Thụ tinh
Chương 14
Đối với Thảo hôm qua là một ngày chiều hư bố chồng quá giới hạn cho phép, đối với ông Vũ đây là một sự thật còn hơn một giấc mơ mà không bao giờ ông Vũ có thể quên, cái cảm giác được đôi môi xinh xắn trẻ chung đó ngậm vào dương vật không có sự sung sướng nào có thể sánh nổi, không có từ ngữ nào có thể tả được cảm giác sướng của ông Vũ lúc đó, sướng cả về thể chất lẫn tinh thần, tâm của ông như được trẻ lại 20 tuổi, cảm giác như ông đã đạt được một điều gì đó rất rất phi thường ở tuổi này, ông đã phần nào chiếm hữu được cảm xúc và thể xác của cô con dâu xinh đẹp, điều mà ông hàng mong ước, mê mẩn, khát khao mãnh liệt cơ thể của Thảo, vào cái tuổi của ông, có mấy ai được hưởng thụ thứ tinh hoa nào xa xỉ đến vậy… phải nói đây là điều thành công nhất trong cuộc đời ông…
Trong một cuốn sách “những thứ trái ngược” mà Thảo đọc có một vài phân đoạn nhỏ khiến nàng liên tưởng đến điều mình vừa làm… tuy đây là một hành động hợp tác giúp bố chồng xuất tinh để tạo ra tương lai của gia đình, là một sự hy sinh lớn lao của nàng nhưng nó thực sự trái ngược về tuổi tác, sắc đẹp, mà còn là một điều cấm kỵ trong xã hội, tội loạn luân ở nhiều nước rất khắt khe, Việt Nam cũng vậy, nhưng… đây đã được gọi là loạn luân… Nàng có thể khước từ mọi yêu cầu của bố chồng, tuy nhiên một điều gì đó luôn chống lại nàng, khiến mọi thứ trở lên hợp lý một cách hoàn hảo, nàng không thể từ chối, thậm chí nàng còn cảm thấy hưng phấn khi làm những điều lén lút như vậy, tuy trái tim nàng luôn một lòng với Minh, nhưng lý trí nàng lại hướng về nhu cầu nhiều hơn, phải chăng thẳm sâu trong nàng là một nữ thần tình ái luôn khao khát mãnh liệt về tình dục…
Trong cuộc sống những điều trái ngược phi lý hầu như không bao giờ xảy ra, một ông già làm sao hợp với một cô gái trẻ, họ không thể cảm nhận được tình yêu từ nhau, trừ những trường hợp yêu vì vật chất… Những ông già khẳng định 100% đều có những suy nghĩ dâm tục về các cô gái trẻ, tuy nhiên nếu để nói về tình dục với mấy người lớn tuổi các cô gái thường “eo ơi kinh chết đi được… tởm lắm… tại sao có thể làm chuyện đó với một người như vậy… tao sẽ nôn mất…” Tuy nhiên, trên thế giới này không có gì là không thể xảy ra… trong chúng ta mỗi người đều có những sở thích thầm kín, đàn ông có ấu dâm, có thích những người lớn tuổi, có những sở thích tình dục quái đản… tuy nhiên những điều đó thường không thể hiện ra ngoài. Phụ nữ, con gái cũng vậy, có người thích lén lút, có người thích người khác nhìn mình khi đang làm tình, có người lại thích những điều trái với luân thường đạo lý, kiểu trái cấm là trái ngọt… nhìn bề ngoài họ là một hot girl đấy, hay là một cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ, hoặc bất kể là ai tầm hồn họ là một thế giới kỳ lạ mà đàn ông không thể hiểu rõ được… họ luôn hành động và cư xử rất đúng mực với gia đình và xã hội, đối với bản thân họ luôn tự lừa dối chính mình, luôn muốn mình hướng tới những điều tốt đẹp và đúng đắn… tuy nhiên họ không thể phủ nhận những sở thích thầm kín của bản thân… vì thế khi mọi chuyện qua đi, họ luôn tự dằn vặt, tự trách chính mình tại sao lại như vậy… khi bị hiếp dâm hay bất đắc dĩ phải làm điều gì đó, tuy là chống cự đấy nhưng tại sao cơ thể luôn phản ứng ngược lại, tại sao không thể tự chủ rồi phát ra những âm thanh rên rỉ dâm đãng, rồi nhận ra cảm giác cũng không tồi…
