Hành trình chịch dạo

Chương 14



Phần 14

Tuy rằng mấy ngày ở chung, Chu Hằng tin tưởng Lâm Phức Hương không phải người xấu, chỉ có chút tính tình đại tiểu thư, nhưng Nguyệt Ảnh Tâm Quyết có liên quan quá lớn!

Hiện tại hắn có thể khẳng định, người chết trong cốc kia đương nhiên là tồn tại Tụ Linh Cảnh, mà có thể khiến một vị cường giả Tụ Linh Cảnh vô cùng quý trọng, thậm chí vì thế mà chết, Nguyệt Ảnh Tâm Quyết này sẽ quý giá cỡ nào?

Hắn định bụng cùng Lâm Phức Hương từ biệt tách ra ở cửa hang, nhưng nghĩ đến bản thân phát hiện được một thứ quý giá như vậy mà chỉ có được 1 chuôi hàn sương kiếm và thân phận đệ tử Cửu Linh Tông, trong lòng Chu Hằng có chút khó chịu.

Không biết có được mỏ Địa Nham Vân Thạch này, Cửu Linh Tông sẽ kiếm được bao nhiêu lợi đâu!

Thấy Chu Hằng vẻ mặt không tốt lắm, Lâm Phức Hương cũng biết nàng ra giá không thỏa đáng lắm, nhưng bản thân nàng hiện tại không có gì trên người, chỉ có một chuôi Hàn Sương Kiếm mà thôi.

Lâm Phức Hương thở dài, nàng mặc dù tính tình đại tiểu thư, nhưng tâm địa không xấu, vô duyên vô cớ chiếm nhiều tiện nghi như vậy, trong lòng cũng có chút khó chịu.

Mắt thấy Chu Hằng sắp rời đi, Lâm Phức Hương không biết nghĩ như thế nào lại chạy đến kéo tay hắn, nàng vậy mà chủ động áp tay Chu Hằng lên vú mình!

– Cô…

Chu Hằng hơi sửng sốt nói.

– Ta biết ngươi không bằng lòng, nhưng hiện tại trên người ta chỉ có như vậy, nếu ngươi muốn hơn nữa, ta cũng không còn cách nào.

Lâm Phức Hương mặt đỏ bừng như quả ớt nhỏ, nàng xấu hổ không dám nhìn mặt Chu Hằng, đầu quay sang một bên, ánh mắt thì như có như không liếc nhìn hắn.

– Ài… thật sự trong lòng ta có chút không bằng lòng, nhưng nếu cô đã có thành ý như vậy, ta cũng không tiện cự tuyệt.

Chu Hằng thở dài, mặc dù mấy ngày hôm nay tối nào hắn cũng chơi nàng sưng lồn, nhưng Thiên Mê Hoa đã dùng hết sạch, vì vậy sau này nếu muốn giao lưu nhân sinh, không biết còn có cơ hội hay không.

Lúc này có của dâng đến tận mienehjx có lý nào không ăn? Thôi, coi như tiện nghi cho nàng vậy.

Nghĩ thông suốt, Chu Hằng liền chủ động tiến ép nàng lên vách hang động, hắn dán sát mặt vào vú nàng, miệng rộng không có chút cố kỵ nào ngậm lấy đầu vú nhô cao.

Bên còn lại bị một tay khác chăm sóc, tay rảnh thì lần mò xuống cái lồn đã làm hắn điên đảo mấy ngày nay.

– Ư… a… nhẹ, nhẹ một chút.

Lâm Phức Hương yêu kiều rên nhẹ, nàng ngửa mặt lên, hai mắt mê ly, tràn đầy say đắm, cảm xúc trong lồn bị hai ngón tay Chu Hằng chọc ngoáy liện tục khiến tâm thần nàng giống như thăng thiên.

Chu Hằng cảm nhận được trong lồn Lâm Phức Hương càng ngày càng chảy ra nhiều nước nhờn, ngón tay của hắn gần như sắp bị nàng ép thành bánh dẹp. Con cặc khủng bố trong quần hắn rất nhanh đã hàng trướng lên thật to, nó cạ kên bụng Lâm Phức Hương.

Cảm nhận thấy một cục nóng bỏng chọc chọc vào bụng mình, Lâm Phức Hương vô thức muốn gạt ra, nhưng tay nàng lại chạm đến một lớp vải, nhưng chỉ chớp mắt đã bị nàng cởi bỏ, bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng bắt lấy con cặc gân guốc.

– A… hự…

Chu Hằng khẽ kêu, đây là lần đầu tiên hắn được một nữ nhân cầm cu, không ngờ cảm giác lại sướng thế này!

– Tuốt, tuốt cho ta đi.

Chu Hằng vừa say sưa bú mút cặp vú đầy đặn, thều thào nói.

Lâm Phức Hương không biết do bản năng hay nghe được, vậy mà thật sự bắt đầu sục cặc cho hắn, nhưng một bàn tay bé nhỏ của nàng làm sao có thể cần hết con cặc khủng bố kia, Lâm Phức Hương liền dùng cả hai tay nắm chặt thân cặc, bắt đầu tuốt lên tuốt xuống.

– Hừ… hừ… hự…

Chu Hằng gầm gừ trong cổ họng, ray nhỏ của Lâm Phức Hương mặc dù có chút lạnh lẽo, không có cảm giác co bóp mãnh liệt như lồn nàng, nhưng vẫn mang cho hắn một loại cảm giác sướng sướng kỳ quái.

Chu Hằng rốt cuộc không chịu nổi, hắn nhả vú Lâm Phức Hương ra, hay tay nâng mông nàng lên, con cặc căng trướng tưởng như sắp nứt ra kê vào cửa lồn nàng, không chút tiền vào âm đạo!

– Ư! A! Sướng quá, đau quá!

Dù đã bị nện cho không biết bao nhiêu lần, nhưng Lâm Phức Hương vẫn không thể nào chịu nổi cái cảm giác bị con cặc Chu Hằng tiến vào! Nàng vừa đao vừa sướng, trong miệng rên rỉ, hau tay vòng ra sau lưng ôm chặt hắn!

Chu Hằng nào có biết thương hương tiếc ngọc là gì, cảm nhận được âm đạo vẫn bót như thường, con cặc hắn ngựa già quen đường thọc sâu hết mức!

Ọp!

Con cặc dài 30cm của Chu Hằng biến mất trong lồn Lâm Phức Hương, đầu khấc như cái dùi giống như muốn chọc thủng tử cung nàng, may mắn nàng là võ giả, nếu không sớm đã thủng tử cung rồi!

– Hà… sướng quad! Lồn cô bót như vậy, sau này không cho phép để người khác chơi cô, cô đã là nữ nhân của ta, chỉ có ta mới được phép địt cô!

Chu Hằng hai mắt đỏ bừng hung hăng nhìn thẳng vào mắt Lâm Phức Hương nói.

– Được, ư… a… ta sướng quá… Ư… chết mất… được th, được thôi… ư… ư… ta, ta đã là nữ… A… ui… nữ nhân của ngươi… ư… a… nữa đi, cho ta nữa đi!

Lâm Phức Hương lúc này không biết trời đất trăng sao là gì, trong thâm tâm nàng hoàn toàn đã bị con cặc Chu Hằng nô dịch!

Nghe được Lâm Phức Hương mơ hồ trả lời, Chu Hằng tâm nóng hừng hực, càng thêm bị kích thích!

– Được! Ta sẽ cho cô sướng không thể quên được ta!

Dứt lời, Chu Hằng nâng mông nàng lên cao hơn nữa, hắn trầm hông xuống giống như lên dây cung, tích tắc sau, con cặc Chu Hằng giống như máy đóng cọc không ngừng phang vào lồn Lâm Phức Hương!

Lâm Phức Hương bị địt cho hai mắt trợn ngược, lưỡi thè ra, dâm thủy chẳng biết lấy từ đâu mà bắn tung tóe, mỗi lần con cặc Chu Hằng rút ra đút vào, là lại có dâm thủy tung tóe ra theo!

