Sinh viên
Chương 29
“Đúng rồi… Nhẹ thôi… Ưm…”
Quyên giọng nói một chút thở gấp, bên dưới nàng ngày càng mở rộng ra và kèm theo đó dâm thủy tiết ra nhiều hơn. Cơn đau đớn đã trôi đi đâu mất chỉ còn lại cảm giác căng cứng do thứ đó đang nong âm đạo nàng ra mà thôi.
“Thả lỏng… Em sẽ từ từ…” Phương nhỏ nhẹ nói, sau đó lại tiếp tục cuốn lấy lưỡi Quyên rồi trau đổi cho nhau nước bọt trong miệng.
Bên dưới ngày một quen dần, khúc thịt to lớn của nó cũng đâm vào sâu hơn phân nửa. Lúc này dâm thủy tiết ra áo quanh khúc thịt nó một lớp trắng xóa, cơ thịt bên trong đã quen dần với cái thứ to lớn kia.
Cảm giác đau qua đi thì cơn sung sướng dần tiến tới, cảm giác từng thớ thịt bên trong bị ma sát qua làm Quyên tâm trí lâng lâng, hai chân nàng vô thức kẹp lấy hông của Phương, tay nàng vuốt ve trên tấm lưng săn chắc của nó.
“Ư… ưm… ưm… ưm…”
Sau hơn mười phút, bên dưới lúc này co dãn vô cùng, từng thớ thịt bao lấy dương vật và bóp chặt khiến nó như ngạt thở. Chất nhờn bên trong âm đạo cũng chảy ra vừa đủ để bôi trơn cho hoạt động ra vào của nó, sự chật chội bên trong đó tác động lên đầu rùa làm nó mấy lần muốn chết đi sống lại.
“Bạch bạch bạch… bạch bạch bạch…”
Nó vừa cuốn lấy chiếc lưỡi linh hoạt của Quyên, bên dưới cong người nhấp vào âm đạo chật chội của nàng.
Đối với mỗi người con gái nó có cách thể hiện khác nhau, đối với Quyên là nó vừa tôn trọng vừa yêu mến nàng.
Nó thể hiện một cách thật nhẹ nhàng đối với nàng, không mạnh mẽ xâm chiếm nàng mà lại từ từ khiến nàng lên đỉnh khoái lạc.
Hai cơ thể dính lấy nhau, ở trên thì hai chiếc lưỡi cuốn lấy nhau không biết mệt mỏi. Giống như tri kỷ lâu ngày không gặp, lúc thì nó tìm sang bên lưỡi Quyên rồi trêu chọc, lúc thì lại mút lấy lưỡi nàng sang miệng của nó.
Quyên cảm thấy thật hạnh phúc trong giây phút này, nàng không cảm thấy hối hận khi trao lần đầu của nàng cho nó.
Cảm giác được âu yếm, yêu thương như thế này làm nàng vô cùng hạnh phúc. Giây phút này có lẽ sẽ mãi mãi nằm trong tâm trí của nàng.
Quyên hai mắt nhắm lại, đầu ngửa ra để mặc cho Phương tấn công một cách tùy thích. Thỉnh thoảng nàng còn giả vờ rụt rè để nó vờn sang.
Bên cạnh đó cảm giác từ tốn và nhẹ nhàng ở bên dưới, nhịp độ đều đều khiến nàng sung sướng tột cùng.
Nỗi sợ lúc nãy đã tan biến đi đâu không biết, Quyên thỉnh thoảng còn nẩy mông lên cho khúc thịt kia đâm sâu vào hơn chút nữa. Có một chút đau đớn nhưng nàng lại thích điều đó.
Hai cơ thể như hòa quyện vào nhau, Phương nhẹ nhàng ra vào cũng làm Quyên sướng đến phát điên. Bởi vì lúc này cả thể xác lẫn tâm hồn của Quyên đều đang thăng hoa.
“Ưm… ư… ư… ư… ư…”
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH.”
Quyên hai chân quắp lấy hông nó phối hợp để khúc thịt kia đâm sâu vào âm đạo nàng, cảm giác bên trong được lấp đầy làm Quyên như phát điên.
“Hừ hừ… Nhanh… em… sướng… g… g…” Quyên đẩy Phương ra, ánh mắt đầy khoái cảm nhìn nó rồi nói trong cơn sung sướng.
Cơ thịt bên trong âm đạo bị kích thích dữ dội, dưới bụng nàng cảm giác như có gì đó đang căng đầy muốn phát ra, âm đạo co bóp dữ dội.
