Dũng
Chương 187
Bây giờ đã là buổi trưa, mọi người thuộc cao tầng gia tộc Khun cũng thấy hơi oải vì phải căng tinh thần để chờ đợi. Tuy rằng như vậy nhưng họ biết chắc chắn kiểu gì thì đám người phía Hắc Thiên môn cũng sẽ tới cho nên không thể buông lỏng cảnh giác.
Khi trời đã dần xế chiều, mặt trời dần dần hạ xuống sau những tán cây cao lớn. Một bóng người phi thân chân chạm vào các ngọn cây đung đưa trong gió mà lao về phía trước, cách đó không xa là hai người theo phía sau. Nhưng rõ ràng tốc độ của họ còn chậm hơn người rất nhiều.
– Nhanh, bắt ta phải chờ đợi à? – Người này quát lên.
Hai người kia tiếp tục gia trì khí lực để di chuyển nhanh hơn. Người đi đầu tiên chính là thủ lĩnh một trong ba người của Hắc Thiên môn, hai người còn lại là tả hữu tướng.
Từ đằng xa, cách đó một khoảng tộc trưởng Khun đã cảm nhận được có gì đó đang tiến đến đây. Áp lực rất lớn.
– Mọi người cẩn thận, dường như người của Hắc thiên môn tới rồi. – Tộc trưởng Khun lên tiếng cảnh báo.
Lão ngũ với lão tam đang rất căng thẳng, dựa vào khí thế như này dồn tới thì thực sự thực lực của họ phải rất rất mạnh.
– Hai người vận khí đi chắc chắn bọn chúng đi không dưới hai người đâu. – Tộc trưởng Khun cũng biểu hiện sự nghiêm túc chưa từng có, đây không còn là gặp địch nữa mà phải là đại địa địch mới đúng.
Qua thời gian vài hơi thở, áp lực càng lúc càng gần tiếng gió rít mạnh hơn, cây cối không động mà cũng phát ra âm thanh xào xạc ghê rợn người. Ánh hoàng hôn chiều tà rủ xuống cảnh sắc thêm phần sống động hơn.
Đám tộc trưởng Khun nhìn xa xa thấy một bóng người như đang ngự không mà đạp tới, với áp súc cỡ này thì chắc chắn thực lực phải hơn xa bọn họ.
– Nghênh địch. – Tộc trưởng Khun hô lên.
Ngay lập tức nội lực và ngoại khí của lão Ngũ và lão Tam được huy động lên mức cao nhất, cả cơ thể lão ngũ có màng sương trắng bao quanh, lưu chuyển khắp các chi trên cơ thể. Lão Tam thì nội lực và khí kình của bản thân mau chóng tụ lại, các huyệt đạo được khai thông mau chóng đón nhận nội lực gia trì.
Tộc trưởng Khun hóa hình thể thuật thành một con hổ màu trắng, miệng nhểu nước dãi nhìn cực kỳ dữ tợn. Với thực lực càng nâng cao thì kích thước và thú tính cách thức chiến đấu của thể thuật sẽ càng tăng hơn.
“Hừ… trò vặt”
Một âm thanh như sấm rền vang lên, người này đang ngày một tới gần hơn. Chứng kiến cái màn này thì coi như đang xem một lũ hề đang diễn xiếc vậy.
– Phía trước có mấy con sâu, hai người dọn đi. – Tên cầm đầu truyền âm tới hai người tả hữu tướng phía sau.
“Vâng”
Tên cầm đầu liền chậm tốc độ lại, hai người tả hữu tướng lao lên phía trước.
Khí thế của hai người cứ lao như tên bắn, cỡ thể cả hai tỏa ra hơi thở nồng đậm nội lực và khí lực, không gian xung quanh hai người nếu như đủ thực lực có thể nhìn thấy đang vặn vẹo rất quỷ dị. Càng tới gần mấy người Tộc trưởng Khun thì khí lực càng tăng mạnh, không hề có bất kỳ sự do dự gì cả.
Song Quyền của hai người mạnh mẽ vung ra tụ nội lực ở đó đấm thẳng tới vị trí ba người đang đứng.
– Tới rồi, lên. – Tộc trưởng Khun quát lên.
Hai người một hổ nhào tới đón đỡ…
“Bụp bụp…”
Hai âm thanh trầm đục vang lên cứ như những tiếng va chạm của hai loại vật liệu cứng rắn va vào nhau.
Như chờ đúng cơ hội, lão tam và lão ngũ vừa đón quyền của tả hữu tướng thì Bạch Hổ tộc trưởng Khun vung hai trảo nhằm thẳng đầu hai người tả hữu tướng bổ xuống, thời gian của các cao thủ chỉ được tính bằng chớp mắt tích tắc mà thôi.
