Thời học sinh oanh liệt
Chương 19
– M làm cái gì mà đần thối ra vậy – thằng Công nói…
– Ơ đâu có…
Haizz… đúng là bi thương mà…
Tối hôm đó tôi lấy đàn ra học, vừa nhìn sách vừa đàn theo hướng dẫn… và sau 25p sau thì không biết tôi có ăn nhập gì không mà chỉ thấy cái lũ bạn tôi liên tục hò hét với lại gọi tên tôi liên tục…
– Dcm, m đàn kiểu gì mà nhức đầu vậy Thành…
– Haha nhỏ Dương nó mà nghe m đàn chắc có nước mà tẩu sớm…
– Đậu im cho tao học coi Thành, ra ngoài ban công học đi…
– Uk để tao ra ngoài…
Thế là tôi đành vác mông ra ban công thì nhìn thấy 3 thằng, Nam, Hoàng, Long đang đứng đó…
– Ủa sao 3 thằng bay lại đứng ngoài đây vậy, bộ bị thất tình à…
– Thất thất cái đầu m, m không thấy bọn t đang chờ đợi sao…
– Mà chờ cái gì…
– Thì bọn t chờ người ấy xuất hiện…
– Mà bay chờ ai?
– Cái thằng… thì bọn tao đang chờ thánh nhân nhập vào – thằng Long nói…
Lòng vòng với bọn nó mãi thì tôi mới biết là mai tụi nó có kiểm tra và đang đứng chờ thánh thần nhập vào để mai có thể an toàn làm được bài…
Bạn nào là sinh viên chắc cũng hiểu ý tôi…
– Vl tưởng bay đứng đây ngắm sao, hóa ra ngồi đây, mê tín dị đoan – tôi phán…
– Dẹp m đi…
Thằng Nam triết lý cùn…
– Nãy giờ nói chuyện với m chắc mất thiêng rồi thôi vào trong tụi bay…
– He he t nói vậy thôi chứ ngày mai thượng lộ bình an hạ lộ nằm yên nha…
Vừa nói xong thì cả 3 thằng bu vào tẩn tôi 1 trận…
– Ôi ôi tha cho tao… mai bọn t mà không làm được bài thì m chuẩn bị tinh thần đi…
Rồi bọn nó cũng bỏ hết vào trong, cũng tốt 1 minh 1 đàn, thôi tập tiếp…
Sáng mai đi học không biết tụi nó có làm được bài không mà lúc ra tiết thì thấy thằng nào mặt trông hình sự vãi…
… Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/
Tua tới chiều là trận bóng của khoa tôi và khoa tụi thằng Lộc…
Bước vào sân thì…
– THÀNH ƠI CỐ LÊN NHA – tiếng của nụ vọng ra từ sau lưng tôi…
Tôi cảm thấy hình như ngày nào, mỗi khi nhìn em thì tôi lại thấy em ngày càng đẹp ra thì phải hay đây chỉ là cảm nhận của riêng tôi, cảm nhận của 1 thằng đang say đắm chỉ duy nhất 1 cô gái…
– Uk hì hì…
Tôi giơ ký hiệu number one rồi chạy vào sân…
– Sẵn sàng đi chợ 1 tuần chưa m hề hề… – thằng Phương nói đểu…
– Chưa biết à nha…
– Hề hề tuần sau t muốn ăn gà chiên Thành ơi – lại thêm thằng Long…
Mà công nhận bọn bạn tôi đá hay thật…
Tới cả nửa hiệp 2 mà bên tôi chỉ ghi được 1 bàn còn bên nó đã ăn 5 rồi haizz.
