Nghệ Phong - Quyển 2
Chương 17
Nghệ Phong đợi trong phủ đệ hai ngày tiếp, bang hội của Hung Lang dưới tay đại hoàng tử cũng giải tán, đúng như Nghệ Phong từng suy đoán. Đại hoàng tử biết Nghệ Phong chỉnh hợp toàn bộ thế lực ngầm trong đế đô đã không thể ngăn lại, cho nên hắn cũng không muốn làm căng mối quan hệ của hắn và Nghệ Phong. Để bang hội giải tán, coi như là đưa cho Nghệ Phong một tin tức hữu nghị.
Đến tận đây, toàn bộ đế đô mới chân chính thống nhất. Nghệ Phong cũng nguyên bản dự định đi Kim Lâu, đại bản doanh của Tử Bang để xem xét, bất quá phủ đệ lại tới một vị khách không mời.
Khi thị vệ kia nói Hạ Chỉ Mộng đến bái phỏng, Nghệ Phong còn tưởng rằng lỗ tai mình nghe nhầm. Hắn đã quên bao lâu rồi hắn không đến học viện, đối với nữ đạo sư kinh diễm kia đã từng gặp phải trong luyện ngục, hắn cũng đã quên không sai biệt lắm. Lại không nghĩ rằng nàng có thể tìm đến phủ đệ.
Nghệ Phong đối với nữ nhân đã cứu mình trong luyện ngục cũng tương đương cảm kích, dưới ánh mắt nghi hoặc của thị vệ, cư nhiên tự mình đi nghênh tiếp. Điều này làm cho thị vệ cảm thấy kinh ngạc, lần trước hoàng tử đến Nghệ Phong cũng chưa thèm tự mình đi nghênh tiếp, thế nhưng đối với nàng này lại khác thường. Thậm chí thị vệ suy nghĩ vớ vẩn:
– Không phải là Nghệ Phong thích nữ nhân này chứ?
Bất quá, nhớ tới sắc đẹp tuyệt trần vừa rồi của Hạ Chỉ Mộng, hắn nghĩ rất có khả năng là thế rồi. Trong lòng đối với diễm ngộ của Nghệ Phong hắn cũng ước ao không thôi.
Nghệ Phong tự nhiên không biết trong lòng thị vệ đang suy nghĩ cái gì, lúc hắn xuất hiện trước của, đã thấy Hạ Chỉ Mộng thướt tha đứng ở nơi đó. Vóc người thùy mị, khuôn mặt tuyệt mỹ tinh xảo, đôi môi đỏ mọng mềm mại, tất cả mọi chi tiết đều khiến cho người ta cảm giác tươi đẹp kinh người.
Trên lỗ tai Hạ Chỉ Mộng đính một chiếc khuyên tai bằng ngọc bích, phối hợp với dung nhanh của nàng, càng gia tăng thêm vài phần dụ hoặc. Cũng không hổ là nữ nhân xinh đẹp xếp hạng hai trong học viện.
Nghệ Phong xua tan những suy nghĩ về nét kinh diễm của Hạ Chỉ Mộng trong đầu, lúc này mới hiện ra khuôn mặt tươi cười đón Hạ Chỉ Mộng nói:
– Hạ Chỉ… Ách… Hạ đạo sư! Làm sao người lại có thời gian tới đây thăm ta?
Hạ Chỉ Mộng nhìn phủ đệ uy nghiêm của Nghệ Phong, trong lòng cũng hơi có chút chấn động. Mấy ngày nay đế đô phát sinh biến hóa nghiên trời lệch đất, nàng cũng có nghe thấy. Lúc vừa mới nghe được cái tên Nghệ Phong, còn tưởng rằng nghe nhầm. Đến cuối cùng càng nghe càng mơ hồ, đưa ra so sánh cùng Nghệ Phong! Lúc đó mới biết cư nhiên là Nghệ Phong nàng nhận biết.
Trước đây Nghệ Phong đã khiến cho nàng chấn động rất nhiều. Thế nhưng đến lúc nàng nghe xong mấy tin tức này, nàng đã bị chấn động đến chết lặng rồi. Không thể tưởng tượng được Nghệ Phong làm sao có thể làm được như vậy! Điều này cũng có thể giải thích vì sao suốt ngày Nghệ Phong không xuất hiện tại học viện.
Hạ Chỉ Mộng hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong có chút tiêu sái trước mặt, khí chất cũng đã thay đổi rất nhiều, nàng nói:
– Ngươi đừng gọi ta là Hạ đạo sư nữa, gọi Hạ Chỉ Mộng là tốt rồi. Xưng hô đạo sư ta thực sự không dám nhận!
Hạ Chỉ Mộng lắc đầu, tuy rằng Nghệ Phong trên danh nghĩ là đệ tử của nàng, thế nhưng hắn căn bản không phải một học sinh, thật không biết lức trước hắn trà trộn vào Trạm Lam học viện để làm gì.
– Ha ha! Vậy thì… Chỉ mộng, đi vào trong phủ đệ ngồi nói chuyện đi!
Nghệ Phong cũng không có thói quen gọi nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần như Hạ Chỉ Mộng là đạo sư.
Hạ Chỉ Mộng nhìn Nghệ Phong, nhìn hắn đã rất có mùi vị của nam nhân, còn có khí tức xuất trần nhàn nhạt, Hạ Chỉ Mộng có chút kinh ngạc hỏi:
– Thực lực của ngươi lại tăng thêm rồi?
Nghệ Phong cũng không cảm thấy Hạ Chỉ Mộng hỏi như vậy có gì sai, khí chất toàn thân hắn biến hóa quá lớn. Trừ bỏ thực lực tăng nhiều ở ngoài, không còn cách nào có thể giải thích.
– Ha ha! Dưới tình huống ngẫu nhiên bước vào Tướng Cấp cao giai mà thôi!
Nghệ Phong không cần che giấu, tùy ý trả lời.
Hạ Chỉ Mộng hít sâu một ngụm khí lạnh, lần trước trong luyện ngục Nghệ Phong mới tứ giai. Thế nhưng ngắn ngủi thời gian năm tháng, cư nhiên đã đi vào Tướng Cấp cao giai. Đây là tốc độ tu luyện kinh khủng đến cỡ nào. Hạ Chỉ Mộng cũng được gọi là thiên tài, thế nhưng không từng trải qua sự việc năm tháng tăng thêm ba giai kinh khủng như vậy.
Hạ Chỉ Mộng nhớ tới biểu hiện lần trước của Nghệ Phong ở luyện ngục, đối với học sinh trên danh nghĩa này của nàng, nàng cực kỳ chấn động. Lúc hắn tứ giai đã có sức chiến đấu kinh khủng như vậy, có lẽ hiện tại hắn hẳn là có thể đi vào top 3 nhân vật phong vân trong học viện. Nghĩ vậy, Hạ Chỉ Mộng lại cảm thấy vui vẻ! Mục đích chuyến đi này của nàng chính là mời Nghệ Phong trở lại học viện đại biểu Chanh Ban xuất chiến, thực lực của Nghệ Phong càng cao càng có lợi đối với Chanh ban.
– Được rồi! Lần trước nàng muốn ta luyện chế Phệ Linh Ma Đan, ta đã luyện chế được rồi. Coi như trả nợ lúc trước ta lấy ma tinh của nàng đi!
Nghệ Phong lấy từ trong giới chỉ ra một bình ngọc nhỏ. Lần trước trở lại đế đô, hắn đã gọi tam trưởng lão cùng nhau luyện chế. Tuy rằng Nghệ Phong cũng có thể luyện chế nhưng hiệu quả kém hơn tam trưởng lão một bậc.
Hạ Chỉ Mộng nghi hoặc tiếp nhận, mở cái bình, trong nháy mắt nàng liền cảm giác được một cổ lực lượng cường đại từ trong bình dũng mãnh tiến ra, tỏa ra mùi vị đặc thù càng khiến cho Hạ Chỉ Mộng nhanh chóng che lại nắp bình. Tuy rằng gần trong nháy mắt, thế nhưng Hạ Chỉ Mộng cũng đã xác định, đây là Phệ Linh Ma Đan.
Hạ Chỉ Mộng có chút sững sờ, nàng làm sao cũng không nghĩ tới Nghệ Phong thực sự giúp nàng tìm đến Phệ Linh Ma Đan. Phệ Linh Ma Đan là thứ còn trân quý hơn nhiều so với đan dược lục giai bình thường. Cho dù ma tinh Tuyết Ma Hổ là của nàng, dùng một viên ma tinh lục giai đỉnh phong đổi một viên ma đan lục giai. Nàng đã chiếm lợi thế quá lớn.
Hạ Chỉ Mộng hít sâu một hơi, càng nghĩ càng thấy không thể nhìn thấu Nghệ Phong rồi, ma đan coi như Y Sư thất giai cũng không nhất định có thể luyện chế. Dù sao ma đan là thứ không phải Y Sư bình thường có thể tiếp xúc.
Hiện tại Hạ Chỉ Mộng đã có chút rõ ràng, vì sao Nghệ Phong có thể phát triển nhanh như vậy ở đế đô, chỉ cần có một vị Y Sư thất giai đứng phía sau, cũng là một cổ lực lượng cực kỳ kinh khủng.
– Cảm ơn!
Hạ Chỉ Mộng nói lời cảm ơn, nàng mở miệng ra trông cực kỳ mê người. Nghệ Phong chưa từng gặp qua nữ nhân nào có đôi môi sáng bóng mà mềm mại đến như vậy.
– Ha ha! Nàng đã cứu ta, đây coi như là ta trả ơn đi!
Nghệ Phong không che dấu cách nghĩ của hắn, quay sang nói với Hạ Chỉ Mộng.
Hạ Chỉ Mộng không phản đối chỉ cười cười, nàng cũng không muốn khách sáo cùng Nghệ Phong, thu lấy ma đan cất đi. Có khỏa ma đan này, nàng cũng có thể nhận được giúp đỡ lớn. Chỉ hy vọng, thực sự có thể mượn khỏa ma đan này, xóa chút ám tật kia trong cơ thể.
Hạ Chỉ Mộng thu hồi tâm tư, quay sang nói với Nghệ Phong:
– Nghệ Phong, lần này ta tìm ngươi là có việc!
Nghệ Phong gật đầu, tự nhiên biết Hạ Chỉ Mộng có việc tìm hắn. Bằng không Hạ Chỉ Mộng cũng không có khả năng đi tới phủ đệ hắn làm gì.
– Nàng nói, có thể giúp, nhất định ta sẽ giúp!
Nghệ Phong nói.
Hạ Chỉ Mộng nói:
– Khảo hạch ba năm một lần ở học viện sắp tới rồi. Ngươi làm học sinh của Chanh ban, cũng nên tiếp thu khảo hạch.
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức nhớ tới hình như Trạm Lam viện trưởng đã xử phạt hắn, và khai trừ hắn ra khỏi học viện, chỉ bất quá cho phép hắn tiếp tục đứng ở học viện mà thôi.
– Cái kia, ta vốn không phải học viên của học viện. Có lẽ ta không cần sao?
Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng ngượng ngùng cười nói.
Hạ Chỉ Mộng nói:
– Lần trước ngươi thí luyện trở về, một lần nữa viện trưởng khôi phục thân phận học viên của ngươi. Cho nên khảo hạch lần này ngươi phải tham gia. Lấy thực lực của ngươi, thông qua khảo hạch là dễ dàng. Chỉ bất quá ta còn một việc muốn ngươi làm!
Nghệ Phong nghe được Hạ Chỉ Mộng nói như vậy, không khỏi nghi hoặc hỏi:
– Còn có việc gì?
– Mỗi năm sau khi khảo hạch trong học viện kết thúc, năm học viên đứng đầu lớp sẽ đại biểu lớp đó tham gia xếp hạng học viện. Nói thẳng ra là học viện luận võ, trước đây Chanh ban vẫn chỉ có thể tiến vào Top 5. Lần này ta muốn tiến vào Top 3.
Hạ Chỉ Mộng nói đến đây, dừng một chút lại nói tiếp:
– Còn có thi đấu cá nhân, ta không cầu đệ nhất, chỉ hy vọng ngươi có thể tiến vào Top 3!
Nghệ Phong nghe được Hạ Chỉ Mộng nói, ngạc nhiên hỏi:
– Top 3? Không phải Chanh ban còn có Lăng Thiên Vũ và Họa Thủy sao? Top 3 hẳn là không khó đâu.
Hạ Chỉ Mộng lắc đầu nói:
– Họa Thủy không thể phát huy ra toàn bộ thực lực của nàng. Tuy rằng thực lực của nàng xác thực kinh khủng, thế nhưng cũng vô dụng. Quan trọng nhất là, ta muốn ngươi đi vào top 3 cá nhân. Mặc dù có độ khó nhất định, bất quá ta tin tưởng ngươi có thể làm được!
Nghệ Phong mời Hạ Chỉ Mộng đi vào phủ đệ ngồi nói chuyện, cuối cùng cũng không cự tuyệt thỉnh cầu của Hạ Chỉ Mộng. Hắn cũng muốn trở lại học viện Trạm Lam xem học sinh bây giờ mạnh như thế nào. Có học sinh nào đạt được thực lực Vương cấp hay không? Đương nhiên Nghệ Phong không muốn đi tham gia khảo hạch bình thường, Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng đã ước định, Nghệ Phong chỉ cần tham gia học viện thi đấu, mà khảo hạch cho Hạ Chỉ Mộng đối phó dùm Nghệ Phong.
Nghệ Phong cũng không ngại, biết rõ hiện tại Nghệ Phong không nghĩ đi tham gia cái vụ khảo hạch kia chỉ làm lãng phí thời gian. May mà chính là, thực lực của Nghệ Phong cũng được xếp vào tuyển thủ hạt giống của Chanh ban, cho nên không có người dám nói gì.
Hạ Chỉ Mộng và Nghệ Phong thương lượng xong xuôi, cũng không tiếp tục dừng lại trong phủ đệ. Nàng lắc lư eo thon chập chờn như con bươm bướm bay khỏi phủ đệ của Nghệ Phong, Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng xinh đẹp đến cực điểm, trong lòng cũng mọc lên một tia lửa nóng, nữ nhân xếp hạng thứ hai trong học viện Trạm Lam, quả thật xinh đẹp. Bất quá toàn thân trên dưới nữ nhân này mang theo một loại khí tức cổ quái. Trước đây Nghệ Phong còn không phát hiện được, thế nhưng từ sau khi đạt được Tà Đế truyền thừa. Lực cảm ứng của Nghệ Phong trở nên mạnh mẽ rất nhiều, cho dù thi triển nhiếp hồn thuật, cũng đề cao không chỉ vài lần.
Nghệ Phong mơ hồ có thể nhận thấy được, trên người Hạ Chỉ Mộng có một cổ khí tức rất cổ quái mà thần bí, cổ khí tức này khiến cho Nghệ Phong cảm thấy nguy hiểm. Nghệ Phong vốn rằng muốn nói cho Hạ Chỉ Mộng nghe, lại phát hiện hơi thở này dường như cũng chịu Hạ Chỉ Mộng khống chế một phần, cho nên cuối cùng hắn không quan tâm nữa.
Nghệ Phong nhìn theo thân thể yêu kiều xinh đẹp kia đi khuất, lúc này mới thu hồi ánh mắt dừng lại trên cái mông đầy đặn của nàng.
Đáy lòng Nghệ Phong cũng chuẩn bị đi đến học viện Trạm Lam, nhiếp hồn thuật của hắn hiện tại đã đến ngũ tinh trung giai, hoàn toàn có thể học tập mấy chiêu nhiếp hồn thuật cao giai, cũng có thể luyện chế mị đan kia mà tất cả mọi người cùng hướng tới. Chỉ bất quá, nếu muốn quái lão đầu dạy hắn cái đó đúng là có chút phiền phức. Nghệ Phong cũng dặn dò Kim Lâu đi tìm hiểu tin tức của Hồn Ấn Đỉnh, thế nhưng lại không có chút tin tức nào. Nghệ Phong thậm chí hoài nghi, có phải quái lão đầu nhận được tin tức giả, Hồn Ấn Đỉnh căn bản không ở đế đô.
Nghệ Phong bất đắc dĩ, không có sự mê hoặc của Hồn Ấn Đỉnh, muốn cho quái lão đầu dạy hắn nhiếp hồn thuật cao giai, thật đúng là có khó khăn nhất định. Đặc biệt cách luyện chế mị đan, có thể nói cho dù trong giới nhiếp hồn sư, người hiểu biết cách luyện chế mị đan cũng không nhiều. Tuy rằng Nghệ Phong xem thường quái lão đầu, thế nhưng lại tin tưởng vững chắc quái lão đầu biết luyện chế mị đan. Lão nhân này đồng dạng sâu không lường được!
Ngay khi Nghệ Phong ngồi trên vị trí, nghĩ cách làm sao lừa dối được quái lão đầu, Tần Y đã đi tới, bước chân mềm mại không xương, có vẻ đẹp trang nhã và cổ điển, không người nào có thể so sánh.
– A di đến phủ đệ rồi!
Tần Y khẽ mở môi đỏ mọng, môi đỏ mọng tản ra ánh sáng bóng như mặt nước. Tần Y thấy Nghệ Phong tham lam nhìn nàng, Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, đối với ánh mắt của Nghệ Phong nàng thấy nhưng không thể trách.
– A di?
Nghệ Phong nghi hoặc thì thầm một tiếng, thế nhưng lập tức phản ứng lại đây, nhìn Tần Y kinh hãi vui mừng nói:
– Ý tỷ muốn nói mẫu thân tới? Người đang ở đâu?
Trong lòng Nghệ Phong vui vẻ mười phần, Nghệ mẫu rất thương yêu hắn, cho dù Nghệ Phong vốn không phải con trai nàng, thế nhưng nàng vẫn làm đầy đủ chức trách của một người mẹ với Nghệ Phong, lần này tới thánh địa, không phải Nghệ Phong không nghĩ qua muốn đi gặp Nghệ mẫu. Thế nhưng nhớ tới Nghệ Khải Mạc, Nghệ Phong chỉ có thể bỏ đi ý nghĩ đó.
Tần Y thấy Nghệ Phong vui vẻ từ chỗ ngồi nhảy dựng lên, dường như lập tức muốn chạy đi gặp Nghệ mẫu, trong lòng nàng cũng có một tia vui vẻ. Bất quá nhớ tới người đi cùng Nghệ mẫu, Tần Y cảm thấy bất đắc dĩ nhắc nhở nói:
– Di phu cũng tới!
Nghệ Phong nghẹ được Tần Y nói, hắn nao nao, niềm vui vừa rồi cũng biến mất không thấy. Cánh tay vốn đang lôi kéo Tần Y đi gặp Nghệ mẫu cũng ngừng lại.
– Hắn tới làm gì?
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, đối với Nghệ Khải Mạc, tâm tư của Nghệ Phong rất phức tạp, thậm chí Nghệ Phong không muốn nhìn thấy hắn.
– Hẳn là đại biểu Nghệ gia tới đây!
Tần Y nói.
– Nghệ gia?
Nghệ Phong nhíu nhíu đầu lông mày, Nghệ Phong không có chút cảm giác nào đối với Nghệ gia tại đế đô. Cho nên Nghệ Phong tự nhiên sẽ không bị bọn họ mượn hơi.
– Vậy đệ có gặp bọn họ hay không?
Tần Y hỏi Nghệ Phong.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, Nghệ Khải Mạc và Nghệ gia khác nhau. Từ khi hắn vừa sinh ra Nghệ gia vẫn không liếc mắt thấy hắn cùng Nghệ Lưu. Bọn họ là người xa lạ không thể xa lạ hơn nữa. Đặc biệt Nghệ Phong là người xuyên qua, càng không có một điểm cảm giác đối với bọn họ, thậm chí trong lòng Nghệ Phong khinh bỉ loại động vật máu lạnh chỉ có lợi ích là cao nhất như vậy.
Thế nhưng Nghệ Khải Mạc lại khác, Nghệ Phong vừa mới xuyên qua được hai năm, khi đó kinh mạch hắn còn chưa đứt gãy. Nghệ Khải Mạc cực kỳ chiều chuộng hắn, không chút nào thua đại ca hắn. Cũng là khi đó Nghệ Phong mới chính thức dung nhập thế giới này.
Từ một phương diện nào đó mà nói, Nghệ Phong rất cảm kích Nghệ Khải Mạc. Mặc dù không phải con hắn, thế nhưng khi đó Nghệ Phong thực sự coi hắn là phụ thân. Tuy rằng hiện tại bị trục xuất khỏi gia môn, tâm tư đối với Nghệ Khải Mạc cũng cực kỳ phức tạp. Đặc biệt đối với Nghệ mẫu vẫn luôn chiều chuộng hắn, trong mắt Nghệ Phong nàng là người thân của mình.
Hắn nghĩ đến lúc đó Nghệ Khải Mạc đồng dạng máu lạnh trục xuất hắn khỏi gia tộc, Nghệ Phong hít sâu một hơi nói:
– Tần Y tỷ nói cho bọn họ biết ta không ở nhà! Còn nữa, mời mẫu thân ở lại phủ đệ chơi vài bữa!
Nói đến đoạn này, Nghệ Phong dừng một chút, tiếp tục nói:
– Nếu như Nghệ Khải Mạc cũng đến phủ đệ ở, tỷ sắp xếp chỗ cho hắn.
Tần Y nghe được Nghệ Phong nói, bất đắc dĩ thở dài một hơi, nàng biết Nghệ Phong không muốn đối mặt với Nghệ Khải Mạc. Tần Y nhớ tới vừa mới nhìn thấy sắc mặt xấu hổ của Nghệ Khải Mạc. Tần Y không nhịn được khổ sở thay Nghệ Khải Mạc, thiếu niên như vậy đã bị hắn trục xuất ngoài cửa, có thể tưởng tượng trong lòng hắn đau xót chảy máu như thế nào.
– Tần Y tỷ! Ta đi ra ngoài ở vài ngày. Chờ Nghệ Khải Mạc đi, tỷ sai người đi gọi ta trở về!
Nghệ Phong cũng không muốn chạm mặt cùng Nghệ Khải Mạc, nếu như Nghệ Khải Mạc dùng loại tính tình cuồng bạo giống như lúc trước đuổi hắn khỏi gia tộc thì còn tốt, thế nhưng nếu như Nghệ Khải Mạc dùng giọng điệu ăn nói khép nép tới gặp hắn. Nghệ Phong nghĩ hắn không muốn nhìn thấy tình cảnh đó.
Nghệ Phong đơn giản không gặp Nghệ Khải Mạc, về phần hắn có thể ở lại phủ đệ chờ mình hay không, chờ bao lâu hắn cũng không quan tâm. Dù sao đi nữa Nghệ Phong ở đế đô không chỉ có mỗi phủ đệ để ở. Bất quá lại không thể nhìn thấy Nghệ mẫu, đáy lòng Nghệ Phong có chút ít nuối tiếc. Thầm nghĩ lần sau gọi Nghệ Lưu đưa Nghệ mẫu đến Kim Lâu gặp mình.
Tần Y thấy Nghệ Phong làm như thế, ôn nhu gật đầu nói:
– Ta sẽ chăm sóc cho a di. Đệ cũng nên đi Kim Lâu một chút đi!
Tần Y thấy Nghệ Phong không ở lại Nghệ phủ, vậy tự nhiên là nghĩ đi đến chỗ kia. Mặc dù có chút bất đắc dĩ, thế nhưng nàng vẫn nói như vậy.
Nghệ Phong nghe được những lời này của Tần Y, cũng rõ ràng ý tứ của Tần Y. Trong lòng cảm thấy thương tiếc không thôi. Nghệ Phong nghe ra trong lời nói của Tần Y mang theo áy náy, giống như áy náy nàng tham lam chiếm giữ Nghệ Phong lâu như vậy.
“Quả nhiên nàng biết sự tồn tại của Tử Âm.”
Nghệ Phong không nói gì, hôn nhẹ một ngụm trên trán Tần Y.
– Được rồi! Đệ mau đi đi! Chiếm giữ ngươi lâu như vậy, ta thấy đủ rồi! Người khác sẽ mắng ta tham lam!
Tần Y dáng tươi cười đầy mặt, xinh đẹp tuyệt mỹ! Tần Y lúc này là Tần Y đẹp nhất!