Lão Tam Lão ngũ như chịu hai kích rất mạnh thì phải, họ bị đẩy lùi, hai trảo của Bạch hổ tộc trưởng Khun bị chặn lại trong chưa đầy 1 nhịp thở, chỉ cách đầu của hai người tả hữu tướng một đoạn bằng 1 gang tay nữa thôi. Thấy hai người lão Ngũ và lão tam bị đánh lùi tộc trưởng Khun mượn đà hai trảo đang bị hai người kia giữ lộn một vòng hai chân sau đá thẳng ra nhằm vào ngực họ mà nện tới.
“Bịch… bịch”
Hai âm thanh vang lên nhưng có vẻ sức phòng thủ của hai người này rất cao cho nên hai cú đá đó không làm họ mảy may bị thương.
Theo đà nhảy về sau đứng song song cùng lão tam lão ngũ, tộc trưởng Khun gầm lên một tiếng đinh tai bên trong chứa đựng sự bá đạo của chúa sơn lâm.
– Cùng lên. – Tộc trưởng Khun biết bây giờ không thể đuổi theo tên kia rồi chỉ còn cách đánh bại hai người này mới có thể qua lại trợ giúp cho Thất bà lão lũ và lão nhị được.
Ba người đạp khí mà lao tới, lão ngũ vận ngoại khí dồn tụ cánh tay đấm tới, chân thì đạp ra sau lão tam tụ nội lực đẩy cánh tay vào bàn chân lão Ngũ. Sự kết hợp của hai người nhanh chóng tạo ra hiệu quả. Lão ngũ bắn đi với tốc độ như điện xẹt, tay tụ ngoại khí đấm thẳng vào tả hữu tướng.
“Bịch… bịch…”
Với tốc độ của lão Ngũ nhanh như vậy hai người cũng khá bất ngờ nhưng cũng chỉ là thoáng qua mà thôi. Hai người dính đòn vẫn cứ đứng đó có chăng tốc độ phản kích chậm lại một chút.
“Grừ…”
Tộc trưởng Khun lao tới, miệng gầm gừ như một con bạch hổ thực sự, hai móng vuốt kéo dài ra bổ xuống. Tuy rằng rất tự tin với lực phòng ngự của mình nhưng không thể không phòng thủ, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
“Bốp…”
Hai trảo dừng tại không trung.
“Bịch… bốp”
Lão Tam đánh tới nội lực như vũ bão tuôn ra đập thẳng vào người tả hữu tướng, lúc này họ mới bị lùi lại.
– Cao tầng gia tộc Khun à? Haha cũng có chút thực lực đấy. Nhưng với 3 người các ngươi là chưa đủ. – Nói đoạn tả tướng nhao lên nhằm tới bạch hổ của Tộc trưởng Khun mà đánh.
“Grừ…”
Bạch hổ tộc trưởng Khun cũng chẳng phải loại ăn chay, bấm bốn chân lấy đà rướn người vồ tới.
Lão tam lão ngũ nhân cơ hội chọn mục tiêu là hữu tướng. Họ biết mình tộc trưởng Khun là không đủ với tả tướng cho nên hai người phải dốc toàn lực ngay từ đầu để hạ hữu tướng rồi qua giúp tộc trưởng Khun.
– Hahaha hai người khinh ta quá đấy. – Hữu tướng dù gì cũng từng là người đứng đầu của bang phái mạnh nhất nhì Trung QuỐC, không thể kém hơn hai người này. Thêm nữa với những bí thuật và bí pháp của Hắc Thiên môn, hai người được nâng cao thực lực tới một mức độ vượt qua mong đợi.
Hai người bây giờ thực lực chân chính chắc chắn không để cao tầng gia tộc khun vào mắt nếu đánh 1 – 1.
Liên tiếp hai người lão ngũ và lão tam hợp lực đánh, sự ăn ý qua từng nhiều trận chiến sinh tử thêm nữa lại còn cấp độ ngang nhau hai người bù trừ những khoảng trống thiếu sót khi thi triển.
Ngoại khí và nội lực quanh quẩn cuốn quanh hai người mà gia trì.
Hữu tướng cũng biết hai người này không đánh lại mình, thậm chí còn đang nghĩ tới làm sao nhanh chóng còn đuổi theo đầu lĩnh Hắc thiên môn để vuốt đuôi ngựa.
Tốc chiến tốc thắng, cả hai bên đều có suy nghĩ như vậy. Hữu tướng vận nội lực thi triển bộ quyền pháp đứng sừng sững như cây cột trời, hai người lão ngũ và lão tam nhào tới đánh, quyền pháp chạm nhau xung quanh gió rít mạnh mẽ. Từng tảng đá xung quanh ba người bị kình lực làm dạt ra xung quanh. Một vòng khí nhẹ lay chuyển xung quanh vị trí ba người giao chiến. Vòng xoáy khí lan rộng ra hơn nữa không có dấu hiệu dừng lại.
Bộ quyền pháp của hữu tướng biến ảo khiến cho lão Ngũ tinh thông ngoại khí chuyên dùng sức bằng thủ pháp mà còn khó khăn đoán hướng đánh của bộ quyền đó.
Lão tam trợ giúp bổ sung những chỗ mà lão ngũ sơ hở.
