Mẹ và chị là chó cái dâm đãng
Chương 19
Cô Oanh rất nhanh bình tĩnh trở lại, cô thầm nghĩ dù sao cô hiệu trưởng cũng không thể nhốt mình mãi ở đây được, ngày mai khi có thêm người đến trường thì nhất định sẽ thả cô ra mà thôi.
Khi cô hiệu trưởng nhìn thấy thái độ của cô Oanh thì ngay lập tức lại nổi giận.
“Mẹ kiếp! Cái thằng chó đó có cái gì tốt? Mày tại sao lại toàn tâm toàn ý đi theo nó chứ?”
Thấy cô hiệu trưởng tức giận như vậy, cô Oanh ngược lại càng vui mà khẽ liếc nhìn xuống hai chân hiệu trưởng khinh thường nói…
“Có gì tốt sao? Chủ nhân tôi có thứ mà cô không có được”
Nhìn thấy ánh mắt của cô Oanh, hiệu trưởng liền biết cô đang nói đến cái gì, trong đầu cô ngay lập tức nghĩ đến con cặc vừa to vừa dài của tôi.
Lúc này cô Oanh tiếp tục nói: “Cô không phải cũng muốn được địt sao? Ồ, đúng rồi! Chủ nhân của tôi không thích sân bay… có phải là do cô không được chủ nhân yêu thích nên thẹn quá hóa giận không?”
Trên thực tế, ngực của cô hiệu trưởng không phải quá nhỏ, ngược lại dáng người cũng có thể coi là rất chuẩn.
Chỉ là bộ ngực kém hơn một chút so với bộ ngực lớn của cô Oanh mà thôi, tính ra vẫn rất căng tròn đầy đặn.
Nghe cô Oanh chê ngực mình là sân bay, cô hiệu trưởng như muốn phát hỏa, cả người run lẩy bẩy vì bị chọc tức.
“Con đĩ mày được lắm!”
Nói xong cô hiệu trưởng nắm lấy bộ ngực to đầy đặn của cô Oanh mắng…
“Ngực mày thật lớn! Tao cho mày ngực lớn này! Mẹ kiếp! Tao hôm nay muốn chơi nát bộ ngực lớn của mày”
Tiếp đến cô hiệu trưởng vừa hét vừa cầm một cây thước to dài dùng sức đánh lên bộ ngực lớn của cô Oanh…
Rất nhanh, trên bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô đã nổi lên một gờ thịt đỏ hồng trông rất đáng thương…
Mặc dù đau đớn nhưng cô rên rỉ một tiếng rồi nghiến răng chịu đựng.
Cô hiệu trưởng dùng tay đánh lẫn thước đánh mạnh cặp ngực to trắng nõn mềm mại, cô không ngừng hành hạ chúng, đánh được 10 phút thì đã không còn nhìn thấy làn da trắng nõn trên cặp vú to của cô nữa, mà bây giờ nó chuyển sang một màu đỏ ửng.
Thấy vậy, cô hiệu trưởng mới hài lòng cười nói: “Địt mẹ mày vú bự đánh thoải mái quá! Thịt thật nhiều! Mày không thoải mái hả con đĩ? Hả? Nói cho tao biết mau”
Cô Oanh đã sớm đau đến mức lệ rơi đầy mặt nhưng cô vẫn nghiến răng chịu đựng không phát ra tiếng.
Thấy cô Oanh không chịu trả lời, cô hiệu trưởng liền nhổ một ngụm nước bọt lên bộ ngực của cô, sau đó lại tiếp tục thô bạo đánh tiếp.
Âm thanh bạch bạch đau đớn vang vọng khắp phòng cùng với tiếng nghiến răng ken két của cô Oanh phát ra.
Trận đòn kéo dài thêm 10 phút nữa cho đến khi bộ ngực của cô đã hoàn toàn chuyển sang màu đỏ thẫm.
Cả người cô Oanh run lên vì đau, hai hàm răng bẫn nghiến lại, khuôn mặt ngập tràn tức giận nhìn chằm chằm vào cô hiệu trưởng.
Cô hiệu trưởng không quan tâm đến ánh mắt như muốn giết người của cô Oanh mà vẫn vô tình véo núm vú sưng tấy của cô và nói: “Con đĩ mà đừng có nhìn chằm chằm vào tao như vậy. Bây giờ tao sẽ tặng cho mày một món quà nhỏ. Cứ từ từ mà tận hưởng nó đi.”
Trong lúc nói, cô hiệu trưởng tìm trong túi xách của mình ra hai chiếc kẹp, sau đó không chút thương tiếc mà kẹp lên đầu vú của cô Oanh.
