Gia đình nhà cô Lan

Chương 34



Phần 34

Dũng không biết chuyện gì xảy ra. Hắn được cô Linh nhờ trông hộ con Tuyết. Nên hắn dẫn con bé đi chơi loanh quanh bên…

Ngoài. Thấy tin nhắn của mẹ, hắn không hiểu chuyện gì. Nhất là chuyện mẹ nhắn “không được để ai thấy điện thoại là sao?”. Hắn vội cất điện thoại, dẫn con bé về khách sạn. Cũng may khi vào sảnh khách sạn. Thì thấy có mấy người trong đoàn, đã thu dọn xong đang ở dưới sảnh đợi. Nó liền nhờ các cô, chú trông hộ cái Tuyết. Xong chạy vội lên trên phòng.

Hắn lên tiếng gọi mẹ. Mẹ liền ra mở cửa, rồi lập tức quay người bước vào trong. Lúc này hắn vẫn chưa hiểu chuyện gì. Đóng cửa xong, thì bước vào trong phòng.

– Bốp! Bốp! Bốp… Hắn vừa mới bước đến gần mẹ. Lập tức bị tát liên tiếp 3 cái trong ngỡ ngàng… ỦA! Sao mẹ tát con… hắn hỏi.
– Thằng Mất Dạy! Mày giết tao luôn đi. Mẹ gằn giọng hét vào mặt nó mà chửi trong sự ngỡ ngàng của hắn.
– Chuyện gì vậy mẹ? Mẹ bị sao à? Hắn cố hỏi rõ nguyên nhân mọi chuyện. Tại sao hắn phải chịu những cái tát và câu chửi vừa rồi.

Lúc mẹ mở miệng nói ra nguyên nhân. Hắn cứng đờ, sợ sệt, lo lắng… hắn không ngờ nãy cô Linh thấy cảnh hắn bóp mông…

Mẹ. Chuyện này sẽ đi về đâu. Giờ hắn biết hắn đã phạm phải một sai lầm rất lớn. Mắt hắn nhìn mẹ trong sợ hãi, tai hắn như bị ù khi nghe những gì mẹ nói. Sau khi mẹ kể lại tất cả chuyện xảy ra lúc nãy. Thì mẹ gằn giọng cảnh báo.

– Từ giờ đến lúc về, mày cẩn thận thái độ! Cô Linh có hỏi gì cũng trả lời không biết hiểu chưa?
– Mẹ con xin lỗi! Mẹ sẽ không có chuyện gì đúng không ạ? Giọng hắn vừa run vừa bé tí như thì thầm.
– Mày khiến mọi chuyện ra nông nỗi này. Làm sao mà tao biết được! Giờ mày cầu trời là không xảy ra chuyện gì đi là vừa… mẹ vừa trách vừa cảnh cáo hắn… Cất điện thoại, và cố tỏ ra bình thường hiểu chưa?
– Thật sự không sao chứ mẹ? Hắn vẫn cố gắng hỏi rõ.
– Giờ mẹ cũng chịu… giọng mẹ lúc này cũng hạ thấp xuống nhiều khi nói… Giờ chỉ biết cẩn thận chứ đâu làm gì được…

Nữa. Nhớ những gì mẹ dặn chưa?

– Rồi ạ…
– Lấy vali rồi xuống sảnh thôi, không mọi người đợi… Hắn đang vào lấy vali thì mẹ lại tiếp… Nhớ tỏ ra bình thường như không có gì biết chưa?
– Dạ!

Hắn đẩy 2 cái vali đi mà như đẩy cả một tòa nhà. Nó nặng là do tâm lý hoang mang, lo sợ bị bại lộ. Khi ra đến sảnh, mẹ nhìn hắn ra hiệu kiểu. “Cố gắng bình thường biết chưa?”. Hắn đẩy vali ra chỗ mấy chú đang ngồi và đứng đó. Còn mẹ thì đến chỗ các cô các chị để tham gia vào cuộc tán gẫu.

Trong lúc hắn đang ngồi một chỗ lo sợ. Thì một bóng người đến bên cạnh, lên tiếng làm tim hắn ngừng đập.

– Dũng! Lúc hắn quay sang là cô Linh và cái Tuyết đang đứng bên cạnh.

Hắn vội đứng dậy tỏ ra lễ phép. Và tỏ ra bình thường để đáp.

– Dạ, có chuyện gì vậy cô?
– Cô ra cảm ơn cháu, nãy trông hộ cô con Tuyết ý mà.

Hắn không dám nhìn vào cô Linh. Hắn chỉ biết nhìn cái Tuyết và giả vờ cười đáp.

– Không có gì đâu ạ!
– Dù gì cô cũng phải cảm ơn cháu!
– Dạ! Hắn đang cố tỏ ra bình thường. Nhìn cô Linh đáp lễ phép. Nhưng lúc này hắn cũng nhìn thấy phía sau cô Linh. Có ánh mắt vẫn đang nhìn về phía này. Đó là mẹ đang nhìn hắn và cô Linh nói chuyện.
– Dũng cháu đang trong đội tuyển toán của tỉnh đúng không?

Câu hỏi của cô Linh khiến hắn hơi giật mình. Đang nhiên cô Linh lại hỏi chuyện này. Hắn đáp lại.

– Vâng!
– Này cháu có điện thoại không?

Tai hắn như bị sét đánh. Cô Linh hỏi điện thoại hắn vì lý do gì? Chả nhẽ cô ý nghi ngờ những lời mẹ nói? Hắn bình tĩnh hết sức trả lời.

– Có ạ! Có gì không cô?
– À, cháu cho cô zalo, thi thoảng cô nhờ giải hộ ít toán của con cô. Chứ cô không biết làm. Mà nó học kém toán nên chắc phải nhờ cháu.

Lúc này lòng hắn ít nhiều yên tâm một chút. Hóa ra là chuyện này, hắn liền trả lời.

– Cháu không mang điện thoại! Có gì lúc về cháu lấy số từ mẹ cháu. Xong kết bạn với cô sau được không ạ?
– Ừ cũng được! Vậy cảm ơn cháu nhá. Cô Linh tươi cười, vỗ vai cảm ơn nó.
– Dạ!

Lúc cô Linh rời đi. Trái tim hắn mới đập chậm lại. Lúc nãy tim hắn gần như muốn đập nhảy cả ra ngoài. Hắn thở phào nhẹ nhõm, khi không bị cô Linh hỏi chuyện kia.

Phía bên này, Lan đang đứng với mọi người nói chuyện. Thì thấy cái Linh đang đứng cạnh thằng Dũng nói gì đó. Ánh mắt nàng dán chằm về phía đó xem tình hình. Nhưng khoảng cách xa nên không thể nghe thấy gì. Đang nhìn thì thấy thằng Dũng hình như cũng nhìn về phía nàng. Nàng cố gắng ra hiệu bằng ánh mắt. Nhưng không biết từ khoảng cách đó, nó có thể thấy hay…

Không. Lúc này nàng chỉ biết cầu trời khấn phật trong lòng. Mong nó biết cư xử khôn khéo, không để lộ bất cứ cái gì.

Khi thấy cái Linh rời đi, nàng lại quay ra nói chuyện với chị em như không thấy gì. Đến khi mọi người đang sắp xếp hành lý lên…

Xe. Mọi người đang bận rộn, nàng liền kéo thằng Dũng vào góc khuất hỏi.

– Nãy cô Linh hỏi gì vậy?
– Cô không hỏi gì, cô ra cảm ơn con nãy trông cái Tuyết thôi.
– Nãy con trông cái Tuyết à?
– Dạ!

Lúc này nàng cũng lờ mờ đoán ra một chuyện. Nãy có vẻ cái Linh cố tình nhờ thằng Dũng trông con hộ. Để có thể sang nói chuyện với nàng.

– Nhớ kỹ, tỏ ra bình thường biết chưa? Nàng lên tiếng dặn nó lần nữa.
– Vâng!

Xong hai mẹ con về chỗ xe như không có gì. Sau khi sắp xếp hết đồ đạc lên xe. Mọi người lên xe trở về. Trong suốt quá trình, nàng giả vờ mệt, ngủ gà ngủ gật. Để không phải tham gia các cuộc nói chuyện. Nhất là cái Linh, nó lại ngồi ngay phía sau nàng. Nàng sợ nó lại hỏi lung tung trước mặt mọi người. Liền giả vờ mệt đi ngủ suốt hành trình…

Nói qua về Linh, Linh từng là sinh viên báo chí đại học quốc gia. Năm cuối khi vào đài làm thực tập. Mọi người thấy có tiềm năng, nên đẩy lên làm biên tập viên. Và được xếp vào tổ ekip của Lan. Lúc này Lan chỉ là biên tập viên hậu trường, chưa lên làm biên tập viên truyền hình. Khi hai chị em lần đầu gặp nhau, nói chuyện đã rất hợp. Thế là từ đấy Linh cứ theo ekip của Lan. Từ lúc còn làm thực tập đến khi làm chính thức. Lâu dần hai chị em thân thiết như ruột thịt.

