Mẹ là hiệu trưởng

Chương 131



Phần 13: Nội Y

Bố từ trong phòng đi ra, đồng thời nhìn thấy bộ đồ ngủ rơi trên mặt đất, tự nhiên cũng vừa nhìn là nhận ra là của mẹ, cho rằng có thể là mẹ vừa nãy đi ra làm rơi, nói nhỏ: “Lấy quần áo đi tắm cũng có thể rơi, thật là”

Nhưng rất nhanh bố nghĩ một chút cảm thấy có điều không ổn, mẹ không giống kiểu người đó, bình thường làm việc đều rất thận trọng, sao đồ trên tay rơi mà không phát hiện chứ? Chỉ là bố cũng không có lên tiếng, có thể là vì chỗ này cách quá gần phòng tôi, sợ làm tôi tỉnh giấc đi, thế là bố cầm bộ đồ ngủ của mẹ tôi lên, đặt tại bàn bên cạnh ghế nhà tắm, liền đi tới tủ giày, lấy ra thứ gì đó, đáng tiếc bị bố che nhìn không rõ.

Sau đó bố liền quay về phòng.

Tôi lén lút đi tới góc tường, nhìn xem, xác định bố đã về phòng rồi, tuy cửa phòng không đóng lại, đèn trong phòng còn sáng, nhưng tôi cảm thấy bố nhất thời hẳn là sẽ không đi ra nữa, thế là tôi liền muốn dùng tốc độ nhanh nhất về phòng, dù sao thì ở bên ngoài 1 phút thì nguy cơ bị phát hiện càng nhiều.

Khi tôi vừa đi tới, bên phía nhà tắm truyền tới tiếng mở cửa, nhất thời lại dọa tôi vội vàng lăn lại sau ghế sô pha, tôi cảm thấy hôm nay là ngày kích động nhất, cả đời này sẽ không giống tối nay kích thích thế.

Cả buổi tối bị dọa không biết bao nhiêu lần, nếu có bệnh tim sớm đã ngỏm rồi, dù cho không có bệnh tim cũng sắp bị dọa tới bị bệnh tim rồi.

Nhưng lần này chưa tính là xong, bây giờ bắt đầu chơi mới là tim đập nhanh.

Tôi ngó đầu ra khỏi sô pha, dựa vào bàn trà không dễ dàng gì phát hiện bên kia duỗi ra một chút, vừa hay tới vị trí mắt, muốn xem mẹ lúc nào về phòng, tôi có thể chạy về, ở đây thật sự là quá thách thức năng lực chịu đựng của trái tim, tôi sợ tôi cứ bị dọa tiếp thế, trái tim huyết quản vì đập quá nhanh bà vỡ tung mất.

Chỉ là giây tiếp theo, tôi cảm thấy trái tim huyết quản của tôi, không đúng, là toàn thân sắp nổ tung rồi.

Nhưng lần này lại không phải vì bị dọa sợ, mà là vì tôi nhìn thấy mẹ tôi, cư nhiên… chỉ mặc nội y từ trong nhà tắm đi ra ngoài.

Có ánh đèn nhà tắm còn có ánh sáng mờ mờ của phòng ngủ truyền tới, cho nen mắt tôi có thể nhìn rõ ràng, trên cơ thể mẹ mặc chiếc áo lót kiểu áo vest màu xám mà mẹ tôi đang mặc nguyên loại áo lót bọc rất chắc chắn, người phụ nữ bình thường mặc loại áo lót này sẽ bó chặt lấy ngực bên trong, nhưng trên người mẹ tôi hoàn toàn không thấy được đặc điểm của chiếc áo lót này, một cặp vú khổng lồ thẳng tắp nóng bỏng sẽ tác động lên người khác và hoàn toàn che đi chiếc áo ngực gượng ép thành một cái, lộ ra một mảng.

Nhưng ở giữa hai bầu vú đang run rẩy có một cái rãnh không đáy bị ép ra, sợ đến cả người đàn ông liệt dương nhìn thấy cũng phải lấy con cu ra cọ xát vào bộ ngực ấy xem là cảm giác thế nào.

