Quan Tri huyện
Chương 29
Đột nhiên Lại viên ngoại nghi hoặc bước tới xen lời: “Đại lão gia, nhưng Hạnh Hoa nói khi đó cửa cài bên trong, nếu là Đinh bộ đầu làm, thì sao hắn có thể vào đó giết người được? Đại lão gia có nhầm không?”
“Đương nhiên là không nhầm.” Lãnh Nghệ liếc mắt về phía ông ta: ” Ta đang định nói tới đó thì ngươi cắt lời, xem ra ngươi sốt ruột quá nhỉ?”
Lại viên ngoại cười giả lả: “Tiểu nhân đúng là sốt ruột muốn biết rốt cuộc là ai giết ái thiếp của mình thôi mà.”
“Ngươi sẽ biết ngay thôi.” Lãnh Nghệ chỉ tay: ” Lùi xuống cho bản huyện.”
“Dạ, dạ.” Lại viên ngoại rối rít lùi liền mấy bước, sau đó khựng người, không phải đại lão gia đã nhận định Đinh bộ đầu là hung thủ rồi à? Sao lại còn nói ” Ngươi sẽ biết ngay thôi”, chẳng lẽ… cái mặt phì nôn ông ta tức thì tái dại, quay đầu nhìn dáo dác.
Không có ít người cũng nghe ra hàm ý này, không khỏi hoang mang, Đinh bộ đầu cũng không phải hung thủ sao, vậy ai là hung thủ?
Vũ bộ đầu dù gì cũng làm nghề này lâu năm, kinh nghiệm là có, nói: “Đại lão gia, nếu muốn bố trí cơ quan, không phải không thể, nha môn cũ nát thật, song thuộc hạ đã quan sát kỹ rồi, nhà xí có khe hở, còn không đủ cho một bàn tay vào thì có thể làm gì?”
“Vậy một cái đòn gánh thì sao?” Lãnh Nghệ hỏi:
“Đòn gánh ạ?” Vũ bộ đầu lập tức liên tưởng tới bên cạnh nhà xì có ruộng rau, hồ phân, một đóng thùng, và đòn gánh, gật đầu ngay, nhìn Đinh bộ đầu: ” Vừa vặn ạ.”
Đinh bộ đầu mặt không phải trắng bệch nữa mà là vàng như đất rồi.
Lãnh Nghệ điểm danh: “Vũ bộ đầu xem ra đoán ra gì đó rồi, mạnh dạn nói ra xem nào.”
Vũ bộ đầu mặt tỏ ra kinh tởm, bản thân nói mà có vẻ còn không tin lời mình: “Chỉ cần buộc một thanh chùy thủ ở đầu đòn gánh, chôn phía dưới thùng phân, vì thùng phân một nửa lộ trên mặt đất, gờ vừa vặn làm điểm tựa. Nếu có người ngồi xuống, ở ngoài dùng lực đè mạnh, chùy thủ sẽ ở dưới đâm lên…”
Nói chưa hết dừng, vì nó quả kinh tởm quá biến thái, những người xung quanh chỉ tưởng tượng ra đã không chịu nổi lại có kẻ nghĩ ra cách giết người như thế.
Lại viên ngoại mắt đảo tròn lại xen vào: “Nhưng mà Vũ bộ đầu, cho một cái đòn gánh vào như thế, ai chả nghi.”
“Tất nhiên là sẽ hoài nghi, nhưng tiểu thiếp của ngươi sẽ không để ý đâu, vì nàng đang đau bụng, một người đau bụng vội vàng như thế còn nghĩ tới gì nữa chứ… Đúng không Lại viên ngoại, ngươi biết ái thiếp của mình đau bụng chứ nhỉ?” Lãnh Nghệ đáp thay, tựa cười tựa không hỏi:
Lại viên ngoại liên tục gật đầu: “Đúng, đúng, đúng ạ, mấy ngày qua nàng ấy thường đau bụng, mỗi ngày đi nhà xí mười mấy lần… Nhưng đại lão gia, Đinh bộ đầu cũng đâu có thời gian tới ấn đầu kia đòn gánh xuống, khi ái thiếp của tiểu nhân xảy ra chuyện thì nhà hoàn Hạnh Hoa mới đi gọi người mà.”
“Hắn không cần tự mình làm, ta nói rồi, chỉ cần một cái bẫy đơn giản… một đầu đòn gánh treo cái thùng phân, sau đó dùng thùng khác chống lên, xích của con chó có một cái móc, móc vào gờ thùng. Con chó đó nghe lời Đinh bộ đầu lắm, bảo nó nắm im ở đó, đợi có người vào, hắn sẽ gọi con chó, con chó lập tức chạy đi.” Thế là kéo đổ cái thùng trống, đầu đòn gánh sẽ bị thùng phân nặng kéo xuống, chủy thủ đâm lên…” Cái bẫy thực ra rất đơn giản, Lãnh Nghệ không cần giải thích nhiều mọi người vẫn hiểu: ” Lời khai của Hạnh Hoa đã làm chứng cho lời này, con chó chạy ra và tiếng kêu cả tiểu thiếp ngươi gần như cùng lúc… Nếu hắn không dùng thùng phân làm vật nặng, e là ta khó đoán ra cãi bẫy như vậy.”
Vũ bộ đầu sực tỉnh, nhà xí tuy có vài cái khe hở thật nhưng mà ba mặt kín, người lấy phân chỉ có thể đi vào từ cửa trước, chứ không phải ở phía sau. Hôm đó hắn kiểm tra hiện trường, tất nhiên phát hiện ra phân vương vãi ở sau nhà xí, bản thân còn dẫm phải, khi đó không nghĩ gì cả, nhưng bây giờ nghe đại lão gia nói mới sực tỉnh. Chỗ khác không có phân, vậy thì đống nước phân đóng băng ở đâu ra? Vương vãi lung tung như vậy chỉ có thể là đổ từ trên cao xuống mà ra thôi. Song hắn vẫn còn thắc mắc: “Đại lão gia thế chưa thể nói là Đinh bộ đầu làm ạ, con chó đó do mọi người cùng nuôi, có thể người khác cũng có thể sai bảo nó.”
Biết suy nghĩ, cũng không quá tệ, Lãnh Nghệ nhìn về hướng Vũ bộ đầu và Tống bộ đầu: “Khi vụ án xảy ra, các ngươi ở đâu?”
Cả hai cùng chắp tay nói: “Bọn thuộc hạ cùng vài huynh đệ ở nhà bếp ăn cơm.”
“Điều này trùng khớp với lời của nha hoàn Hạnh Hoa, khi ả phát hiện ra chuyện không ổn liền tới ban phòng gọi người, chỉ thấy một mình Đinh bộ đầu đang đi về nhà xí. Đinh bộ đầu đã dùng một câu mập mờ để đánh lừa mọi người, đó là hắn ở cùng các huynh đệ khác, không sai, hắn đúng là cùng người khác ở ban phòng, nhưng phòng của các bộ đầu tách rời phòng của các bộ khoái khác, tức là hắn chỉ có một mình thôi, chỉ hắn mới có lời thời gian gây án. Với lại ta nói rồi, hắn lộ ra sơ hở thứ tư…” Lãnh Nghệ không nói hết: ” Các ngươi còn nhớ không?”
“Là dấu chân to kia ạ?” Vũ bộ đầu vỗ trán bồm bộp, như tự trách mình: ” Thuộc hạ hiểu rồi, hiểu làm sao hắn lại phải bảo Hạnh Hoa đi gọi người rồi, không chỉ là làm chứng là nhà xí vẫn còn đóng chặt, mà còn để chạy ra phía sau nhà xí rút cái đòn gánh ra để phi tang. Mà khi đó do thùng phân đổ vương vãi khắp nơi, cho nên hắn để lại dấu chân trên đống phân… Đúng đúng, thuộc hạ nhớ ra rồi, dấu chân rất lớn, lún sâu, hắn phải dùng sức không ít.”
Đinh bộ đầu nghe tới đây lòng như tro tàn, hắn cứ nghĩ là mình bố trí kín kẽ, không có một sơ hở gì, không ngờ lại sơ hở đầy rẫy như thế, đến cả loại tứ chi phát triển như Vũ bộ đầu còn đoán ra được, đả kích quá mạnh, lẩm bẩm cười thảm: “Ha ha ha, ha ha ha…”
“Thực sự là ngươi sao?” Tống bộ đầu còn chưa dám tin, dù sao là huynh đệ sát cảnh bên nhau, ai muốn hoài nghi người bên cạnh:
“Phải, là ta, tới nước này nếu không thừa nhận, chẳng phải Đinh mỗ kém cỏi sao…”