Đối với Thảo, nàng luôn tự hỏi tại sao mình lại có những hành động tự hủy hoại bản thân như vậy, nàng cảm thấy xấu hổ với chính mình, với Minh, với toàn bộ người thân thiết, nhưng… cuối cùng để thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn của những suy nghĩ tiêu cực nàng luôn coi đó là một sự đầu tư cho tương lai, dù gì cũng chưa hẳn có lỗi với Minh, nàng luôn tự nhủ để bản thân và anh Minh chịu thiệt, hy sinh tất cả cho tương lai của gia đình nhỏ này, đó là sự an ủi lớn nhất của Thảo lúc này…
Sau đêm hôm đó, ngay sáng hôm sau Thảo gặp Linh đưa mẫu, và tiến hành kiểm tra buồng trứng, tất cả đều suôn sẻ, và nàng đã làm một cuộc tiểu phẫu nhỏ để lấy trứng ra ngoài qua đường tử cung, sau 2 tiếng nằm nghỉ Thảo tự mình về nhà mang trong mình một niềm vui tràn ngập hy vọng, lúc này nàng chỉ việc chờ tin của Linh và đưa phôi thai vào người mình nữa thôi, mọi thứ sắp chấm dứt rồi…
Thời gian tiếp đó, với hy vọng sắp có em bé, Thảo càng lúc càng yêu Minh hơn, dành rất nhiều thời gian chăm sóc chồng mặc dù Minh vẫn cặm cụi công việc tối ngày, thấy tình cảm của Thảo và niềm vui sắp có con Minh cũng cố gắng dành thời gian cho vợ, hai vợ chồng đã đi chơi khá nhiều, cụ thể là hai lần trong hai tuần, như vậy thôi cũng là quá nhiều đối với Thảo, mặc dù chỉ là đi xem phim, ăn uống linh tinh quanh quanh nội thành Hà Nội nhưng cũng là một niềm hạnh phúc của Thảo và nàng cũng xem đó là một sự thay đổi lớn của Minh rồi.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/
– anh Minh! anh vẫn chưa xong việc à? – Thảo nằm trên giường, chăn đắp qua miệng, cau mày nhìn Minh.
– Chờ anh một lát, anh sắp xong rồi! – Minh vẫn cúi mặt xuống laptop gõ bàn phím cạch cạch.
– Gần 12h rồi đây này, em đi ngủ đây! Hứ! – Thảo chùm chăn kín mít vùng vằng quay lưng lại với Minh, hôm nay hai vợ chồng có đi lượn vài vòng phố cổ rồi về, cũng từ cái hôm nàng giúp bố chồng thủ dâm đã hơn hai tuần, nhưng Minh chưa động vào người Thảo một lần nào, thực ra Thảo đã quen với việc này rồi, có hưng phấn mức nào cũng phải nhịn rồi từ từ khác hết, nhưng hôm nay lại khác, phụ nữ mỗi lần đến thời kỳ rụng trứng là một lần nhu cầu của họ tăng cao, thời gian này hưng phấn hơn nhiều so với ngày thường, cộng thêm Thảo là một nữ thần tình ái đã bị “bỏ đói” từ rất lâu, nếu muốn vượt qua những ngày như thế này thường nàng hay phải chốn Minh vào phòng tắm để thủ dâm, ngày hôm nay cũng vậy, là ngày rụng trứng của Thảo, nàng đã tỉ tê với Minh từ lúc đi phố cổ rồi và Minh cũng hứng đấy nhưng về đến nhà lại nhớ ra việc cần làm nên anh lại lao đầu vào máy tính, khiến Thảo nằm trên giường hậm hực, thậm chí lúc này nàng chỉ mặc mỗi chiếc quần lót và cái áo phông mỏng chờ đợi, sự chuẩn bị của con gái mà không được đền đáp thì họ sẽ rất giận đó…
– Đây! Đây! anh xong rồi đây! – Minh gấp vội máy tính khi thấy Thảo thái độ. anh nhảy lên giường chui vào chăn, hơi ấm của Thảo lan tỏa khắp nơi, Minh lao đến ôm chặt Thảo, đưa tay lên xoa ngực đã thấy hai đầu ti Thảo cương sẵn lên rồi.
– Ư… – Lúc nãy vẫn tức mà bây giờ khi bị Minh chạm vào ngực Thảo đã phát ra tiếng rên rỉ hứng tình, đôi lông mày đang cau có dần giãn ra, ánh mắt khép lại, đôi môi xinh khẽ hé ra thở những hơi thở thơm tho nóng bỏng…
– Hê hê… chờ anh có lâu không? – Minh vừa ôm vừa hôn hít khắp nơi.
– Hừm… – Thảo không nói gì, quay lại ôm chặt Minh. Minh nhanh nhảu đưa tay xuống quần lót Thảo và lột ra, Thảo biết Minh chẳng bao giờ có dạo đầu nên ưỡn hông để Minh dễ dàng tụt xuống.
– Ướt thế này rồi cơ à? He he anh đút vào luôn nha… – Minh nhe nhởn cười, tay miết dọc âm hộ ướt nhẹp của Thảo.
– Ưm… ư… – Thảo rên rỉ uốn éo người.
– Nhá! – Minh lại hỏi thêm lần nữa.
– Vâng, thế anh nhanh lên… Ưm… – Thảo biết thừa Minh đang muốn làm nhanh để ra với công việc nên cũng không gượng ép, sợ sáng mai Minh đi làm lại mệt.
Vừa được Thảo đồng ý, Minh tụt quần nhảy luôn vào giữa háng Thảo, cầm con chim nhỏ, dài tầm 13cm khi cương đưa vào giữa âm hộ và đóng “ót” một cái nó chui tọt vào trong âm hộ ẩm ướt nóng bỏng của Thảo.
– a! ~~~ – Thảo ưỡn người rên, hai tay ôm chặt Minh, ghì đầu Minh vào ngực mình. Minh hiểu ý vừa đóng vừa cắm mặt xuống bú ti Thảo.
– a!!! – Bị mút vào điểm nhạy cảm Thảo rùng mình rên to.
– Em đẹp quá… em đẹp quá… Thảo ơi!!! anh yêu em!!! – Vừa đóng Minh vừa nói, Thảo rất đẹp, đẹp một cách hoàn hảo, từ mùi thơm cho đến cơ thể, vì thế mỗi lần làm tình với Thảo là mỗi lần Minh cảm thấy sảng khoái quên hết mệt nhọc trong cuộc sống, như một liều thuốc phiện kích thích trí não mạnh mẽ, nhưng anh cũng sợ mình mê mẩn vợ quá lại bỏ bê công việc nên Minh cũng không dám “hưởng” nhiều, sợ bện hơi vợ quá sẽ bị nghiện, nên thế Thảo luôn có một cái âm đạo khít hồng như thời mới lớn…
– Em cũng… a… a… yêu anh… a!!! – Thảo ôm chặt Minh, bỗng thấy Minh đang đóng thì giật giật hông rồi chậm dần chậm dần sau đó anh nằm gục lên người Thảo. Hai mắt nàng mở to thở dài một cái, biết ngay với tốc độ này Minh chồng nàng chẳng chịu nổi 2 phút, nhưng không ngờ hôm nay lại nhanh hơn mọi hôm, âm đạo Thảo vẫn đang chảy rất nhiều nước, nó phập phồng giãn nở mút chặt dương vật đang nhỏ xuống của Minh, cảm giác thất vọng này nàng đã quen rồi…