Tôi không thể nào chịu được nữa, sao tôi có thể chống lại được, ngay lập tức tôi cảm thấy đáy quần của mình một cơn đau không gì sánh bằng, cảm giác đau không thể tả được, còn đau do ma sát với quần lót nữa.

Dù vậy, tôi dường như vẫn không nhận ra và không thể rời mắt khỏi người mẹ.

Tôi thấy mẹ hình như đang tìm bộ đồ ngủ, khi thấy bộ đồ ngủ đặt trên ghế trước cửa phòng tắm, bà băn khoăn một lúc rồi mới liếc nhìn về phía phòng ngủ mình, ánh đèn bên trong khẽ lay động, liền hiểu từ lúc nào mà bố đã nhặt lên và để ở đây.

Chỉ là mẹ lúc thu hồi ánh mắt, cư nhiên dừng ở trước phòng tôi một chút, hơn nữa tiếp theo, mẹ còn cau mày.

Tuy thời gian ngắn nhưng tôi vẫn là để tôi nhìn thấy, thiếu chút nữa trái tim nhỏ bé của tôi nhảy ra ngoài rồi, còn cho rằng bị mẹ phát hiện rồi, nếu như thế thật sự là oan lắm, đấy nhưng không phải là tôi nhặt đâu mà là bố đấy.

Chẳng lẽ tôi vì một động tác nhỏ của bố như thế mà bị phát hiện sao? Tôi hoảng sợ cả đêm, lẽ nào… không biết có phải là Thượng Đế nghe thấy lời cầu nguyện của tôi không, mẹ không hề có động thái khác, mà là lấy bộ đồ ngủ chuẩn bị mặc vào.

Mà tâm tư của tôi cũng từ trong đó mà mang ra được, đột nhiên lại bị một luồng nhiệt tràn lên.

Đôi chân đàn hồi và được điêu khắc tinh xảo chậm rãi xuyên qua lớp quần mỏng, độ ma sát giữa làn da vô cùng mịn màng và lớp vải gần như bằng không, chúng xuyên qua lớp quần một cách trơn tru.

Cho đến khi bàn chân co lại, đây là lần đầu tiên tôi thực sự nhìn thấy toàn bộ hình ảnh của mẹ, thường thì tôi đa số chỉ nhìn thấy chân của mẹ, tuy rằng không quá mảnh mai nhưng trong đó lại có chút gợi cảm, sự gợi cảm này không những không làm cho cặp đùi của mẹ mất đi vẻ đẹp mà còn tăng thêm phần đẫy đà.

Nguyên nhân có thể là do mẹ đã sinh con, mông tăng kích cỡ lên.

Tôi thật sự không ngờ mẹ lại giấu đôi chân đẹp như vậy, một vũ khí giết người cực lớn. Nói đến mông thì mẹ cũng không thua ai, mông hơi phình ra do sinh nở không có dấu hiệu chảy xệ, còn những múi thịt đầy đặn và đều, khiến người ta thèm muốn nắm lấy.

Thật tiếc vì chiếc quần lót của mẹ có vẻ không hợp với áo lót, quần lót cotton màu xám nếu không phải nó hình tam giác tôi đã muốn hoài nghi mẹ mặc có phải là quần an toàn không rồi.

May mắn thay cặp mông đẫy đà hếch lên của mẹ không thể che lấp bởi những bộ đồ lót thông thường, những đường cong thuần thục dù thế nào cũng không thể che được, chỉ mặc quần áo vào thì không nhất thiết phải giấu diếm bộ dáng tốt như vậy chỉ để cho bố nhìn, thật sự là không công bằng.

Một lần nữa tôi lại nhớ đến cảnh bố làm tình với mẹ, tôi thực sự ghen tị với bố có thể ôm một người xinh đẹp như vậy.

