Mợ loan dâm

Chương 27



Phần 27

Nói xong thì tôi cúi xuống mà mút tiếp túc. Ngậm hết cái mép rồi cái mu tôi mút mạnh cho đến khi cái lỗ lồn mở ra thêm một chút nữa. Tôi chầm chậm mà chọc nhẹ cái đầu lưỡi vào sâu bên trong cái lỗ lồn thì Khánh hơi nhăn mặt một chút vì đau.

Liếm cho đến khi cái lỗ lồn nhẫy lên rồi thì Khánh ngồi dậy mà bảo:

– Thôi em đi học đây! Ghét thế không biết mà anh cũng đi làm đi còn gì nữa.

Tôi cười rồi mặc cho Khánh cái quần lót xong rồi đứng dậy mà thay quần áo đi làm. Để Khánh đi với Nhi, tôi đi làm trước.

Vừa bước đến xưởng thì tiếng xẻ gỗ rồi tiếng đục chạm vang lên. Vào phòng thiết kế thì có hai anh làm cùng tôi cũng hỏi han mấy thứ. Vì ở xưởng tôi khá lành tính nên ai cũng quý. Ngồi vẽ và tìm tài liệu học thêm mấy cái thiết kế mới rồi tôi với mấy anh cùng bàn nên làm như thế nào.

Ngồi một lúc mà đến chín giờ hơn rồi, tôi xuống xưởng bên dưới xin ít gỗ vịn rồi lên đục đẽo làm cái thuyền buồm tặng Khánh.

Có mỗi đứa em gái này nên tôi cũng quý lắm. Hì hục làm một lúc rồi tôi lại tiếp tục vào công việc của mình.

Trưa đi ăn trưa cùng anh em chứ tôi không về. Trời đã vào hè nên khá nắng nóng, vắt cái áo bảo hộ lên vai mà tôi mồ hôi chảy ròng ròng ra.

Mấy anh em thợ bên dưới cũng vậy. Ăn xong thì tôi ngả luôn trên cái phản đang chuẩn bị giao cho khách ngủ. Mỗi người ngủ một nơi.

Mùi véc ni, dầu cọ và mũi gỗ thơm nhẹ nhẹ khiến tôi ngủ ngon vô cùng. Đến chiều thì công việc có giảm đôi chút vì chỉ phải đánh bóng bàn ghế rồi chờ các đại lý đến mà thôi.

Anh em ngồi tán dóc, một số anh hỏi:

– Ê Bảo! Chú mày đã được thịt lần nào chưa?
– Thì cũng tương đối, đi với các anh còn gì!
– Ý anh là chú thịt cái trinh ào chưa, ăn được cái trinh nào chưa ấy?
– Làm gì có ai, có đã tốt!
– Kém thế! Mấy em cấp ba trường làng mình đó, nhìn ngon lành phết. Anh là anh già rồi, lại có gấu mẹ ở nhà nếu không chết với anh.
– Em đi làm về muộn, mà em lành lành và các em ấy láu lỉnh lắm, không dám tán.
– Có gì mà không dám cơ chứ. Chú mày cứ tới bến đi, con gái làng mình lành bỏ xừ lên được ấy, có gì anh giúp.
– Hì hì! Vâng em sẽ cố.

Mấy anh em nói chuyện đi chơi hàng rồi gái gú khiến tôi chỉ cười mà hưởng ứng thôi. Đến chiều thì mấy anh em rủ nhau uống bia rồi về.

Về đến nhà thì đã thấy Khánh về nhà nấu cơm. Mợ Loan thì cũng điện về nhà. Tôi nhấc máy hỏi mợ:

– Mợ Loan hả? Mợ khám tế nào rồi?
– Mợ bị viêm phổi với làm việc quá sức một chút thôi. Thêm vào nữa là đau dạ dày ấy mà, cái này nghỉ ngơi một chút. À mợ ở lại nhà mợ Nga để đợi kết quản xét nghiệm nên mai mới về nhé. Ở nhà bảo cái Khánh học bài rồi không sang nhà cái Nhi chơi nhé!
– Vân cháu biết rồi ạ.

Tôi cúp máy rồi xuống bếp xem Khánh đang làm gì. Khánh vừa nấu canh cua vừa gắp mấy quả cà muối ra rồi rán mấy quả trứng.

Tôi đỡ cái mâm rồi bảo:

– Mẹ em vừa gọi về, mẹ ở nhà mợ Nga để mai lấy kết quả bảo em tối nay ở nhà không sang nhà cái Nhi chơi.
– Hì! Vậy à! Em ở nhà được chưa.

Tôi cười rồi dọn cơm ra, đi tắm xong rồi tôi với Khánh ăn cơm. Ăn xong thì tôi vào phòng mình chơi điện tử còn Khánh thì rửa bát xong cũng vào phòng mình.

Vẫn cái kiểu ăn mặc thoáng mát chứ không dấu diếm gì cả. Tôi mải chơi chẳng để ý gì thì đến muộn Khánh sang phòng tôi mà nói:

– Hôm nay em nói chuyện với cái Nhi hay lắm nhé!
– Có chuyện gì mà em bảo hay?
– Thì mọi chuyện rồi quay lại chuyện anh với nó ấy. Không ngờ đấy!

