Nghệ Phong - Quyển 3
Chương 41
– Nếu như ở chỗ này tu luyện một tháng, tất nhiên sẽ đề cao thực lực rất nhiều.
Trữ Huyên quay qua Nghệ Phong cảm thán nói.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Năng lượng Tam Tinh Hồng Môi có chút đặc thù, thỉnh thoảng hấp thu như vậy đúng là có tốt chỗ. Thế nhưng nếu như hấp thu quá nhiều sẽ phản tác dụng, bởi vì năng lượng Tam Tinh Hồng Môi có chút bài ngoại, cũng không thể hoàn mỹ dung nhập trong năng lượng của tu luyện giả.
Nghe được Nghệ Phong giải thích, Trữ Huyên hơi sửng sốt, không khỏi đáng tiếc nói:
– Đáng tiếc, bằng không thực lực của ta có thể tiến thêm một bước nữa.
– Ha ha, nàng cũng không cần đáng tiếc. Có Tam Tinh Hồng Môi, muốn hấp thu năng lượng trong đó cũng không khó. Đến lúc đó ta giúp nàng là được, chỉ là, tốt nhất nên đợi tới lúc đột phá bình cảnh hãy dùng, lúc đó sẽ phát huy tác dụng lớn nhất. Dù sao, dùng càng nhiều lần, dược hiệu sẽ càng giảm.
Nghệ Phong giải thích nói.
– Đột phá?
Trữ Huyên có chút thất thần hoảng hốt, muốn Tôn Cấp đột phá đến Quân Cấp. Không có thể đơn giản như vậy, cho dù là Liễu Nhiên cho nàng cảm ngộ đột phá, thế nhưng Trữ Huyên cũng không có lòng tin quá lớn. Dù sao hai cấp độ kia là cách biệt một trời một vực.
Thấy Trữ Huyên như vậy, Nghệ Phong khẽ cười cười, cầm lấy tay Trữ Huyên, lẳng lặng nói:
– Nàng yên tâm đi, nhất định có thể đột phá.
– Hy vọng vậy đi!
Trữ Huyên quay qua Nghệ Phong nhoẻn miệng cười, cất bước đi về phía trước.
Thấy thế, Nghệ Phong cũng đi theo, Nghệ Phong và Trữ Huyên thâm nhập càng sâu, phát hiện cổ năng lượng này càng lúc càng nồng nặc. Đương nhiên, Nghệ Phong và Trữ Huyên tìm kiếm, rốt cục cũng phát hiện cây Tam Tinh Hồng Môi đầu tiên.
Nhìn một gốc Tam Tinh Hồng Môi kia, Nghệ Phong buông tay Trữ Huyên ra, quay qua Trữ Huyên nói:
– Nàng cẩn thận nhìn, hái Tam Tinh Hồng Môi phải như thế này.
Trữ Huyên gật đầu, đứng tại chỗ nhìn Nghệ Phong, lúc này Nghệ Phong đã tới bên cạnh gốc Tam Tinh Hồng Môi kia. Tam Tinh Hồng Môi giống như ô mai, tiên diễm mỹ lệ, khác với ô mai chính là, trên đỉnh của Tam Tinh Hồng Môi, có ba ngôi sao nhỏ màu tím. Mà năng lượng của nó là từ trong ba ngôi sao này phát ra.
Nhìn câytam Tinh Hồng Môi này, Nghệ Phong cẩn thận nắm lấy nó, ngón tay để vào vị trí để hái Tam Tinh Hồng Môi. Cùng lúc đó, đấu khí của Nghệ Phong tràn tới tay, ngăn chặn năng lượng Tam Tinh Hồng tỏa ra.
– Thời điểm hái Tam Tinh Hồng Môi, nhất định phải ngăn cản năng lượng tỏa ra. Như vậy quá trình hái sẽ không dẫn đến năng lượng kia trong nháy mắt trùng kích đến trên người mình. Mà lúc nãy Lạc Hà Cốc Chủ không nói điểm này. Như vậy khi hái không thể bảo chứng dược lực hoàn chỉnh, đồng thời, cũng có tính nguy hiểm nhất định. Bị năng lượng trùng kích một hai lần có thể không cảm thấy gì. Thế nhưng càng nhiều, năng lường vào trong cơ thể càng tăng, sẽ tạo thành thương tổn nhất định cho thân thể.
Nghệ Phong giải thích nói.
Nghệ Phong vừa nói vừa cẩn thận nắm lấy cành Tam Tinh Hồng Môi. Sau đó nhanh chóng ngắt nó xuống. Khi Tam Tinh Hồng Môi vừa bị hái xuống, cây sinh trưởng Tam Tinh Hồng Môi triệt để héo rũ, chỉ khoảng nửa khắc đã không còn một tia sinh cơ.
– Tam Tinh Hồng Môi vừa ly khai rời khỏi nhất định sẽ héo rũ tử vong. Nên đa số mọi người là không nhổ tận gốc Tam Tinh Hồng Môi, làm như vậy là vô dụng, một gốc cây, có giá trị nhất chính là Tam Tinh Hồng Môi. Chỉ cần lưu lại một cành nhỏ là có thể bảo tồn Tam Tinh Hồng Môi rất lâu. Hơn nữa thời gian hái rất ngắn, so với Lạc Hà Cốc Chủ nói thì giản đơn hơn rất nhiều.
Nghệ Phong giải thích nói, này đều là Tam trưởng lão dạy, bằng không hắn cũng không biết.
Trữ Huyên thấy Nghệ Phong hái Tam Tinh Hồng Môi đơn giản như vậy, trên mặt cũng một tia mừng rỡ, như vậy tốc độ của bọn họ sẽ nhanh hơn rất nhiều.
– Ha ha, đi thôi. Nhớ kỹ tận khả năng không hấp thu năng lượng trong phiến không gian này, như vậy thời gian nàng kiên trì sẽ càng lâu.
Nghệ Phong bỏ Tam Tinh Hồng Môi vào trong không gian giới chỉ, quay qua Trữ Huyên nhắc nhở nói.
Trữ Huyên gật đầu, theo Nghệ Phong tìm kiếm Tam Tinh Hồng Môi khác.
Thế nhưng thời điểm Nghệ Phong chuẩn bị ly khai, một đạo thiểm điện cư nhiên bắn tới người hắn, thiểm điện vừa bổ xuống, Nghệ Phong cảm giác toàn thân một trận đau nhức.
Lôi điện này tới cực kỳ nhanh, thậm chí Nghệ Phong không kịp phản ứng.
Trữ Huyên nhìn Nghệ Phong, lo lắng hô:
– Nghệ Phong, ngươi không sao chứ?
Nghệ Phong vận chuyển đấu khí toàn thân, xua tan cảm giác lôi điện oanh kích, sắc mặt cực kỳ nhục nhã. Tuy rằng đạo lôi điện này không mạnh, đánh vào trên người hắn cũng chỉ là một thương tổn nhỏ, thế nhưng lại nói cho hắn biết không gian này không phải đơn giản như hắn tưởng tượng.
– Nghệ Phong… Mặt của ngươi!
Trữ Huyên nhìn mặt của Nghệ Phong, nỗ lực nhịn cười.
Nghệ Phong tự nhiên biết mặt hắn sẽ không đẹp, tuy rằng không đen kịt, nhưng dù sao cũng mới bị sét đánh qua.
– Ta kháo, nhân phẩm của bản thiếu cũng bị sét đánh sao?
Nghệ Phong hận đến cắn răng, lúc này hắn rất mất mặt, đặc biệt lại ở trước mặt mỹ nữ.
Nhìn Trữ Huyên cố nén cười trước mặt, Nghệ Phong hừ một tiếng, thở nhẹ một hơi, chỉnh lý mái tóc một chút, trong lòng cũng thận trọng không thôi. Tuy rằng đạo lôi điện này không lớn, thế nhưng cũng có nguy hại.
Nếu như ngay cả lôi điện cũng có, vậy nguy hiểm còn lại tự nhiên cũng không thể thiếu. Hiện tại Nghệ Phong có chút minh bạch ý tứ của Lạc Hà Cốc Chủ, vì sao hắn nhiều lần cường điệu kiên trì không được thì nhanh chóng ra ngoài.
Không gian này, sợ là nguy hiểm không chỉ có năng lượng kỳ dị lcủa Tam Tinh Hồng Môi mà thôi.
– Cẩn thận một chút! Sợ là trong không gian này không đơn giản như vậy.
Nghệ Phong quay qua Trữ Huyên nói.
Tuy rằng Trữ Huyên cười Nghệ Phong, thế nhưng cũng minh bạch, nàng nguyên bản mang theo tâm tư du ngoạn, rốt cục cũng chú ý lên.
Quả nhiên, sau một khắc, một đạo lôi điện lần thứ hai bổ về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong đã có chuẩn bị, tự nhiên sẽ không bị trúng lần nữa, thân ảnh chợt lóe lên né tránh, thế nhưng lại có một đạo khác bắn tới hắn.
– Móa… Bản thiếu lớn lên giống như người bị sét đánh sao?
Nghệ Phong tức giận mắng một tiếng, hận đến cắn răng.
Mà Trữ Huyên nghe Nghệ Phong rống giận, càng cười đến run người, đường cong mê hoặc khiến hắn hơi bị thất thần:
– Nghệ Phong, hiện tại là biết nhân phẩm của ngươi rồi?
– Hừ! Đây tuyệt đối không phải ta, khẳng định là bên cạnh chúng ta có một người bị trời đánh.
Nghệ Phong hổn hển nói, hắn thiện lương như vậy, làm sao có khả năng bị sét đánh.
Nghệ Phong cẩn thận, sau khi ba đạo lôi điện phách hết, cũng không có bắn hắn lần thứ hai, lúc này mới để Nghệ Phong khôi phục bình thường.
Trữ Huyên thấy sắc mặt Nghệ Phong rất bực bội, lúc này mới nhịn cười, cùng Nghệ Phong đi tìm kiếm tiếp.
Có Nghệ Phong giải thích và truyền cách hái, Trữ Huyên cũng rất nhanh biết làm sao hái Tam Tinh Hồng Môi. Mà khiến Nghệ Phong hắc hắc cười không ngừng chính là, lúc Trữ Huyên hái Tam Tinh Hồng Môi, đồng dạng có sét đánh nàng, tuy rằng không bị bổ trúng. Thế nhưng cũng để trong lòng Nghệ Phong cân đối.
Đối với việc Nghệ Phong nhìn có chút hả hê, Trữ Huyên hung hăng trừng hai mắt, chung quy không đỡ được nhãn thần của Nghệ Phong, có chút đỏ mặt tiếp tục tìm Tam Tinh Hồng Môi.
Một đường đi tới, Nghệ Phong và Trữ Huyên không ngừng phát hiện Tam Tinh Hồng Môi, chỉ là khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, mỗi lần hái Tam Tinh Hồng Mô đều có ba đạo lôi điện. Điều này cũng để Nghệ Phong mơ hồ minh bạch, sợ là lôi điện này và hái Tam Tinh Hồng Môi có quan hệ.
Đương nhiên, lôi điện này đối với Nghệ Phong và Trữ Huyên không có tác dụng quá lớn gì, trừ Nghệ Phong lần đầu tiên trở tay không kịp bị lôi điện đánh trúng ra, những đạo lôi điện sau không làm gì được hai người.
Tam Tinh Hồng Môi trong không gian so với tưởng tượng của Nghệ Phong thì nhiều hơn mấy lần, thường thường là có thể nhìn thấy một gốc. Cho dù lấy tốc độ của Nghệ Phong và Trữ Huyên, cũng cảm thấy có chút không đủ.
Đương nhiên, càng đi vào chỗ sâu, này năng lượng càng thêm nồng hậu. Năng lượng nồng hậu như vậy để tâm thần Nghệ Phong và Trữ Huyên cực kỳ thư sướng, thế nhưng hai người cũng hiểu rõ, loại thư sướng này có bão hòa, tới thời điểm bão hòa, chính là nguy hiểm cận kề.
Một đường đi tới, Trữ Huyên và Nghệ Phong không đụng tới võ giả khác. Thế nhưng ở trong không gian này, ai cũng không muốn tìm phiền toái. Tam Tinh Hồng Môi nhiều như vậy, không cần cướp giật lẫn nhau, nên mọi người thấy nhau đều làm ngơ đi theo hướng khác.
Mà một đường đi tới này, đúng như Nghệ Phong suy đoán. Không gian này không đơn giản. Trong đó có không ít bẩy rập. Mặc dù đối với đại đa số người không có tác dụng, thế nhưng cũng có chút khó khăn.
Hơn nữa còn có bẩy rập ảo cảnh, Nghệ Phong và Trữ Huyên đụng qua một lần. Một ảo cảnh giống như mê cung, cực kỳ mê hoặc người. Nếu không phải Nghệ Phong có truyền thừa ảo cảnh Viễn cổ, sợ là cũng đi vài vòng trong mê cung này.
May mắn chính là, nhận thấy được ảo cảnh. Nghệ Phong và Trữ Huyên liên thủ phá bỏ, mà kết quả phá ảo cảnh, chính là dẫn đến một trận vũ tiễn liên miên không dứt.
May là Nghệ Phong và Trữ Huyên đều có vài phần thực lực, lúc này mới ngăn cản được vũ tiễn có công kích như Vương Cấp.
– Kháo… Không gian này rốt cuộc là cái quỷ quái gì, so với di chỉ viễn cổ còn quỷ dị hơn.
Nghệ Phong đi ra từ trong vũ tiễn, nhịn không được tức giận mắng một tiếng, bẩy rập luân phiên không ngừng này, làm hắn có chút nhịn không được.
– Bản thân không gian này chính là cường giả viễn cổ lập ra.
Trữ Huyên nghe Nghệ Phong oán giận, nhịn không được thất thanh cười nói.
– Mẹ nó, bẩy rập thì bẩy rập. Thế nhưng trừ Tam Tinh Hồng Môi. Cái gì cũng không có.
Nghệ Phong cực kỳ không cam lòng, nếu như này là di chỉ viễn cổ, đối phó nhiều bẩy rập như vậy, nhất định sẽ có chút đồ tốt.
Thế nhưng ở đây, trừ Tam Tinh Hồng Môi, vẫn là Tam Tinh Hồng Môi. Còn lại bất luận cái gì cũng không có.
Lấy tính tình của Nghệ Phong, vẫn hái thứ này, cũng có chút không nhịn được. Nếu không phải vì Thánh Thủy, hắn đã sớm dẫm hết cũng nên, thậm chí ngay cả nhìn cũng không liếc mắt nhìn.