Mẹ và chị loạn dâm
Chương 35
– Cho vào trong người là sướng không thể nào mà chịu được mà mẹ. Sướng như phát điên lên đấy hì hì. Cảm giác khó tả lắm!
– Cứ cho vào khéo lại có thai ra đấy biết chưa hả, mà làm thế này thì uống thuốc tránh thai luôn đấy nhé. Không có ra đấy giải quyết hậu quả là không có được đâu.
– Làm sao mà phải sợ cơ chứ. Cứ vô tư đi mà, không thể nào mà có được đâu mẹ ạ, con vẫn uống thuốc thường xuyên mà.
Nói chuyện với con gái như vậy nhưng mẹ tôi vẫn nhún nhịp nhàng trên cái con cặc của tôi. Con cặc cũng trơn nhẫy bởi nước nhờn mà thụt ra thụt vào cái lỗ lồn. Hai cái bầu vú căng nhưng cũng hơi xệ xuống của mẹ nảy lên theo từng cú nhấp chầm chậm. Được một lúc thì mẹ lại khép cái đùi vào mà ngoáy. Chị Hoài đứng ở ngoài nhìn thấy mẹ tôi như vậy thì bảo:
– Thôi ngoáy như thế thì làm sao mà thằng Tùng chịu được, khéo lại xuất vào bên trong người mẹ mất thôi, nào bỏ ra để con làm nào. Con muốn làm rồi.
Mặc dù nước nhờn của mẹ tôi ra nhiều như vậy nhưng khi thấy chị Hoài nói thì cũng chầm chậm mà nhấc cái lồn ướt nhẹp lên khỏi con cặc. Cái đầu con cặc tù tù đỏ au của tôi bóng nhẫy lên vì nước nhờn của chị mẹ chảy ra. Hăng hái lắm, chị Hoài ngồi phịch xuống cho con cặc của tôi cắm ngập vào bên trong rồi nhún lấy nhún để. Cảm giác thít chặt của từng thớ cơ làm cho tôi sướng như phát điên luôn.
Luồn tay xuống đỡ lấy hai cái bờ mông căng tròn của chị, thở hổn hển tôi bảo lại:
– Sao mà nhún mạnh thế chị ơi! Mạnh thế này thì làm sao mà em chịu được… nhẹ nhàng thôi nào… hích hich… nhẹ thôi chị ơi…
– Nhẹ làm gì hả em? Cứ mạnh thì mới sướng chứ… hích hích… chị ra bao nhiêu là nước rồi đây này… sao mà sướng thế hả trời… hích hích… đã quá… sướng quá… a. A không chịu được nữa rồi… úi úi…
Quả thật là nước nhờn của chị Hoài càng lúc càng chảy ra nhiều hơn, nó làm cho cả cái gốc cặc đầy nước. Một lúc sau thì tôi cũng không chịu được, Hai bàn tay bấu chặt vào bờ mông rồi tôi bảo:
– Em xuất vào bên trong người chị luôn đây này… hích hích… sao mà sướng thế không biết!
– Phun vào… lỗ bướm… lỗ lồn của chị như mọi lần đi em… chị sướng lắm… không thể nào mà chịu được luôn. A. A. Đã quá…
Chị Hoài cùng tôi oằn người trong những khoái cảm đê mê. Một lúc sau thì chị Hoài mới chầm chậm trườn người xuống mà nằm xuống nền nhà. Tinh trùng loãng tuềnh tuệch trong cái lỗ đỏ au cũng chầm chậm mà chảy ra. Mẹ tôi nhìn cái lồn của con gái mà nói:
– Hì tinh trùng cũng loãng rồi nhỉ chứ không còn đặc khịt nữa!
Cố gắng nghển cái đầu của mình lên tôi nói:
– Đặc làm sao được nữa, con xuất đầy vào bên trong cái lồn của mẹ rồi còn gì.
Chị Hoài thì mãn nguyện lắm rồi nên cũng chẳng nói gì nữa cả. Hai chúng tôi nghỉ một chút rồi tôi cùng với chị Hoài đi tắm sau đó thì lên giường. Không ngờ hôm nay chúng tôi lại làm hăng tiết đến như vậy.
Mấy ngày sau bài vở cũng nhiều nên tôi cũng không thể nào sang nhà chị Huyền mà học được, chị Huyền cũng gọi cho tôi rồi bảo:
– Sao dạo này có việc bận gì mà không qua nhà chị để chị dạy kèm tiếng anh cho vậy?