Chu Hằng càng nắc càng hăng, âm đạo Lâm Phức Hương không những không thả lỏng, mà còn càng địt càng siết chặt hơn, đến nỗi con cặc hắn cảm giác muốn bị bóp nát.

Rốt cuộc, Chu Hằng không thể chịu được, tinh trùng bị kìm nén bao lâu ào ạt phun vào tử cung Lâm Phức Hương!

Chu Hằng có chút tức giận, hắn cư nhiên ra trước nàng! Nội tâm Chu Hằng nổi lên một cỗ lửa giận, hắn cảm giác cực kỳ mất mặt, trong đầu bắn quyết định, hôm nay không làm cho nàng khóc lóc xin tha, hắn sẽ không rút ra!

Tâm niệm vừa động, con cặc vẫn còn căng cứng như trụ thép của Chu Hằng giống như nhận được mệnh lệnh, kích thức vừa mới xẹp đi một chút lại trở về như cũ, hông hắn vận lực, con cặc khủng bố lại tiếp tục tàn phá cái lồn múp míp hồng hào!

– A! Đừng, chậm… ư… ui! Chậm, chậm một chút! Ta, ta… ưm! Ra mất!

Lâm Phức Hương rốt cuộc không chịu nổi, nàng rên rỉ cho có một tiếng, âm tinh xuất ra như hồng hà vỡ đê, phủ đầy lên đầu khấc Chu Hằng!

Nhưng Chu Hằng đã nện đến đỏ mắt, hắn vậy mà không cảm nhận được chút nào nàng đã ra, con cặc như cột thép cứ điên cuồng nhấp nhả!

Lâm Phức Hương sướng không tả nổi, nàng cảm giác bản thân sắp bay lên mây rồi! Miệng nàng mở lớn, lưỡi thè ra, hai mắt chỉ còn lòng trắng.

Chu Hằng ra sức nện vào lồn Lâm Phức Hương, cú nào cú nấy lút cán, miệng hắn thì bú mút, cắn kéo núm vú nàng. Không biết qua bao lâu, Chu Hằng cảm giác có chút mỏi mệt, dù sao hắn đang có thương trong người, vận động kịch liệt như vậy, dù là võ giả cũng có chút ăn không tiêu.

Chu Hằng tiếc nuối dừng lại, con cặc hắn đâm sâu vào âm đạo, quy đầu phun tinh trùng vào tử cung Lâm Phức Hương, dưới bụng nàng vậy mà còn hơi phồng lên, tinh dịch không bị khống chế chảy ra khỏi lồn, rơi lách tách dưới đất.

Chu Hằng lúc này mới để ý đến nàng hai mắt trợn ngược, cả người bủn rủn như một bãi nhờn gục trên người hắn.

– Ách, hình như ta làm hơi quá, nàng như vậy đừng nói là xin tha, ngay cả rên rỉ còn khó!

Hắn có chút chột dạ rút cu ra khỏi lồn Lâm Phức Hương, tinh dịch lẫn lộn dám thủy chảy xuống hay bên đùi săn chắc, đọng thành vũng nhỏ trên mặt đất.

Qua một hồi, Lâm Phức Hương mới lấy lại nhận thức, nàng hoảng sợ phát hiện, bản thân vẫn còn trần truồng nằm trên người Chu Hằng, may mà vật kia không còn trong âm đạo nữa, nếu không chẳng biết nàng có chịu nổi không.

– Cô tỉnh rồi? Cảm thấy bản lĩnh của ta ra sao? Có thể làm cho cô nhớ mãi không quên đi?

Chu Hằng bắt lấy một bên mông nàng xoa nắn nói, tay kia không nhà hạ nâng cằm nàng lên.

Lâm Phức Hương ngạo kiều như vậy, làm sao có thể thừa nhận nàng không thể thiếu con cặc của hắn được!? Nàng quay mặt sang một bên nói:

– Hừ, có ma mới nhớ đến ngươi!