Hơi ngạc nhiên nên tôi hỏi lại:

– Có chuyện gì mà không ngờ cơ chứ. Có cái gì mà anh chẳng kể cho em biết đâu.
– Thì chuyện làm ấy, anh với nó làm nhiều nơi nhỉ. Trốn cả nhà ra ngoài đường mà làm. Thế làm không sợ người khác biết được à?
– Cũng bình thường, mạo hiểm như thế thấy có gì thích thích. Mà cái chuyện này Nhi cũng kể với em cơ à?
– Ô! Chuyện! Bạn thân thì cái gì mà chẳng kể cơ chứ. Thế hai người thoải mái như thế thích quá còn gì nữa hì hì.

Tôi hơi cú trước cái vẻ mặt nhơn nhơn của Khánh nhưng kệ chứ chơi. Một lúc sau thì Khánh đã xuất hiện lù lù phía sau tôi rồi đưa tay quàng qua cổ, áp cái má mịn màng vào má tôi mà hỏi khẽ khẽ:

– Cái thuyền mà anh hứa làm cho em anh làm sắp xong chưa?
– Sắp xong rồi, tầm hơn một tuần nữa là xong thôi. Đẹp và to hơn cả ở ngoài hàng đấy nhé!
– Vậy hả?
– Còn hỏi chuyện gì nữa không đấy?
– Còn hì hì. Em muốn hỏi anh là lúc được cái Nhi mút chim ấy có thích không?

Không ngờ cô em mười sáu tuổi của tôi lại tò mò chuyện này đến như vậy. Tôi khẽ mỉm cười, nắm lấy hai bàn tay của Khánh rồi nói:

– Thế sáng hôm nay anh mút có sướng không?

Khánh hơi ngượng khi tôi hỏi thẳng như vậy nhưng cũng khẽ nói:

– Có ạ! Hơi thích một chút hì hì!
– Thì thế, cũng giống như anh được mút thôi. Có thế mà cũng hỏi à. Nhìn cái mặt kìa, sao mà ghét thế nhỉ.
– Hứ! Tò mò một chút thôi mà.

Khánh đang định đứng dậy thì tôi nắm nhẹ lấy tay mà hỏi:

– Thế bây giờ cho anh mút một chút nhé. Anh lại thèm rồi đây này!
– Sáng mút rồi mà bây giờ còn thèm là thế nào. Nhưng em đồng ý mới một chuyện được không?
– Chuyện gì nào?
– Cho em nghịch của anh nhé. Anh nghịch với hôn của em rồi thì bây giờ cho em mút với nghịch nhé!
– Được thôi!
– Thế cho em nghịch trước cơ.

Chưa biết thế nào thì Khánh đã chầm chậm luồn tay vào trong cái áo phông của tôi rồi xoa chầm chậm lấy cái núm ti của tôi. Kệ cho Khánh mân mê một lúc Khánh có vẻ rỗi, hay chân dẫm nhẹ xuống đất rồi bảo:

– Ơ thế không cho em nghịch à!
– Em đi ra khóa cửa đã, mẹ hôm nay không về thì khóa cửa vào rồi đi ngủ. Khóa cửa xong rồi ra đây cho nghịch được chưa.
– Nhớ đấy nhé.

Khánh đi khóa cửa rồi chạy vào trong phòng tôi, kéo nhẹ tay tôi rồi nói:

– Em khóa xong rồi đấy.
– Thế có cần anh tắt điện đi không?
– Khỏi cần! Cho như sáng nay luôn đi, hôm nay em bảo đóng cửa vào mà không đóng cơ.

Vừa đứng dậy, bước được mấy bước ra giường thì Khánh đã cầm cái quần của tôi mà kéo xuống phụt một cái. Cái quần lót của tôi lộ ra luôn. Khánh nhìn thấy tôi như vậy thì cười sặc sụa. Tôi cũng hơi ức chế khi bị Khánh trêu như vậy nên cũng quay lại mà kéo cái quần của Khánh.

Khánh đã đề phòng nên tôi chỉ kéo một cái thì Khánh đã đưa tay mà giữ được cạp quần rồi mà cười:

– Còn lâu với cởi được của em nhé! Thôi cho em nghịch đi.

Lườm Khánh một cái rồi tôi nằm lên giường, cong cái mông mà kéo cái quần lót ra. Con cặc thì vẫn mềm chứ chưa cứng ngắc lên.

Đám lông đen nhánh mọc quanh cái gốc cặc thì Khánh nhìn hơi giật mình rồi khẽ ngẩng lên mà nói với tôi:

– Sao của anh nhiều lông thế?
– Của anh là gì?
– Thì chim ờ mà cặc được chưa! Sao nhiều lông thế?
– Anh cảm thấy bình thường chứ làm gì mà có nhiều đâu. Của em với của Nhi ít lông nên cảm thấy vậy thôi!
– Vậy hả? Em nghịch nó nhé!
– Nghịch gì thì nghịch nhưng mà đừng có mà bẻ nó đấy nhé!
– Bẻ của anh có mà cái Nhi đánh em à. Hì hì mà sao nó mềm nhũn thế!
– Dần dần thì nó mới cứng được chứ.

Chương trước Chương tiếp