Thời học sinh oanh liệt

Chương 30



Phần 30

Sau bữa cơm. Khi ra về Nụ còn dặn tôi đủ kiểu và không quên đưa tôi tài liệu thuyết trình cho tiết pháp luật đại cương…

– Thành về cẩn thận nha…

Tôi chưa kịp đáp lại thì nhỏ bắp…

– Hì chú ngốc về nha…
– Bắp, con không được nói chú như vậy…

Nàng cười vuốt tóc nhỏ bắp…

– Uk hì hì… mình về đây…

Con nhỏ trời đánh…

Về tới phòng…

– Waoooo bay đang làm cái gì vậy…
– Tập tạ, hỏi ngu mày…

Thằng Hoàng cà khịa…

– Đù bay đầu tư cả tạ cát luôn cơ à, vcl… hề hề nhưng mà còn lâu mới được như tao nhá…
– Dẹp mày đi…
– Mà tụi bay tập như vậy mà ăn uống không đủ chất thì cũng như không à…
– Kệ bọn tao mày… mà tuần sau bọn tao đi tập gym mày đi không Thành…
– Ơ… không. Vì tao kín lịch hết rồi… bay đi đi… tao tự tập ở nhà cũng được…
– Nè tụi bay, thứ 7 chủ nhật bay rảnh không đi làm nhà hàng với tao – thằng Quang quảng cáo…
– Lương bao nhiêu?
– 1 Tiệc 90k, bay đi không, sáng làm tới 13h, tối làm tới 22h…

Thằng Quang vừa nói xong thì bọn nó cũng nhao nhao lên đòi đăng ký rồi, chỉ có mình tôi là không vì cả tuần kín lịch giờ mà thêm thứ 7, chủ nhật chắc chết… chưa kể học anh văn nữa…

Bạn đang đọc truyện Thời học sinh oanh liệt tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thoi-hoc-sinh-oanh-liet/

Thứ 6: Chiều đi học, lại là thằng Tuyến, sao nó cứ kè kè bên Nụ hoài vậy trời… phải mà nó không chơi tiểu nhân như vậy thì tôi cũng đã đường hoàng mà mà đấu với nó 1 cách Quang minh chính đại rồi, ngày hôm nay đi học mà lòng cứ buồn mang mác vậy… phải chi cái thằng Tuyến đó không tồn tại thì tốt biết mấy… ngồi trong lớp mà chỉ muốn hết tiết ra về… oáp… cái gì mà kỹ năng giao tiếp cơ chứ… hiz cô giảng bài buồn ngủ quá… tôi đang sắp gục đầu xuống bàn thì cảm thấy mắt mình khẽ giật lên… ặc chẳng lẽ sắp có điều gì xui xẻo với mình sao… và đúng như dự đoán thật… lần này thì lại là cái mồm thối của thằng Phương phát huy tác dụng…

Hết tiết, tôi nhanh chân chạy về… vì cái bụng nó lại biểu tình… và cái điều đáng lo bắt đầu ám ảnh tôi…

Tôi đang đi thì đột nhiên từ đằng sau có một kẻ lạ mặt nhanh như cắt tiến tới giật balo của tôi…

“VÙ… PHẶC…”

Chiếc balo đã bị tuột khỏi tay, tôi theo phản xạ mà đuổi theo…

– Thằng mất dạy… đứng lại…

Nó hình như cố tình chạy chậm lại để tôi có thể đuổi theo được thì phải…

Chạy được 5 phút thì nó bắt đầu chạy vào hẻm nhỏ, tôi thì vẫn cứ thế đuổi theo… mà không biết điều không lành sắp xảy ra với mình…

Đến nơi thì là một hẻm cụt, balo của tôi thì nằm dưới đất còn cái thằng mất dạy kia thì không biết chạy đi đâu rồi.

Thôi chết rồi… có lẽ nào… tôi chưa kịp nghĩ thì sau lưng mình có ai đó bước tới… tôi quay lại thì nhận ra đó là anh thằng Tuyến… khốn nạn thật hóa ra mình bị dụ tới đây…

Tôi nhìn thì chỉ thấy hắn đi 1 mình, trời chẳng lẽ nó muốn ăn đủ với mình sao…

Hắn bước tới chỗ tôi, mặt thì vẫn còn vết tích bị tôi đánh lần trước, có lẽ nó quyết muốn hạ tôi thêm một lần nữa…

Hiz… tiêu rồi… đây là hẻm cụt… sao chạy được đây…

– Lại là mày… mày muốn gì, có phải là thằng em mày bảo mày tới đây không…

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh…

– Cái đó thì mày không cần biết, cái mày cần biết là bây giờ mày sẽ bị tao cho ăn đòn…

Ặc tiêu rồi… vừa dứt lời hắn đã lao về phía tôi…

“VÙ… UUUU BỐP”

Mở đầu với 1 cứ đấm hung tợn…

… tôi đưa cả 2 tay ra đỡ… nhưng dường như là không thể… tôi chới với lùi về mà tay thì đã phồng lên vì đau rồi…

Không khoan nhượng nó lại tiếp tục tung 1 cước về phía tôi…

– ĐỂ XEM HÔM NAY MÀY CHẠY ĐƯỢC NỮA KHÔNG…

“BINH…”

Lại là 1 cú đá, tôi tiếp tục đưa 2 tay ra đỡ, nhưng dường như chỉ cản được phần nào…

“BINH…”

Tôi bị cú đá của hắn tung vào làm người tôi đập mạnh vào tường…

Tôi ngã xuống đất…

Đau quá… tôi thở dốc…

– Sao vịnh xuân quyền của mày chỉ có thế thôi sao… hahaha… bộ mày hết sức rồi à?