Chu Hằng có chút khó chịu, nữ nhân này vậy mà còn không chịu thành thật, xem ra cần giáo huấn nàng một hồi nữa!

Lâm Phức Hương đang muốn đứng lên, đột nhiên cảm nhận được một vật to lớn khủng bố kê vào cửa lồn, nàng đánh thót một cái, nội tâm nhảy loạn. Lồn nàng lúc này đau rát không thôi, nếu bị chơi một chầu nữa không chừng thật sự không bước đi nổi nữa!

– Đừng, đừng nữa, ta, ta sai rồi, ta thừa nhận là nữ nhân của ngươi!

Nghe vậy, Chu Hằng mới thoải mái nội tâm, nhưng hắn nhếch miệng cười gian.

– Đã sai thì phải chịu phạt! Cô tự chọn đi!
– Ta, ta, ta… ta bú, bú, bú… ngươi…

Lâm Phức Hương nói nửa ngày cũng không thành câu, nàng thân phận cao quý, làm sao có thể hạ mình nói ra những lời tục tĩu như vậy được!?

Chu Hằng biết tính tình nàng ra sao, hắn không muốn ép quá, liền chủ động ngồi lên một tảng đá, hai chân dạng ra, con cặc dù đã ra hai lần vẫn còn to hơn 20cm hùng dũng dựng ngược!

Lâm Phức Hương mím môi quỳ xuống cửa háng Chu Hằng, mông cong chổng lên.

Không ngờ thứ kia lại lớn như vậy! Nó xịt xuống mà còn lớn như thế, nếu thật sự căng lên, vậy thì phải khủng bố thế nào!? Vậy mà ta còn nuốt trọn thứ kua vào người!

Lâm Phức Hương tâm thân rung động, đây là lần đầu tiên nàng tận tâm cảm nhận thứ đã lấy đi lần đầu của bản thân. Hai tay nàng nhẹ nhàng nắm lấy con cặc, từ từ sóc lên sóc xuống, miệng nhỏ liếm nhẹ lên đầu khấc, hơi do dự một chút, vẫn là hé miệng nuốt vào.

Con cặc quá lớn, Lâm Phức Hương cố gắng banh họng ra mới có thể thuận lợi nuốt vào, tay nhỏ của nàng vân vê hai hòn dái, tay còn lại vô thức xoa bóp hột le.

Một loại khoái cảm khác lạ tấn công cả hai người! Chu Hằng khẽ hự hự, cả người hắn có một loại sảng khoái không nói nên lời! Hai tay hắn bắt lấy mông nàng nhào nặn.

– A… a… ta, ta không nhịn nổi rồi, giúp ta!

Lâm Phức Hương rốt cuộc không chịu nổi “ê a” nói, con cặc trong họng nàng vậy mà ngày một trướng lên, khiến nàng có chút khó thở! Mà tay không thì không thể thỏa mãn nổi nàng.

Chu Hằng đang ra sức tận hưởng cảm giác bó xát do cổ họng mang lại, làm gì có chuyện chịu bỏ đi? Trong đầu hắn chuyển động thật nhanh, một vệt sáng lóe qua, hắn nhanh tay cầm lấy vỏ Hàn Sương Kiếm, vỏ kiếm bị hắn trực tiếp đút vào lồn Lâm Phức Hương!

– Ưm!

Lâm Phức Hương trợn mắt không thể tin nổi, nàng đang muốn nhả con cặc ra nói lý với Chu Hằng, nhưng làm sao có thể? Hai tay Chu Hằng mặc kệ vỏ kiếm lủng lẳng trong lồn nàng, hắn đè đầu nàng vào giữa háng mình, sau đó lại kéo lên!

Chu Hằng hoàn toàn coi cổ họng Lâm Phức Hương thành cái âm đạo thứ hai, liên tục nắc vào!