Mặt thấy hai núm vú sưng tấy của mình đột nhiên bị kẹp lại đau đớn, cô Oanh hét lên một tiếng…
“Cô không phải là người! Vú của tôi! Vú của tôi!”
Cô hiệu trưởng kiềm chế cả người cô Oanh đang giãy giụa rồi lại tiếp tục kẹp cái thứ hai lên núm vú cô.
Lực kẹp gỗ rất mạnh khi nó kẹp lên núm vú nhạy cảm của cô thì rất đau, nhưng hiện tại cơn đau này đối với cô không mấy đáng kể, dù sao khắp người cô đâu đâu cũng đều có vết thương.
Cô Oanh vừa đau vừa thở hổn hển cô gắng lấy lại tinh thần.
Không còn nghi ngờ gì nữa, kiểu tra tấn này thực sự khiến cô như muốn chết đi sống lại.
Thấy bộ dáng đáng thương của cô Oanh, cô hiệu trưởng cười xấu xa tiếp tục lấy ra một cái kẹp có lực nhỏ hơn kẹp vào mép lồn của cô…
“Thế nào hả con đĩ nhỏ? Núm vú có thoải mái không? Mày nên suy nghĩ kỹ lại đi? Chỉ cần mày ngoan ngoãn nghe lời thì tao sẽ tha cho mày, tao hứa là sẽ khiến mày được thoải mái.”
Cô Oanh quật cường chậm rãi ngẩng đầu lên, khẽ mấp máy môi nói…
“Cô nằm mơ đi! Sớm muộn thì chủ nhân cũng sẽ trả thù cho tôi mà thôi”
Cô hiệu trưởng nổi giận tát vào mặt cô Oanh một cái thật mạnh…
“Bốp”
“Không ngờ con đĩ mày lại cứng đầu như vậy! Trung thành lắm! Để tao xem mày chịu được bao lâu.”
Dứt lời cô hiệu trưởng tàn nhẫn lấy thêm ra mấy cái kẹp gỗ thuộc loại nhỏ rồi kẹp hết chúng lên người cô… nào là mông, lưng, ngực, lồn… khiến cô đau đớn đến chảy nước mắt…
“Mẹ kiếp! Tao hỏi mày một lần nữa, mày có chịu theo tao không?”
Cô Oanh tin rằng chỉ cần cô dám nói không thì cô hiệu trưởng ngay lập tức sẽ vung thước xuống tiếp tục tàn nhẫn đánh mình. Cô không lên tiếng mà chỉ nhắm mắt rồi quay đầu qua một bên…
Nhưng cô hiệu trưởng thì không đủ kiên nhẫn để chờ cô trả lời mà lại cười lạnh đổi thước thành roi rồi lại quất mạnh xuống người cô.
“Bốp…”
Cơn đau khiến cô Oanh không kiềm chế được mà run rẩy kịch liệt, bên dưới lồn lại phun ra một dòng nước tiểu, những chiếc kẹp gỗ trên người cô gần như bị cô giãy giụa đến mức rơi ra ngoài, cơn đau dữ dội khiến cô la lên một tiếng thất thanh.
“Aaaaa…”
Nhìn thấy cô Oanh co quắp như con ếch trên sàn nhà, ham muốn hành hạ của cô hiệu trưởng bỗng chốc tăng vọt lên, một luồng khoái cảm mãnh liệt từ lồn cô kích thích cơ thể một cách mãnh liệt…
Cô hiệu trưởng vỗ vào mặt cô Oanh rồi ngồi đè lên mặt cô nói: “Mày đừng giả chết, con đĩ nhỏ. Mau liếm cho tao. Ngoan đi!”
Cô Oanh vốn đau đớn đến mức không chịu đựng nổi, để không bị tiếp tục hành hạ, cô chỉ có thể thè đầu lưỡi ra mà liếm lồn cho cô hiệu trưởng.
Cảm nhận cái lưỡi nhỏ mềm mại không ngừng liếm bên dưới, cô hiệu trưởng cười sung sướng đưa hai tay lên xoa xoa cái mông của mình để tận hưởng.
“Con đĩ nhỏ! Chỉ cần mày ngoan ngoãn tao đảm bảo mày sẽ thoải mái. Nào… mạnh lên… đúng rồi chỗ đó… ưm sướng lắm… con đĩ mày đúng là cực phẩm mà…”
Vừa tận hưởng sung sướng, cô hiệu trưởng thò tay xuống vân vê lồn cùng lỗ đít bé xíu của cô Oanh.
Lỗ đít của cô Oanh vốn rất nhạy cảm, chỉ cần khiêu khích một chút mà nó đã co rút lại không ngừng.
