG MẪU

Bay mãi qua ba mươi sáu tầng trời mới lên tới Thiên Đình.

Về đến sân nhà, Trư Bát Giới lập tức lấy lại dáng vẻ uy phong của Thiên Bồng Nguyên soái, điệu bộ nghênh ngang oai vệ. Thiên Vĩ Hồ ngứa mắt lắm, muốn tóm cổ đánh cho gã béo này một trận, nhưng Nghịch Nam Long ngăn lại:

– Trên Thiên Đình, nàng đừng gây lộn.

Thiên Vĩ Hồ nể mặt tình lang, không thèm đếm xỉa đến Trư Bát Giới nữa.

Bốn người đi qua cửa Nam Thiên Môn, hướng đến Di La cung, vào thẳng chính điện. Dọc đường thấy lầu son gác tía, cung điện nguy nga đồ sộ rất nhiều, cấm cung Triều Ca so với Thiên Đình không khác gì túp lều nông dân so với biệt phủ đại gia. Quân lính Thiên Đình xếp thành hàng dài, ngoằn nghèo uốn lượn như hình rồng, ai ai cũng cao lớn đẹp đẽ, giáp trụ chói lòa, ánh mắt sắc lẹm, nhưng bất kỳ ai liếc nhìn Nghịch Nam Long đều bị ánh sáng tỏa ra từ Thiên Thần giáp làm cho nhất thời mù lòa, thành thử tất cả đều phải quay mặt đi.

Nghịch Nam Long thân mặc Thiên Thần giáp, tay cầm Vũ Trụ kiếm, oai vệ vô cùng, thiên binh nhà trời so với chàng kém xa.

Thiên Vĩ Hồ thấy chàng hùng tráng như vậy, khao khát nhục dục nổi lên, nói thầm vào tai chàng:

– Em thèm quá, chân ướt hết cả rồi. Hay chúng ta tìm chỗ vắng làm nhanh một cái?

Nghịch Nam Long sửng sốt, bảo:

– Đây là nhà người ta, làm gì có chỗ vắng?

Lại nghĩ thầm dòng họ Thiên Hồ quả nhiên buông thả, lúc nào cũng thèm hơi trai. Chàng đâu biết rằng họ chỉ thèm chàng mà thôi, không thèm người khác. Thiên Vĩ Hồ vốn là bậc Thánh Nhân đâu thể bạ ai cũng ngủ cùng được? Chàng hấp dẫn quá nên các nàng mới vì chàng mà chảy nước.

Chính điện của Thiên Đình là Hoàng Cực Lăng Tiêu điện, còn gọi là Lăng Tiêu bảo điện. Ngự tại chính điện là một người đàn ông mặc áo bào màu vàng, tượng trưng cho quyền lực của Hoàng đế. Thân thể ngài cao lớn, thần thái uy vọng cao quý, trước mặt ngài là một cái bàn mây trắng vờn quanh, ở hai bên bàn có hai con kỳ lân cực kỳ dũng mãnh đang quỳ gối chầu chực.

Đó chính là Ngọc Hoàng Thượng Đế, bậc chí tôn của Tiên giới, người cai quản Thiên Đình. Nghe nói để lên được vị trí này, ngài phải tu đủ một ngàn bảy trăm năm mươi kiếp, mỗi một kiếp là mười hai vạn chín ngàn sáu trăm năm, tổng thời gian tính ra là hai trăm hai mươi sáu triệu năm, là một trong những người có thời gian tu luyện lâu nhất Tiên giới. Tuy nhiên nếu chỉ xét về số lần luân hồi thì ngài còn kém Nghịch Nam Long rất xa. Riêng trong trận Vạn Tiên, Nghịch Nam Long đã trải qua đủ một vạn lần luân hồi, nhờ thế chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã đột phá lên đẳng cấp Đại Tiên.