Qua một hồi, Chu Hằng rốt cuộc không thể nhịn nổi phóng hết tinh dịch còn lại vào dạ dày Lâm Phức Hương, tinh dịch nhiều quá, đến mức tràn ra khóe miệng.

Lâm Phức Hương tức giận nhìn Chu Hằng, nàng vùng vằng tách ra, cầm lấy y phục bỏ đi, thực ra nàng cũng không thật sự tức giận, chẳng qua Chu Hằng làm quad thô bạo, khiến tâm thiếu nữ trỗi dậy.

Chu Hằng ho nhẹ, hắn cũng biết bản thân có chút quá đáng, nhưng còn chưa kịp xin lỗi thì nàng đã bỏ đi mất rồi. Vì vậy chỉ có thể để lần sau.

Hai người tách ra, một người vội vàng chạy về Cửu Linh Tông báo cáo tin tức Địa Nham Vân Thạch, người khác phải tham dự lễ mừng cuối năm gia tộc, dù sao đã xác định thời gian gặp lại, cộng thêm đều là người trẻ tuổi, cũng không có gì luyến tiếc. Hai người đều sảng khoái mỗi người một hướng.

Không có một đại tiểu thư đáng ghét, lỗ tai của Chu Hằng lập tức yên lành hơn nhiều, một lòng võ đạo nhanh chóng ném bóng dáng yêu kiều kia ra sau đầu, chỉ có khi ngón tay ngẫu nhiên quét qua chuôi kiếm bên hông, mới bỗng nhớ lại, khó tránh khỏi phải tự sóc lọ một hồi.

Lâm Phức Hương chưa nói Cửu Linh Tông ở đâu, chỉ là nói cho Chu Hằng, ngay cả người mù cũng tìm được. Mà Sương Hàn Kiếm chính là tín vật, chỉ cần bày ra, tự nhiên sẽ có người tiếp đón hắn.

Giọng điệu của nàng cũng giống như những người Bạch Ngọc Cốc, giống như Cửu Linh Tông, Bạch Ngọc Cốc đều là tồn tại nổi tiếng, hắn chưa nghe nói qua chỉ có thể quy kết là mình kiến thức nông cạn!

Trên thực tế cũng phải, Chu Hằng ở Chu gia luôn luôn bị cô lập, ai lại nói chuyện với vị thiếu gia phế vật này. Còn phụ thân Chu Định Hải lại quanh năm bôn ba bên ngoài, ngẫu nhiên trở về cũng chỉ quan tâm “bệnh tình” của hắn, làm sao lại đi nói chuyện võ đạo để lại kích thích hắn chứ?

Dù là con cháu thế gia võ đạo, nhưng Chu Hằng lại mãi không tiến vào vòng tròn này.

Tặng Địa Nham Vân Thạch cho Lâm Phức Hương, hoặc nói là Cửu Linh Tông, Chu Hằng cũng không quá để trong lòng. Bởi vì hắn căn bản không có năng lực khai thác, cũng không có con đường tiêu thụ, không có thực lực mạnh mẽ bảo hộ, một khi bại lộ gia tài khổng lồ, sẽ chỉ dẫn tới tai ương ngập đầu.

Luyện Huyết Cảnh không phải điểm cuối của võ đạo, trên đó còn có cường giả Tụ Linh Cảnh. Theo Lâm Phức Hương nói, 100 cao thủ Luyện Huyết Cảnh tụ tập lại cũng không chống nổi một cường giả Tụ Linh Cảnh!

Hai bên căn bản là khác biệt về chất, hoàn toàn bị nghiền ép!

Nếu Chu gia lấy được quặng mỏ Địa Nham Vân Thạch này, kết quả duy nhất sẽ là bị thế lực mạnh mẽ áp bức chắp tay nhường ra, hoặc là bị nghiền thành tro bụi!

Trí nhớ của hắn ngày càng tốt, ngẩng đầu nhìn trời, trong đầu lập tức hiện lên một tấm bản đồ địa hình lập thể, vị trí của hắn và Nguyên Thạch Trấn xuất hiện rõ ràng trên đó, hắn tự tin chênh lệch tuyệt đối sẽ không quá trăm mét!

Đoạn kiếm màu đen vẫn mãi âm thầm cải tạo thân thể hắn, không hề nhận thức, ba tháng qua đã trở nên rõ ràng.

Chu Hằng bước nhanh tới trước, tuy rằng đường núi dốc đứng, nhưng hắn cũng sắp đạt đến Luyện Thể tầng sáu đỉnh phong, cộng thêm Phi Vân Bộ thần diệu, một đường đi như đạp trên đất bằng, không hề ảnh hưởng tốc độ đi tới.

– Còn cách lễ năm mới 10 ngày, nhưng với tốc độ của ta hiện giờ, 4 ngày có thể về đến Nguyên Thạch Trấn!

Trong lòng hắn nắm chắc, cũng không vội vàng, nghĩ tới nếu trở về hai tay trống trơn, vậy thì có chút không ổn, nói thế nào cũng phải chuẩn bị lễ vật cho phụ thân!

– Nữ nhân hẹp hòi kia!

Nghĩ đến đây, Chu Hằng không khỏi xiết nắm tay, rõ ràng phát hiện một tòa quặng mỏ Địa Nham Vân Thạch, đó là một số tài phú khổng lồ, nhưng lúc chia tay Lâm Phức Hương lại lột đi bộ da Lục Túc Cự Đầu Thú, còn cuống theo xương cốt, răng nanh, chỉ chừa cho hắn một cái xác thú đầy máu!

Hắn làm sao mang về mấy trăm cân thịt này?

Chu Hằng chỉ cắt mấy khối thịt thú ở vị trí tốt nhất, những cái khác chỉ có thể bỏ đó, tuy rằng cực kỳ lãng phí, nhưng ai bảo thời gian của hắn có hạn đây chứ?

Thịt yêu thú, đây là vật đại bổ với võ giả!

Đi đến giữa trưa, Chu Hằng dừng lại đốt lửa, nướng thịt yêu thú đã sớm rửa sạch, chỉ một lát là mùi hương lan tỏa. Hắn cắn một cái, cảm thấy chất thịt vừa xốp lại mềm, tràn đầy đàn hồi, dù không thêm bất kỳ gia vị gì cũng vô cùng ngon lành!

Khó trách được thịt yêu thú đáng giá, thứ này chẳng những là vật đại bổ, hơn nữa cũng là món ngon đỉnh cấp!

Ăn xong, Chu Hằng cũng không lập tức khởi hành, mà ngồi xuống luyện hóa thức ăn trong bụng. Tuy rằng nó khẳng định không thể so sánh với năng lượng của hắc kiếm thả ra, nhưng cũng là thịt yêu thú mà, từ nhỏ đến lớn hắn chỉ nếm qua hai lần, hơn nữa là lúc còn rất nhỏ, làm sao có thể lãng phí được.

Vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết, dưới tác dụng của công pháp, thịt yêu thú lập tức phóng ra rất nhiều năng lượng tự do, lại chuyển hóa thành chân nguyên lực, lần lượt tồn trữ vào trong cơ bắp của hắn.

Năng lượng thật là mạnh, so với dã thú bình thường, cường độ năng lượng này ít nhất cũng phải gấp 10 lần trở lên!

Từ góc độ về lượng, tuy rằng không thể so với hắc kiếm thả ra, nhưng cũng không kém bao nhiêu. Chỉ cần có thể cung cấp liên tục không ngừng, một ngày cũng thu hoạch không ít!

