Gia đình nhà cô Lan

Chương 7



Phần 7

Hai vợ chồng nàng cứ thế vừa mát xa vừa tâm sự mà quên đi thời gian. Đến lúc nàng cầm điện thoại lên thì đã 11 giờ 3 phút. Nàng mới tá hoả nói to.

– Thôi chết, 11 giờ rồi em chưa nấu cái gì cả!
– Không sao em mệt thì nghỉ đi, anh ra chợ mua thức ăn luôn là được!
– Ừ, anh ra chợ xem có gì mua nấy đi, em đi cắm cơm.
– Ừ!

Khi cuộc đối thoại vừa dứt, chồng nàng đứng dậy lấy ví ra ngoài để đi chợ. Song song bên này nàng với lấy cái áo bên cạnh mặc vào và ra ngoài cắm cơm. Khi nàng xuống bếp cắm cơm thì nghe tiếng mở cửa và tiếng xe máy phóng đi của chồng mình. Nàng cắm cơm xong thì ra ngoài thấy cửa không đóng, chắc nãy chồng nàng vội quá nên quên nàng đành đi ra đóng cửa. Xong quay vào trong nhà lấy quét qua nhà cửa rồi lại vào bếp sắp xếp bát đũa ra mâm trước rồi ngồi ở bàn ăn đợi chồng về.

– Soẹt! Tiếng kéo cửa vang lên, nàng tưởng chồng nàng về nên ra ngoài xem chồng mua được cái gì. Nhưng khi nàng ra ngoài nhìn thì đó là thằng Dũng, nó cũng đang đứng im đó không dám di chuyển mà chỉ nhìn nàng và nói.
– Con chào mẹ! Khi nó mới cắt tiếng chào, nàng đã quay lưng đi vào bếp mà không nói một câu nào. Còn hắn thì nhìn thấy thái độ lạnh lùng của mẹ, càng khiến hắn cảm thấy bất lực, chán nản hơn. Hắn cứ thế bước đi nặng nề lên phòng mình rồi đóng cửa nhốt mình trong phòng để suy nghĩ.

Còn lúc này ở dưới bếp Lan đang ngồi một mình, suy nghĩ cách đối phó với những gì đã xảy ra. Nhưng càng nghĩ thì nàng càng rối, không thể nào nghĩ được cách giải quyết nào phù hợp. Lúc này thì chồng nàng về mang theo cá kho, canh mồng tơi và ít cà muối. Chồng nàng lên tiếng bảo nàng.

– Ra muộn quá chỉ mua được mỗi cá kho và canh cua mồng tơi, ăn tạm thế nhá vợ?

Lúc này trong bếp nàng đang suy nghĩ thì nghe tiếng chồng hỏi vội đi ra và đáp.

– Vâng! Nàng bước đến bên xe lấy đồ rồi vào bếp sắp xếp đồ ăn ra bàn. Lúc này chồng nàng lại hỏi.
– Thằng Dũng về chưa em?
– Nó về rồi!
– Dũng! Xuống ăn cơm này con! Hắn lúc này đang ngồi trên phòng buồn chán, thì nghe tiếng gọi của bố xuống ăn cơm. Hắn lúc này thực sự không muốn xuống nhà nhưng cơn đói đang giày vò hắn không thua gì chuyện của mẹ con hắn. Từ đêm qua đến giờ bụng hắn không có đến một giọt nước, chứ đừng nói đến cái gì lót dạ. Hắn đành bước đi lừ đừ xuống nhà. Khi bước vào bếp nhìn vào bàn ăn thấy mẹ và bố đang ngồi đối diện. Hắn chỉ biết cúi mặt bước đến ghế ngồi xuống lấy bát cơm ăn mà quên mời người lớn. Khiến bố quát.
– Ủa thằng kia mồm mày đâu? Hắn mới biết mình quên nên đáp.
– Con xin lỗi, còn mời bố… mẹ ăn cơm! Tuy hắn mở miệng ra mời nhưng không hề ngẩng mặt lên nhìn bố mẹ. Sau khi mời xong chỉ cắm đầu và bát cơm ăn mà không cả thèm gắp thức ăn. Thái độ và cử chỉ của hắn khiến bố hắn thấy lạ liên tục hỏi.
– Thằng kia hôm nay sao vậy? Mày làm gì sai à sao cứ cúi mặt vậy? Xong lại ăn cơm không, không ăn thức ăn? Hàng loạt câu hỏi từ bố hỏi, khiến cho cả 2 mẹ con trong lòng thấy lo lắng. Hắn ấp úng trả lời.
– Dạ! Hôm nay… nhiều bài… bài khó con không làm được… nên… hơi chán!
– Không làm được thì gọi thầy cô hỏi xem.
– Vâng!

Lúc này bữa cơm mới thoải mái hơn chút, chứ không còn căng thẳng như nãy. Bữa cơm kết thúc, thì Dũng lên tiếng xin phép lên phòng làm bài tiếp. Còn Nam giúp vợ dọn dẹp bát đũa và cũng lên tiếng dặn dò.