Tới phút cuối tôi tính ghi thêm 1 bàn danh dự cho khoa…
Hì hì, nhận bóng từ đồng đội, tôi chật vật giành giật bóng từ thằng Long với Nam, vượt qua 2 đứa nó tôi sắp áp sát khung thành đối phương thì thằng Lộc đã chạy về tới nơi, xui vãi…
– Chấp nhận đi em…
Tôi cũng chẳng còn đường rút nữa nên đành sút luôn BỐP…
Bóng bay tới khung thành, cơ mà đáng lẽ là không vào đâu nhưng mà lúc đó thằng Hoàng đã chạy về từ khi nào, nó tính nhảy lên cản bóng bằng thân mình…
Nào ngờ tôi sút cũng mạnh quá thành ra trúng mặt nó…
– BỐP… UI DA… ÔNG ĐỊA ƠI…
Và bóng cũng vì nó mà lệch hướng nên bay vào gôn…
“VÀO…”
Không có ai trong đội tôi hò hét cả vì đằng nào cũng thua…
“HOÉT…”
Tiếng còi trọng tài vang lên… còn tôi thì vắt giò lên chạy vì cú lúc nãy làm thằng Hoàng bật ngửa ngoài…
– M ĐỨNG LẠI CHO TAOOO…
– TAO không CỐ Ý MÀ…
Trận đấu kết thúc khoa oto lọt vào chung kết haizz…
Ra về thì tôi đã thấy nụ từ xa rồi, tôi hí hửng chạy tới thì…
Tôi nhìn thấy em đang nói chuyện vui vẻ với cái thằng mất dạy kia…
Cái thằng mà đòi múc tôi vì nụ á… và nó còn ghé vào tai nàng thì thầm điều gì đó khiến cho em cười không ngớt…
Tôi dừng chân lại… đứng chôn chân bất động 1 lúc…
Tôi cảm thấy nóng trong người…
Tôi lặng lẽ bước về… vì không muốn nhìn thêm cái cảnh đó nữa…
Chắc họ chỉ là bạn thôi mà… làm gì có thích nhau… không biết nàng đang nói gì với hắn…
Hàng ngàn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi…
Trong thâm tâm tôi lúc này chỉ muốn chạy tới chỗ nàng, và ngộ nhận với em nhưng hình như đang có cái rào cản nào đó đã ngăn tôi lại, nhưng đó liệu có phải là sai lầm của tôi không, liêu lần này có phải là đã quá trễ không hay chỉ là những chuỗi thời gian qua em quan tâm tôi chuyện trò với tôi đó chỉ là tư cách của một người bạn thân, có thể lúc đó tôi đã mắc phải cái hội chứng erotomania…
Hội chứng tưởng người khác đang thích mình…
Tôi tự cười 1 mình rồi bước về…
Thế là 2 ngày sau tôi đâm ra tự kỷ luôn đến nỗi mấy thằng bạn tôi còn phải hỏi…
– Ê Thành m bị sao vậy, m với nhỏ Dương có chuyện gì hả – thằng D hỏi…
– Đâu có m – tôi chối liền…
– M không qua mắt được t đâu…
Công nhận thằng D tính nó im lặng trầm vậy mà tâm lý ghê…
Thế là tôi kề hết cho nó nghe…
Và kết quả là…
Nó cười rồi nhìn tôi…
– T không biết 2 đứa bay thế nào còn chuyện nhỏ Dương thay lòng đổi dạ có thật hay không thì t không quan tâm vì cơ bản hiện tại m vẫn chưa là gì của nhỏ Dương cả, m không có quyền ràng buộc người khác được Thành à, với lại t tin nếu m chân thành với nhỏ thì có thể sẽ có 1 ngày nhỏ thích m thì sao…
Tôi trầm ngâm trước câu nói của nó vì nó nói đúng mà, rồi nó khẽ đập vai tôi…
– M cứ bình tĩnh cái gì nó tới rồi cũng sẽ tới, nhỏ Dương có thích m không thì hãy để thời gian nói cho m biết, còn bây giờ m cứ ngồi đây thì cũng chẳng giải quyết được gì đâu…
Nói rồi nó đứng dậy bỏ ra ngoài…
Tôi chỉ im lặng rồi bước ra ban công…
Phải nó nói đúng hiện tại tôi và nụ chỉ là bạn…
“Cảm ơn m nha D”
Tôi nói thầm trong đầu…
…
Còn tiếp…