“Phương… em… muốn… ra… a… a…”
Quyên lắp bắp nói, nàng bỗng dưng nhớ đến cái đó, giọng nói run rẩy phát ra đầy dâm dục.
“Sướng… nhé… Ở dưới chật quá…” Phương hít thở mạnh, nó cũng không dám nói nhiều bởi vì bên dưới đang ngày một siết lại, cảm giác chật chội ngày một tăng cao làm dương vật nó như muốn nổ tung.
“Tại… của… Phương… lớn… sướng… g… g… g… a… a… a…”
Quyên run rẩy đáp lời, giọng nói của nàng lúc nàng như một liều kích dục cực mạnh khiến Phương như muốn phát điên.
Nó ngồi dậy nắm lấy hai cổ chân Quyên đặt lên vai, tư thế này làm dương vật nó có thể tiến sâu vào bên trong hơn nữa.
Nó biết Quyên cũng sắp lên đỉnh nên nó bắt đầu tăng tốc.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH.”
“Ư… ư… ư… ư… ư… ư…”
Quyên cả người co lại, cơ bụng nàng siết chặt, các ngón chân bắt đầu co quắp lại. Cơn sướng đang âm ỉ bắt đầu dâng trào khiến Quyên vô lực chống lại, nàng để cơ thể tự do đón lấy cơn sướng khoái kia.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH.”
Hai cơ thể va chạm nhau ngày một nhanh hơn, ở tư thế nàng cặp ngực tròn trịa của Quyên sóng sánh như ngọn sóng trên biển khơi đầy kích thích. Nàng ngửa đầu để lộ chiếc cổ cao trắng ngần đang gồng lên xuất hiện mấy cọng gân trên đó.
“Ư… ư… ư… ư… ư… ư…”
Quyên khóe môi bặm lại, cổ họng nàng liên tục phát ra âm thanh theo mỗi nhịp nắc của Phương. Não nàng như đang bay bổng, âm đạo liên tục bị thứ kia chạy dọc lên xuống kích thích đến từng tế bào trong cơ thể.
“HỰ…”
“Á… á… á… Sướng… g… g… g… g… g…”
Phương đóng thêm mấy cú vào sâu tận tử cung của Quyên sau đó giữ yên, tay nó đặt trên bụng nàng, cố gắng hít thở mạnh để giữ bình tĩnh.
Tuy nhiên nó không thể kiềm chế nổi.
Sau khi âm đạo co bóp dữ dội, Quyên cả người căng cứng co lại như con tôm. Cơn cực sướng làm nàng không thể kiểm soát được cơ thể, mông nàng vô thức giật giật lên xuống liên tục.
Cơn co giật của Quyên khiến đầu rùa kích thích cực điểm.
“HỪ… Hừ…”
Nó hít thở mạnh mấy cái, biết không thể kiểm soát được nó liền ôm lấy hai bắp đùi tròn trịa của nàng rồi nắc tiếp vào đó mấy chục cái.
“Á… á… á… á… Chết… Sướng… a… a… a…”
Cơn cực sướng chưa kịp qua đi thì Phương bất ngờ nắc tiếp vào âm đạo của nàng. Cảm giác dâng trào kia vừa qua đi hơn một nửa thì tiếp tục quay lại.
“Á… á… á… á… Ra… a… a… a… a… a…”
Quyên hét lên từng hồi, nàng chẳng biết cơ thể nàng đang phản ứng như thế nào. Nhưng đầu óc nàng lúc này đang mụ mị hẳn đi, một lần cực khoái đã làm nàng như mất hết sức lực.
Cơn cực khoái chưa kịp hết thì lại tiếp tục trào tới thêm một lần nữa khiến Quyên dục tiên dục tử.
Âm đạo co bóp lại như bóp nghẹt lấy dương vật nó, Phương cắm đầu nắc vào đó như một thằng điên. Nó chưa bao giờ cảm nhận lấy cảm giác này, cảm giác bùng nổ khiến nó như muốn nổ tung.
Hai tay ôm chặt bắp đùi to tròn của Quyên, dương vật nó nắc thêm mấy cái sau đó đẩy sâu vào bên trong.
“Hừ… hừ… hừ…”
“Ưm… ư… ư… ư… ư… ư…”
Phương vừa dừng thì Quyên thở ra một hơi dài như vừa tìm lại sự sống, vừa rồi hai cơn sóng ập đến làm Quyên lên chín tầng mây hai lần tiên tiếp.
Lần đầu tiên quan hệ muốn lên đỉnh đã khó, điều này lại ập đến liên tiếp hai lần cũng đủ biết mức độ hòa hợp của hai người cao như thế nào.
Phương cắn răng, dòng tinh dịch nóng hổi của nó bắn thẳng vào tận cùng trong âm đạo của Quyên. Cơ thể nó liên tục co giật, dương vật cũng vì vậy co giật theo vô số lần.
“Ấm quá… Nhiều quá… Sướng quá…” Quyên trong đầu chạy dọc mấy dòng suy nghĩ, cơ bụng vẫn còn co giật như bị điện giật. Nếu nhìn kỹ thì các cơ từ mông đến đùi nàng cũng đang co giật kịch liệt vì cực khoái.
Cả hai cơ thể lên đỉnh vu sơn, Phương thở ra một hơi rồi gục xuống ngực Quyên tiếp tục thở gấp, nó vòng tay ra sau lưng thuận tiện ôm lấy nàng.
Quyên khéo miệng cong lên thỏa mãn vô cùng, từ tâm hồn lẫn thể xác đều được đổ đầy khiến nàng vô cùng hạnh phúc. Nàng hai mắt nhắm lại tận hưởng dư vị của cuộc tình này, khuôn miệng vẫn giữ nụ cười tươi như mùa xuân.
… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/sinh-vien/
Ánh sáng xuyên qua cửa sổ, tấm rèm dày che chắn bớt ánh sáng lọt vào phòng nên cả hai vẫn còn say giấc mộng.
Quyên vẫn trần truồng ôm lấy Phương ngủ một cách ngon lành, đêm qua sau khi lên đỉnh hai lần thì nàng tắm rửa sạch sẽ, lại bị Phương hành hạ thêm một lúc nữa đến khi không còn sức lực thì mới buông tha cô.
Lúc này Quyên đang nằm trên tay Phương, gương mặt tràn đầy sức sống vẫn còn đang ngủ say.
Phương giật mình tỉnh giấc, khi nhìn sang gương mặt tươi tắn đang vẫn còn ngủ thì nó lại tiếp tục nằm im thêm một lát.
“Ưm…”
Quyên mở mắt, cô vươn vai một cái tràn đầy sức sống. Hôm nay gương mặt Quyên vô cùng xinh đẹp, hồng hào và đầy năng lượng.
“Thức rồi sao?” Phương khẽ hỏi, tay nó nựng gò má đầy thịt của Quyên.
“Ừm…” Quyên khẽ ừ một tiếng, sau đó choàng tay rút vào người nó như một con mèo nhỏ, tham lam tận hưởng thời khắc hạnh phúc này.
“Hôm qua không về nhà thì có sao không?” Phương kéo thân thể mềm mại của Quyên vào người nó, bàn tay nó xoa nắn cặp mông săn chắc của cô.
“Không… Nhà có ai đâu mà lo.” Quyên thủ thỉ, nàng lười biếng nằm úp lên ngực Phương.
Phương không hỏi thêm, âu yếm nhau một lát thì Quyên vào phòng tắm trước. Nó lười biếng mở điện thoại lên xem, thuận tay trả lời mấy tin nhắn đêm qua.
Xem điện thoại một lúc thì nó chợt chú ý đến dấu vết hành sự đêm qua, nó giật mình hất chiếc mền xuống chân.
“Dấu vết này…” Hai mắt nó đăm chiêu, nó nhớ lại đêm qua. Mặc dù có một chú rượu nhưng không đến mức quên hết mọi chuyện xảy ra trong đêm vừa rồi. Nó nhớ lại cái lần đầu tiên đưa vào cơ thể Quyên, chợt trái tim nó nhảy lên một nhịp.
Một cảm giác khó chịu chợt dâng lên trong lòng nó. Ngồi im lặng suy nghĩ một lát thì Quyên cũng tắm xong và bước ra, không có đồ thay nên cô mặc tạm chiếc áo của khách sạn lên người.
Mái tóc đen dài vẫn còn hơi ẩm vì hơi nước, làn da trắng trẻo khỏe khoắn hiện lên trong khung cảnh mờ ảo.
“Sao thế…” Quyên bước lại gần nó, thấy dáng vẻ đăm chiêu của nó liền thắc mắc.
“Em… Xin lỗi…” Phương lặng người, nó chỉ biết thốt lên mấy chữ. Tâm trí nó bây giờ thật như có một tảng đá đè nặng vậy.
Quyên không hiểu câu nói của nó, nhưng nàng bất chợt nhìn theo hướng ánh mắt của nó, Quyên cũng lặng người đi.
Vết đỏ vẫn còn in trên ga giường trắng tinh kia, tuy không nhiều nhưng cũng đủ thể hiện điều gì.
“Tại sao… Lại…” Phương ngẩng đầu nhìn Quyên, ánh mắt đang xúc động rất mạnh.
Nó không biết Quyên vẫn còn, nó cứ tưởng Quyên như bao cô gái khác đã trao thứ đó cho một người yêu nào đó.
Nó nhớ tới câu hỏi đêm qua mà nó hỏi cô. “Có hối hận không?”
Đáng lẽ ra người phải hối hận chính là nó, nó đã nghĩ sai cho Quyên, nó đã lấy đi cái thứ mà nó không nên lấy.
Tuy rằng nó không phải thứ con trai tốt gì, quan hệ cũng nhiều người nhưng nó chưa bao giờ lấy đi sự trong trắng của bất kỳ ai.
Đó chính là một sự tội lỗi vô cùng, nó không cảm thấy hãnh diện vì điều đó. Mà điều đó lại làm nó cảm thấy khó xử.
Nó phải có trách nhiệm vì điều này, theo cách mà nó nghĩ thì nó sẽ là người chịu trách nhiệm với Quyên trong suốt quãng đời còn lại.
“Không sao mà…” Quyên nhận ra thái độ của nó là ý nghĩa gì, cô đủ tinh tế để nhận ra điều đó và nàng cũng biết Phương là người như thế nào.
Quyên ngồi lên giường hai tay vòng lấy cổ nó ôm sát vào, nàng khẽ nói:
“Đã nói là không hối hận rồi mà. Quyên hạnh phúc lắm, không phải đêm qua rất vui hay sao.”
Nhắc đến đêm qua làm nàng cảm thấy nóng rực cả người, một cảm giác ngứa ngáy chợt xuất hiện trong tâm trí nàng.
Phương nghe từng chữ mà Quyên nói, một tay nó nắm chặt lấy hai bàn tay của Quyên.
“Em sẽ có trách nhiệm với Quyên.” Nó suy nghĩ một lúc rồi chắc chắn nói.
Nó còn có Như, nó đã xác định quan hệ với cô nàng kia. Nhưng đối với Quyên nó không thể nào bỏ rơi được, nó không phải là một người con trai xấu xa đến như vậy.
Nghe câu nói kia chợt khóe miệng Quyên khẽ cong lên, câu nói kia như một làn nước ấm chạy dọc trong trái tim nàng.
“Nhớ đó…” Quyên cười nói, nàng chồm tới phía trước, hai tay vẫn ôm lấy cổ nó, hai mắt nàng nhìn vào gương mặt kia.
Bốn cánh môi lại một lần nữa khóa chặt lấy nhau, hai người lại dán vào nhau thêm mấy tiếng nữa.
Sau khi trả phòng thì Quyên cũng có một bộ đồ mới để mặt, Phương chở cô đi ăn uống một lát sau đó chở Quyên về nhà. Còn nó bắt taxi quay trở về nhà cậu năm.
Nó sau khi về phòng thì dọn dẹp một lát, rồi lăn ra ngủ một giấc tới chiều. Sau khi ăn uống với cả nhà thì nó hẹn Như đi chơi vào buổi tối.
Nhờ các mối quan hệ của nó mà Như cũng tìm được việc làm ổn định. Vừa làm nhân viên bán hàng cho cửa hàng bách hóa và vẫn có thể đi học lại bình thường nhưng thời gian có chút bận rộn.
Nhưng đối với cô gái chăm chỉ như Ngọc Như thì việc đó chẳng là gì. Mấy ngày nay tiếp xúc với Phương nhiều làm nàng cũng có thiện cảm với Phương nhiều lên.
Như biết Phương bỏ số tiền lớn như vậy thì chắc chắn đối với mình có kế hoạch gì đó, nhưng cách mà Phương đang thể hiện với cô thì hoàn toàn là sự quan tâm và chăm chút cho nàng.
Tuy có một chút lo lắng nhưng dù gì thì người ta cũng đã làm đúng lời hứa, Ngọc Như cũng nên ngoan ngoãn nghe theo mà thôi.