Tức thật… biết là mình không lại hắn… ức quá…

Tôi đứng dậy dồn hết sức lực có thể của mình lao về hắn…

– Hâyyyy…

“BINH… BỐP… CHÁT…”

Tôi phản đòn liên tục… chỉ mong có thể lay chuyển được tình thế… nhưng không…

“PẶC…”

Tiêu rồi, hắn đỡ được quyền của tôi…

– Sao mày yếu vậy… hahah…

Rồi nó tiếp tục đá 1 cước vào người tôi…

“BỐP… PPP…”

Tôi chới với dùng cả 2 tay ra mà đỡ… tôi ngã lăn ra góc hẻm… chân tay tôi lúc này thật sự đã mệt mỏi với những đòn dã man từ hắn lắm rồi… rồi hắn tiếp tục từng bước lại gần tôi…

Lúc này cảnh tượng đập vào mắt tôi là một thanh tre… hắn vẫn từng bước lại gần… không chần chừ, tôi nhanh tay lấy thanh tre… rồi xoay người trở lại tung 1 đòn bất ngờ…

– HÂYYYYY…

“BẸPPPPP…”

Hắn không kịp trở tay thành ra cây tre gãy luôn khi tiếp xúc với mặt hắn…

Thôi xong luôn, khi tôi nhìn lại thì… lỗ mũi hắn đã bị ăn trầu từ khi nào rồi… và lần này hắn đã điên tiết lên thật rồi…

– Thằng khốn… mày chết với tao…

Nó tiến tới dùng 1 tay bóp cổ tôi…

“Ặc… ặc…”

Tôi 2 tay nắm lấy cổ tay hắn kèm thêm dùng chân đạp vào người hắn đẩy ra nhưng dường như là không thể…

Và lần này hắn dồn tôi về bờ tường nâng tôi lên ghì vào tường… ôi đau quá…

“BỐP… BINH… BỐP…”

Hắn liên tục thụi vào người tôi…

Ặc… lần này nếu không chết vì đau chắc tôi cũng sẽ chết vì ngạt mất…

Không được rồi… tôi dùng tất cả những gì có thể mà dồn vào hai cánh tay… đấm liên hoàn vào đầu hắn…

“BINH… BINH…”

– MÀY ĐANG GÃI NGỨA CHO TAO ĐẤY HẢ… HAHA MUỖI ĐỐT INOX…
– CHỊU CHẾT ĐI…

“BINH… BINH…”

Nó vẫn tiếp tục tung những cú đấm vào người tôi…

– Dm… được để tao xem cái đầu inox của mày cứng tới cỡ nào…

“PHỰT… PHỰT… AAAAA. A… AAAA…”

Tiếng la của hắn vang lên… vâng nó la lên không phải tôi đấm vào đầu nó mà vì nó bị tôi nhổ tóc…

Tôi gắng sức nhổ tóc hắn như điên cuồng…

Và có thể do đau quá mà hắn mới chịu buông tôi ra…

“HUỴCH…”

Tôi ngã ra đất, tay ôm cổ… mà thở hì hục… tay tôi lúc này không biết đã nhổ được bao nhiêu tóc của hắn mà tôi thấy tóc hắn đang rải đầy đất…

Còn hắn thì vẫn còn ôm đầu như đau lắm miệng vẫn không ngừng than…

Cơ hội đây rồi…

“HÂYYYYY THỐN QUYỀN…”

“BỐP… PPPPP…”

“HỰ…”

Hắn chỉ chới với lùi lại như muốn ngã…

Phải tiếp tục thôi…

“BỐP…”

“NHẬT TỰ XUNG QUYỀN…”

“HỰ…”

“CÒN CHO MÀY NỮA NÀY…”

“BỐP…”

Tôi tiếp tục xoay người trên không tung 1 cú đá hết tốc lực…

Lần này thì hắn mỡi ngã xuống đất…

Sau khi hắn vừa ngã xuống đất, tôi nhanh chóng lấy balo bỏ chạy chứ hắn mà tỉnh dậy thì chỉ có tỏi… đây là thứ 3 tôi may mắn thoát được từ hắn, hẳn mọi chuyện sẽ không bao giờ dừng lại cho tới khi hắn phải tự tay kết liễu tôi… ặc đau quá… tôi chậm chạp lê từng bước chân… mà không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi lại đi đến gần nhà bà chị hắc ám…


Còn tiếp…

Chương trước Chương tiếp