Lỗi tại anh
Chương 15
Sau đêm đó nó và Tâm càng thân với nhau hơn. Tâm luôn quan tâm nó như người anh trai của mình. Trưa nay nó lại đi học, anh Minh không có ở nhà nên nó tự vào phòng mở máy lên tập rồi lát sau anh Minh về…
Nó: Chào anh, anh đi đâu mới về à…
Minh: Uhm, anh đi phỏng vấn, tuần sau anh đi Mỹ học thêm…
Nó ngạc nhiên: Vậy ai dạy cho em…
Minh: Mày biết hết rồi còn gì, khi nào rãnh thì lại đây tập còn nếu có điều kiện thì mua máy về nhà, khỏi mắc công qua đây chi xa, lỡ có show thì có máy mà làm…
Nó: Nhưng em mới học được tháng rưỡi thôi, em còn yếu lắm, mà anh đi bao lâu mới về…
Minh: Đi làm từ từ có kinh nghiệm, tối nay mày lên quán sớm, anh cho mày làm ca đầu, coi như test việc, anh đi học 2 năm mới về, ở đây ráng mà làm đừng để mất mặt anh đó…
Nó ngậm ngùi, tối về nó soạn nhạc rồi 8h nó chạy ra quán chuẩn bị 9h làm, giờ này quán vắng khách nên nó cũng không tâm lý gì mấy, đến 10h nó được phục vụ đưa tờ giấy kèm theo là 200 ngàn, yêu cầu bài happy birthday, đến 10h30 nó xuống ca thay cho anh Minh, lúc này quán gần full sàn…
Nó bước xuống thì thấy Tâm đang ngồi ở quầy bar, thấy nó Tâm cười rồi nói…
Tâm: Chúc mừng chúc mừng, ngày đầu đi làm mà được thường rồi, ăn uống gì đi chứ…
Nó: Chuyện nhỏ, lát về đi ăn hủ tíu nam vang nha…
Tâm cười gật đầu rồi lấy 2 chai bia nâng ly chúc mừng nó, ngày đầu tiên đi làm coi như cũng thuận lợi, miễn khách không đứng yên là được…
Lát sau nó thấy top thanh niên 5 người vào bên trong bàn đứng kế quầy bar, bé Tâm có vẻ không vui khi nhìn thấy 5 người mới vào, nó cũng để ý 1 thanh niên cao ráo, phong độ, xăm full 2 cánh tay, hắn cứ nhìn bé Tâm, nó ngồi đối diện nên nhìn thấy rồi hắn liếc sang nhìn nó…
Tâm: Thằng mặc áo sơ mi đen là bồ cũ của em, em ghét nó…
Nó cười nhẹ rồi cầm chai bia lên cụng với Tâm, khuôn mặt Tâm cứ nhăn nhó không vui rồi cầm chai bia đi ra sàn nhảy với mọi người, thằng bồ cũ của Tâm vẫn nhìn nó, nó không quan tâm và cứ ngồi yên nhìn xung quanh xem các dân chơi lắc lư theo điệu nhạc…
Rồi bé Tâm đi thằng về hướng nó ngồi, Tâm vòng tay qua cổ rồi hôn lên môi nó say đắm, có thể Tâm muốn chọc tức bồ cũ, rồi hắn sẽ chướng mắt rời khỏi nơi này, Tâm buông nó ra rồi nắm lấy tay nó kéo ra sàn cùng chơi với mấy người khách…
Tâm: Em xin lỗi…
Nó cười: Anh hiểu mà, em khờ quá…
Được một lát nó và Tâm ra quầy bar ngồi nghĩ mệt thì lúc đó cũng không thấy nhóm thanh niên đâu nữa, Tâm nhõng nhẽo như đưa con nít đòi nó chở đi ăn vì đói, nó chở Tâm lại quán hủ tíu mà Tâm thích, nó gọi 2 tô rồi ngồi chờ…
Tâm: Thằng lúc nãy tên Thanh, lúc trước nó làm quản lý ở quán, rồi bị gia đình bắt về làm cho công ty ở nhà, em chia tay nó vì khi quen với em nó còn ngủ chung với mấy con khác, nó giấu em, tưởng em không biết, em chửi nó rồi chia tay đến giờ, cũng gần 1 năm rồi…
Nó lấy đũa cho Tâm: Em dữ quá, thôi ăn đi, nở hết rồi kìa…
Tâm: Em hiền lắm, nhưng em ghét ai nói xạo, nếu nó có hỏi anh thì anh nói là bồ của em nha hihi…
Nó: Không được…
Tâm: Đi anh, coi như giúp đứa em gái này, nếu anh không đồng ý thì em không ăn đâu…
Nó: Anh sợ em rồi đó, ăn đi cô nương, đúng là con nít mà…
Tâm cười tươi rồi ăn hết cả tô hủ tíu còn kêu chén mì thêm nữa…
Nó tính tiền rồi dẫn xe ra chở Tâm về nhà, gần đến nhà thì có 4 chiếc xe cúp đầu ngang làm nó thắng lại, bé Tâm tưởng cướp liền ôm nó cứng ngắc. Thì ra là thằng Thanh, hắn bước xuống xe…
Thanh: Tâm, anh có chuyện muốn nói với em, đi theo anh…
Tâm vẫn ngồi trên xe ôm nó: Tôi và anh có gì để nói với nhau, anh có bạn gái, tôi có bạn trai, ai cũng có cuộc sống riêng, anh đừng làm phiền tôi…
Chạy đi anh, Tâm nói với nó rồi nó vừa lên ga chạy thì thằng Thanh đấm thẳng vào mặt nó, nó choáng, chiếc xe ngã đè nó và Tâm…
Thằng Thanh lại kéo Tâm ra khỏi chiếc xe, nó chỉ nghe tiếng Tâm nói chứ nó chưa nhìn rõ được vì cái đấm trời giáng của thằng Thanh…
Tâm: Buông tôi ra, anh làm gì vậy, tôi la lên bây giờ…
Thanh: Lên xe đi, anh muốn nói chuyện với em…
Nó cố gắng đứng dậy: Thả Tâm ra, mày biết tôn trọng phụ nữ không, Tâm nói không muốn gặp mày rồi mà…
Thanh buông Tâm ra: Mày muốn dạy đời tao à…
Nó cảm giác máu mũi đang chảy xuống miệng, thằng Thanh đi lại gần, nó liền đá vào bụng thằng Thanh, mấy đứa đồng bọn liền xuống xe ôm nó lại rồi thằng Thanh đá lại vào bụng nó, nó khụy gối xuống, lúc đó Tâm vừa đi lại tán vào mặt thằng Thanh một cái thật mạnh…
Hắn đẩy Tâm ngã vào lề đường rồi lên gối vào mặt nó, nhiều người đi đường hiếu kỳ nên dừng xe lại xem rất đông, cũng may là có những hiệp sĩ đường phố chạy vào ngăn cản thằng Thanh rồi báo công an, nên hắn mới chịu lên xe chạy đi…
– Mày chưa yên với tao đâu con chó…
Tuy nó đang nằm dưới lòng đường nhưng vẫn nghe từng chữ của thằng Thanh phát ra…
Nó mê man, khi tỉnh dậy thì thấy bé Tâm đang ngồi kế bên nó…
Tâm: Anh tỉnh rồi à, em xin lỗi…
Nó: Không có gì đâu em, mấy giờ rồi…
Tâm: 5h sáng, anh còn thấy đau không, em có mua thuốc giảm đau cho anh, anh ăn miếng cháo đi rồi uống thuốc…
Nó cười: Anh bị đánh chứ phải bị bệnh đâu mà ăn cháo, anh chịu được, 5h rồi, em ngủ đi…
Tâm nắm tay nó: Em lo cho anh, em không ngủ được, vì em mà anh phải bị như vậy…