– Em để ý thằng Dũng nhá, anh thấy nó hơi lạ!
– Dạ! Và trong lòng nàng cũng có chút sợ sệt, sợ cái không khí này các kiểu.
– Thấy gì lạ gọi cô giáo nó hỏi tình hình học thế nào luôn.
– Dạ! Khi dọn dẹp bát đũa xong chồng nàng ra ngoài ngồi xem tivi. Còn nàng thì rửa chén bát, và cũng suy nghĩ giải quyết vấn đề kia mới được. Càng nghĩ thì nàng nghĩ cách duy nhất giải quyết được là không nhắc đến việc đó nữa, và thời gian này sẽ hạn chế tiếp xúc và nói chuyện với thằng Dũng. Để cho thời gian trôi qua xóa mờ hết sự việc đó. Xong khi quyết định và cũng rửa bát đũa xong nàng ra ngoài ngồi xem tivi với chồng mà không nghĩ đến việc đó nữa.

Có điều mọi thứ không như nàng nghĩ, chỉ sau đó gần 2 tháng tưởng chừng mọi việc đều đã đi vào dĩ vãng. Thì một việc xảy ra khiến cho gia đình nàng trở nên lộn xộn, và luôn có tiếng chửi mắng. Đó là việc học thằng Dũng sa sút đến mức nguy hiểm.

Trong một lần đang đi làm thì nàng nhận được cuộc gọi từ cô giáo chủ nhiệm. Thông báo tình hình học của thằng Dũng dạo này rất tệ. Trên lớp thì thờ thẫn không nghe giảng, các bài kiểm tra gần đây chỉ được 6 và 7 điểm. Nàng khi nghe tin rất sốc và hoài nghi. Vì nàng nhớ không nhầm lần cuối nó bị điểm 7 là năm lớp 7 môn toán. Khi kiểm tra 8 tuần nó làm đúng tất cả nhưng bài hình nó giải đúng nhưng tính sai đáp án. Khiến bị trừ mất 3 điểm, khi được trả kết quả nó đã khóc lóc đổ lỗi cho mình. Sao có thế nhân sai đáp án, nó lúc đó vừa khóc vừa nói không muốn đi học nữa vì thấy xấu hổ với thấy nhục với các bạn. Nàng phải dỗ dành khuyên bảo mãi nó mới chịu và còn hứa sẽ không bao giờ được điểm 7 nữa. Kể từ lúc đó không chỉ môn toán, mà tất cả các môn đều không bao giờ dưới 8 điểm. Với nó 8 điểm còn là sỉ nhục, nên nó luôn cắm đầu vào học điên cuồng mà không cần nhắc. Nhiều khi nó học đến 2 – 3 giờ sáng nàng bắt gặp, còn phải bắt nó đi ngủ không được học nữa. Mà giờ nghe cô giáo nói đến điểm 6 khiến nàng cực kỳ sốc.

Nàng lúc này cũng không biết nên giải quyết sao, tại gần 2 tháng này mẹ con nàng gần như không nói chuyện. Chỉ nhắc nó việc này việc kia, không những vậy nàng còn cố hết sức tránh mặt nó. Nên bây giờ bảo nàng ngồi lại nói chuyện hỏi lý do vì sao việc học nó sa sút là rất khó. Điều tệ hơn là, hôm đó khi chồng nàng vừa về nhà đã to tiếng hỏi.

– Thằng Dũng đâu hả em?
– Nó ở trên phòng đang học.
– Thằng ranh con đó, nó có mà học! Vừa nói xong chồng nàng leo nhanh lên tầng. Nàng lúc đó ở dưới mà vẫn nghe tiếng chồng nàng đang chửi nó một cách dã man. Tuy không nghe rõ ràng nhưng nàng biết rõ chuyện gì đang xảy ra trên đó. Chắc chắn là chồng nàng đã biết việc học của nó. Vì thầy dạy toán trong trường nó là bạn thân của chồng nàng. Nên việc chồng nàng biết việc học sa sút của nó là không lạ. Cộng với việc sĩ diện của chồng nàng rất cao. Nó luôn là niềm tự hào của cả 2 người ở chỗ làm. Nhất là địa vị và sức ảnh hưởng của cả 2 ở chỗ làm là rất lớn. Nên việc học của nó bao lâu nay đều song hành cùng với bộ mặt của 2 người.

Vì vậy việc học của nó sa sút cũng khiến chồng nàng rất xấu hổ trước mọi người. Nên việc cáu giận chửi bới là điều nàng hiểu được, nhưng nàng không nghĩ chồng sẽ chửi thằng Dũng kinh khủng như vậy. Lúc đó ở dưới nhà nàng chỉ muốn lên can ngăn, nhưng không dám lên nên chỉ lẩn vào bếp ngồi một mình suy nghĩ. Nhưng mọi việc chỉ dừng lại ở chuyện suy nghĩ, chứ nàng đều không làm gì cả.

Chương trước Chương tiếp