Lăng Phong

Chương 50



Phần 50: Thanh Đồng bảng thứ hai

Mà người bị hại trong sự kiện lần này, Phương Thần, Phương Ngọc, còn có cái kia Tào Tùng, đều đi tới Hổ Vương viện.

Đêm qua bọn hắn không có trực tiếp tới tìm Phương Hằng, cho tới sáng sớm hôm nay, bọn hắn mới dám tới.

– Hỗn đản!

Khi Phương Hằng biết được việc này, giận tím mặt, đem cái chén trong tay hung hăng quẳng xuống đất.

Phương Hằng không nghĩ tới thực lực của Bạch Tử Long vậy mà cường đại như thế.

– Phương Hằng đại ca, ngươi nhất định phải bảo thù cho chúng ta!

Phương Thần cùng Phương Ngọc, một mặt ủy khuất nhìn Phương Hằng, bọn hắn từ trước đến nay chưa từng nhận qua sỉ nhục như vậy.

– Phương Hằng sư huynh, thù này không báo, chúng ta không còn mặt mũi nhìn người!

Tào Tùng giờ phút này khóc không ra nước mắt, hắn đây hai lần tổn thương, vô luận là thân thể hay tinh thần, đều hứng chịu đả kích.

Thời khắc này Phương Hằng, sắc mặt có chút âm trầm, lúc đầu hắn coi là Phương Thần cùng Phương Ngọc có thể dễ dàng đem những người này giải quyết, thật không nghĩ đến, cái này Thanh Ngưu lĩnh đã vậy còn quá khó gặm.

Dựa theo Phương Thần cùng Phương Ngọc nói, cái kia Bạch Tử Long thực lực, chỉ sợ có thể xếp tới 20 vị trí đầu trên Thanh Đồng bảng.

– Hừ, những tên kia, thật đúng là nghĩ ta không thu thập được bọn hắn sao?

Phương Hằng hừ lạnh, trong đôi mắt có hàn quang lấp lóe, Phương gia bọn hắn thế lực cường đại, rất nhiều đệ tử trong Huyền Kiếm Tông đều là người của Phương gia.

Ngoại môn đệ tử Top 10 Thanh Đồng bảng, Phương gia liền chiếm cứ ba vị, trong đó người lợi hại nhất, xếp thứ hai trên Thanh Đồng bảng, tên là Phương Du.

Việc hôm nay để Phương Hằng cảm giác thật mất mặt, hắn Phương Hằng thế nhưng là Phục Hổ sơn Hổ Vương, Hổ Minh chi chủ, thế nhưng là tại Linh Vụ cốc, lại bị một cái đệ tử ngoại môn nho nhỏ trêu đùa.

Hiện tại, cái kia Thanh Ngưu lĩnh người, còn dám công nhiên làm nhục Phương Thần bọn hắn, cái này rõ ràng chính là đánh vào mặt mũi Phương Hằng.

Khẩu khí này Phương Hằng khẳng định nuối không trôi, nếu là hắn không nghĩ biện pháp giúp Phương Thần báo thù, hắn Phương Hằng khẳng định sẽ bị tam đại liên minh khác chế giễu.

Phương Hằng nhìn Tào Tùng cùng Phương Thần huynh đệ nói ra:

– Các ngươi đều đi về trước đi, việc này tuyệt đối sẽ không bỏ qua, ta sẽ để cho Phương Du xuất thủ!
– Phương Du đại ca?

Ánh mắt hai người Phương Thần cùng Phương Ngọc lập tức phát sáng lên, bọn họ cũng đều biết Phương Du rất lợi hại, dù Bạch Tử Long ngày hôm qua biểu hiện rất cường thế, nhưng bọn hắn không cho rằng Bạch Tử Long thực lực có thể so sánh được với Phương Du.

Trong Top 100 Thanh Đồng bảng, mỗi mười tên chia làm một cái cấp độ, mặc dù trong lúc chiến đấu, Bạch Tử Long còn không có xuất toàn lực, nhưng hắn dù sao vẫn là một cái đệ tử ngoại môn, thực lực nhiều lắm là có thể đi vào đến Top 20 Thanh Đồng bảng, mười tên hướng xuống.

Mà Phương Du cơ hồ là đỉnh cấp tồn tại trên Thanh Đồng bảng, gần với người xếp ở vị trí thứ nhất Lạc Vân Không.

Mặc dù Thanh Đồng bảng cũng không phải là căn cứ năng lực chiến đấu cá nhân, rất nhiều đệ tử ngoại môn thực lực cường đại, lại không có tên trên Thanh Đồng bảng, tỉ như Thanh Ngưu lĩnh Súc Mục phòng Bạch Tử Long, thực lực của hắn liền có thể nhẹ nhõm ngược chết trên Thanh Đồng bảng xếp hạng thứ 88 Phương Thần cùng xếp hạng thứ 93 Phương Ngọc.

Nhưng cũng không phải là tất cả đệ tử trên Thanh Đồng bảng đều là rác rưởi, năng lực thực chiến của Phương Du, trong tất cả ngoại môn đệ tử, cũng tuyệt đối có thể xếp được Top 10.

Tào Tùng bọn hắn tin tưởng vững chắc, có Phương Du xuất thủ, nhất định có thể đem Bạch Tử Long bọn hắn thu thập hết.

– Vậy chúng ta cáo từ trước!

Phương Thần bọn hắn có chút hành lễ với Phương Hằng, sau đó liền rời đi.

– Phương Hằng sư huynh, thật không nghĩ tới, Thanh Ngưu lĩnh Súc Mục phòng mấy tên kia, lá gan lại lớn như vậy, lại dám công nhiên cùng ngươi đối nghịch!

Thị nữ Tô Linh đôi mi thanh tú hơi nhíu, nàng biết thế lực Phương gia tại Huyền Kiếm tông rất mạnh, đã rất nhiều năm đều không có người dám đối nghịch với người của Phương gia.

– Hừ, một đám không biết trời cao đất rộng, không bao lâu, bọn hắn liền sẽ triệt để biến mất tại Huyền Kiếm tông!

Phương Hằng hừ lạnh một tiếng, sau đó một tay kéo lấy Tô Linh đến ngực mình, sau đó cúi đầu hôn tới.

Hai tay Tô Linh bao quanh cổ Phương Hằng, sau đó nhiệt liệt đáp lại.

“Ưm… ưm…”

Khoái cảm kíƈh thích khiến nàng lâng lâng khó tả, cả người rạo rực.

Phương Hằng kéo nội y của Tô Linh xuống, y phục nửa mặc nửa cởi khiến nàng càng thêm vũ mị.

Long trụ chui vào giữa 2 đùi, ấm nóng, săn chắc, Phương Hằng hơi động, để nó cọ xát với cửa mình của nàng.

Tô Linh khẽ rên rỉ nhỏ, nàng hơn rướn, muốn tạo thế cho long trụ tiến vào. Nhưng không, hắn cứ vậy, trêu chọc nàng, ngứa ngáy, khó chịu, ngọc thủ vươn tới, muốn tự tay đốc thúƈ. Bất quá, Phương Hằng lại nhanh tay, bắt giữ hai tay nàng.

“Nha… Hằng ca… ưm… bắt nạt… bắt nạt ta… ưm… cho ta đi…”

Tô Linh oằn mình, người hơi ƈong lên. Phương Hằng khẽ cười, bất ngờ thúc long trụ to lớn vào mật động đang chờ đón. Dâm thủy bắn ra thành tia, ướt đẫm.

“Ngươi càng ngày càng dâm đó!”

Phương Hằng bắt đầu nhấp hông, dương vật từ từ ra vào âm đạo.

“Ư… ư… a… a… thật… sâu… quá… thoải mái… ư… ư…” Tô Linh bị dương vật ra vào, một cơn khoái cảm kéo tới, làm nàng rên rỉ.

Phương Hằng nghe nàng rên rỉ, hai tay bóp lấy bờ mông nàng, hông động càng lúc càng nhanh, dương vật đâm vào càng mạnh, theo mỗi cú thút quy đầu đêu đâm mạnh vào hoa tâm.

“A… ư… ư… a… quá… sướng… nhanh… nữa… ta… sắp… ra… ư… ưưư… a… a… ưưư… ưưư!”

Phương Hằng tăng tốc dương vật càng mạnh đâm vào âm đạo, mỗi lần dương vật ra ra vào vào âm đạo, dâm thủy không ngừng từ âm đạo chảy ra.

Phương Hằng rút dương vật ra, dâm thủy chảy ra từ miệng âm đạo, hắn xoay cho Tô Linh nằm sấp, hai tay nâng mông nàng, dương vật hung hăng đâm vào từ sau lưng, nàng cũng lần nữa rên lên.

“Ư… ưưưưư… aaaaa… ưư… aaaaa…”

Tô Linh bị động tác nặng nhẹ giao nhau kích thích làm dục diễm tăng vọt, hưởng thụ lấy Phương Hằn rong ruổi trên người mình, cái mông của nàng thì theo dương vật của Phương Hằng một vào một ra trên xuống phập phồng, mỗi lần dương vật Phương Hằng như muốn rời khỏi biên giới cửa miệng hang động, nàng liền vội vàng động đậy hẩy cái mông theo sau, tựa hồ phải đem cây côn thịt của Phương Hằng kéo sâu vào thân thể của mình vậy…

“Phạch… phạch…”

Tiếng hai thân thể va chạm lẫn nhau càng lúc càng vang động, càng lúc càng liên tiếp nhiều lần, lửa nóng của cây côn thịt đại lực thọc đánh vào, thế như chẻ tre uy lực thật sâu đụng chạm lấy sâu trong thân thể Tô Linh, theo động tác Phương Hằng co rúm càng lúc càng điên cuồng, ở bên trong âm đạo tiến tiến xuất xuất, từ ở chỗ sâu trong không ngừng chảy ra âm dịch màu dịch, theo cây côn thịt không ngừng ra vào dẫn theo trào ra, tích lạc nhiễu xuống…

Phương Hằng lại tăng nhanh tốc độ ra vào, cảm thấy cây dương vật to lớn của mình bị vách tường nộn huyệt âm động của Tô Linh gắt gao bao chặt lấy, dương vật cũng không hề thương tiếc cái âm đạo của Tô Linh, dùng sức trừu sáp cuồng mãnh lấy nàng…

Một tay nắm tóc Tô Linh, một tay Phương Hằng vỗ mông nàng chan chát trong khi hông hắn đẩy dồn dập vào mông nàng để dương vậtt liên tục đâm sâu hết mức vào âm đạo nàng.

“Ah…” Tô Linh lại hét lên cao trào rồi vô lực nằm xuống, Phương Hằng đâm thêm vài cái cũng bắn vào hoa tâm nàng.

Chương trước Chương tiếp