Đôi mắt của Tâm đã không còn sắc bén như mọi ngày vì những giọt nước long lanh đang động lại, đôi mắt hiền hòa và xúc cảm…
Nó: Em khờ quá, chỉ là vết thương nhẹ thôi, em ngủ đi để có sức đi làm với anh…
Tâm từ từ nằm xuống cánh tay của nó mà ngủ…
4h chiều, nó mơ màng lim dim đôi mắt, bóng dáng Tâm bước ra từ nhà tắm, nó không nhìn rõ. Tâm mặc bộ đồ lót màu hồng đi lại ngồi trên chiếc ghế soi gương, Tâm lấy máy sấy làm khô tóc, nó sợ tỉnh dậy sẽ làm Tâm ngại nên nó vẫn nằm im, Tâm lấy kem thoa lên cơ thể trắng mịn của mình rồi đứng dậy rồi tiến lại gần nó, lấy tay Tâm sờ vào trán nó, bàn tay mát lạnh, nó không bị sốt, nó chỉ hơi nóng lên vì hương thơm và cơ thể gợi cảm của Tâm, Tâm mặc chiếc áo sơ mi trắng rộng như chiếc đầm rồi xuống cầu thang…
… Bạn đang đọc truyện Lỗi tại anh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/loi-tai-anh/
Nó ngồi dậy và lại soi gương, môi nó sưng lên, làm sao nó có thể d8i làm với khuôn mặt này, điện thoại nó lại hết pin nên không thể gọi cho anh Minh…
– Anh đừng xem nữa, em gọi cho quản lý và anh Minh rồi, anh cứ nghỉ ngơi vài ngày, khi nào hồi phục rồi đi làm lại, không sợ mất việc đâu, anh đừng lo…
Một tuần trôi qua, sài gòn lúc nào cũng tấp nập người qua lại, càng làm thêm nhìu khói bụi, nó chạy ra sân bay tiễn anh Minh, vết thương của nó đã lành, vào sân bay nó thấy anh Minh đang ngồi trong quán cà phê cùng với mấy người bạn…
Nó: Chào mấy anh…
Minh: Uống gì kêu em…
Nó: Em không biết uống cà phê…
Minh: Đm, thì uống cái khác, giới thiệu luôn, đây là anh Hải, thầy của anh, con mấy anh kia là bạn học chung trường…
Nó cười: Chào sư tổ…
Hải: Anh có nghe Phong kể về mày, còn nhảy không, anh bận quá nên không lên nhóm thường…
Nó: Da, cũng có…
Minh: Em đi rồi nhờ anh chăm sóc nó dùm em, đừng để nó lạc lối…
Hải: Mày yên tâm, đi theo tao chỉ dính vào gái gú chứ không dính vào xì ke đâu haha…
Mọi người nói chuyện vui vẻ với nhau rồi đến lúc anh Minh cũng lên máy bay, nó lưu luyến và ghi nhớ những lời anh Minh dạy…
Đến tối nó lại đi làm, mấy ngày không vào quán mọi người ai cũng hỏi thăm nó. Nó vừa lên làm thì bé Tâm cũng vừa vào, nhìn thấy nó Tâm lại cưới tươi, hôm nay thứ 2 nên quán vắng khách, chỉ có 1 bàn duy nhất và chỉ có 1 cô gái ngồi ở đó. Vẻ mặt buồn nhưng đang chất chứa nhiều tâm sự…
Tâm: Nhỏ ngồi đằng kia đi chơi mà sao cái mặt như đưa đám vậy anh…
Nó: Kệ người ta, con người chứ phải rôbô đâu mà không biết buồn em…
Tâm: Chán thiệt chứ, thôi anh lên làm đi…
Nó lấy máy tính lên bụt làm, lát sau nó thấy có người đàn ông khoảng 40t, lịch lãm, mặc đồ vest, có vẻ như là một doanh nhân thành đạt lại nói chuyện với Tâm, nó không để ý, nó chỉ lo đến công việc của mình…
Nó chơi những bài nhạc tình yêu RnB nước ngoài mà Tâm và nó điều thích, được hơn 10 bài thì nó thấy cô gái đang ngồi một mình có đôi mắt tròn đang nhìn nó, rồi lấy khăn giấy thấm vào đôi mắt tròn xoe ấy…
Từ trước đến giờ nó chưa từng thấy ai đi bar chơi mà khóc cả, và người phục vụ đem tờ giấy của cô gái ấy viết lên cho nó, ngày thứ 2 đi làm mà bị complaint với quản lý là nó bị đuổi là cái chắc, nó bối rối không biết làm sao, nó cầm tờ giấy mở ra, bên trong có dòng chữ “Cảm ơn anh” và tờ tiền 500, rồi ly6 rượu được đặt lên bàn cho nó…
Nó nhìn xuống, cô gái ấy đang cười với nó, nụ cười trìu mến và dễ thương bởi chiếc răng khểnh lấp lánh hạt kim cương được đính vào…
Nó chợt nhận ra mỗi khi buồn nó lại nghe những bài nhạc tình yêu mà nó thích, cô ấy cũng vậy vì có người đã làm cho cô ấy muốn gì và cần gì trong lúc này, nó may mắn khi gặp được một người có chung sở thích với nó…
Nó mỉm cười rồi nâng ly thay lời cảm ơn đến cô gái, còn người đàn ông kia vẫn ngồi nói chuyện với Tâm, đến khi nó chuyển ca làm xuống ngồi thì ông ấy đã không còn ngồi ở đó nữa…
Nó khoe với Tâm: Hôm nay có tiền ăn khuya nữa rồi…
Tâm: Số anh đỏ thật đó, làm em ăn free hoài cũng ngại hihi…
12h, trong quán chỉ có 3 bàn khách, trong đó có thằng Thanh đang đứng một mình với vài chai bia trên bàn, còn cô gái ấy vẫn còn chỗ cũ, Tâm thấy mặt thằng Thanh nên đã ra ngoài, nó cũng không quan tâm, chỉ ngồi onl Facebook và nhớ đến một người…
– Bốp…
Đầu nó đau, mắt nó choáng, nó xoay người lại thì thắng Thanh cầm chai bia bị vỡ trên tay, tiếp đó là cú đấm vào mặt nó, âm thanh im lặng, mấy người ở quầy bar chạy ra ngoài…
Thanh: Nếu mày biết khôn thì tránh xa bé Tâm ra, còn không thì mày còn ăn đòn dài dài…
Nó định hình rồi đứng dậy nói: Chuyện đó là Tâm quyết định chứ không phải tao, và nếu với tính cách bạo lực của mày cho dù Tâm có quay lại thì cũng không hạnh phúc gì…
Thanh nắm lấy cổ áo của nó: Vậy một thằng nghèo khổ như mày có thể làm cho Tâm hạnh phúc à, thực tế chút đi thằng nhà quê…
Thanh xô nó vào thành quầy bar, đúng lúc đó bé Tâm và người đàn ông lúc nãy vào, ông nắm đầu thẳng Thanh lôi ra phía sau nhà xe, còn Tâm cũng dìu nó đi theo…
Tâm: Anh yên tâm đi, có chú Quang ở đây, thằng Thanh không dám đánh anh nữa đâu…
Ra tới bãi xe, nó thấy chú Quang quát lớn…
– Mày dám đến quán tao quậy à, thằng ranh con…
Thanh: Con không biết bác ở đây, mong bác nể tình ba con mà tha cho con lần này…
Chú: Được, thằng duy đâu, lại đây…
Tâm dìu nó lại gần chú Quang rồi chú đặt chai bia lên tay nó…
Chú: Sống phải biết luật, giang hồ có luật của giang hồ, mày làm sai thì phải nhận, nếu cha mày biết thì cũng như tao thôi…
Nó hiểu ý của chú, nó bước lại gần thằng Thanh rồi đặt chai bia xuống đất…
– Từ nay mày đừng làm phiền tao vả bé Tâm nữa là được rồi…
Nói xong nó quay lưng bỏ đi…
– Đừng ra vẻ nhân từ với tao, tao đéo cần…
Nó xoay người lại thì thấy bé Tâm cầm chai bia đập vào đầu thằng Thanh rồi tát vào mặt nó mấy cái…
– Biến, biến khỏi đây ngay…
Tâm quay lại đi cùng nó vào trong còn chú thì đi phía sau, cũng may là có chú Quang, ông chủ của quán, chú rất tốt và thẳng thắng, luôn hiểu tâm lý người làm của mình, nó thích tính cách và đạo lý sống của chú, sau này nó không chỉ làm trong quán mà còn làm việc riêng cho chú…
Tâm: Anh có sao không…
Nó: Không sao, mòng là từ nay về sau đi làm khách đừng tip nữa, mỗi lần lấy tiền là bị đánh…
Tâm cười: Anh khờ quá, xong rồi, mai mốt nó không dám lại đây nữa đâu…
Nó: Cảm ơn chú đã giúp đỡ con…
Chú: Mày hiền thật, bị đánh mà không chịu đánh lại, ra đời sống phải khôn lanh chút, miễn không làm gì sai thì không ai dám làm gì mình đâu, hiểu chưa…
Nó: Da, con hiểu rồi…
Chú: Tâm, con đi ăn với chú, sẽ có lợi cho công việc của con đấy…
Tâm: Nhưng anh duy…
Nó: Em cứ đi với chú, anh không sao, cơ hội không dễ kiếm đâu, công việc quan trọng…
Tâm: Dạ.
Nói xong Tâm và chú ra ngoài, còn cô gái lúc nãy cũng không còn ngồi đó nữa, nó lên bụt lấy balo rồi về nha, nó đi ra bãi xe thì thấy chiếc xe của nó bị đập nát dàn áo, nó cũng biết là ai làm, nó đi bộ ra ngoài đón xe ôm về…
Nó đi dọc bên lề đường, xa xa nó thấy người con gái chạy chiếc vespa cổ, mặc áo thun đen, khoác bên ngoài chiếc áo jean trong bụi bặm đang chạy lại gần nó, nó chợt nhận ra là cô gái trong bar với chiếc răng khểnh ấn tượng…
– Nếu không ngại thì lên xe em chở về…
Giọng nói của người hà nội, nó ngạc nhiên: Cảm ơn em, nhà anh gần đây, anh đi xe ôm được rồi…
– Nhà em cũng gần đây…
Nó do dự không biết làm sao từ chối: Vậy cảm ơn em, để anh chở cho…
Cô ấy lùi ra sau rồi đưa nón bảo hiểm cho nó, nó lên xe nổ máy, nó vào số thì máy lại tắt, nó làm 2 – 3 lần vẫn không chạy được, thằng Thanh nói đúng, nó quê mùa, nó nghe tiếng cười khẽ bẹn tai, nó bước xuống để cô ấy chở…
– Em tên Mi, có thể gọi em là mèo, còn anh…
Đã bao lâu rồi nó mới nghe ai đó nhắc lại cái tên này, những dòng suy nghĩ về em chạy trong đầu nó…
– Anh có nghe em nói gì không…
Nó thức tỉnh: À, anh tên Duy…
Mèo: Nhà anh hướng nào…
Nó: Đến ngã 3 rồi rẽ trái là đến rồi em…
Mèo dừng xe lại, nó cảm ơn mèo rồi vào nhà…