Sự thân thiết này còn lan ra cho cả hai ông chồng. Hai ông này được cái đều có địa vị cao trong xã hội. Nên lại rất hợp…

Cạ, nhất trong việc ngoại giao. Chồng Linh làm phó phòng quản lý đô thị. Nên kiếm được kha khá, nhất là khi thành phố có quy hoạch đô thị. Nói chung là tài sản mà chồng Linh kiếm được rất nhiều. Nhưng sợ bị dòm ngó, tố cáo, nên hầu như các bất động sản lớn đều đứng tên ba mẹ chồng. Hai vợ chồng chỉ đứng tên 2 căn nhà trong ngõ không đáng giá. Đó là hai căn nhà đầu tiên mà chồng kiếm được từ việc lót tay. Nhưng vì sợ dị nghị nên những tài sản sau này, đều để cho ba mẹ đứng tên. Kể cả cái nhà đang ở, cũng là tên ba mẹ. Nhà này thì không phải do chồng nàng kiếm. Mà ba mẹ cho nhưng chưa sang tên.

Có tài tất sẽ có tật. Đó là điều các cụ dạy không sai. Chồng Linh trừ cờ bạc ra thì cái gì cũng dính. Gái gú, nhậu nhẹt, hát hò… không ít lần Linh bắt gặp. Rồi dẫn đến cãi vã to tiếng các kiểu. Nhưng sau này hiểu chuyện hơn, được mọi người khuyên…

Giải. Tất cả đều vì công việc, Linh mới bớt cằn nhằn, cãi cọ. Nhưng gái gú thì Linh không thể chấp nhận. Linh biết công việc của chồng, nó đều trên bàn nhậu với gái gú mới được việc. Nhưng đàn bà ai lại chịu chuyện đó được dù công việc. Nên chuyện cãi vã vẫn thường xuyên xảy ra. Dù có một lần, chồng Linh về trong tình trạng say sỉn. Ném thẳng sổ đỏ của một lô đất trong khu quy hoạch vào người. Và nói với giọng kênh…

Kiệu, “nhậu mới ra được thứ này”. Nhưng sau này cũng phải đổi sang tên ba mẹ rồi bán mua chỗ khác để không bị lộ. Nhưng Linh vẫn không chấp nhận được.

Mọi việc nó còn tồi tệ đến mức. Chồng mất khả năng sinh lý vì những thói hư đó. Chồng bắt đầu ít đòi hỏi và không muốn làm tình với Linh từ khi thằng Quang 3 tuổi. Tần suất lúc đó gần như cả tháng có vài lần. Mà khi này Linh mới 28 tuổi, chồng mới 33 tuổi. Linh đầu tưởng chồng nuôi bồ bên ngoài. Nên nhờ vào quan hệ để tìm người theo dõi. Thì chồng có đi gái gú trong các cuộc nhậu, hát hò. Chứ không có nuôi tình nhân bên ngoài. Đến khi Linh mang thai cái Tuyết rồi đẻ xong. Gần 2 năm trời hai trời hai vợ chồng không làm gì nhau.

Sau đó nàng nài nỉ với gạ gẫm lắm mới bắt đầu làm tình lại. Nhưng tuần xuất còn tệ hơn trước kia. Có khi cả tháng hoặc hai tháng mới làm tình một lần. Lúc này Linh mới nhận ra vấn đề là do sức khỏe sinh lý chồng suy giảm. Qua việc cương cứng khó khăn, rồi đến việc không hứng thú việc đó. Gần như trong suốt cuộc mây mưa Linh làm, còn chồng thì nằm đó.