Nghịch Nam Long không vì chuyện này mà tự phụ, bởi chàng biết rằng thời gian tu lập càng lâu thì pháp lực càng tinh thuần, sự thấu hiểu lẽ đời và quan hệ nhân quả càng sâu, càng có lợi cho quá trình thăng tiến tu vi và tích tụ tiên lực sau này. Cũng nhờ pháp lực tinh thuần, tiên lực sâu dày mà Ngọc Hoàng Thượng Đế đã đột phá cảnh giới Thánh Nhân, ngang hàng với Tam Thanh, là một trong những nhân vật mạnh nhất Tiên giới.

Thấy Ngọc Hoàng Thượng Đế, Nghịch Nam Long kính cẩn quỳ lạy:

– Bái kiến Ngọc Hoàng Thượng Đế.

Tiểu Nữ Oa và Thiên Vĩ Hồ đứng đằng sau, không thèm quỳ xuống. Tiểu Nữ Oa là phân thân của Nữ Oa nương nương, vai vế ngang với Ngọc Hoàng, trong khi Thiên Vĩ Hồ cùng cấp Thánh Nhân, chỉ là pháp lực đang tạm thời bị phong ấn, giữa các Thánh Nhân không có chuyện quỳ lạy, đây là quy tắc của Tiên giới được tất cả các bên đồng tình.

Ngọc Hoàng còn chưa kịp lên tiếng, bên cạnh đã vang lên tiếng nói thánh thót mà giận dữ:

– Ngươi là Nghịch Nam Long?

Nghịch Nam Long vội ngẩng đẩu lên nhìn, thấy người vừa nói là một phụ nữ tuổi không còn nhỏ nhưng cực kỳ mặn mà, đẹp đẽ tuyệt vời. Vẻ đẹp của bà tựa như rượu quý, càng để lâu càng nồng nàn, Nghịch Nam Long đang trong thời tuổi trẻ, dương khí cực thịnh, vừa nhìn thấy người phụ nữ này tâm hồn đã ngây ngất, hai mắt mở to ra ngắm như thằng ngốc.

Thiên Vĩ Hồ thấy vậy, liền đá nhẹ vào hông chàng, thầm mắng:

– Gã háo sắc này, thấy gái là tớn mắt lên.

Trong lòng cảm thấy ghen tức.

Người vừa hỏi câu ấy là Tây Vương Mẫu, hay còn được gọi là Diêu Trì Kim Mẫu. Bà là hôn phối của Ngọc Hoàng Thượng Đế và là chủ nhân cung Diêu Trì, khu vườn tiên rộng lớn nhất Tiên giới, bên trong trồng giống đào tiên cực kỳ quý giá, ngay cả các bậc Thánh Nhân cũng thèm muốn. Nghe nói giống đào tiên này chỉ mỗi cung Diêu Trì có mà thôi, một nghìn năm mới ra hoa, ba nghìn năm mới có quả, mười nghìn năm quả mới chín, người thường ăn một quả cũng sống lâu ngàn năm, tiên nhân ăn một quả cũng có thể thăng tiến tu vi, ăn nhiều quả có thể đột phá cảnh giới, là thần vật được tiên nhân hết sức coi trọng.

Diêu Trì Kim Mẫu mặc trang phục của nữ đế, trang trọng và uy nghi. Bên cạnh bà có hai sứ giả, được gọi là Nhị Vị Cung Cửu Nương, đều mặc đạo bào trắng nhiều lớp, xinh đẹp tuyệt trần. Người bên phải là Ngọc Vạn Tiên Tử, người bên trái là Hương Khiết Tiên Tử, cả hai đều trông như tuổi đôi mươi nhưng thực ra đã sống nghìn năm, là các bậc đạo hạnh cao thâm. Ngọc Vạn Tiêu Tử cầm Kinh Thư, Hương Khiết Tiên Tử cầm Ngọc Tiêu. Mái tóc dài của các nàng không gió mà bay, vừa nhìn đã biết là thần tiên tỷ tỷ.


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp