Mợ loan dâm
Chương 31
Tôi hỏi như vậy thì mợ Loan bỗng rưng rưng, mắt ngấn lệ mà tiến đến cạnh tôi nói khẽ:
– Có… có phải mợ muốn chuyện này đâu. Mọi chuyện thì cũng có nguyên do của nó đấy. Mợ… mợ chắc đang hồi xuân thì phải. Mợ… thật sự ham muốn chuyện ấy vô cùng còn cậu của cháu thì…
– Thì làm sao ạ?
– Mợ không biết là cậu cháu có bồ bịch gì bên ngoài không nhưng đã nửa năm nay chẳng còn để ý gì đến mợ nữa cả.
– Chắc là cậu có chuyện gì thôi chứ cháu chẳng nghĩ là có bồ bịch gì bên ngoài đâu mợ ạ. Thế như thế nào mà mợ bảo cậu có người khác bên ngoài.
Mợ Loan sụt sịt nói tiếp:
– Nhiều lần mợ có gạ gẫm rồi giận dỗi nhưng cậu của cháu cứ như không ấy, mặc kệ. Theo bản năng thì mợ làm như vậy thôi chứ mợ đâu có muốn. Cố lắm thì cậu cũng chỉ làm cho lấy lệ thôi chứ không có hứng thú gì cả.
Tôi cười gượng mà an ủi mợ. Vỗ nhẹ vào vai thì mùi da thịt của người đàn bà làm tôi thích lắm. Cái mùi hương lạ lẫm cùng với mùi mồ hôi, hương rượu quyện vào làm tôi tự dưng thấy phấn khích vô cùng.
Khẽ thủ thỉ với mợ:
– Mọi chuyện thì cậu với mợ cứ bình tĩnh chắc là giải quyết được thôi, vợ chồng với nhau lâu rồi còn gì nữa.
– Mợ đã cố gắng lắm rồi nhưng không biết có được không. Cháu ở đây lâu với cậu mợ thì chắc là cũng biết tính cậu mợ thế nào rồi.
Tôi không nói gì mà chỉ cố gắng an ủi cho mợ Loan đỡ tủi và bứt rứt trong lòng. Tôi lên mạng đọc nhiều về vấn đề này nên cũng nói:
– Nếu mợ cảm thấy không chịu được trong người thì cũng có thể làm như vậy mà mợ. Cháu đọc báo thấy cũng bình thường, cũng chỉ để giải tỏa trong người thôi mà.
– Nhưng mợ sợ sẽ nhìn mợ bằng con người khác.
– Cháu không nói và mọi người không biết thì cũng chẳng có làm sao đâu mà. Mợ cứ thoải mái thôi.
– Nhưng đồ giả mãi như thế mợ sợ bị lãnh cảm.
Tôi thấy mợ nói như vậy thì cười mà nói:
– Đồ thật thì chịu. Chỉ có đồ giả thế thôi, đồ thật thì của cậu chứ.
Nói đến đây thì mợ Loan không nói gì nữa. Không ngờ cái ngọn lửa dục vọng bên trong ngon người đàn bà vốn bình thường thế này lại lớn đến như vậy.
Ngồi với tôi một lúc thì mợ Loan vào nhà, tôi cũng vào phòng mình mà ngủ. Nghĩ ngợi qua loa một lúc thôi chứ cũng chẳng nghĩ gì nhiều. Sáng hôm sau thì mấy thằng bạn rủ đi chơi nên tôi cũng chuẩn bị đồ mà đi. Khánh tí tởn từ phòng mình chạy ra mà ôm lấy cổ tôi lắc lắc bảo:
– Anh Bảo cho em đi với nhé. Ở nhà chán lắm.
– Đi làm sao được mà đi, ở nhà còn học đi đâu.
– Đâu mà, em được nghỉ mà, cuối tuần thì mới bảo anh cho em đi chứ.
– Thôi ở nhà phụ mẹ đi. Bao nhiêu việc thế kia, không phụ mẹ. Mẹ làm kiểu gì hả, lại bảo người khác làm cho hả. Ở nhà nhé.
– Lại bắt em ở nhà… ứ…
Tiếng ứ rồi Khánh chu môi lên làm tôi cũng buồn cười, lắc lắc cái người tỏ vẻ dỗi thì tôi cười mà nói:
– Thôi dỗi anh làm gì, về anh mua quà cho được chưa nào. Thế thích gì để anh mua cho.
– Mua em thỏi son nhé!
– Gớm dạo này cũng điệu rồi đấy. Lo mà học đi, cố gắng mà học rồi đi thi đại học đừng có mà học như anh rồi đi làm khổ lắm đấy.
– Xiiiiíii! Biết rồi! Cứ phải lên lớp em là sao. Nhớ mua đấy, không mua đánh chết.
Tôi cười trước cái giọng nhõng nhẽo của cô em tôi rồi sắp đồ. Ra xem cái xe máy thế nào rồi tôi cùng với mấy đứa bạn đi chơi. Lòng vòng rồi đi nửa ngày trời rồi mới ra được đảo. Chúng tôi dọn đồ ra tắm biển sau đó ăn uống vui chơi đến tối thì đi cắm trại.
Mấy thằng bạn hết chuyện nói với nhau thì mang chuyện gái gú ra kể. Tôi thì cũng thỉnh thoảng ra làm với mấy em hàng trên thành phố nên cũng chém gió ác lắm.
Càng chém gió như vậy thì tôi bỗng dưng lại nhớ đến cái lồn của mợ Loan. Công nhận là nhìn lén mợ Loan thủ dâm thấy cũng thích thích.
Con cặc bên trong quần bỗng dưng cứng ngắc lên. Có lẽ tôi cũng thèm cái lồn của mợ tôi rồi.
Ngó nghiêng mấy thằng bên cạnh thì thằng nào cũng có vẻ thèm khát. Nhưng rồi cũng lăn ra bãi cát mà ngủ với nhau. Sáng hôm sau thì chuẩn bị đồ rồi chiều về. Tôi mua cho Khánh một lọ son nước, một hộp phấn. Mợ Loan một lọ nước hoa cũng bình thường, còn Nhi thì tôi cũng mua cho một thỏi son nhưng kém của Khánh một chút.
Về đến nhà thì mợ Loan cười, hơi ngượng ngùng chuyện tối hôm kia nên khẽ nhỏ nhẹ mà bảo tôi:
– Ăn cơm chưa Bảo? Mợ nấu cá kho ướt đấy.
– Cháu ăn rồi ạ. Mấy thằng đi chơi ăn nhậu chán rồi mới về mà.
Khánh đi chơi bên nhà cái Nhi về thấy tôi thì nhảy lên lưng làm tôi chúi xuống tí ngã. Bắt tôi cõng rồi Khánh nói:
– Quà em đâu anh? Không có em đá anh đấy!
– Đây! Có mỗi cô em thì sao mà quên được cơ chứ.
Nói xong thì tôi đưa luôn cho Khánh thỏi son mà thêm hộp phấn nữa rồi nói:
– Quà nhân đôi đấy nhé. Cấm đá anh.
Khánh cười híp mắt lại vì được tôi cho như vậy. Tôi cũng quay sang mà cho mợ Loan lọ nước hoa. Thấy còn một thỏi son nên Khánh hỏi luôn:
– Ủa còn cho ai đây anh?
– Cho cái Nhi. Mai mang cho nó em nhé!
– Á à! Biết rồi nhé, hì hì… mà thôi anh mang đi. Ngại cái gì!
Giọng của Khánh cười khoái trá khiến tôi cũng hơi ức chế một chút nhưng vì con em nhìn đáng yêu vô cùng nên tôi chỉ nói lại:
– Mày chỉ nghĩ linh tinh. Thế tối nay a đi chơi với nó nhá.