– Khó trách Lâm Phức Hương nay mới mười mấy liền đạt đến Luyện Thể tầng chín đỉnh phong, tốc độ tu vi còn nhanh hơn phụ thân năm đó!
– Nghèo văn giàu võ, ta vẫn cho rằng Chu gia xem như nhà phú hào, nhưng so với hào môn chân chính, vậy chẳng khác gì ăn mày!
– Ta cũng không thể vênh váo, dù có hắc kiếm trợ giúp, nhưng so với con cháu hào môn chân chính, trên mặt tích lũy chân nguyên lực, ta cũng không chiếm được ưu thế quá lớn!
– Nhưng ta cũng không cần coi thường mình, trên con đường võ đạo, tích lũy chân nguyên lực chỉ là chuyện nhỏ, trọng yếu nhất chính là ngộ tính. Cũng như Lâm Phức Hương, theo nàng nói 13 tuổi đã tiến vào Luyện Cốt Cảnh, chỉ tích lũy 2 năm liền đạt đến Luyện Cốt Cảnh đỉnh phong, nhưng cho tới bây giờ mới nhìn đến một tia cơ hội đột phá Luyện Huyết Cảnh!
– Ta tu luyện Lăng Thiên Cửu Thức, trên ngộ tính tự tin không có người nào trong thiên hạ có thể so sánh được!

Chu bỗng sinh hào húng, hét dài nhảy lên, chạy vùn vùt giữa núi rừng.

Đã rất gần Luyện Cốt Cảnh, đột phá chỉ trong ngày một ngày hai!

Ai có thể tin được, lúc trở lại Chu gia, hắn chính là tồn tại Luyện Cốt Cảnh!

Nhìn thấy hắn bỗng nhiên nổi tiếng trên lễ mừng năm mới, không biết những người trong gia tộc sẽ có biểu tình gì?

Chu Hằng không khỏi lòng đầy mong chờ!

Một ngày nhanh chóng trôi qua, Chu Hằng cũng không chạy giữa đêm, thời gian của hắn khá là đầy đủ, đêm khuya luyện hóa xong năng lượng tự do của hắc kiếm thả ra, hắn mỉm cười. Ngày ma, ngày mai hấp thu một lần năng lượng tự do nữa, hắn sẽ đánh vào Luyện Cốt Cảnh!

Võ giả tu luyện có thể thay thế giấc ngủ ở mức nhất định, bởi vậy tuy rằng giấc ngủ vẫn là cần thiết, nhưng thời gian có thể giảm đi rất nhiều, một ngày ngủ 3 – 4 tiếng là đủ rồi, chỉ có sau khi trải qua chiến đấu kịch liệt mới cần thời gian nghỉ ngơi.

Sáng sớm vừa dậy, Chu Hằng cảm thấy tinh thần sảng khoái, hắn ăn xong điểm tâm liền tiếp tục đi tới, triển khai Phi Vân Bộ, tung bay như tiên, như có thể cưỡi gió mà đi.

Đi ra khoảng 10 dặm, hắn bỗng ngừng bước, nghiêng đầu, bình ổn tâm tình, trong tiếng gió rít có xen lẫn mấy tiếng người gào thét, âm thanh mờ nhạt, hẳn là còn cách rất xa.

Chu Hằng do dự một chút, lập tức đổi hướng, vòng lại chạy về phía phát ra tiếng hét.

Phi Vân Bộ lướt nhanh, lộ trình ba bốn dặm không thành vấn đề. Chu Hằng xuyên qua một rừng cây nhỏ, chỉ thấy ở khoảng trống giữa rừng, có 5 thiếu niên đang đấu với một con cự xà!

Cự xà dài gần 10m, to như thùng nước, toàn thân màu đen, nhưng trên đầu lại mọc một cái bướu thịt vàng óng như cái mão, có vẻ cực kỳ quái dị!

Kim Quan Xà!

Ánh mắt Chu Hằng không khỏi sáng ngời, tác dụng lớn nhất của Kim Quan Xà chính là xà đảm của nó, có thể giải bách độc, đây chính là thứ đáng giá ngàn vàn!

Tuy nhiên, Kim Quan Xà trưởng thành là tồn tại Luyện Cốt Cảnh, tuy rằng Chu Hằng còn cách mấy chục mét, nhưng vẫn cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của Kim Quan Xà, không hề kém hơn Lục Túc Cự Đầu Thú lúc trước!

Luyện Thể tầng chín!

