Lăng Phong

Chương 52



Phần 52: Khoáng thạch thần kỳ

Mười ngày sau, gạo cùng dầu, muối trong Súc Mục phòng cũng đều tiêu hao không sai biệt lắm, đặc biệt là muối, hai ngày trước đã ăn sạch.

– Thao, lại tiếp tục tiếp tục như thế, không phải biện pháp nha!

Lăng Phong nhìn rau xanh trên bàn mặt, nhịn không được nhíu mày.

Trong khoảng thời gian này, liền ngay cả cá ướp muối trong Súc Mục phòng đều bị bọn hắn ăn sạch, bọn hắn đã hai ngày không ăn muối, bây giờ thấy thứ gì đều không có khẩu vị.

– Mụ nội nó chứ, không nghĩ tới Phương Du thế mà kiên nhẫn như vậy!

Trương Đại Cát cũng tức giận đến nghiến răng.

– Bạch lão đại, bằng không ba người chúng ta lao ra, liều mạng cùng Phương Du?

Phùng Thiên Tường sắc mặt cũng rất khó coi.

– Cái này Phương Du, thật đúng là kiễn nhẫn nha!

Bạch Tử Long sắc mặt cũng có chút âm trầm, đồ ăn không có hương vị, bọn hắn vẫn có thể chịu được, nhưng điểm trọng yếu nhất là, dược lực Thiên Dương Đan trong người Quan Vân Phượng sắp hết, nhiều lắm là được năm ngày nữa.

Năm ngày sau, bọn hắn nhất định phải ra ngoài giúp mua Thiên Dương Đan mới cho Quan Vân Phượng, bằng không liền không cách nào áp chế hàn độc trong người Quan Vân Phượng.

– Đại sư huynh, chúng ta nên làm cái gì? Chúng ta phải nghĩ biện pháp ra ngoài mau đan dược cho Nhị sư tỷ a!

Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Bạch Tử Long, hắn cũng biết dược lực Thiên Dương Đan trên người Quan Vân Phượng không còn nhiều lắm.

– Trước nhịn một chút đi, đến lúc đó, chúng ta lại nghĩ biện pháp!

Bạch Tử Long cắn răng, hắn biết thực lực của Phương Du rất mạnh, nếu như không đột phá, cho dù hắn cùng Trương Đại Cát còn có Phùng Thiên Tường liên thủ, cũng không nhất định có thể đánh được Phương Du.

– Ừm!

Lăng Phong gật đầu, sau đó cúi đầu ăn cơm.

Ăn xong cơm tối, Lăng Phong về phòng tu luyện.

Ngày thứ hai, hắn làm xong việc, đi vào bên trong vườn dâu, làm mưa cho vườn dâu.

Bây giờ khi Lăng Phong thi triển Linh Vũ Quyết, đường kính đám mây kia đạt đến 300 mét, mỗi một lần hắn làm mưa, trên bầu trời đều sẽ có thiểm điện màu vàng hạ xuống.

Dưới linh vũ màu vàng kia, cây dâu già kia, rốt cục mọc ra lá cây mới.

Để Lăng Phong cảm thấy kỳ quái, lá cây của cây dâu già này, lại là ngũ thải chi sắc, mỗi một lá cây, óng ánh long lanh, nội bộ tựa hồ có huỳnh quang lưu động.

– Đây là cây dâu gì nha? Lá dâu lại lâu dài như vậy?

Nhìn thấy lá dâu non trên cây dâu già, Lăng Phong nhíu nhíu mày, cũng không có để ý tới.

Dựa theo tốc độ này, lá cây trên cây dâu già này, ít nhất phải năm ngày nữa mới có thể ngắt được, hắn xuống đến đáy giếng, tiếp tục đào.

Hiện tại giếng này đã bị hắn đào sâu mười mét, càng hướng xuống, bùn đất càng cứng rắn.

Bây giờ đáy giếng này, nhiệt độ đã đạt đến 40 độ, đứng trong đáy giếng, Lăng Phong cảm giác được mình giống như đang đứng trong một cái lò.

Bất quá Lăng Phong cũng không có lùi bước, hiện tại Hỏa linh lực trong đáy giếng này, cũng nồng nặc hơn trước rất nhiều, hắn tu luyện trong đáy giếng, hấp thu linh lực, tốc độ cũng bằng một nửa so với dùng lư hương luyện hóa linh thạch.

– Đang!

Linh cuốc trong tay Lăng Phong, bị một cỗ lực đạo khổng lồ bắn ngược trở về, chấn động khiến cánh tay của hắn hơi tê tê.

– Móa, thứ đồ gì?

Lăng Phong cúi đầu xem xét, hắn phát hiện có một vòng hồng quang lấp lóe trong bùn đất.

Hắn lập tức ngồi xổm xuống, dùng linh cuốc nhẹ nhàng gỡ bùn đất ra, sau đó một khối tảng đá hình thoi tản ra hồng quang xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Khối đá hình thoi này, mặt ngoài có đường vân màu đỏ, cầm trong tay tảng đá kia, có chút ấm áp.

Lăng Phong đem tảng đá kia cầm trong tay, cẩn thận nhìn lại, hắn phát hiện đường vân tảng đá óng ánh sáng long lanh, giống như những lá dâu bên trên, những hồng quang kia, chính là phát ra từ đường vân này.

Nhưng vào lúc này, Lăng Phong cảm giác được lư hương trong đan điền, có chút run rẩy một chút.

– Ừm?

Lăng Phong sửng sốt một chút, sau đó hơi chuyển động ý nghĩ một chút, lư hương kia lập tức liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

– Không biết, lư hương có thể hay không luyện hóa khối tảng đá này!

Nghĩ đến đây, Lăng Phong lập tức mở nắp lư hương ra, sau đó hắn đem tảng đá bỏ vào trong lư hương, đậy nắp lại.

– Xoẹt!

Lư hương lập tức hóa thành một đạo thanh quang, tiến vào lòng bàn tay của hắn, sau đó trong đan điền của hắn.

– Móa!

Lăng Phong bị biến hóa này dọa một cái, trước kia lúc hắn luyện hóa linh thạch, lư hương kia đều tiến hành bên ngoài thân thể của hắn, hắn từ trước tới giờ không dám đem lư hương thu vào trong đan điền rồi luyện hóa những linh thạch kia, bởi vì hắn sợ hãi chính mình sơ sót một cái, liền bạo thể mà chết.

Nhưng là bây giờ, lư hương kia nuốt tảng đá kia xong, vậy mà chính mình chạy về trong đan điền của hắn.

Dưới sự kinh hãi, Lăng Phong chuẩn bị đem lư hương triệu hoán ra, thế nhưng là lúc này, hắn cảm giác đến từng tia nhiệt lưu, xuất hiện trong đan điền, sau đó những nhiệt lưu này, lập tức dọc theo kinh mạch của hắn tuôn hướng các vị trí cơ thể.

Loại cảm giác này Lăng Phong rất quen thuộc, đúng là hắn hấp thu linh lực thuộc tính “Hỏa” hình thành nhiệt lưu, chỉ bất quá thời khắc này nhiệt lưu, cường đại gấp mấy lần, hơn nữa còn đang không ngừng tăng cường.

– Thảo! Đi ra cho ta!

Lăng Phong thầm mắng, hắn muốn triệu hoán lư hương ra, thế nhưng là giờ phút này lư hương căn bản cũng không nghe sai sử.

Lư hương kia chậm rãi xoay tròn ở giữa đan điền của hắn, từng tia sương mù màu đỏ, không ngừng bay ra từ trong lư hương.

Những sương mù đỏ này, lập tức dọc theo kinh mạch, dũng mãnh lao tới từng cái bộ vị trên thân thể.

Lăng Phong theo bản năng vận chuyển Vô Danh Luyện Khí Quyết.

Lúc hắn vận chuyển Vô Danh Luyện Khí Quyết, lư hương trong đan điền, tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh, khí thể màu đỏ tràn ra từ lư hương, càng thêm nồng nặc.

Những khí thể màu đỏ này, ẩn chứa linh lực thuộc tính “Hỏa” nồng đậm, không ngừng cọ rửa kinh mạch của hắn, từng đợt phỏng cảm giác, tại trong kinh mạch của hắn truyền đến.

– A…

Lăng Phong cắn răng, phát ra một trận gầm thét, sau đó liều mạng luyện hóa những linh lực thuộc tính “Hỏa” này.

Linh lực thuộc tính “Hỏa” này rất bá đạo, trước đó cái kia năm cái đã bị đả thông kinh mạch rất nhanh liền bị rót đầy, Lăng Phong cũng cảm giác được trong cơ thể mình năm cái đã bị đả thông kinh mạch, sắp bị no bạo.

Hắn lập tức dẫn dắt chân khí trong cơ thể, bắt đầu trùng kích đầu kinh mạch thứ sáu.

– Xoẹt xoẹt!

Chân khí trong cơ thể, đang trùng kích đầu chủ kinh mạch thứ sáu, giống như là thiếu đê hồng thủy, tràn vào khô ráo trong sa mạc một dạng, nhanh chóng tiêu hao, Lăng Phong cũng cảm giác khá hơn một chút.

Trong đan điền, những sương mù màu đỏ này, vẫn như cũ cuồn cuộn bay ra từ lư hương, mà những sương mù màu đỏ này, còn tinh khiết hơn trước, bên trong ẩn chứa linh lực thuộc tính “Hỏa”, cũng càng thêm bá đạo.

– Ách a…

Lăng Phong cắn răng, liều mạng nhẫn nại thụ lấy thống khổ to lớn từ thể nội cơ thể truyền ra, cơ thể của hắn đều bành trướng, gân xanh trên trán bạo khởi, giống như là có con giun ở bên trong bò sát.

Mồ hôi không ngừng xuất hiện từ lỗ chân lông của hắn bên trong, mà thân thể của hắn cũng là bởi vì đau đớn kịch liệt, đang run rẩy nhè nhẹ lấy.

Thời gian một hơi đi qua, đại khái nửa nén hương sau, thân thể Lăng Phong muốn đi vào giai đoạn chết lặng, cứ việc sương mù màu đỏ tràn ra từ trong lư hương lại không ngừng tăng cường, nhưng hắn giờ phút này cảm giác cũng không phải là rất thống khổ, chỉ bất quá hắn tinh thần có chút hoảng hốt.

Tại mãnh liệt đau nhức kịch liệt kích thích xuống, tinh thần của hắn bắt đầu xuất hiện mỏi mệt.

– Tuyệt đối không thể có chút thư giãn nào!

Lăng Phong cắn răng, tập trung tinh thần, vận chuyển Vô Danh Luyện Khí Quyết tới cực hạn, điên cuồng luyện hóa những sương mù màu đỏ.

Những sương mù màu đỏ này, nhanh chóng bị luyện hóa trở thành chân khí.

Chương trước Chương tiếp