Cũng có đợt Linh tưởng do mình mang thai. Nhan sắc, da…

Dẻ, các thứ nó xuống cấp, chảy xệ. Nên chồng chán không ham muốn. Nhưng không phải, Linh đã theo chân Lan đi tập yoga, aerobic… Lấy lại vóc dáng, người ngoài còn thấy thèm khác. Nhưng chồng Linh thì…

Từ lúc đấy cuộc sống của Linh gần như quanh quẩn vì con. Nàng từng muốn ly dị, nhưng bị mẹ nói một câu như tát vào mặt. “Mày mà bỏ nó, mày nghĩ mày cưới được thằng nào khác kiếm nhiều tiền như nó nữa không?”. Chính câu này khiến Linh nhận ra sự thật. Bao năm nay nàng ăn tiêu không phải nghĩ đến tiền. Dù không được khoa trương quá nhiều. Nhưng muốn thứ gì có thứ đó. Nếu dừng cuộc hôn nhân này lại, Linh không biết có thể sống thiếu những thứ đó không…

Linh mới bước qua tuổi 30 thì đời sống tình dục gần như chấm dứt. Đến mức Linh phải tự giải quyết bằng tay thay… Nhưng cách đây một năm, Linh có một cuộc tình ngoài luồng. Không biết nên tự hào hay thấy xấu hổ. Lần đó ở tiệc của đài, Linh uống rất say. Vì mọi người nhậu xong lại đi tăng 2 hát hò uống thêm bia. Linh có thể nói say quắc cần câu. Lúc về Linh được Hưng, quay phim trong ekip của tổ trở về hộ. Trong lúc ngồi phía sau, Linh không ngừng sờ mó Hưng. Nhất là chỗ nhạy cảm nhất của đàn ông, là bị quấy rối nhiều nhất.

Nhưng lần đấy không xảy ra chuyện gì. Hưng vẫn chở về giao Linh cho chồng. Có điều kể từ hôm sau, Hưng tỏ ra gần gũi hơn. Sau một thời gian thì cũng nói ra ý định thực sự. Hưng liên tục gạ gẫm, mồi chài Linh. Lúc đầu Linh cũng cự tuyệt, nhưng Hưng luôn lấy chuyện hôm chở về ra gạ gẫm. Cuối cùng Linh cũng đành phải chấp nhận.

Nhưng mà số Linh khá đen. Hưng tuy bề ngoài cao to 1m75. Thân hình cũng vạm vỡ vì tập gym. Nhưng chim bé tý, chắc chỉ khoảng 10cm. Vừa ngắn vừa bé, kỹ năng thì cũng chỉ trung bình. Nên cuộc tình ngoài luồng này của Linh. Không khiến Linh thỏa mãn, mà càng thêm khó chịu hơn. Ham muốn hơn vì không được thỏa mãn nhu cầu ở cái tuổi 32.

Làm Linh còn phải mua một thứ bậy bạ về. Để giải quyết thêm nhu cầu sinh lý của mình. Mà cuộc tình này của nàng cũng kết thúc chóng vánh. Chỉ hơn 5 tháng sau khi Hưng có người yêu mới. Trẻ hơn, xinh hơn, ngon hơn… thì Hưng hoàn toàn ngó lơ Linh. Linh thì cũng biết ý, nên cũng làm ngơ để cuộc tình đó chấm dứt trong im lặng…

Quay lại thực tại, sau khi nhìn thấy cảnh không nên thấy. Linh thấy bứt rứt trong người trong suốt quá trình ăn sáng. Cuối cùng nàng tìm cơ hội nhờ thằng Dùng trông cái Tuyết. Rồi lên phòng thu dọn đồ đạc xong. Thì sang phòng chị Lan chất vấn.

Lúc đầu nàng tưởng thằng Dũng hiếp bà ý hay sao. Tại thấy thái độ khác thường, ấp úng, lo sợ của bà ý. Khi nghe nàng nhắc đến chuyện ở hành lang. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chuyện đó làm gì có thể xảy ra. Dù thằng kia nó không kiềm chế được, thì chị Lan cũng không bao giờ để chuyện đó xảy ra.

Nàng cũng liếc qua phòng xem có gì không. Thật sự chả có gì đáng nghi nên rất tin lời chị Lan kể. Nhưng khi nghe đến chuyện cái đó của thằng Dũng to bằng lon nước. Đầu nàng không ngừng liên tưởng, cái đó mà đút vào bên trong. Thì có khác gì bọn tây nó làm trên phim không nhỉ? Lúc chị Lan hỏi nàng từng thấy chim của bọn tây đen chưa? Thực chất nàng thấy rồi vì nàng từng xem qua phim sex rồi. Nàng thi thoảng khi cần giải tỏa, cũng bật cái đó lên xem để lấy cảm hứng khi làm. Nàng rất ấn tượng chim cò của mấy thằng tây. Nó to và dài… nàng xem thôi cũng đã thấy thốn nếu cái đó đâm vào mình. Nay lại được nghe thằng cháu có quả chim như vậy. Khiến nàng cực kỳ tò mò…

Chương trước Chương tiếp