Bộ quyền của Hữu tướng phải nói là quỷ dị tới cực hạn. Hai tay của Hữu tướng đánh tới ngực của lão tam nhưng như bị bẻ khớp, nắm đấm dạt sang bên cạnh đánh trúng vào sườn của lão ngũ, trúng một đòn này tuy rằng có ngoại khí bảo vệ vẫn khiến lão ngũ phải chịu thương một chút.
Tiếp tục một cước văng ra.
“Xiuuuu… bịch”
Cước của lão tam đạp khí mà tới nhưng chẳng kịp chạm vào nổi người của hữu tướng đã bị hữu tướng dơ chân lên cản lại khiến cước pháp mạnh mẽ đạp thẳng tới khủy chân của Hữu tướng. Tuy bị đạp trúng chỗ yếu nhưng chỉ khiến cho Hữu tướng khụy một chút rồi lại thẳng căng chân lên mà phản công.
Bên cạnh đó thì Bạch hổ của Tộc trưởng Khun đang quần ẩu với Tả Tướng. Những cú vả sắc lẹm đầy uy lực của chúa sơn lâm nhìn dũng mãnh cực kỳ vậy mà bị tả tướng phá rất đơn giản.
“Quy Linh Thể thuật”
Từ một con bạch hổ mạnh mẽ sau vài cái chớp mắt hóa hình thu cơ thể nhô ra một cái mai rùa độn dày lên, xung quanh có một vòng bàng bạc khí bảo vệ, bốn chân bạch hổ chuyển thành tứ chi của một con rùa vững chãi và chắc chắn.
– Hử? Biến ảnh thể thuật đạt tới trình độ này cũng rất tốt rồi. Chỉ có điều vẫn kém tới bước kia một đoạn. – Tả tướng cười nhạt nhìn màn biểu diễn trước mắt như đang xem xiếc vậy.
“Thích Thủ côn linh.”
Một cây gậy từ từ hiện dần ra, con mẹ nó đây là loại kỳ ảo gì mà nhìn cứ như pháp sư trung hoa vậy.
– Sao? Biết hóa hình biến ảnh vậy đã nghe ngoại khí hóa chân kỹ chưa? – Tả tướng nhìn ánh mắt của Quy Linh tộc trưởng Khun thì cũng đoán ông ta không ngờ tới điều này.
Ngoại Khí hóa chân kỹ chính là dùng ngoại khí ngoài phòng ngự và bổ trợ công kích ra thì có thể ngưng tụ ngoại khí thành bất kỳ một vật gì giống như một loại vũ khí hoặc một vật phòng ngự hay bất kỳ thứ gì khác. Nhưng điều này dường như rất ít được lưu truyền, khi cao thủ ngoại khí đạt tới cảnh giới này họ ít lựa chọn đi theo con đường ngưng tụ ngoại khí mà lại chọn lựa cách mở rộng phạm vi chưa ngoại khí và dung hòa ngoại khí vào tứ chi. Nhưng nếu so sánh hai khía cạnh của hai phần đường này thì bên ngưng tụ ngoại khí sẽ mạnh hơn, đa dạng về phòng thủ cũng như tấn công.
– Ngươi… đạt tới bước đó rồi sao? – Tộc trưởng Khun hơi run chân 1 chút hỏi.
– Đúng vậy, nếu như cách đây vài năm ta còn chẳng dám nghĩ tới bước này lần nào cả. Nhưng… thật may mắn khi được tam lão giúp đỡ, mong ước cũng thành sự thật. – Tả Tướng đắc ý mà nói.
– Thì ra là vậy, các ngươi cũng đạt được ngưỡng sức mạnh mà mình mong muốn nhưng rồi cũng bị coi là mấy con chó bị sai khiến. Cảm giác có thích thú không? – Tộc trưởng Khun nở nụ cười khinh bỉ nói.
– Chỉ cần đạt được những gì mình muốn, đánh đổi những thứ mà ngươi nói có là gì? Haha hôm nay có lẽ gia tộc Khun sẽ phải diệt tuyệt thôi. – Tả tướng nói.
Ngoại khí tụ lại hình cây côn gậy, đưa tay cầm lấy rồi lao vun vút tới.
Tộc trưởng Khun trong hình hài một con rùa, sức phòng thủ được nâng lên rất cao. Thu mình trong lớp vỏ cứng của mai rùa có thể chống đỡ những pha công kích của tả tướng. Nhưng chênh lệch về thực lực quá rõ ràng, cho dù có lực phòng thủ kinh người thì trước áp đảo về sức mạnh vẫn chỉ làm nền mà thôi.
Cây côn gậy trong tay tả tướng bị ép lực mà đập xuống.
“Bốp…”
Cây gậy bằng ngoại khí mà còn bị cong khi đập vào mai rùa thì đủ biết dư lực mạnh tới cỡ nào.
“Hha… con rùa rụt đầu này… làm ta đánh tới nghiền luôn rồi.”
Tả tướng vừa cười vừa nện côn. Bên trong cái mai rùa tộc trưởng Khun dần trào máu tươi từ khóe miệng.