Đây là lần đầu tiên cô hiệu trưởng thấy một cái lỗ đít cực phẩm chư vậy, cô chọc ngoáy không nỡ buông ra, sau đó đút cả hai ngón tay vào.
Bên trên cô Oanh cảm nhận được lỗ đít mình bị khiêu khích dữ dội, cô vội vùng vẫy yếu ớt: “Đừng… đừng chơi chỗ đó… chỗ đó là nơi chủ nhân thích chơi nhất! Cô không được phép động vào!”
“Mẹ kiếp! Mày dám nhắc tới thằng khốn đó trước mặt tao? Mày không muốn sống nữa à?”
“Hừ! Để tao chơi nát chỗ này của mày!”
Điểm nhạy cảm của cô Oanh bị cô hiệu trưởng liên tục khiêu khích khiến cô khó nhọc thở hổn hển rên rỉ…
Cô Oanh tuyệt vọng chống lại khoái cảm, nhưng cơ thể cô dường như không nghe lời, hai mông không tự chủ mà hẩy về phía sau để những ngón tay của cô hiệu trưởng lại càng đút vào sâu hơn.
“Đừng… đừng chơi… nó tới rồi… làm ơn đừng mà… mông… mông… mông khó chịu quá.”
“Con đĩ! Mày thích bị địt đít sao? Tại sao lại không chịu nổi? Ngoan ngoãn uống nước tiểu rồi làm nô lên cho tao đi! Tao sẽ giúp mày thỏa mãn.”
Cô hiệu trưởng cười một tiếng phấn khích, dục vọng chinh phục khiến cô phát điên, bên dưới lồn đã rất nhanh phun ra một dòng nước tiểu nóng hổi vào trong miệng cô Oanh.
Cô Oanh không kiềm chế được mà há hốc miệng uống ừng ực nước tiểu, khoái cảm nhục nhã lấp đầy tâm trí cô.
“Con đĩ nhỏ! Nước tiểu của tao có ngon không? Ngoan ngoãn uống hết đi rồi tao sẽ làm cho mày sướng.”
“Mình thật sự đã phản bội chủ nhân sao? Mình đúng là một con đĩ đê tiện rẻ tiền mà… không được… không thể như thế được… ưm chỉ cần phối hợp khiến cô ta tin… thì mình nhất định thoát được… đúng vậy… ưm…” Mặc dù bị khoái cảm chi phối, nhưng cô Oanh vẫn cô thì thầm nói với chính mình nhất định không được đầu hàng/.
Thấy cô Oanh ngoan ngoãn uống hết nước tiểu của mình thì cô hiệu trưởng đang vui vẻ véo nhẹ lỗ đít của cô Oanh nói…
“Haha! Tốt lắm! Nô lệ tốt của tao! Nước tiểu ngon lắm phải không? Haha… mau nuốt đi! Nếu chảy ra một giọt thì tao sẽ không chơi mày nữa đâu.”
Nói đoạn cô cầm một cái kẹp rơi trên sàn nhà kẹp vào thành lỗ đít của cô Oanh khiến cô đau điếng, hai bờ mông lắc liên tục.
… Bạn đang đọc truyện Mẹ và chị là chó cái dâm đãng tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/me-va-chi-la-cho-cai-dam-dang/
Chưa dừng lại, cô hiệu trưởng tiếp tục nhặt hết mấy cái kẹp dưới sàn lên mà kẹp hết lên người cô Oanh.
“Mẹ kiếp! Con đĩ thối tha! Đau không? Sướng không? Haha! Nhìn lồn của mày kìa! Sao lại chảy nhiều nước như đi đái vậy? Haha! Sắp đạt cực khoái rồi hả? Thích bị hành hạ lỗ đít đến thế cơ à? Thật là đĩ điếm biến thái mà haha”
Cô Oanh sau khi uống hết nước tiểu thì ngẩng lên nhìn cô hiệu trưởng, van xin nói: “Hiệu trưởng! Cô hãy tha cho tôi đi! Đau chết mất! Lỗ đít sắp hỏng mất… Đau quá! Tôi không thể chịu được! Tha cho tôi đi mà! Sắp rồi… Lại raaaa… Tôi đến! Tôi đến!”
Dưới sự hành hạ của cô hiệu trưởng, cô Oanh đã không thể chịu đựng được nữa mà lồn phun ra rất nhiều dâm thủy cùng nước tiểu.
Cô hiệu trưởng vô cùng thích thú vẫn miệt mài kích thích khắp cơ thể cô.
