Lăng Phong

Chương 329



Phần 329: Tử Tâm Long Thiệt Thảo

Những Long Giáp Lang màu bạc này, mỗi một đầu thực lực đều có thể so với Tử Tinh Độc Giác Hổ trước đó Lăng Phong gặp phải, mà lại phòng ngự của bọn nó còn phải mạnh hơn Tử Tinh Độc Giác Hổ một phần.

Bất quá giờ phút này trong tay Lăng Phong có Huyền Thiết Trọng Kiếm, đơn giản như hổ thêm cánh, lân giáp trên người những Long Giáp Lang màu bạc này, căn bản là không có cách ngăn cản Huyền Thiết Trọng Kiếm.

Lăng Phong đằng không mà lên, hai tay cầm kiếm chém vào trên cổ một đầu Long Giáp Lang màu bạc.

– Xoẹt!

Huyền Thiết Trọng Kiếm trong nháy mắt phá vỡ lớp vảy màu bạc, lưu lại một vết thương trên cổ Long Giáp Lang màu bạc.

– Rống!

Một đầu Long Giáp Lang màu bạc khác dùng móng vuốt chộp tới phía sau Lăng Phong.

Lăng Phong nghe được thanh âm phá không của lợi trảo kia, thân eo trùn xuống, tránh thoát một đòn mãnh liệt, thân thể của hắn lăn đến dưới chân một đầu Long Giáp Lang màu bạc, Huyền Thiết Trọng Kiếm trong tay lập tức bổ về phía móng vuốt đầu Long Giáp Lang màu bạc này.

– Xoẹt!

Huyền Thiết Trọng Kiếm sắc bén, trực tiếp chém đứt chân trước Long Giáp Lang màu bạc.

Những Long Giáp Lang này số lượng tuy nhiều, công kích cũng rất cường hãn, nhưng tốc độ của Lăng Phong nhanh, thân pháp linh hoạt, dưới sự vây công của mười mấy đầu Long Giáp Lang màu bạc, thành thạo điêu luyện.

Hắn mỗi một lần huy kiếm, cơ hồ đều có thể lưu lại vết thương trên thân một đầu Long Giáp Lang màu bạc.

Mà Vương Uyên bọn hắn, thì chiến đấu cùng những Long Giáp Lang phổ thông.

Trong đội ngũ này, luận năng lực cận chiến, yếu nhất chính là Viên Tuyết Nhạn cùng Âu Dương Tiểu Tiểu, hai người bọn họ chuyên môn chọn ra tay với Long Giáp Lang thụ thương.

Mặc dù số lượng bên Lăng Phong bọn hắn ít hơn, nhưng lại hiện ra thiên về một bên xu thế.

– Ngao…

Một đầu Long Giáp Lang màu bạc ngã trên mặt đất, trong miệng xuất phát trận trận thanh âm nghẹn ngào, cổ của nó bị Lăng Phong cắt ra một đạo vết thương kinh khủng, máu chảy ồ ạt.

Theo thời gian trôi qua, không ngừng có Long Giáp Lang màu bạc bị Lăng Phong giết chết.

Sau một nén nhang, Long Giáp Lang màu bạc chết dưới kiếm của Lăng Phong, đã vượt qua mười đầu.

Còn vài đầu nhìn thấy tình huống này, cũng sợ hãi, lập tức quay người chạy tới chỗ sâu Thiên Lang cốc.

Mà những Long Giáp Lang phổ thông, thì không có vận tốt như vậy, bọn chúng đều bị Vương Uyên bọn người liên thủ diệt sát.

– Hô… Đã nghiền!

Vương Uyên bọn hắn nhìn thi thể Long Giáp Lang khắp nơi trên đất, hưng phấn không thôi.

– Thoải mái!

Viên Tuyết Nhạn cùng Âu Dương Tiểu Tiểu cũng giống như thế, là một cao thủ tinh thông huyễn thuật cùng Luyện Đan sư, Viên Tuyết Nhạn cùng Âu Dương Tiểu Tiểu bình thường cho dù đi theo những người khác lên núi, cũng rất ít tham gia chiến đấu như vậy.

Hôm nay hai người bọn họ xem như thích loại khoái cảm chém giết.

– Mọi người tranh thủ thời gian khôi phục một chút, sau đó tiếp tục tiến lên! Vương Uyên sư huynh, chúng ta thu thập chiến trường!

Lăng Phong mở miệng nói với mọi người, sau đó liền cùng Vương Uyên bọn hắn bắt đầu xử lý thi thể Long Giáp Lang, thu lấy vật giá trị trên người bọn chúng.

Sau nửa canh giờ, tất cả mọi người khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, tiếp tục xâm nhập Thiên Lang cốc.

Có chiến đấu trước đó, bọn hắn giờ phút này đều lòng tin mười phần, lúc đầu bọn hắn coi là những Long Giáp Lang này rất lợi hại, thế nhưng là không nghĩ tới ngay từ đầu liền có thể lấy được chiến quả lớn như thế.

Xâm nhập Thiên Lang cốc hai ba dặm đằng sau, mọi người thấy trên vách đá sơn cốc, có rất nhiều thực vật nở rộ đóa hoa màu tím.

– Đó là Tử Tâm Long Thiệt Thảo!

Viên Tuyết Nhạn nhìn thấy thực vật kia đằng sau, nhịn không được hoan hô lên, Tử Tâm Long Thiệt Thảo, mặc dù công hiệu so ra kém Long Mạch Quả, nhưng cũng phi thường trân quý.

Mà lại trên toàn bộ vách đá dựng đứng sở ơn cốc, rõ ràng đều là Tử Tâm Long Thiệt Thảo.

Dựa theo giá cả, những Tử Tâm Long Thiệt Thảo này, chí ít có thể bán được 20.000 khối linh thạch một cân.

Nếu như bọn hắn đem những Tử Tâm Long Thiệt Thảo này đều hái xuống, số lượng dự trữ chí ít vượt qua trăm cân, chí ít có thể bán được hơn 2 triệu linh thạch.

– Thật nhiều nha!

Âu Dương Tiểu Tiểu nhìn thấy Tử Tâm Long Thiệt Thảo trên vách đá, cũng chấn kinh.

– Cái đồ chơi này làm được cái gì?

Lăng Phong nhìn về phía Viên Tuyết Nhạn hỏi.

– Tử Tâm Long Thiệt Thảo, chính là một loại vật liệu cất rượu cao cấp, rượu ủ ra, có thể tẩm bổ linh hồn, giá thị trường chí ít 20.000 linh thạch một cân!

Viên Tuyết Nhạn đem công hiệu Tử Tâm Long Thiệt Thảo nói cho Lăng Phon.

– 20.000 khối linh thạch một cân?

Lăng Phong bọn hắn đều lập tức mở to hai mắt nhìn, có lẽ 20.000 khối linh thạch một cân giá cả cũng không cao, nhưng Tử Tâm Long Thiệt Thảo trong sơn cốc này thực sự nhiều lắm.

– Ha ha, phát tài, phát tài, tranh thủ thời gian hái!

Vương Uyên bọn hắn lấy lại tinh thần, lập tức chuẩn bị ngắt lấy.

– Vương Uyên sư huynh, các ngươi không nên gấp gáp, Tử Tâm Long Thiệt Thảo, đều có Long Vĩ Kim Quan Xà Yêu thú bảo vệ, các ngươi cẩn thận một chút!

Viên Tuyết Nhạn lập tức nhắc nhở Vương Uyên bọn hắn.

– Biết, chúng ta sẽ chú ý!

Vương Uyên bọn hắn gật gật đầu, sau đó bắt đầu leo lên trên vách đá.

Lăng Phong cũng không tính tham gia ngắt lấy, hắn đem trường cung xuất ra, treo lên mười hai phần tinh thần, chú ý tình huống xung quanh.

Rất nhanh, Vương Uyên liền bò tới bên cạnh một gốc Tử Tâm Long Thiệt Thảo cách mặt đất ba mươi mét, một đầu đại xà đỉnh đầu có mào màu vàng, từ bên trong một cái huyệt động bên cạnh chui ra ngoài, phun ra lưỡi màu đỏ với Vương Uyên, phát ra thanh âm bén nhọn.

– Hưu!

Một đạo hàn quang hiện lên, trong nháy mắt liền bắn trúng đầu đại xà kia.

Vương Uyên sững sờ, tập trung nhìn vào, phát hiện hàn quang kia lại là một mũi tên, hắn nhìn thoáng qua Lăng Phong ở phía dưới, chỉ thấy Lăng Phong cười một tiếng với hắn.

– Ha ha, Lăng Phong sư đệ, tốt!

Vương Uyên cười lớn một tiếng, Long Vĩ Kim Quan Xà bị Lăng Phong giết chết, hắn cũng có thể yên tâm đào thuốc.

– Thật là lợi hại!

Viên Tuyết Nhạn cùng Âu Dương Tiểu Tiểu các nàng xem Lăng Phong một tiễn liền giết chết Long Vĩ Kim Quan Xà, cũng nhịn không được mở miệng tán thưởng.

– Hừ, Tuyết Nhạn tỷ tỷ, các ngươi chỉ sợ còn không biết, Lăng Phong sư đệ, chính là hạng nhất giải thi đấu tiễn thuật Huyền Kiếm tông năm nay a?

Xảo Doanh Nguyệt mặt mỉm cười nói với Viên Tuyết Nhạn, cái kia giải thi đấu tiễn thuật, nàng cũng tham gia, chỉ bất quá thành tích quá kém.

– Hạng nhất giải thi đấu tiễn thuật?

Viên Tuyết Nhạn cũng Âu Dương Tiểu Tiểu đều lộ ra vẻ khiếp sợ, liền ngay cả Diêu Tiểu Thất cũng giống như vậy.

Trước đó, Diêu Tiểu Thất căn bản cũng không biết Lăng Phong là hạng nhất giải thi đấu tiễn thuật Huyền Kiếm tông năm nay.

– Lăng Phong sư đệ nha, ngươi đến cùng còn có tuyệt kỹ gì chúng ta không biết?

Âu Dương Tiểu Tiểu nhìn Lăng Phong, hai mắt to chớp chớp, hận không thể đem tất cả bí mật trên thân Lăng Phong đều móc ra.

Diêu Tiểu Thất cười cười, nàng còn biết Lăng Phong là Giải Văn sư, giải văn thuật không biết mạnh hơn Thang Ngọc Long bao nhiêu lần, chỉ bất quá không có Lăng Phong cho phép, nàng sẽ không nói ra.

Nếu để cho Âu Dương Tiểu Tiểu cùng Viên Tuyết Nhạn biết Lăng Phong là Giải văn sư mà nói, chỉ sợ ngay cả tròng mắt đều sẽ trừng ra ngoài.

– Hư danh mà thôi!

Lăng Phong cười nhạt một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn lại phía trên vách đá, chỉ gặp Lăng Thông cũng bò tới bên cạnh một gốc Tử Tâm Long Thiệt Thảo.

Long Vĩ Kim Quan Xà thủ hộ Tử Tâm Long Thiệt Thảo, cảm giác có động tĩnh đằng sau, lập tức từ trong huyệt động thò đầu ra.

Chương trước Chương tiếp