– Ok cả hai tay.
Khánh cười tủm tỉm nên tôi không biết cô em nhí nhảnh của tôi của tôi có bày ra cái trò gì mà chơi đểu tôi không. Tắm lại xong thì tôi rủ Khánh đi, Khánh cũng tủm tỉm nhưng rồi cũng đi với tôi.
Gọi Nhi xong thì chúng tôi đi ăn chè rồi Khánh nhí nhảnh đưa lọ son cho Nhi rồi bảo quà tôi cho. Nhi có vẻ thích quà tôi cho lắm. Cả ba người ăn xong thì nói chuyện, tôi kể chuyện đi chơi cho hai đứa nghe.
Vừa kể chuyện thì tôi cũng nhìn cái bầu vú to tròn của Nhi bên trong cái áo. Mặc áo ở nhà thôi nhưng hai cái bầu vú của Nhi cũng lộ ra trông to tròn vô cùng. Khánh tinh ý biết tôi nhìn chằm chằm vào đó nhưng cứ tủm tỉm cười mà thôi.
Một lúc sau thì cả ba đi về nhà Khánh mới nói:
– Nhìn của nó thèm lắm à?
– Chứ sao. To ngồn ngộn thế nhìn chỉ muốn bóp rồi cúi xuống mà hôn một cái thôi đấy, không biết có được không nhỉ?
– Anh hỏi nó chứ sao mà hỏi em. Hơn nữa cứ xin thì nó cũng cho thôi.
– Nhỡ nó không cho thì sao?
– Gớm! Em hỏi nó rồi, nó còn thích anh bóp nữa đấy. Tiến lên đi ông anh của tôi ơi, có gì mà sợ cơ chứ. Gái cho mà còn sợ cơ à.
Tôi cười vì không biết Khánh có nói thật không hay lại lừa tôi. Hôm sau thì tôi rủ Nhi đi chơi mà không có con em lanh chanh của tôi nữa nữa. Đi chơi rồi ra cánh đồng trước làng mà ngồi. Ở đây có mấy cái hồ nước và một hàng cây xà cừ cùng với mấy cái ghế đá từ thời các cụ để lại rồi. Ngồi nói chuyện tôi hỏi:
– Em có người yêu chưa!
– Hì anh! Cứ đùa em hay sao ấy nhỉ. Làm gì có ai, có em muốn anh làm người yêu em đấy. Có làm không?
Không ngờ Nhi trông hiền lành lại bạo miệng như vậy, nhưng tôi cũng nói lại luôn:
– Muốn làm đấy thì sao nào.
Hơi bất ngờ thì Nhi ôm lấy cổ của tôi mà ôm rồi hôn luôn. Hơi bất ngờ trước hành động này của Nhi. Tôi khựng lại nhưng sau đó cũng chầm chậm mà ôm lấy rồi mút nhẹ nhàng cái môi. Vẫn còn mùi kem vừa lúc nãy khiến tôi cũng thích.
Ở chỗ này bây giờ thì chẳng có ai cả mà chỉ có ánh đèn vàng heo hắt hắt ra từ những ngôi nhà ven làng mà thôi.
Đường không có ánh sáng gì, cũng chỉ có ánh trăng mờ ảo nên tôi cũng không biết phản ứng trên khuôn mặt của Nhi thế nào. Cứ thế mà hôn rồi mút mạnh lấy cái đầu lưỡi rồi môi. Cả hai cùng ngượng ngùng nhưng vẫn cố gắng mà mút lưỡi nhau rồi trao nhau từng dòng nước miếng.
Hai cái bầu vú cọ nhẹ vào ngực tôi khiến tôi cảm nhận được hai cái bầu vú to vô cùng, nó cũng mềm nữa.
Mút lưỡi xong thì Nhi bỏ tôi ra ngượng nghịu mà nói:
– Vậy… vậy anh là người yêu em rồi đấy nhé.