Nàng dâu gợi cảm

Chương 4



Phần 4

Khi con cặc đã chui thật sâu vào bên trong cái lỗ lồn thì Lệ mới khẽ nhẹ chân của mình vào quặp nhẹ vào người của bố tôi mà nói…

– Nhấp… mạnh nữa vào đi bố, con cặc của bố cứ vào… bên trong cái… lỗ lồn của con là con sướng không thể nào chịu được nữa… rồi đây này… sao mà sướng thế hả trời… ơi đã quá… aaa… aaa…

Bố tôi chỉ khẽ cười ngẩng mặt lên rồi nhấp thật mạnh con cặc vào, do hai cái chân trắng ngần của Lệ đã quặp ngang hông lên bố tôi cũng không nhấp được mạnh lắm. Chỉ một lúc sau thì con cặc đã giật giật lên. Bố tôi nhắm nghiền mắt của mình lại bấu nhẹ lấy đùi của Lệ mà rên…

– Ối… Lệ ơi bố sướng… sướng không thể nào chịu được nữa… rồi… sao mà sướng thế hả trời ơi… ưm đã cái con cặc quá… lỗ lồn của con làm cho con cặc của bố sướng không thế nào chịu được nữa rồi đây này…

Những dòng tinh trùng của bố tôi cũng phun ầm ầm vào bên trong cái lỗ lồn của Lệ. Thế là tinh trùng của hai bố con tôi đều hòa quyện vào bên trong cái lỗ lồn của vợ tôi. Khẽ rút con cặc của mình ra thì một dòng tinh trùng cũng đầy ứa bên trong rỉ ra theo cái con cặc mềm nhũn. Khẽ mỉm cười nhìn cái lỗ lồn của mình Lệ nói…

– Bố cũng ra nhiều đấy nhỉ ứ hết cả bên trong cái lỗ lồn của con rồi đây này. Thích thật đấy, thế hôm nay cả hai người cho đầy vào bên trong người con rồi đấy nhé…
– Thì có sao đâu mà, càng nhiều càng sướng chứ sao hả con…

Bố tôi nói như vậy thì chúng tôi đều cười mà không nói gì cả. Chúng tôi mặc quần áo vào rồi về phòng của mình. Tôi cũng chuẩn bị đồ để lên chỗ công ty vì công việc của tôi ở trên đó cũng khá là quan trọng. Không thể nào cứ ở nhà được.

Sáng hôm sau thì hai người tiễn tôi ra ô tô. Lệ khẽ cúi đầu mà nói…

– Anh đi nhớ về sớm thăm em nha anh, em ở nhà nhớ anh không thể nào chịu được đâu đấy…
– EM yên tâm đi, anh làm xong công việc thì cũng sẽ về với em ngay thôi mà, em ở nhà nhớ chăm sóc bố dùm anh nhé.
– Rồi em nhớ rồi chuyện đó thì em nhớ anh không phải nhắc lại đâu anh ạ…

Bố tôi cũng tiễn tôi mà nói…

– Đi làm gì thì cũng nhanh nhanh chóng chóng về nhé con, nhà bây giờ chỉ còn mỗi hai bố con thôi buồn lắm, để vợ ở nhà như vậy nó mòn đi đấy con ạ…

Tôi chỉ khẽ gật đầu, rồi lên công trường cùng với anh em. Mùa này là mùa mưa trên vùng tây bắc này, những cơn mưa lại có phần to hơn mà khốc liệt hơn ở dưới xuôi. Công nhân ở công trường thì cũng có những dãy nhà để trú mưa trú nắng nhưng so với những cơn mưa ở đây cũng chẳng thấm tháp vào đâu.

Tôi làm ở bộ phận máy, thuộc dạng cao cấp lên điều kiện cũng không đến nỗi thiếu thốn là mấy, chỉ lo cho các anh chị em công nhân ở mấy bộ phận công trường là không được đến nơi đến chốn mà thôi…

Tôi cũng lo cho anh chị em lên khoác áo mưa đi xem chỗ của mọi người thế nào. Mọi người sống tập trung lại quây quần lại với nhau lên rất ấm cúng. Xuống nán ăn xem chỗ đó như thế nào. Riêng nán ăn thì lại là nơi sạch sẽ gọn gàng chắc chắn nhất, nhưng do nước từ trên đồi xối xuống lên cũng đã lụt Tôi xuống thì thấy mỗi mình Huyền, một trong những cô cấp dưỡng của chỗ chúng tôi. Thấy còn lọ mọ như vậy thì tôi hỏi…

– Trời mưa như thế này, em ra chỗ này làm gì thế hả Huyền?
– Em xem lại chỗ than mới nhận lúc chiều, chưa cất kịp mưa như thế này không khéo ướt hết mất thôi, mai lại không nấu được…

Nhìn dáng vẻ của Huyền tôi không nghĩ bây giờ lại có một người đảm đang đến như vậy. Thôi thì đã làm thì làm cho trót tôi xắn quần áo lên rồi cùng che chắn lại với Huyền. Thấy tôi làm như vậy thì Huyền nói…

– Thôi anh ơi đụng vào những thứ này làm gì, bẩn hết rồi ướt hết cả người ra, anh vào mà nghỉ đi, em làm một mình cũng được mà…
– Ai lại để em làm như vậy bao giờ, thôi anh cùng làm xong sớm còn về nghỉ. Đêm tối như thế này mà dầm mưa là ốm đấy em ạ…

Huyền không nói gì mà chỉ làm cùng với tôi. Những hạt mưa nặng trĩu lạnh buốt rơi trên người chúng tôi. Tôi để ý Huyền cũng là một cô gái khá là xinh xắn trắng trẻo, tốt nghiệp trung cấp nấu ăn, xin về công ty thì được công ty chuyển ngay lên đây.

Nếu so với Lệ vợ tôi ở nhà thì Huyền không thế nào bằng được, nhưng sự nhanh nhẹn và duyên dáng của Huyền cũng là một lợi thế…

Chẳng mấy chốc thì chúng tôi đã che chắn xong, rồi về khu nhà ở. Hai chúng tôi cũng run lên vì lạnh. Huyền khẽ mỉm cười với đôi má lúm đồng tiền mà bảo với tôi…

– Em không ngờ anh Trung thế mà cũng đội mưa giỏi đấy nhỉ, hồi ở nhà em cũng thích tắm mưa lắm nhưng chưa bao giờ được một cơn mưa to như thế này, lại đêm nữa, bây giờ lạnh thế không biết…
– Anh là đàn ông mà cũng còn cảm thấy lạnh nữa là em. Đây là mưa rừng chứ không phải dưới xuôi em hiểu chứ, vì vậy nó khắc nghiệt hơn nhiều em ạ. Thôi vào phòng anh pha cốc trà gừng mà uống. Giờ mà về chỗ các chị ấy thì các chị ấy cũng ngủ hết rồi em ạ…

Nghe tôi nói như vậy thì Huyền cũng theo tôi về phòng của tôi. Gọi là phòng nhưng nó cũng sơ sài lắm…

Tôi vào bên trong thay quần áo của mình rồi mang một bộ cho Huyền mà nói…

– Thôi em vào thay quần áo đi, kẻo cảm lạnh bây giờ, quần áo cứ để mai anh giặt cho cũng được, thay xong anh pha cốc trà gừng cho mà uống, ấm người ngay đấy mà…
– Ai lại phiền anh thế bao giờ, em ngồi đây cho ngớt mưa một chút em về chỗ em cũng được thôi mà…
– Đã bảo em vào trong thay quần áo đi mà, hay là sợ anh nhìn trộm, yên chí đi anh không nhìn trộm đâu mà lo…
– Biết đâu được đấy, trông cái mặt của anh như thế kia mà, được rồi đã thế em thay, dù nhìn thì cũng chẳng mất cái gì nhỉ anh nhỉ…

Nói xong thì Huyên cũng mỉm cười, tay cầm bộ quần áo vào bên trong nhà mà thay ra. Nhìn cái dáng điệu của Huyền trông Huyền cũng đẹp ra phết chứ chẳng đùa. Tôi pha cốc nước trà cho Huyền rồi đợi Huyền thay quần áo. Bản chất tò mò tôi nhìn vào thì thấy dáng người mềm mại của Huyền hiện ra trước mắt tôi.

Cái lưng ong mềm mại, cộng thêm với cái bầu vú căng tròn trông Huyền khá là đẹp. Tuy Huyền thì không thế nào cao bằng vợ của tôi được. Thấy tôi nhìn như vậy thì Huyền khẽ ngước mắt lên mà nói…

– Này cấm được nhìn trộm nghe rõ chưa, nhìn trộm là chết đó nghe…
– Thì em đẹp quá anh mới nhìn trộm chữ xấu thì anh nhìn trộm mà làm gì…

Nói xong như vậy thôi nhưng tôi cũng ra ngoáy cốc nước cho Huyền mà không thèm nhìn trộm Huyền nữa. Mà cũng công nhận ở cái công trình này tôi là một trong những người đàn ông điển trai nhất. Huyền thay xong quần áo. Đi ra khẽ mỉm cười với tôi…

– Thế nào lúc nãy nhìn trộm em chán chưa, nhìn cái mặt của anh làm em biết mà, đàn ông con trai người nào chả giống nhau…
– Nhưng nó đập vào mắt mình như vậy thì mình mới nhìn chứ. Quả thật anh cũng có muốn nhìn trộm em đâu mà…
– Biết đâu được, nhìn trộm là còn may, không khéo như người khác còn nhảy bổ vào nữa đấy nhỉ…
– Ai chứ anh thì chịu thôi, anh mà nhảy vào như vậy, em về mách vợ anh thì anh chết đòn đó…
– Nhỡ đâu lại trốn vợ đi ăn bên ngoài thì sao, đàn ông nào chả vậy, không ít thì nhiều cũng vài ba lần, mà bây giờ nói thế thôi, cho thì cũng nhảy vào ngay đấy…
– Ơ cho thì không nhảy vào thì sao, không nhảy vào là mất quyền lợi à, như thế là không được, em mà cho anh thì anh cũng làm luôn. Vợ cũng bé bằng con kiến. Mà em không nói, anh không nói thì vợ anh biết làm sao được. Chủ yếu là em có cho không thôi, nhìn cái mặt như thế kia biết là không dám rồi…
– Ai bảo anh thế, em cho anh đấy, xem anh có dám làm không nào…

Nói với tôi như vậy thì Huyền khẽ vênh mặt của mình lên, nhìn cái dáng vẻ bướng bỉnh của Huyền tôi khẽ trêu Huyền mà tiến từ từ lại…

– Làm thật bây giờ lúc đấy lại hối không kịp, em cũng chỉ được cái nói mồm thôi…
– Ai nói mồm với anh em nói thật đấy, thử xem anh có dám làm không nào…

Tôi phì cười trước cái dáng vẻ cương quyết của Huyền. Tôi cầm cốc nước đưa cho Huyền rồi nói…

– Thôi uống hết cốc nước này đi rồi muốn làm gì thì làm. Được chưa, trông cái mặt thế này mà bướng bỉnh thế không biết…

Huyền mỉm cười với tôi đỡ lấy cốc nước từ tay tôi rồi uống chầm chậm. Do là trà gừng lên uống được mấy phút thôi thì người Huyền như nóng hẳn lên. Tôi bây giờ mới tiến lại mà hỏi…

– Sao thế nào, bình tĩnh chưa thế còn dám thách anh làm chuyện đó nữa không nào, cho nói lại lần nữa đấy…
– Em vẫn thách anh làm chuyện đó đó, Anh mà làm em không mách vợ anh đâu mà anh sợ…

Động đến tính hiếu thắng của tôi rồi lên tôi khẽ ôm nhẹ Huyền vào vòng tay của tôi. Huyền không có phản ứng gì mà ngả luôn vào vòng tay của tôi Làn da không được mịn màng cho lắm nhưng bù lại rất săn chắc của Huyền làm cho tôi thấy thích không thể nào tả được…

Tuy mới ở ngoài tấm áo bảo hộ thôi nhưng tôi đã cảm nhận được bầu vú căng phồng với cái núm vú cũng bình thường không nhỏ nhắn của Huyền nổi cộm lên. Huyền thấy tôi ôm chặt mình như vậy thì cũng khẽ mỉm cười mà nói…

– Cũng bạo dạn gớm nhỉ, không ngờ mới thách như vậy thôi mà dám làm thật cơ à, thế không sợ vợ thật đấy à…
– Vợ thì có gì mà phải sợ, cơm ăn mãi cũng phải chán nữa là…

Nói như vậy thì tôi khẽ đưa nhẹ tay lên mà ôm chầm chậm lấy cái bầu vú. Huyền cũng chẳng có phản ứng gì, cũng chỉ hơi ưỡn người của mình lên một chút để tôi có thế xoa bầu vú một cách dễ dàng hơn mà thôi…

Xoa nhẹ bầu vú của Huyền bên ngoài cái áo bảo hộ một lúc thì tôi quay ngược Huyền lại. Khẽ nâng cái cằm nhỏ nhắn của Huyền, tôi hôn chầm chậm lên đôi môi đỏ mọng. Mái tóc ướt bởi nước mưa được tôi vuốt nhè nhẹ…

Hơi thở ấm áp còn thơm mùi trà gừng làm cho tôi thấy thích vô cùng. Cảm giác ăn của lạ khác hẳn khi hôn với Lệ ở nhà. Huyền cũng khẽ vòng tay ra đằng sau mà ôm nhẹ lấy tôi. Hai cặp môi của chúng tôi như dần dần dính chặt lấy nhau…

Tôi khẽ đưa nhẹ lưỡi của mình sang như mời mọc Huyền. Không ngờ Huyền cũng đưa lưỡi lại để cho tôi mút. Mùi vị ngọt ngào của trà gừng cùng với nước miếng của Huyền làm tôi sướng không thế nào tả được.

Mút mãi cái đầu lưỡi thì tôi hôn nhẹ lên đôi mắt to tròn rồi cái trán bướng bỉnh tiếp theo là mút nhè nhẹ lấy cái cằm của Huyền. Một lúc sau không thế nào cản được tôi nữa tôi bế Huyền vào trong giường. Huyền khẽ mỉm cười với tôi mà nói…

– Anh ra đóng cửa vào đi, người ở đây mà nhìn thấy thì chết đấy anh ạ, chứ chẳng đùa đâu, nhỡ người ta đi, ngó vào thì sao…
– Em yên tâm đi, trời mưa nặng hạt như thế này thì chẳng có ma nào nó đi đâu em ạ, bọn họ không đắp chăn ngủ cho ấm, đi như thế này làm cái gì, nào cho anh ngắm thân thế của em nào…

Tuy tôi nói như vậy nhưng Huyền vẫn đẩy tôi ra mà nói…

– Anh cứ ra ngoài đóng cửa vào đi, đóng cửa vào rồi làm chuyện đó có chết ai đâu nào, có mỗi cái cửa mà không đóng được sao…

Nghe Huyền nói như vậy thì tôi cũng chạy ra mà đóng cái cửa lại xong sau đó tôi chạy vào giường mà Huyền vẫn đang nằm. Khẽ cởi dần những chiếc cúc áo của cái áo bảo hộ ra thì bầu ngực căng phồng của Huyền đã hiện ra trước mắt tôi. Phải công nhận mà nói thì vú của Huyền to hơn vú của Lệ nhưng cái đầu vú thì bé bằng mà to hơn một chút, cũng không còn hồng hào như của Lệ…

Khẽ đưa tay bóp nhẹ lấy cặp vú rồi xoa nhè nhẹ thì Huyền lim dim mắt lại mà tận hưởng những khoái cảm do bàn tay tôi mang lại. Chẳng mấy chốc thì cái áo bảo hộ cũng được tôi cởi hết ra. Cái eo thon và cái rốn nhỏ xíu cũng khẽ hiện ra trước mắt tôi. Không thể nào chịu được nữa tôi hôn Huyền một cái rồi nói…

– Em à cho anh mút vú của em một chút nhé, nhìn cái bầu vú căng phồng của em anh không thể nào chịu được nữa rồi đó…
– Mút thì nhẹ nhàng thôi nhé, đừng có ngấu nghiến như hổ vồ mồi em không chịu được đau đâu đấy…

Nói như vậy với Huyền xong thì tôi cúi xuống mà hôn chầm chậm lên cặp vú. Mùi dã thịt xen lẫn mùi mồ hôi nồng nồng càng làm cho tôi thích thú hơn. Khẽ ngậm lấy cái bầu vú mà mút chùn chun. Đầu lưỡi tôi liếm nhẹ quanh cái núm vú rồi đưa lên cái quầng vú. Với kiểu liếm và mút của tôi thì Huyền cong người lên, mắt vẫn lim dim, tay vò lấy đầu tôi rồi rên khe khẽ…

– Em sướng anh Trung ơi, anh mút… vú của… em như vậy làm cho em sướng không thế nào tả được nữa… mút thật mạnh… ngậm thật sâu cái vú của em vào đi nào. Sao mà đã thế không biết nữa… anh… mút nữa đi anh…

Tôi thấy Huyền rên như vậy thì càng cố gắng mút thật mạnh hơn trước nữa. Vừa mút tôi vừa đưa cái răng cọ nhẹ lên bầu vú để cho Huyền được sướng hơn. Tay tôi thì vẫn cứ bóp nhẹ lấy cái bầu vú bên cạnh Mút chán bầu vú thì tôi đưa lưỡi liếm dọc theo cái khe vú xuống bên dưới. Huyền ngồi dậy luôn, khẽ mỉm cười mà nói…

– Anh liếm gì mà ghê thế, làm em nhột không thể nào chịu được nữa rồi đây này, đừng liếm xuống dưới nữa em buồn.

Chương trước Chương tiếp