Chu Hằng nắm chặt trường kiếm bên hông, nếu như không có thần binh này, gặp phải yêu thú Luyện Thể tầng chín, hắn tự nhiên không nói hai lời trực tiếp bỏ chạy, nó cũng không phải bảo vật gì đáng để hắn liều mạng!

Nhưng có Sương Hàn Kiếm trong tay, hắn nắm chắc đầy đủ, thanh thần binh này tuyệt đối có thể chém đứt xương cốt Kim Quan Xà!

Nhìn lại 5 thiếu niên kia, bị yêu thú Luyện Thể tầng chín công kích hoàn toàn lộ rõ thế thua, tuy nhiên có một thiếu niên dẫn tới Chu Hằng chú ý.

Thiếu niên kia sắc mặt lạnh lùng, khí tức không mạnh bằng yêu thú, nhưng tuyệt đối vượt qua Chu Hằng. Tu vi như vậy hẳn là ở Luyện Thể tầng bảy hoặc là tầng tám, theo lý mà nói, hắn căn bản không thể nào là đối thủ của Kim Quan Xà.

Nhưng hắn dựa vào một thanh đại đao xanh bếc, tung hoành múa lên, không ngờ có thể đấu sức được với Kim Quan Xà. Tuy rằng mỗi lần đều bị chấn lảo đảo lui lại, nhưng cũng không có thế thua rõ ràng!

Chậc, nếu như thiếu niên này đạt đến Luyện Thể tầng chín, có thể nào áp chế được yêu thú trên lực lượng hay không?

Nhưng chỉ có là vậy thì vẫn không đủ, Kim Quan Xà hoàn toàn chiếm cứ chủ động trên sân, thân rắn khổng lồ lại vô cùng linh hoạt, không ngừng xuyên qua chạy lại, làm cho 5 người không ngừng rút lui.

Tình huống hiện tại đã không phải là 5 người muốn giết rắn cướp bảo, mà là Kim Quan Xà này không chịu tha cho bọn họ, muốn biến 5 người này thành bữa cơm trong bụng!

Yêu thú dĩ nhiên là vật đại bổ của võ giả, nhưng ngược lại, võ giả cũng là thuốc bổ cho yêu thú.

– A…

Trong tiếng hét thảm vang lên, một thiếu niên bị Kim Quan Xà quấn lấy thân thể, tiếp theo thân rắn co rút, cả người hắn lập tức vang lên tiếng xương cốt vỡ vụn, rắc rắc như đốt pháo.

Máu toàn thân không lưu chuyển được, mặt bị nghẹn đỏ rực, thân rắn lại co rút, bùm một cái, hai mắt bị nhồi nổ, tai mũi miệng phun máu, bộ dáng thê thảm cực điểm.

Ngay cả giãy giụa cũng chưa, lập tức chết ngay!

– Thạch Hổ!

Bốn thiếu niên hét lớn, tràn đầy giận dữ.

Trong lòng Chu Hằng thở dài, triển khai Phi Vân Bộ, vù một cái, nhảy xuống từ ngọn cây, bắn như mũi tên về phía Kim Quan Xà. Keng, Sương Hàn Kiếm rời vỏ, một kiếm chém ra, từng bóng kiếm như thác nước trút xuống.

Đó là Phi Bộc Kiếm Pháp!

Nếu như sử dụng Lăng Thiên thức thứ nhất, uy lực quả thật mạnh mẽ, nhưng tu vi của hắn hiện giờ chỉ có thể chém liên tục 5 kiếm. Như vậy không đảm bảo nhất định có thể chém giết Kim Quan Xà, mà ngược lại một khi kiệt sức, hắn nhất định phải chết!

Lăng Thiên thức thứ hai?

Vậy thì có khả năng lập tức chém ngay yêu thú này, nhưng hắn cũng sẽ rơi vào trạng thái suy yếu hoàn toàn, giao sống chết của mình cho bốn người xa lạ?

Đương nhiên là Chu Hằng sẽ không làm thế!

Chương trước Chương tiếp