Thời học sinh oanh liệt

Chương 2



Phần 2

Kết thúc kỳ thi năm nhất: Và do học ít chơi nhiều thành ra kết quả của cả phòng cũng không cao cho là mấy hề hề…

Lộc rớt 2 môn bọn kia thì cũng tàng tàng rớt 1 2 môn gì đó, riêng tôi DƯƠNG NAM THÀNH, 4 thằng đăng ký chung 1 môn tư tưởng HCM và… rớt luôn cả 4 hix dúng là huynh đệ sống chết có nhau mà, thế là đi luôn 2 chỉ…

Riêng có thằng Quang thảm nhất rớt môn quốc phòng nhục thì thôi…

Học hè chúng tôi quyết định ra trọ ở cách xa trường nên phải đi xe bus đi học.

Hè năm đó sinh viên trường tôi tổ chức đá banh ăn tiền giữa các sinh viên ktx phòng này đá với phòng khác tôi thì tất nhiên phải tham gia rồi vì không đi thì tui nó lôi đâu tôi theo…

Tụi phòng tôi đá rất kỹ thật đặc biệt là LỘC, DƯƠNG, còn tôi thì cũng khá nói chung đủ sống hì hì…

Đá được 2 ngày đầu thì yên ổn bọn tôi thắng đậm, tới ngày về sau thì tụi tôi liên tục gặp xui, ngày thứ 3…

Trận đấu đang diễn ra bên tôi ăn 4 – 2…

– Hề hề kèo này lại ăn nữa rồi bây ơi – thằng Hoàng nói khoái chí…
– Bóng nè Phương, thằng Lộc luồn qua hàng hậu vệ chuyền…

Nhận được bóng, nhìn qua thấy trống nó sút liền…

BỐP!!!

Một cú đá cực mạnh của nó, nhưng không vào mà bóng bay ra ngoài và rồi một tiếng xoảng, chúng tôi hoảng hốt chạy tới nhìn xuống sân thì thấy chậu hoa của trường đã bể tan nát thế là cả bọn tán hoảng bỏ chạy để lại Phương em lấm lét lấy bóng…

Và thế là mất kèo ngày thứ nhất cũng vì nó…

Tới ngày thứ 2 thì người gây họa là thằng Long, nó lỡ sút quá đà thành ra bóng bay thẳng vào mặt thủ môn đối phương, thằng thủ môn bật ngửa ra và bóng theo đó mà vào lưới…

Và chưa kịp ăn mừng thì bên kia không chấp nhận bàn thắng và bọn tôi cãi nhau với tụi nó (mà lỗi cũng do thằng Long)

– T xin lỗi t không cố ý…
– Chúng mày tưởng xin lỗi là xong à, bồi thường đi tụi bay chịu tiền cược nữa – thằng đội trưởng đối phương dọa…

Tôi tưởng chúng nó quan tâm đồng đội lắm hóa ra chỉ là bọn thừa nước đục thả câu lợi dụng lấy tiền cược…

– Chúng mày quá đáng rồi đó thằng bạn mày có bị làm sao thì bọn t lo cho nó làm gì có tiền cược ở đây…
– T đếch cần biết không nộp tiền cược thì đừng mơ ra khỏi đây…

Nhận thấy tình hinh không thể nói chuyện được nữa thế là xung đột…

Bên nó hơn bọn tôi về số lượng còn về thực lực thì có tôi và D là con nhà võ, tôi thì theo học vịnh xuân cũng lâu rồi còn thằng D không biết thế nào…

Cuộc chiến diễn ra tôi và D lo những thằng to con còn lại tụi bạn tôi lo bọn nhỏ hơn…

Bốp 1 cú đá trời giáng của thằng D, 2 thằng kia té chới với những đánh đầy uy lực, để ý nó toàn dùng chân thì phải chắc là học taekwondo đây mà…

Sau 5 phút bọn mất dạy kia bỏ chạy kèm theo lời dọa dẫm: “Chúng mày chờ đó chưa xong đâu”

– He he vui ghê thằng Phương cười đểu…
– Vui cái đầu mày – xui như quỷ…

Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/

Gần 7h tối chúng tôi về tới nhà trọ thằng nào cũng mệt, căn phòng đủ cho 7 thằng ở 1 tháng 3 củ rưỡi…