– Dạo này ở trường tụi em nhiều bài quá nên cũng chẳng thể nào mà qua nhà chị được. Chị có rỗi vào tuần tới thì em qua học nhé. Mà chắc là cũng thèm em lắm rồi chứ gì. Nghe giọng chị qua điện thoại là em biết ngay mà.
– Lỡm ạ! Chỉ trêu chị là không ai bằng thôi, sao mà ngứa mắt thế không biết. Tuần sau mà rảnh thì qua nhà chị học biết chưa. Tiếng anh em còn nhiều lỗ hổng lắm đấy nhé. Không sang là không được đâu đấy.
– Em biết rồi mà, em sẽ cố gắng thu xếp để sang với chị mà.
Hai chị em cười rồi cúp máy. Sang tuần sau, trời đột ngột chuyển mưa lâm thâm, trời sắp vào hè rồi mà hãy còn mưa khá là nhiều. Chiều thứ sáu, nhà trường cho nghỉ nên tôi cũng hí hửng sang nhà chị Huyền học. Đi nửa đường thì cơn mưa ập đến, ở xe thì không có áo mưa nên tôi đành đội mưa mà đến vậy.
Qua nhà chị Huyền thì chỉ có mỗi bác Hoa ở nhà mà thôi. Thấy tôi gọi cửa thì bác Hoa cũng che cái ô rồi ra mà mở cổng cho tôi. Bộ dạng hớt hải của bác cũng làm tôi buồn cười. Đẩy cái then cài bằng sắt to uỵch chắn cái cửa đánh cái oành, bác Hoa bảo:
– Vào nhà nhanh cháu! Ướt hết rồi còn gì!
Tôi dắt xe vào cái gian phòng mà vẫn để xe của nhà bác Hoa, vuốt hết những giọt nước mưa hãy còn chảy ròng ròng ở mặt, rũ qua mái tóc rồi quay lại. Bác Hoa cũng đã đóng xong cái cửa, quay lại chỗ tôi mà bảo:
– Sao áo mưa đâu mà không mặc, để ướt hết thế này, kiểu này về nhà thì lại ốm mất thôi!
– Cháu đi đường không mang, hơn nữa là thôi cũng chẳng sao đâu mà bác, mưa có thế này ướt một chút hong là lại khô thôi à, sức thanh niên có mấy giọt nước mưa vào trong người thì làm sao mà ốm được.
Tôi nói như vậy thôi nhưng thật sự thì cũng lạnh vô cùng. Do đi chậm nên nước cũng làm tôi run bần bật. Hắt xì một cái rõ to thì bác Hoa bảo:
– Đấy biết ngay mà, thôi vào trong nhà tắm thay quần áo, bác lấy bộ quần áo của bác trai cho mà mặc, không khéo ốm to bây giờ.
Nói xong thì tôi cũng run cầm cập mà vào trong nhà tắm. Xả nước nóng qua người một cái thì bác Hoa cũng gõ cửa mà bảo tôi:
– Đây quần áo đây, cháu mặc tạm xem có vừa không nào.
Tôi cầm lấy bộ quần áo rồi nói vọng ra:
– Cháu cảm ơn bắc, chắc là vừa thôi ạ!
Thay xong quần áo thì tôi đi vào. Công nhận là quần áo của bác trai công nhận là cũng vừa vặn với tôi. Mặc xong quần áo, tôi đi ra ngoài thì đã thấy bác Hoa ở ngoài mà pha cho tôi cốc trà gừng rồi. Đưa cho tôi bộ quần áo rồi bác bảo:
– Này uống đi không cảm lạnh Tùng!
Run run đỡ lấy cái cốc rồi tôi nói:
– Cháu cảm ơn ạ!
Bác Hoa đứng nhìn tôi rồi mỉm cười mà nói:
– Đúng là cao lớn thật, mặc quần áo của bác trai mà vừa như in ấy!
Nhấp một ngụm nước trà gừng cho ấm người rồi tôi mới khẽ mà bảo:
– Ủa chị Huyền đâu rồi hả bác? Hôm trước chị ấy có gọi điện cho cháu bảo hôm nay qua nhà bác học mà?
– Ơ thế chị ấy không gọi điện lại cho cháu à, chị ấy phải đi thực tế ba tuần ở vùng trung du gì đấy mà, mới sách đồ hôm qua đi thôi!
– Chị ấy chẳng gọi điện cho cháu biết gì cả?
Nghe tôi nói như vậy thì bác Hoa cũng thở dài một cái mà nói:
– Cái con bé này vô tâm thật đấy. Để em nó đi mưa ướt hết, mà không có việc gì cả.
– Thôi không sao mà bác, qua đây chơi với bác cũng được mà, thế bác trai đâu hả bác?
– Bác trai đi công tác trong miền Nam rồi, chắc phải cuối tháng mới về. Ở nhà một mình như thế này cũng buồn lắm. Hay trời mưa thế này cháu ở đây ăn cơm cùng với bác nhé được không nào.
– Vâng ạ! Thế cũng được.
Tôi mỉm cười mà ngồi nói chuyện với bác Hoa. Dù già hơn mẹ tôi hai tuổi nhưng người đàn bà này vẫn còn son sắc lắm. Hai bầu vú căng tròn hãy còn ngồn ngộn trong cái áo thun hoa cũng làm cho tôi cảm thấy trong người thích thú. Nhìn cặp vú căng tròn đó tôi nói một câu bông đùa với bác Hoa:
– Nhìn bác trẻ đẹp thật đấy, ra đường thế này khối thanh niên còn ngưỡng mộ đấy nhỉ. Nhìn bác chỉ ngoài ba mươi thôi!
Thấy tôi khen như vậy thì bác Hoa cũng cười mà hơi rủ mái tóc xoăn của mình xuống mà nói:
– Cháu lại trêu bác rồi, già thế này rồi, làm sao mà như thiếu phụ tuổi ba mươi được nữa chứ. Nịnh bác ghê cơ!
– Ơ cháu nói thật chứ có nịnh bác cái gì đâu nào. Thật sự là trông bác trẻ hơn nhiều so với cái tuổi của bác mà.
Bác Hoa càng mỉm cười thì cái điệu dâm đãng của bác càng hiện lên một cách rõ ràng hơn. Ngồi nói chuyện một lúc thì tôi cũng mỉm cười bảo lên phòng của chị Huyền. Bác Hoa thì mở tủ lạnh lấy đồ rồi nấu cơm. Tôi cũng gọi điện về cho mẹ báo là không ăn cơm ở nhà. Tôi thầm nghĩ đây cũng là cơ hội thử kiểm tra hàng họ của bác Hoa như thế nào. Nhìn một lần thì cũng thèm lắm rồi.
Lên phòng chị Huyền thì tôi mở cái máy tính của chị ra rồi lấy những cái ảnh mà chụp bác Hoa ân ái sau đó thì mở ra mà xem. Một lúc sau thì bác Hoa cũng lên, tiến lại gần thì cũng ngỡ ngàng trước những bức ảnh mà tôi có.
Miệng lắp bắp bác Hoa hỏi:
– Sao… sao mà cháu lại có những bức ảnh này vậy?
Tôi quay lại mỉm cười mà nói:
– Hôm gì cháu đến thấy bác làm như vậy thì cũng lấy máy ảnh chụp chơi mấy cái thôi mà. Mà cháu thấy bác đẹp thật đấy!
Thấy vẻ mặt nhơn nhơn của tôi thì bác Hoa cũng hơi tức nhưng được thể thì tôi càng lấn tới mà bảo:
– Nhìn ảnh bác làm hay thật đấy!
– Hay…
Gương mặt của bác Hoa cũng ửng đỏ cả lên rồi nhưng tôi được thể mà nói luôn, cơ hội uy hiếp bác Hoa đã thành công:
– Bác yên tâm đi, cháu chụp thì cũng một mình cháu xem thôi chứ cũng chẳng cho ai xem nữa đâu mà, chuyện này lộ ra thì cũng chẳng hay ho gì cả!
Nghe tôi nói như vậy thì bác Hoa cũng giãn cặp lông mày một chút. Tôi thấy thế cũng nói luôn:
– Cháu giữ cho bác thì bác phải đồng ý với cháu một chuyện được không?
Với dáng vẻ sợ sệt của một người ăn vụng, làm điều sai trái. Bác Hoa lắp bắp mà hỏi lại tôi:
– Cháu… cháu nói đi bác… xem thế nào…
…
Còn tiếp…