“Thật là đê tiện! Biến thái mà haha! Xem hôm nay tao có chơi chết con đĩ mày không?”
Nói xong cô hiệu trưởng ngồi dậy lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại, sau đó mở chế độ quay phim, trước khi quay hiệu trưởng còn không quên ném cho cô một tờ giấy rồi từ từ cởi trói cho cô.
“Con đĩ nhỏ! Mau đọc lớn lên cho tao! Đừng quên nhìn thẳng lên đây. Nhanh mau đọc nó cho tao”
Cô hiệu trưởng dùng chân đạp vào mặt cô Oanh nói lớn.
Cô Oanh chỉ có thể ngoan ngoãn nhặt lên tờ giấy, sau khi nhìn thấy nội dung bên trên, khuôn mặt cô nhanh chóng tái nhợt đi…
Nhưng lúc này cô hoàn toàn không có sức chống cự, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời hoặc là tiếp tục bị hành hạ.
Cô hiệu trưởng mất kiên nhẫn duỗi chân trước mặt cô ra lệnh.
“Con đĩ! Làm đi! Nhìn vào trước camera đọc rõ lên từng chữ cho tao.”
Mặt cô Oanh đỏ bừng như lửa đốt, lắc lắc đầu nói…
“Thật quá không biết xấu hổ… tôi không thể nói được…”
Cô hiệu trưởng vừa cười vừa rút một cái kẹp trên lưng cô ra mà kẹp lên thành lỗ đít khiến cô bỗng nhiên co rúm lại.
“Mày mà cũng biết xấu hổ sao hả? Hừ đồ chó cái biến thái lẳng lơ! Mau đọc nhanh cho tao.”
Cô Oanh cố gắng chịu đựng khoái cảm từ lồn và lỗ đít. Nhưng cô chỉ chống cự một cách tuyệt vọng và vô ích mà thôi, cảm giác sung sướng vì bị khổ dâm đã kích thích cô hơn bao giờ hết.
“Không! Tại sao lại sướng đến như vậy chứ! Bị hành hạ sao có thể thoải mái như vậy được? Tất cả là tại chủ nhân! Hu hu! Ngài hại chết chó cái rồi… wooo… tôi không thể chịu đựng được nữa.”
Trong lòng cô không ngừng đấu tranh điên cuồng, cơ thể vặn vẹo để lấy lại chút thanh tịnh.
Cô hiệu trưởng lại không cho cô thời gian để suy nghĩ mà dùng một chân dẫm lên mặt cô khiến mặt cô chạm xuống mặt sàn, hiệu trưởng xoa xoa khuôn mặt nhẵn nhụi như giẻ lau.
“Con đĩ nhỏ! Nói đi! Nói mày là con đĩ của tao đi! Con đĩ nhỏ vô liêm sỉ! Nhìn lồn của mày đi! Vừa rồi mày phun ra bao nhiêu lần rồi? Sao không phun nữa?”
“Lỗ đít biến thái của mày có cần kẹp thêm không?”
Sau một lúc cô Oanh vặn vẹo mông để cố gắng giảm bớt khoái cảm nhưng cơ thể lại không chịu nghe lời của cô…
Tạm thời cô chỉ có thể thỏa hiệp mà thôi, khi có cơ hội cô nhất định sẽ trốn thoát.
“Đừng… đừng… được rồi… tôi nghe lời cô. Tôi là nô lệ của cô! Tôi là một con đĩ không biết xấu hổ!”
Thấy cô chịu nghe lời, cô hiệu trưởng vui vẻ cười nói…
“Phải ngoan như vậy có tốt hơn không! Càng tỏ ra đê tiện tao càng thích.”
Cô Oanh van xin ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất, khoanh tay lè lưỡi trước camera như một con chó.
Sau đó cô đỏ mặt liếm bàn chân hôi thối của cô hiệu trưởng nói: “Tôi là một nô lệ chó cái được hiệu trưởng nuôi nấng… Tôi… Tôi tình nguyện làm chó nô lê dưới trướng hiệu trưởng… Tôi là một con chó cái dâm đãng không biết xấu hổ… Tôi sẽ rất phấn khích nếu được liếm chân chủ nhân của mình… da của tôi sẽ bị kích thích nếu tôi bị đánh… xin chủ nhân… đánh con chó cái thật tốt… làm chó cái thật thoải mái… gâu gâu…”
Nói xong, cô Oanh giơ một chân như chó đang đái, để lộ cái lồn hông hào ướt đẫm dâm thủy của mình.
“Rè rè…”
Đi tiểu xong, cô ngoan ngoãn dụi mặt vào lòng bàn chân cô hiệu trưởng nịnh hót.