Lần này mẹ về phòng rất đơn giản, tôi không nghi ngờ gì nữa, nếu nhìn thấy mẹ ở trong phòng một lát rồi mới vào phòng, tôi cũng sẽ không thư thái như thế, có lẽ trước khi mẹ đi qua cửa phòng tôi, tim tôi lỡ nhịp một cái.

Mẹ tôi vừa về đến phòng đã hỏi tại sao bộ đồ ngủ của mẹ và bố lại để ở cửa nhà tắm, khi tôi định về phòng thì tim không khỏi đập thình thịch, sao mẹ lại hỏi thế? Có phải mẹ đã nghi ngờ điều gì đó không? Lòng không yên, tôi lặng lẽ trở lại giường trong phòng, thời điểm cánh cửa đóng lại mọi thứ trở lại yên tĩnh, dường như chưa hề xảy ra chuyện gì cả, nằm ở trên giường, tôi vẫn chưa buồn ngủ, ngay cả mục đích ban đầu xem AV của tôi cũng vứt bỏ từ lâu. Đến nay trong đầu tôi bị bóng dáng nóng bỏng của mẹ hoàn toàn lấp đầy, căn bản không cách nào tiếp nhận được người sự vật khác? Không lâu trước mấy nữ diễn viên trong AV còn khiến tôi thần hồn điên đảo, lúc này tôi lại không thể nhấc nổi một chút dục vọng nào nữa, đối với tôi mà nói, mẹ đẹp hơn mấy cô diễn viên kia nhiều, hơn nữa bề ngoài nghiêm khắc bên trong lại ẩn giấu thân thể nóng bỏng như thế, khiến người ta không khỏi muốn xé rách sự ngụy trang của mẹ, cảm giác chinh phục mãnh liệt quyến rũ hơn phụ nữ bình thường.

Ngay cả Yumi Kazama trong AV người nổi tiếng trong giới nữ diễn viên đóng AV cũng không bằng một phần nghìn của mẹ, dù ở khía cạnh nào đó… Ngày hôm sau, hậu quả của một đêm mất ngủ là thức dậy với cảm giác thiếu năng lượng và ngáp liên tục.

Chỉ thấy tôi bước ra khỏi phòng với dáng vẻ uể oải. Hôm nay là cuối tuần, không phải không muốn ngủ thêm mà là không chỉ thời gian ngủ buổi tối bị quy định mà đến thời gian dậy buổi sáng cũng thế, hơn nữa tôi cũng không muốn làm loạn đồng hồ sinh học của mình.

Tới phòng khách, chỉ thấy một mình mẹ vừa ăn sáng vừa xem giáo trình tối qua đã viết.

Dường như cảm nhận được tôi, lập tức ngẩng đầu lên liếc tôi một cái, lại đưa mắt nhìn trên giáo án, nói: “Đánh răng rửa mặt xong thì qua đây ăn sáng đi.”

Thấy mẹ như thế, tôi thở phào một hơi, xem ra mẹ không hề phát hiện bất cứ manh mối nào tối qua.

Vì vậy, liền buông thả trái tim của mình, đi vào nhà vệ sinh.

Sau khi tôi quay lại, mẹ đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn theo bóng lưng của tôi có vẻ khó hiểu và không chắc chắn, cuối cùng bà lắc đầu và quét đi tia chớp trong mắt, mẹ đã nghĩ quá nhiều chăng… Trong những ngày sau đó, tôi không thể ngủ yên, mỗi lần tôi nằm trên giường và nhắm mắt lại đều nghĩ đến cơ thể hoàn hảo đầy đặn trưởng thành của mẹ, hàng ngàn con kiến ngứa như thể chúng đang cắn tôi vậy.

Trong lúc không còn cách nào tôi chỉ có thể lấy máy tính bảng mà Từ Béo đưa cho tôi ra xem thân hình mấy nữ diễn viên trong AV quen thuộc thôi, sau khi xem mấy lần, mới có chút cảm giác muốn ngủ.

