Thần thám

Chương 106



Phần 106: Ác quỷ hiện hình

Sắc trời cũng không còn sớm nữa, chúng tôi liền bắt đầu chuẩn bị cho buổi thám hiểm căn nhà ma vào tối nay, Hoàng Tiểu Đào nhờ 2 cảnh sát có nhiệm vụ canh giữ hiện trường đi mua hộ chút đồ ăn, mua luôn cả 3 cái túi ngủ, sau khi mua đồ xong thì có thể lập tức về nhà nghỉ ngơi.

Quanh căn nhà này không có căn nhà nào khác, trời vừa mới tối cảnh vật đã trở nên vô cùng hoang vắng âm u, đã thế tối nay cũng lại không có trăng, lâu lâu mới lại có 1 ánh đèn hắt vào từ những chiếc xe đang chạy ngoài đường lớn.

3 người chúng tôi mang theo 3 cái túi ngủ tiến vào căn phòng mà 2 nạn nhân đã ở trước khi chết, ngồi luôn ở mặt trên túi, Vương Đại Lực không ngừng xoa xoa 2 bên vai: “Tống Dương! Mày định ngủ qua đêm ở đây thật hả!”

Hoàng Tiểu Đào nói: “Hỏi nhiều như vậy làm gì? Ăn cơm đi!”

Cô ấy cũng mở nắp tôi mì hộp mới pha, dùng đũa đảo đều lên, tôi thì cũng bắt đầu lôi bánh mì ra gặm dần, Vương Đại Lực nói: “Zời ạ! Hoàn cảnh như này mà 2 người còn có tâm trạng ăn uống được nữa!”

Ở chỗ này đúng là chán vô cùng, điện thoại không dám mở lên, sợ chẳng may hết pin mà lại xảy ra chuyện gì thì làm sao kịp báo tin cho người đến tiếp viện, nhưng mà Hoàng Tiểu Đào thì có vẻ đã quá quen thuộc với tình huống như này, bởi vì cô ấy từng nói đã có lúc phải ở trong xe ô tô theo dõi người khác đến mấy ngày liền.

Lúc này Vương Đại Lực kêu muốn đi WC, nhưng lại đòi tôi đưa đi, Hoàng Tiểu Đào chế nhạo: “Có còn là con trai nữa không thế? Đi ra khỏi phòng rồi rẽ trái là được rồi!”

“Nh… nhưng nếu… nếu xảy ra chuyện gì, tôi kêu lên là 2 người phải tới liền đó!” Vương Đại Lực líu lưỡi.

Chờ Vương Đại Lực đi rồi, tôi móc ra từ túi xách 1 cái cốc sứ mới: “À đúng rồi, lần trước làm vỡ cốc của cô! Đây là đền… đền cho cô!”

Hoàng Tiểu Đào cười: “Nói đùa mà làm thật hả? Nhưng mà nể đệ đệ đã thành tâm như vậy, tỷ tỷ cũng nhận cho ngươi vui lòng.”

Sau đó cô ấy mở nắp 1 chai trà xanh, uống 1 ngụm rồi đưa cho tôi: “Nãy giờ không uống nước có khát không? Uống 1 chút đi.”

Tôi chần chừ 1 lát rồi nhận lấy, trên miệng chai vẫn còn dấu son môi nhàn nhạt của Hoàng Tiểu Đào lưu lại, có vị ngòn ngọt, chả hiểu sao tôi lại đỏ bừng cả mặt lên! Đúng lúc này thì vang lên tiếng kêu sợ hãi của Vương Đại Lực, 2 người chúng tôi vội lao ra khỏi phòng.

Đi vào nhà WC, thấy Vương Đại Lực đang nhìn chằm chằm vào bồn cầu, mặt thì trắng bệch cả ra. Hắn nói, vừa mới đặt mông ngồi xuống chưa kịp làm gì, thì cảm giác như có 1 bàn tay lạnh lẹo xoa vào mông nó! Làm nó sợ đến độ shiet tụt ngược vào trong luôn!

Hoàng Tiểu Đào che miệng mắng: “Thật ghê quá đi mất!”

Vương Đại Lực lấy khuôn mặt như nhà có tang gào lên: “Con mịa, các người có thể thông cảm cho tôi được không? Là ma quỷ thật đó!”

Tôi nhìn chằm chằm bồn cầu 1 lát rồi nói: “Chắc là chuột đấy! Bồn cầu này chắc thông với cống thoát nước, nhà này lại bị bỏ hoang liền mấy năm rồi, chắc chuột nó chui vào bên trong làm tổ!”

“Không không Tống Dương! Tao thề với trời, thật là có 1 bàn tay sờ vào mông tao! Thật là khủng khiếp!” Vương Đại Lực lắc đầu quầy quậy.

Lúc này, từ dưới lầu đột nhiên vang lên tiếng trái bóng đập xuống đất, Vương Đại Lực sợ hãi hét toáng lên, tôi thì không bị âm thanh kia dọa sợ, nhưng lại bị tiếng thét kinh hồn của Vương Đại Lực làm cho muốn nhảy dựng lên, Vương Đại Lực 2 hàm răng đập vào nhau lạch cạch nói: “Là… là hồn ma đứa bé kia rồi!!!”

Âm thanh bình bịch của quả bóng khi đập xuống đất trong đêm tối yên tĩnh nghe thấy rất rõ ràng, đã vậy lại còn phát ra từ 1 căn nhà hoang, quả thực là dọa người! Đến cả Hoàng Tiểu Đào cũng tái hết cả mặt đi rồi.

Tôi liếc nhìn 2 người bọn họ: “Đi! Đi xem 1 chút!”

“Mày đ… điên à?” Vương Đại Lực kinh hãi.

“Điên gì mà điên, đi xem chân tướng xem sao! Ở những nơi như này, cái dọa người không phải là ma quỷ, mà chính là trí tưởng tượng của con người!”

Hoàng Tiểu Đào nhíu chặt lông mày: “Thế nhỡ… nhỡ có quỷ thật thì sao?”

“Thì cũng có làm sao, quỷ cũng chỉ là 1 cỗ năng lượng tinh thân lưu lại dương gian mà thôi, giống như là hình ảnh còn đọng lại, làm sao có khả năng hại người?” Tôi nói.

Hoàng Tiểu Đào liền rút đèn pin ra, chúng tôi bám theo nhau đi xuống dưới lầu để xem xét cho kỹ! Nói là cùng nhau xuống dưới, chứ thực ra là tôi đi trước, 2 người kia mỗi người bám lấy 1 bên vạt áo của tôi! Vương Đại Lực thì cũng thôi đi chả nói làm gì, nhưng cả Hoàng Tiểu Đào vì sao cũng khiếp đảm như thế? Hỏi thì cô ấy nói, chỗ này âm u vắng vẻ quá, làm người thì có ai mà không sợ mấy chỗ thế này?

Lòng tôi ngẫm nghĩ, Hoàng Tiểu Đào khi sợ hãi trông cũng rất đáng yêu!

Cầu thang phát ra âm thanh kẽo kẹt dưới bước chân của chúng tôi đi xuống, Vương Đại Lực vì thế mà cứ hơi 1 tí là lại hét lên khe khẽ, đi xuống tới lầu, tôi dùng đèn pin chiếu khắp 1 lượt, trống không! Tôi nói: “Thấy chưa! Làm gì có gì?”

Vừa dứt lời, thì có 1 thứ chạm vào chân Hoàng Tiểu Đào làm cô ấy sợ đến nhảy tót lên, cúi đầu nhìn xuống thì thấy đó là 1 quả bóng cao su! Cô ấy cúi xuống nhặt lên, kinh ngạc: “Làm sao quả bóng này lại xuất hiện ở đây? Rõ ràng lúc thu dọn hiện trường không phát hiện có quả bóng nào!!!”

“L… là thật… thật đó! Quỷ… Quỷ đó!” Vương Đại Lực sợ hãi đến muốn co giò mà chạy.

“2 Người có thể thôi tăng thêm phần sợ hãi cho không khí ở đây được hay không?” Tôi trách.

Đúng lúc này, trên lầu vang lên tiếng đập cửa rất mạnh, còn kèm theo 1 ít âm thanh vô cùng kỳ quái, như là tiếng cười của phụ nữ! 2 người kia sợ quá, hét lên liên tục, cứ như là dẫm vào dây điện cao thế, tôi tức giận: “Giả thần giả quỷ! Tao lên xem mày là cái gì!”

Tôi chạy lên lầu, phát hiện cửa của 1 căn phòng bị đóng lúc nãy bây giờ lại mở ra! Tôi đi vào trong, dùng đèn pin chiếu khắp phòng, trên đỉnh đầu tôi đột nhiên vang lên âm thanh sột soạt, giống như là có 1 con nhện khổng lồ đang bò xuống. 1 Âm thanh vang lên bên tai tôi: “Hắn ta giết con của tao, có nên giết hay không? Mày nói xem, có nên giết hay không?”

Âm thanh vang lên bên tai, nhưng lại không có bất cứ dấu hiệu gì về cái gọi là không khí thổi qua, làm cho tôi cũng phải lạnh buốt hết cả sống lưng. Nhớ ra lúc trước có nhờ Vương Đại Lực mua giúp 1 gói muối tinh, là vật trừ tà, tôi liền xoay người muốn chạy đi lấy, thì đột nhiên có 1 bàn tay đặt lên vai tôi, sau đó có cảm giác có thứ gì đó tiến gần về phía tôi…

Tôi không dám quay đầu lại, theo tôi được biết, ma quỷ thích vỗ vai người ta từ sau lưng, chỉ cần mình quay đầu lại, nó sẽ thổi tắt ngay dương hỏa trong cơ thể mình, tôi nghiêm giọng: “Ngươi đã chết! Lưu luyến nhân gian có ý nghĩa gì? Nhanh đi đầu thai đi thôi.”

Cái tay kia giữ trên vai tôi chốc lát, sau đó biến mất vô thanh vô tức, ma quỷ cũng chỉ hù dọa những kẻ yếu tim, chỉ cần vững tâm không sợ hãi nó, nó cũng không dám làm gì ta cả!

Lúc này, điện thoại của tôi lại đổ chuông, nghe tiếng chuông cũng biết là Hoàng Tiểu Đào gọi tới, bởi vì tôi có đặt chuông báo riêng cho số của cô ấy! Tôi lập tức nghĩ, liệu có phải cô ấy với Vương Đại Lực ở dưới lầu gặp chuyện gì rồi không? Cùng với tiếng chuông điện thoại, lại vang lên những tiếng bịch, bịch của quả bóng cao su đập xuống đất! Tiểu quỷ kia lại muốn xuất hiện rồi???

Tôi lập tức lao xuống lầu, thấy Vương Đại Lực đang đứng đó mà nghịch quả bóng, tôi mắng: “Mày điên à? Chơi cái gì cũng ngu, chỉ chơi ngu là giỏi!!”

“Cậu bắt 1 lần, tớ bắt 1 lần, 2 đứa bé đi máy bay, cậu bắt 2 lần, tớ bắt 2 lần…” Vương Đại Lực không hề để ý tới tôi, cứ nheo nhéo cái giọng mà hát 1 bài đồng dao, tôi lập tức lạnh hết cả người, Vương Đại Lực bị làm sao đây…

Chợt có tiếng gọi khe khẽ: “Tống Dương! Tống Dương!”

Quay đầu lại, thì ra là Hoàng Tiểu Đào đang run bần bật mà nấp sau 1 cái cột nhà, không ngừng hướng về phía tôi mà vẫy vẫy tay.

Tôi đang định đi qua, thì đột nhiên Vương Đại Lực vừa nắm chặt vạt áo của tôi, vừa lắc đầu liên tục! Tôi nhìn thoáng về phía Hoàng Tiểu Đào, không hiểu thằng Vương Đại Lực này muốn làm cái gì đây, chẳng nhẽ Hoàng Tiểu Đào là quỷ giả trang à? Tôi không tin là ma quỷ biết làm trò như thế đâu!

Hoàng Tiểu Đào nói như nói thầm: “Nó không phải Vương Đại Lực đâu! Cách xa nó ra 1 chút.”

Tôi đẩy cánh tay của Vương Đại Lực ra, nó thì vẫn đang đập đập quả bóng cao su, ánh mắt như muốn khóc tới nơi, hạ giọng nói: “Sau lưng Tiểu Đào tỷ có 1 người phụ nữa! Mày không thấy à?”

Nghe được lời nói, tôi lại quay ra nhìn về phía Hoàng Tiểu Đào, quả nhiên nhìn thấy sau lưng cô ấy có bóng dáng phiêu phù của 1 người phụ nữ! Người phụ nữ này trên má có dính vết máu tươi, trong tay thì cầm 1 con dao găm dính đầy máu tươi, dao găm đang kê ngay trên cổ của Hoàng Tiểu Đào mà cô ấy vẫn không hề hay biết! Tôi lập tức hiểu ra, là con nữ quỷ kia bắt cóc Hoàng Tiểu Đào, lại còn bức Vương Đại Lực giả làm con của nó nữa.

Tôi lập tức lầm rầm: “1 Ly rượu dâng thiên địa, 2 nén hương căn kính quỷ thần. Cầm đèn càn quét bóng đêm mạt, tẩy oan giải tội Tống đề hình!”

2 người kia kinh hãi, chắc là cho rằng tôi bị quỷ nhập, tôi thì cứ vừa lầm rầm trong miệng vừa tiến về phía Hoàng Tiểu Đào, sau đó bắt chỉ 2 ngón tay, chỉ thẳng lên trời: “Hậu nhân Tống gia tại đây! Tà ma mau mau cút!”

“A a a a a a aaaa!!!”

Nữ quỷ kia thét lên 1 tiếng chói tai, sau đó tan như đi 1 lớp sương mù…

Chương trước Chương tiếp