Minh rút cái dương vật ỉu xìu bé tí ra khỏi âm đạo Thảo, anh nằm vật sang một bên thở, Thảo nhíu mày, thậm chí lúc Minh xuất tinh nàng còn chẳng cảm thấy gì, có lẽ lượng tinh trùng quá ít hoặc bắn quá yếu, Thảo chưa hề cảm nhận được chút sướng nào Minh đã out thế này… bỗng dưng trong lòng Thảo bỗng dâng lên một nỗi tức giận, uất hận, khó chịu ập tới, chưa bao giờ trong bấy nhiêu năm chung sống nàng có cảm giác này, trước đây nàng có hụt hẫng nhiều như thế nào nhưng vì bản tính hiền lành thương yêu thông cảm cho công việc của chồng nên nàng bỏ qua rất nhiều cảm xúc của bản thân, nhưng đến ngày hôm nay cảm xúc của nàng đã tích tụ lại như một vụ phun trào núi lửa, cảm giác này… nó đã quá sức chịu đựng cho một con tim yếu đuối, một lý trí mỏng manh…
Không nghe thấy Minh nói gì, Thảo nhìn chằm chằm lên trần nhà, nàng chỉ thấy Minh cười cười nói nói rồi mặc lại quần áo và đi ra máy tính ngồi. “Thật là quá đáng” là câu nói trong đầu Thảo lúc này… bỗng hai dòng nước mắt chảy xuống cằm rơi xuống gối, tuy nàng khóc nhưng Minh không hề hay biết. Thảo lau nước mắt cau mày ngồi dậy mặc lại đồ và chùm chăn kín mít, bỗng Thảo nhớ đến cái hôm thủ dâm cho ông Vũ bố chồng nàng, tuy già và xấu xí nhưng ông có cái dương vật to khủng khiếp, nghĩ lại lúc đút nó vào mồm Thảo mím môi, tuy biết mình có một cơ thể trẻ đẹp, đáng nhẽ bố chồng nàng phải ra sớm vì điều đó, nhưng cái dương vật đó nó khỏe đến mức khiến nàng mỏi hết cả mồm và tay, thật bất ngờ với một ông già ngoài 60 tuổi… Càng nghĩ càng thấy ngang trái… Thảo đem theo uất ức chìm vào giấc ngủ…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/
Hai hôm sau, nhận được tin nhắn của Linh, Thảo như vỡ òa vì sung sướng, đây sẽ là kết quả nàng rất mong đợi, nhưng Thảo cũng thấy lo vì không phải Thảo hẹn đến bệnh viện mà hẹn đến quán café.
– Mày nói đi… cứ úp úp mở mở ý nhờ… – Thảo nhíu mày lo lắng.
– Thì mày cứ uống nước đi, dạo này nhìn có sức sống đấy nhỉ, xinh hơn nhiều đấy! – Linh nhìn Thảo cười nói.
– Ui dời, tao lúc nào chả xinh, mày làm tao lo đấy, nói chả nói…
– Chắc dạo này tình cảm với chồng lắm hả, tao gặp mày hôm phố cổ gọi mày khàn giọng không thưa…
– Vậy à, tao không để ý, gần đây tao với anh Minh hay đi dạo lắm… Mà mày lên phố cổ làm gì?
– Tao đi mua đồ thôi, có thấy ông Minh với mày đi chơi bao giờ đâu, chuyện chăn gối khá hơn chưa? Đi chơi nhiều chắc cũng ổn đúng không, ui dời cái ông Minh này mà không chịu làm gì bạn tao, quay đi quay lại hết bà nó cái thanh xuân, phí của trời cho… – Linh đập vào đùi Thảo cười nói, Thảo cũng tâm sự với Linh nhiều về vấn đề chăn gối của hai vợ chồng, Linh có mách Thảo vài cách về thử nghiệm nhưng có lẽ không được như ý muốn, Linh là người luôn hiểu rõ gia đình Thảo, cũng là người cảm thấy tiếc cho bạn mình về hoàn cảnh oái oăm này, thường mấy anh có vợ đẹp thì mê vợ lắm, suốt ngày vợ vợ, kè kè bên cạnh giữ sợ thằng khác cướp mất nhưng ông Minh lại khác hoàn toàn, vợ đẹp như tiên giáng trần mà cứ coi như hư không… nhiều lúc Linh cũng chán thay cho Thảo nhưng nghĩ mình phận bạn giúp được gì thì giúp hết mình, không dám tham gia sâu, dù gì ông Minh cũng chỉ vì gia đình, do đồng tiền chi phối nhiều, tham công tiếc việc…
– Chán lắm mày ạ, tao làm mọi cách rồi, ông vẫn thế, mà có lẽ ông yếu sinh lý thật… – Thảo nói nhỏ.
– Ừ tao cũng đoán vài phần, thôi không sao, càng yếu thì càng giữ được thôi, bảo sao hàng họ mày đẹp thế! – Linh cười tủm, vì hôm lấy trứng Linh đã được nhìn âm đạo của Thảo, Linh phải bất ngờ và thét lên vì chưa bao giờ thấy cái âm đạo nào đẹp như vậy, không khác gì âm đạo được tạo ra theo ý muốn…
– Mày có thôi đi không, mày đi kể linh tinh chết tao, chỉ có mày với anh Minh được nhìn thôi đó. – Thảo đỏ ửng mặt cười mỉm nói.
– Chả bù cho chồng tao, dã tao tối ngày, giờ hàng họ xuống cấp nhìn tởm! Haha – Linh cười ngoác mồm.
– Ha ha ha gì mà mày tự chê ghê thế, mày vẫn còn trẻ mà… – Thảo ôm miệng cười.
– Kể ra cũng tội mày, cơ thể đẹp như tranh vẽ mà ông Minh không biết hưởng, để “con bé” nó vẫn khít như gái trinh thế thì tao cũng chịu ông Minh…
– anh ấy cũng vất vả mà mày, suốt ngày công việc, chỉ để lo cho tao, chứ lương tao được mấy đâu… – Thảo nói đỡ giúp chồng, nhưng thực sự Thảo đã rất khó chịu về khoản chăn gối của Minh rồi… Nàng cũng không muốn tâm sự quá sâu về tâm sinh lý của mình cho Linh nghe, có những thứ nên giữ lại, không phải cái gì cũng nói ra được…
– Thôi kệ mày, nếu cần tao chỉ địa điểm mua sextoy, tao nói thật. – Linh nói nghiêm túc, Linh cũng rất lo cho Thảo, Linh rất hiểu nếu không được thỏa mãn cơ thể phụ nữ sẽ thế nào, thậm chí còn sinh ra bệnh cũng nên…
– Thui!! Mày cứ tiêm nhiễm… mày nói đi, sao hôm nay lại rủ tao ra đây, chưa có kết quả à?
– Hmmm… Thực ra mà nói… Tao làm trượt rồi! – Là người thẳng tính Linh nói toẹt móng heo.
– Hả? Sao lại vậy… mày nói với tao, mọi thứ đều ổn mà? – Thảo nhíu mày lo lắng, buồn bã.
– Đúng! Rất ổn, không vấn đề gì cho đến khi tao lấy trứng ra khỏi tử cung mày, qua lưu trữ tao cũng không hiểu sao nó lại không thích ứng với phòng thí nghiệm, vì một lý do nào đó, hoặc do môi trường lúc tao đưa ra ngoài, hay đại loại vì lý do nào đó… Tao cũng tìm hiểu kỹ, mọi thứ trong phòng thí nghiệm đều không có vấn đề gì…
– Thế tại sao? – Thảo nói hai mắt rưng rưng, mọi hy vọng dần dần sụp đổ…
– Tao chưa rõ, không một con tinh trùng nào bơi được vào trong trứng, cái này tao đã hỏi mẹ tao, bà ấy bảo phải nghiên cứu kỹ, đây là ca đầu tiên tao gặp đó, lạ lùng thật… – Linh cau mày suy nghĩ.
– Thế… bây giờ… tao phải làm sao… – lúc này tâm trạng của Thảo rất rối bời…
– Mày cứ bình tĩnh… có lẽ tao cần một vài xét nghiệm…
– Xét nghiệm tao à, hay bố chồng tao…
– Tất nhiên là mày rồi, của bố chồng mày không vấn đề gì, khỏe lắm, đống tinh trùng của bố mày không phải một con bơi nhanh nhất mà gần như cả đàn, nhưng chẳng con nào chui được vào trứng… Yên tâm, tao chỉ xét nghiệm máu và một số mẫu trứng thôi…
– Vậy à, lại phải lấy trứng ra ư?
– Ừ! Nhưng trước đó, mày về bảo bố mày cho tao xin một ống tinh trùng nữa…
– Cái gì? Mày nghĩ bố tao là bò sữa chắc… ông có tuổi rồi… – Nói đến đây mặt Thảo bỗng đỏ lên… hai mắt liếc ra ngoài không dám nhìn thẳng vào mắt Linh bởi vì Linh đâu biết mỗi lần lấy tinh trùng cho bố chồng Thảo đã phải chịu thiệt thế nào, điều này chắc chắn không được nói ra rồi.
– Vẫn phải lấy chứ mày, bây giờ tao sẽ nhờ mẹ tao xét nghiệm trứng cho mày, nếu tìm ra nguyên nhân thì tao xử lý và làm luôn cho mày, một công đôi việc vì có phải lúc nào tao cũng có thời điểm thích hợp để làm đâu… làm chui mà mày…
– Hmmm… – Thảo lưỡng lự… hai tay nàng bấu vào nhau…
– Được rồi! Thống nhất như vậy đi, mày nhớ bảo bố mày nhé, cái này bảo ông cũng phải thông cảm cho tao, tao đang cố hết sức rồi, ca của mày khoai thực sự… – Linh nhìn Thảo cười ánh mắt trìu mến, thấy cũng tội bạn mình, đường con cái lận đận.
– Thế khi nào mày cần Linh?
– Lần này thì không vội, nhưng càng sớm càng tốt thôi… Chị ơi em tính tiền, Thôi tao về luôn đây, mày yên tâm, còn nước còn tát, mẹ tao giỏi lắm, kể cả lần này có không thành công thì vẫn còn cách mà, không phải lo đâu nha! – Linh cười nói.
– Ưm… tao tin mày mà… – Thảo bấm tay, hai đầu gối trắng hồng cọ vào nhau…
Thảo uể oải bước về nhà, nàng thay một bộ váy và nằm ra ghế sofa, mắt đăm chiêu nhìn ra bầu trời bên ngoài ban công, nàng thở dài mệt mỏi vì tinh thần đi xuống, hy vọng tiêu tan… Sự thực nàng rất ngại nói với bố chồng cần thêm một lần mẫu nữa, vì nàng không chắc lần này bố chồng nàng sẽ câu dẫn nàng như thế nào, Thảo phải thừa nhận ông rất biết cách câu kéo phụ nữ, mỗi lần ông đòi hỏi nàng đều cảm thấy khó từ chối, tuy vậy Thảo vẫn cảm nhận được mình luôn được bố chồng tôn trọng trong những lần động chạm cơ thể, nếu nàng có khước từ thì bố chồng cũng không cưỡng ép, không đánh mất bản thân mà làm điều xằng bậy với nàng, tuy vậy mỗi lần đòi hỏi thì nàng cũng cảm thấy điều đó cũng cần thiết không thừa thãi cũng không vượt quá giới hạn… Bỗng mặt nàng đỏ ửng lên, không hiểu sao mình lại đang có những suy nghĩ ủng hộ, nghĩ đó là cần thiết ư? Tại sao lại vậy? Bản thân mình hư quá rồi sao… nàng cũng phải thừa nhận gần đây bản thân chiều hư bố chồng quá nhiều, điều đó sắp trở thành điều hiển nhiên? Mỗi lần gặp cái dương vật đó là mỗi lần Thảo thấy tò mò, thấy hưng phấn khó tả, dường như lý trí nàng rối tung rối mù hết lên…
– Tính toong!!! – Tiếng chuông cửa khiến Thảo giật mình, nàng ngồi dậy đi ra mở cửa không biết ai đến vào giờ này.
– ai đấy ạ? – Vừa nói Thảo vừa khẽ mở cửa nhưng vẫn giữ chốt của xích cửa đề phòng kẻ gian.
– Bố đây! – Đứng ngoài là ông Vũ, đang mặc một bộ vest lịch sự, nhưng vẫn không dấu được quả bụng béo của ông.
– Bố ạ, bố đợi con mở cửa. – Thấy ông Vũ Thảo đóng lại cửa khuôn mặt có phần hơi ngại ngùng, vừa nghĩ đến xong giờ xuất hiện bất thình lình, ai mà chả ngại cơ chứ. Nàng từ từ mở chốt xích và mở cửa, thấy tay ông Vũ đang cầm một túi đồ.
– Con hôm nay không đi dậy à? – Ông Vũ cười và đi vào trong nhà. Thảo để cửa mở và đi theo sau.
– Con nghỉ hè rồi bố ạ, bố uống nước cam cho mát nha! – Thảo đứng ở giữa nhà, hai tay đặt ở trước bụng lễ phép hỏi.
– Thôi bố ghé qua một chút, bố đi luôn bây giờ, à hôm nọ bố đi hội nghị, họ có bán ít thực phẩm và sâm dành riêng cho phụ nữ, hàng singapore xịn lắm, bố thấy con nên dùng để tốt… tốt cho em bé… và tốt cho cơ thể phụ nữ… nói chung nhiều công dụng lắm… – Ông Vũ nói ấp úng vì ngại.
– Dạ… con… cảm ơn bố ạ… – Thảo không biết nói gì, nàng cũng khá cảm động khi bố chồng quan tâm mình đến vậy.
– Thôi! Bố đi làm đây, vẫn còn vài việc cần giải quyết… – Ông Vũ cười và đặt túi đồ lên bàn.
– Bố ở lại ăn cơm với bọn con ạ… – Thảo hơi ửng đỏ má vì món quà bất ngờ của ông Vũ. Nàng cảm nhận được sự quan tâm chăm sóc từ người bố, điều nhỏ nhặt mà Minh không chú ý tới, Thảo không biết phải cảm ơn thế nào nên lúng túng mời ông Vũ ở lại ăn cơm.
– Để lúc khác, bố còn một số việc cần giải quyết… à đấy! Tiện đây bố sang bảo với bọn con luôn, sắp tới dỗ anh bố, con gọi bằng bác, ở quê, bố sang hỏi con với Minh có thời gian thì chúng ta về quê 2 ngày con nhé.
– Vâng ạ, con cũng đang nghỉ hè nên rảnh lắm, không biết anh Minh thế nào, con sẽ cố gắng bảo anh ấy vì dù gì cũng là dỗ bác nên chắc anh ấy sẽ sắp xếp được ạ.
– Ừ! Thế bảo nó tầm 2 ngày nữa nhé… bố con mình đi xe khách cho đỡ mệt.
– Vâng! Bố đi cẩn thận ạ, có gì con sẽ nhắn tin cho bố… – Thảo đứng chào ông Vũ, thấy ông đi khuất nàng mới đóng cửa nhưng chợt nhớ ra chưa nói kết quả quan trọng, nàng liền mở cửa và chạy theo.