Hơn nữa một lần căn bản không cách nào thỏa mãn được dục vọng của tôi, mỗi lần đều ít nhất bắn 3 lần trở lên, mới coi như miễn cưỡng thả lỏng được.

Bởi vì như thế, mấy ngày liên tục tinh thần của tôi đều ở trạng thái lơ ngơ, cả ngày ngáp liên tục.

Vẫn may có cuối tuần làm đệm, nếu không đang ở trên lớp chắc chắn nằm bò lên bàn rồi, tới lúc đó lại bị mẹ giáo huấn một trận, tôi sẽ không sống yên mất.

“Haz”, tôi đứng trong sân chơi, một trong những cột giữa đám đông, ngáp.

Hôm nay là thứ hai và vẫn còn 100 ngày nữa trước kỳ thi tuyển sinh đại học, theo truyền thống, các trường sẽ tổ chức một cuộc vận động thi vào đại học để nâng cao tinh thần cho các sinh viên năm nhất, mặc dù tôi không biết liệu điều đó có hữu ích hay không.

Dù sao, tôi đã bị kéo đến đứng trên sân chơi vào sáng sớm, nghe chỉ đạo trên sân khấu, trưởng nhóm nói những điều vô nghĩa nghiêm túc bằng đàm thoại.

Tôi thực sự không hiểu, đến đọc trên giấy cũng không đọc tốt, trình độ quốc ngữ như thế, cư nhiên cũng có thể làm ngành giáo dục, thật sự không biết lúc đầu bọn họ sao lại thi được đủ tư cách làm giáo viên nữa.

Lẽ nào lãnh đạo trường bây giờ trình độ đều thấy thế sao? Hay chỉ là có đường cửa sau nên đều có thể làm lãnh đạo? Liên tiếp làm mấy chức vụ, sau phó hiệu trưởng, rất nhanh dưới đài lại lên mấy người đàn già trạc 60 tuổi, trên đầu đã trắng phơ, ở giữa còn hói hết cả, cả thân mặc tây trang, còn lau cả giày da bóng loáng, bụng phệ khiến áo sơ mi bên trong bung ra ngoài.

Cái ông lão này tôi biết, nói chính xác là không ai trong trường này không biết ông ấy, vì ông ấy là Lý Hợp Thanh hiệu trưởng trường cấp 2 của chúng tôi, ông ấy là người lớn nhất toàn trường.

Điều kỳ lạ là cuộc họp của hiệu trưởng thường là phát biểu cuối cùng, hôm nay lại sắp xếp như vậy? Hiệu trưởng thực chất trước mấy phó hiệu trưởng? Theo thông lệ mà tôi đã học ở trường này hơn 2 năm, Lý Hợp Thanh rất quan tâm đến sự phô trương, trước đây, mỗi lần tổ chức cuộc họp toàn thể kiểu này, ông ấy đều là người phát biểu cuối cùng, như thế nhìn có vẻ ông ấy là quan trọng nhất.

Nhưng tôi cũng lười đo khám phá, dù sao loại cuộc hội nghị lớn này, đều là lãnh đạo nói lãnh đạo, học sinh chơi của học sinh, người và ma không cùng đường.

Quản nhiều thế làm gì. Mặc dù tôi đối với thầy Lý Hợp Thanh không thích chút nào, danh tiếng của ông ấy cũng đặc biệt tệ, người ta đồn rằng ông ấy thường mượn tư cách sàm sỡ mấy cô giáo rồi phát sinh quan hệ, nghe nói cái trường này đã có không ít nữ giáo viên qua tay ông ta, đúng là một con chim độc ác mới đúng.

Mặc dù một số nữ giáo viên từng bị ông ta cưỡng bức đã lên báo cáo sự việc lên trên, nhưng đáng tiếc là ông ta dường như có được hậu thuẫn lớn từ trên.

Theo thời gian, những nữ giáo viên này cũng đành chấp nhận số phận của mình.

Đây là thực tế của xã hội… có quyền là có tất cả!!!

Chương trước Chương tiếp