Loạn luân mẹ con
Chương 7
Mở mắt ra thì trời đã sáng, không thấy mẹ đâu, không biết mẹ thức dậy từ bao giờ. Chợt thấy mẹ từ phòng tắm bước ra, mẹ vững chưa mặc đồ vào, trên người vững chỉ có mỗi cái quần lót. Thấy tôi ngồi dậy mẹ nói:
– Chịu dậy rồi đó hà.
Tôi: Dạ, mẹ dậy lâu chưa, mấy giờ rồi mẹ.
Mẹ: Mẹ dậy lâu rồi, hơn 8h rồi.
Tôi: Trời… sao mẹ không gọi con dậy.
Mẹ: Thấy con ngủ ngon quá, nên để con ngủ thêm chút nữa.
Tôi: Hơn 8h rồi sao kịp về mẹ đi làm.
Mẹ: Bữa nay mẹ thấy hơi mệt, nên xin nghỉ.
Tôi: Chắc tại lạ chỗ ngủ không quen nên mới mệt vậy.
Mẹ: Không biết nữa.
Tôi: Đâu, để con xem.
Nói xong tôi liền đứng dậy đi tới chỗ mẹ, sờ trán mẹ.
– Trời… bị sốt rồi nè. Chắc bị lây bệnh của con rồi.
Mẹ: Không biết nữa, chắc không sao đâu.
Lợi dụng mẹ không để ý, tôi sờ tay mẹ rồi sờ ngực mẹ, tay tôi ôm trọn bầu ngực của mẹ. Tôi giả vờ nói:
– Người mẹ nóng quá trời luôn nè. Bệnh chắc luôn rồi.
Mẹ liền gạt tay tôi ra.
– Sốt gì mà sốt, anh thừa cơ lợi dụng tui thì có.
Tôi cưới nói: Có đâu, con sờ xem người mẹ có nóng không chứ bộ.
Mẹ: Xạo vừa thôi, thấy tui dễ dãi quá, nên làm tới.
Tôi: Thiệt mà, con xem mẹ có bệnh không thôi. Ủa sao bữa nay, thấy con mẹ không che Vú lại vậy.
Mẹ: Đêm qua anh thấy hết của tôi rồi còn che gì nữa, còn dám cả gan bóp vú tui nữa chứ.
Tôi: Có thấy hết đâu, còn có chỗ chưa nhìn thấy nữa mà. Hì hì…
Mẹ: Thôi… đừng có mà lắm chuyện, đi rửa mặt đi rồi về.
Tôi: Mà hôm nay con mới phát hiện, vú mẹ đẹp thật, còn to nữa, sờ thích thật.
Mẹ: Có nhanh đi không thì bảo.
– Con trai gì mà cứ trần như nhộng trước mặt mẹ, không biết xấu hổ.
Tôi: Có sao đâu, con giờ chai mặt rồi.
Mẹ: Đã vậy cu thì lúc nào cũng cứng như khúc gỗ, không hiểu nổi.
Tôi: Tại nãy được sờ vú mẹ, thích quá nên nó mới cứng lên vậy chứ bộ.
Mẹ: Thôi… nói nhiều quá, đi rửa mặt mặc đồ nhanh, không thì tự về một mình nha.
Tôi: Mẹ còn chưa mặc đồ nữa kìa…
Mẹ: Ờ thì giờ mặc nè.
Nói rồi, 2 mẹ con cùng vào phòng tắm thay đồ…
Vừa đánh răng, vừa liếc sang nhìn mẹ thay đồ, tôi giả vờ gọi.
– “Mẹ”
Mẹ quay sang, tôi liền nhanh tay bóp lấy vú mẹ. Mẹ liền gạt mạnh tay tôi ra quát.
– Ơ… làm gì đó.
Tôi: Con bóp thử xem vú mẹ còn sữa không.
Mẹ chửi: Sữa cái đầu anh thì có.
Tôi đưa mặt ra cười trừ, rồi 2 mẹ con nhanh chóng thay đồ đi ra mua đồ ăn sáng rồi về nhà.
Về đến nhà, mẹ vào phòng thay bộ đồ bộ. Tôi cũng thay bộ đồ lửng. Xong 2 mẹ con cùng ngồi ăn sáng.
Vừa ăn tôi vừa nói.
– Mẹ mặc đồ bộ như con gái 18 ấy nhỉ.
Mẹ: Xạo vừa thôi ông ạ.
Tội: Thiệt mà, nhưng mà kín quá.
Mẹ: Kín quá thì sao.
Tôi cười: Kín quá không thấy được gì hết.
Mẹ: Không thấy được gì??
Tôi: Thì không thấy được quần lót như lúc mẹ mặc váy.
Mẹ: Vớ vẩn, bộ không thấy được quần lót của tui, ăn không ngon à.
Tôi: Không biết nữa, chắc đó mẹ à.
Mẹ: Tào lao quá đi, lo mà ăn đi kìa.
Tôi: Dạ dạ.
Ăn xong, mẹ nói:
– Bữa nay rảnh, chút nữa dọn dẹp nhà cửa đi, lâu lắm rồi không dọn, chắc trong phòng toàn kiến với dán không đấy.
Tội dạ. Rồi 2 mẹ con cũng tranh thủ dọn dẹp nhà cửa. Đang dọn mẹ bảo.
– Con dô phòng đếm hết đồ của con với của mẹ ra sau phơi hết đi…
Tôi: Phơi chi vậy mẹ.
Mẹ: Thì để lâu ngày sợ nghe mùi mốc, nên đem ra phơi nắng.
Tội: Đem phơi hết luôn hả mẹ.
Mẹ: Uh… thì đem ra hết tiện thể phơi luôn một lần.
Nói xong tôi vào phòng đem hết đồ ra, rồi sang phòng mẹ gom đồ mẹ ra. Lúc mở tủ đồ lót mẹ ra thấy nhiều màu nổi quá, tôi nghĩ thầm, mẹ mặc đồ lót màu sặc sỡ quá nhỉ.
Đống đồ lót của mẹ tôi gom ra sau cùng, tay ôm đống đồ lót đi ngang qua mẹ, tôi cười nói.
– Mẹ mặc đồ lót màu nổi quá nhỉ.
Mẹ: Kệ tui. Hỏi chi.
Tội: Con tò mò nên mới hỏi chứ bộ.
Mẹ liếc tôi nói: Thì mặc cho anh xem đó, được chưa. Anh thích màu nổi mà.
Tôi cười: Hì hì có mấy màu con chưa thấy mẹ mặc, bữa nào mẹ mặc cho con xem, con chấm điểm cho.
Mẹ: Vớ vẩn, tui đâu có cần anh cho điểm.
– Đi phơi đồ lẹ đi, ở đó mà nhiều chuyện.
Đến gần chưa thì cũng dọn dẹp xong. Mẹ hỏi.
– Mệt không.
Tôi: Mệt chết đi được mẹ ạ.
Mẹ: Đói chưa.
Tôi: Dạ, cũng hơi đói.
Mẹ: Muốn ăn gì để mẹ đi chợ mua về nấu cho ăn.
Tôi: Mẹ cho ăn gì thì con ăn đó.
Mẹ: Bữa nay ngoan ghe ta.
Tôi cười nói: Tự nhiên thèm sữa mẹ.
Mẹ ký đầu tôi nói: Thôi đi ông, đừng có mà kiếm chuyện.
Tôi: Hì hì…
Xong mẹ lấy xe chạy ra chợ, còn mỗi mình tôi ở nhà, ngồi đó suy nghĩ, nói thầm trong miệng…
– Làm sao đây ta, phải làm sao nhỉ… lại hàng tá câu hỏi đặt ra trong đầu. Tôi nói thầm trong bụng. Thôi làm liều vậy, tới đâu thì tới.