Mà đôi khi cũng chật, thôi thì nghèo mà tiền nào thì nhà đó…

– Đói quá nấu cơm đi bay – thằng Hoàng than…
– Giờ nấu thì khi nào ăn còn đi chợ nữa, bay tính ăn mầm đá à…
– DẸP ĐI nay nghỉ cơm đi ăn hủ tiếu thằng Lộc thêm vào…
– Vậy là biểu quyết theo số đông chúng tôi quyết định ăn hủ tiếu…

Bánh canh hủ tiếu vừa bày ra thì tụi nó chẳng nể nhau hì hục như nạn đói năm 45…

Ăn xong thằng Long nói tôi…

– Ê mày với thằng D học võ từ khi nào mà lúc nãy choảng ghê vậy…
– Tao học vịnh xuân 3 năm rồi còn D thì tao không biết…
– T học taekwondo 2 năm rồi – thằng D nói…

Tôi hơi giật mình nhìn nó, trời ghê vậy mình học 3 năm chắc chỉ hơn được 1 nửa nó quá, chắc khi nào phải bái nó làm sư phụ quá…

– Bảo sao lúc nãy D nhà ta 1 mình áp đảo quần hùng ha ha – thằng Nam bơm đểu nhìn tôi…
– Ôi vcl 2 thằng bay ghê vậy lần sau có choảng nhau với tụi kia thì khỏi lo haha – thằng Lộc mũi to nói vui…
– Đánh cái đầu mày tụi lúc nãy cũng không phải tay vừa đâu như là dân tập thể hình thì phải chật vật lắm bọn t mới thắng đó – tôi gằn giọng…
– T nói đùa vậy thôi chứ lên đây học thôi hạn chế đánh nhau tránh được bao nhiêu thì tránh có khi chết lúc nào cũng không hay.
– Ukm t cũng nghĩ vậy thằng Phương hip chêm vào…
– Ê bây giờ sao bay? – Thằng Lộc nói…
– Giờ về chứ sao hỏi ngu vậy…
– Không ý t là mai bắt kèo đá nữa không…
– Ok chơi luôn bọn tôi đồng thanh nói…

Và thế là ngày xui xẻo nữa lại tới…

Sợ chuyện lần trước nên bọn tôi không dám lấy sân trường đá nữa mà chuyển qua sân khác, là 1 bãi đất trống…

Hôm sau trận đấu diễn ra bên tôi áp đảo đội bạn 3 – 1…

Cơ mà lần này đã xui về tinh thần lại còn xui về vật chất nữa…

Gần hết hiệp 1 thằng Lộc áp sát khung thành đánh đầu và không vào bóng bị thủ môn bật ra vào bay vào rào nhà người ta…

BỐP!!! Ẳng ẳng…

Tiếng chó sủa dữ dội từ bên kia hàng rào, hình như cả đàn thì phải…

Thôi xong luôn trái banh 195k, không thằng nào dám qua vì chó nhà người ta bự vcl toàn chó tây không… hix hix…

– Má mấy ngày nay xui như quỷ chúng mày xem coi nay có phải thứ 6 ngày 13 không…

Bọn tôi thở dài chờ xe bus đi về…

Và người xui xẻo tiếp theo là tôi…

Đến trạm…

– Ê Thành mày có 2 không lẻ không cho t…
– Uk có…

Tôi lấy bóp ra rút tiền thì cơn gió quái quỷ nào thổi qua làm bay mất tờ 20k của tôi…

– Theo phản xạ tôi sẽ chạy theo lấy lại tờ tiền…

Thế là vừa bước ra đường thì chiếc xe bus cũng đã tới và thế là…

KEEEET…

Bác tài thắng gấp… tôi đứng hình hoảng hốt…

– RANH CON… CHÁN SỐNG AK?

Tôi vã cả mồ hôi đã mất 20 oan uổng còn bị ăn chửi hiz hiz…

– Vâng cháu xin lỗi…
– Hên cho mày đó thành không thì đã hưởng dương ở tuổi 19 rồi ha ha – thằng quang bơm đểu…

Bác tài xuống xe hỏi han tôi…

– Ơ lại là tụi bây à…

Cũng phải thôi ngày nào cũng vậy nắng cũng như mưa bon tôi toàn đi chuyến xe của bác ấy về phòng, mà kể cũng lạ chuyến về phòng tôi cũng có vài chuyến mà sao lần nào về cũng gặp bác tài này…

Bác ấy tên TRƯỜNG chắc đi xe bác riết rồi quen luôn nay bác cũng giới thiệu tên luôn…

– Bay học trường nào…
– Dạ bọn cháu học DHCN ạ…

Sau đó bác hỏi thăm bọn tôi cũng nhiều lắm…


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp