Nghệ Phong - Quyển 2

Chương 63



Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 63: Yêu cầu của Dung Mị

An Dịch làm sao cũng nghĩ không ra, đưa cháu trai suốt ngày lêu lổng kia của hắn, cư nhiên để cho Nghệ Phong tới nâng đỡ. Tuy rằng An Dịch không thể tin được, thế nhưng thấy Nghệ Phong vì tam Hoàng tử làm thuyết khách, đáy lòng không tin cũng không được.

Lúc này An Dịch mới hiểu được, đứa cháu trai kia của hắn mới chân chính là người thông minh. An Dịch chung quy đỡ không được dụ hoặc của thổ hoàng đế, hắn hỏi các chuyện tình liên quan đến tam Hoàng tử. An Dịch càng nói càng kinh ngạc, hắn làm sao cũng thật không ngờ, tam Hoàng tử lại sở hữu thế lực lớn như vậy.

Nghệ Phong thấy sắc mặt An Dịch biến hóa bất định, hắn cũng không tiếp tục nói cái gì. Chỉ nói cho An Dịch, nếu như An Dịch nguyện ý mà nói, hắn có thể thúc đẩy bọn họ hợp tác.

Tuy rằng An Dịch không nói thẳng, thế nhưng Nghệ Phong có thể thấy vẻ đồng ý trên mặt hắn. Nghệ Phong thấy An Dịch như vậy, biết là mọi sự đã thành.

Nghệ Phong cũng không sợ An Dịch không đồng ý, đem chuyện tình tam Hoàng tử và hắn hợp tác nói ra. Cho dù An Dịch không hợp tác mà nói chuyện này ra ngoài thì đã sao? Hắn và tam Hoàng tử đều đã có căn cơ ổn định. Chẳng lẽ còn sợ hai vị hoàng tử?

Nói không chừng, vừa lúc có thể mượn cơ hội này, mở rộng danh tiếng tam Hoàng tử, để hắn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế càng thêm dễ dàng.

An Dịch là thân vương, nếu như hắn có thể đứng ở bên tam Hoàng tử, không thể nghi ngờ là gia tăng lợi thế cho tam Hoàng tử. Tranh thủ ngôi vị hoàng đế càng thêm có nắm chắc!

Nghệ Phong nhớ tới sự thông minh của tam Hoàng tử, hắn cũng nhịn không được cảm thán, đương nhiên trong lòng cũng có chút cảm tạ, nếu như không có hắn ở phía sau màn trợ giúp, Nghệ Phong muốn thống nhất các thế lực ngầm của đế đô nhanh như vậy, tuyệt đối không có khả năng. Chỉ bất quá này cũng là một trong các điều kiện mà Nghệ Phong lựa chọn khi hợp tác cùng hắn.

Nghệ Phong không để ý đến An Dịch, trong ánh mắt chắm chú của hắn cầm lấy Hồn Ấn Đỉnh dẫn theo Dung Mị đi ra. Nghệ Phong thấy trong mắt An Dịch toát ra tia ghi hận. Thế nhưng Nghệ Phong cũng không quá để tâm, hắn không tin An Dịch có thể đoạt lại được.

Đương nhiên Nghệ Phong đối với việc nắm bắt tâm lý của An Dịch cũng rất chuẩn, một người không dùng được Hồn Ấn Đỉnh, so với một Thân vương có thực quyền. Giữa hai chuyện này, nếu An Dịch là người thông minh sẽ quyết định lựa chọn cái thứ hai.

Dung Mị đi theo phía sau Nghệ Phong, thật không ngờ Nghệ Phong sẽ đột nhiên dừng lại, nàng không kịp phản ứng, mạnh mẽ đụng vào lưng Nghệ Phong, Nghệ Phong thậm chí cảm giác được song phong cao vót mềm mại của Dung Mị ấn vào lưng hắn. Điều này làm cho tâm hồn Nghệ Phong không khỏi rung động!

– Ngươi còn theo ta làm gì?

Nghệ Phong nhìn Dung Mị hỏi.

– Không biết Nghệ Phong sư huynh đã trải qua Tà Đế truyền thừa hay chưa?

Dung Mị đột nhiên hỏi.

Nghệ Phong ngẩn ra, hơi nhíu mày, nghĩ không ra Dung Mị cư nhiên cũng biết chuyện tình Tà Đế truyền thừa, chỉ là nhớ tới quan hệ năm đó của đại tông chủ Mị Tông và Tà Đế thì chuyện này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

– Cái đó và ngươi có quan hệ sao?

Nghệ Phong nhàn nhạt nhìn Dung Mị nói.

– Ta muốn Nghệ Phong sư huynh truyền cho ta một ít lực lượng của Tà Đế!

Dung Mị nhìn thẳng Nghệ Phong nói.

Nghệ Phong không ngờ Dung Mị sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, hắn cau mày nói:

– Ngươi muốn lực lượng của Tà Đế làm gì?

Dung Mị lẳng lặng nhìn Nghệ Phong, đôi mắt kia như sóng nước lưu chuyển, làm cho Nghệ Phong có chút si mê.

Nghệ Phong thấy Dung Mị không nói lời nào, nhìn kỹ đôi mắt mị ý mười phần kia của Dung Mị, hướng Dung Mị nói:

– Thu liễm đấu khí!

Dung Mị sửng sốt, lập tức đại hỉ, nàng nhanh chóng nghe lời thu liễm đấu khí toàn thân. Lẳng lặng đợi động tác của Nghệ Phong.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, bàn tay nhẹ nhàng đặt ở trên lưng trơn bóng của Dung Mị, cảm giác bàn tay ấm áp vô cùng. Nghệ Phong rút ra một tia lực lượng Tà Đế, đánh vào trong cơ thể Dung Mị. Nghệ Phong không có nhập nhiều, thời điểm chuẩn bị truyền vào lần nữa, lại phát hiện khuôn mặt tuyệt mỹ của Dung Mị ứa ra mồ hôi lạnh.

Nghệ Phong nhanh chóng dừng lại việc đưa vào lực lượng Tà Đế, đáy lòng cũng có chút minh bạch, thân thể Dung Mị không thể tiếp thu nhiều lực lượng Tà Đế được.

Bàn tay Nghệ Phong ly khai sau lưng Dung Mị, sắc mặt Dung Mị lúc này mới chậm rãi khôi phục bình thường. Nghệ Phong liếc mắt nhìn Dung Mị.

– Ngươi nên hảo hảo hấp thu vài đạo lực lượng Tà Đế này, nếu như hấp thu không được thì tiêu diệt, lấy thực lực của ngươi, tiêu diệt vài đạo lực lượng Tà Đế hẳn không thành vấn đề.

Nghệ Phong nói xong, không để ý tới Dung Mị, trực tiếp đi ra bên ngoài. Tuy chất độc trên Hồn Ấn Đỉnh đã bị hóa giải, thế nhưng vẫn còn lưu lại một ít độc tố, Nghệ Phong muốn thanh rửa Hồn Ấn Đỉnh, cho Hồn Ấn Đỉnh tướng mạo sẵn có.

Hồn Ấn Đỉnh bị độc tố bao trùm lâu như vậy, sợ là tẩy trừ cho sạch cũng phải có chút khó khăn.

Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 2 tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/nghe-phong-quyen-2/

Lúc này Dung Mị đã không có thời gian phản ứng Nghệ Phong rời đi, Nghệ Phong đánh vào trong cơ thể Dung Mị vài tia lực lượng Tà Đế kia, bị nàng dùng đấu khí bao vây lấy. Công pháp mị thuật của nàng cũng nỗ lực vận chuyển.

Làm cho người ta kinh ngạc chính là, lực lượng Tà Đế phảng phất đối với đấu khí của Dung Mị có sự thôi hóa, đấu khí của Dung Mị vừa tiếp xúc với lực lượng Tà Đế, liền hưng phấn lên, tốc độ vận chuyển càng lúc càng nhanh, cũng càng lúc càng tinh thuần.

Đấu khí Dung Mị không ngừng tăng trưởng, đương nhiên cái này không phải chủ yếu. Nếu như Nghệ Phong ở chỗ này, tất nhiên có thể thấy lúc này Dung Mị tản ra phong tình vạn chủng, mị hoặc của nữ nhân được nàng biểu lộ vô cùng nhuần nhuyễn.

Toàn thân trên dưới của Dung Mị, không có chỗ nào mà không mê hoặc lòng người. Nam nhân bình thường nhìn thấy, nhất định sẽ không thể tự kiềm chế được.

Cũng không biết qua bao lâu, dù sao lực lượng Tà Đế cũng có quá ít, đến cuối cùng cũng được nàng luyện hóa sạch sẽ. Cổ mị lực làm cho người ta say đắm kia của Dung Mị cũng bắt đầu tiêu tán.

Dung Mị tỉnh táo lại, bất đắc dĩ thở dài một hơi:

– Đúng là vẫn vô dụng, tuy rằng có thể tăng thêm một chút thực lực, thế nhưng muốn mượn vài đạo lực lượng Tà Đế này đề thăng mị thuật, còn kém rất xa.

Dung Mị nghĩ đến công hiệu của lực lượng Tà Đế vừa rồi, đối với lực lượng Tà Đế cũng có một chút lý giải. Nàng biết lực lượng Tà Đế đúng như sư tôn nói, nếu như muốn tu luyện mị thuật đến đỉnh phong, mượn lực lượng Tà Đế là có hiệu quả tốt nhất.

Thế nhưng muốn lực lượng Tà Đế đưa vào cuồn cuộn không ngừng, điều này hiển nhiên là không thể thực hiện được, thân thể của nàng chịu không nổi. Cũng chỉ có tông chủ Mị Tông trước đây mới có biện pháp, cùng Tà Đế đương đại song tu, chỉ như vậy mới có thể có lực lượng Tà Đế cung cấp cuồn cuộn không ngừng, cũng chỉ có như vậy, thân thể của nàng mới chịu được.

Nghĩ đến song tu, sắc mặt Dung Mị có chút ửng đỏ, đồng thời lại không khỏi nở nụ cười khổ. Rất hiển nhiên, Nghệ Phong đối với nàng cũng không có hứng thú. Dung Mị chưa từng nghĩ tới, có nam nhân mà nàng đưa tới cửa còn có thể cự tuyệt, thế nhưng hết lần này tới lần khác, nam nhân kia cự tuyệt nàng rất nhiều lần.

Cho dù Dung Mị phong tư như vậy, nhưng nàng đối với vẻ bề ngoài rất hoài nghi, thầm nghĩ nàng có phải là thực sự làm cho người ta không cách nào nổi tâm tư được không.

– Phù!

Dung Mị hít sâu một hơi, nhanh chóng bỏ đi tạp niệm trong đầu, ánh mắt nhìn phương hướng Nghệ Phong ly khai, có chút thất thần, lại có chút ghen ghét. Một thiên chi kiêu nữ, làm sao thụ qua đả kích như vậy, thế nhưng ở trước mặt Nghệ Phong, tôn nghiêm của nàng hình như đều biến mất không còn.

Nghệ Phong cũng không biết Dung Mị nghĩ thế nào, đáy lòng hắn còn đang suy tư chuyện vì sao Dung Mị muốn lực lượng Tà Đế. Lực lượng này đưa vào trong cơ thể nàng lại không thể hấp thu, ngược lại nếu không cẩn thận có thể lưu lại bệnh kín trong cơ thể nàng.

Nghệ Phong không nghĩ ra, đơn giản không nghĩ nữa. Nếu Dung Mị muốn, vậy thì cho nàng, lực lượng Tà Đế với hắn mà nói cũng không trân quý. Chỉ là rất đáng tiếc, mặc dù mình hào phóng như vậy, thân thể Dung Mị lại chịu không nổi. Nghệ Phong không khỏi thấp giọng nói thầm:

– Đây chính là ngươi chịu không nổi, đừng trách bản thiếu gia!

Chương trước Chương tiếp