– Bố ơi! Bố! Bố đợi con! – Thảo chạy theo đến thang máy, thấy ông Vũ đang đứng bên trong nàng liền gọi, chỉ thấy ông Vũ vội vàng bấm nút dừng thang. Thảo chạy vào trong thang máy thì bất ngờ gặp vài bác hàng xóm cũng đang ở đây, vội quá nàng vẫn đang mặc chiếc váy ở nhà dài chưa tới đầu gối, bên trên nàng không mặc áo lót, bộ ngực nàng nảy tưng tưng khi chạy vào trong chắc hẳn mọi người đã nhìn thấy rồi, cũng may đầu ti nàng không nổi lên như những cô gái khác, Thảo ngơ ngác chưa kịp định hình thì cửa thang máy đóng lại.
– Cháu… chào các bác ạ… – Thảo đứng nép nép về phía sau, hai tay chắp lại ngại ngùng.
– Cái Thảo vợ thằng Minh đúng không, con bé xinh đáo để! – Một bác quay lại nói.
– Dạ vâng ạ, hì hì, cháu ở căn ngoài cùng ạ, bác ở đối diện nhà cháu đúng không? – Tuy ngại nhưng nàng vẫn lễ phép bắt chuyện.
– Con bé này, mày đi làm người mẫu được đấy, cao ráo, xinh xắn trắng trẻo! – Một bác khác lại nói.
– Hì hì bác cứ khen cháu, cháu ngại…
– Khà khà! Các bác quá khen, con dâu nhà tôi đó! – Ông Vũ như bị tàng hình từ nãy nên cố gắng lên tiếng chen ngang.
– À hóa ra anh đây là bố cháu Minh, chào anh, tôi ở cùng tầng với vợ chồng nhà nó! – Mấy ông bà già bắt chuyện với nhau rất nhanh.
– Các bác có gì giúp đỡ chúng nó, chứ chúng nó vẫn tồ lắm! – Ông Vũ cười nói, nhìn sang Thảo thấy đứng im re chỉ dám cười.
– Hai đứa này bao giờ mới chịu đẻ con đây, tuổi này hợp lắm đấy cháu ạ. – Một bà vô duyên hỏi.
– Dạ… – Thảo ấp úng.
– Ui dào cái bọn trẻ thời này nó lạ lắm bác ạ, chứ không sồn sồn như các cụ ngày xưa đâu, tuổi này rồi chúng nó vẫn đòi kế hoạch đó bác! Khà khà! – Ông Vũ liền chen ngang nói đỡ giúp Thảo. Thảo không nói gì cả, nàng chỉ mỉm cười nhưng là nụ cười không thoải mái, những áp lực vô hình đến từ khắp nơi xung quanh cuộc sống của nàng…
Xuống tầng 1 bước ra khỏi thang máy Thảo mới thở phào nhẹ nhõm, mấy ông bà già toàn hỏi mấy câu vô duyên khiến nàng ngại chín mặt, may mà có ông Vũ nói đỡ nhiều.
– Sao vậy con, chạy thục mạng ra gọi cho bố, có việc gì vậy? – Ông Vũ và Thảo ngồi ở ghế đá dưới cổng chung cư.
– Cái Linh nó có kết quả rồi bố ạ… – Thảo cúi mặt buồn bã.
– Vậy sao? Nhưng sao nhìn con buồn thế, kết quả sao hả con? – Ông Vũ lo lắng.
– Nó bảo, tinh trùng không bơi được vào trong trứng…
– Trời! Vậy là do bố ư? Có lẽ do tuổi bố đã cao… – Ông Vũ thất vọng nói.
– Dạ không, là do trứng của con… của bố không có vấn đề gì cả…
– Nhưng sao… bố vẫn không hiểu…
– Cái Linh nói nó cần thêm thời gian… nó cần thêm… một ống nghiệm nữa ạ… – Thảo lấy hơi nói, vì nàng rất ngại phải nói ra.
– Nhưng… nếu tinh trùng không bơi vào được…
– Bố yên tâm ạ, nó nói sẽ có nhiều cách, mẹ nó sẽ đích thân xét nghiệm trứng cho con bố ạ, cái này an toàn, mẹ nó không biết đâu nên bố đừng lo… – Thảo ngẩng lên nhìn bố chồng, an ủi để ông yên tâm, nàng thấy được trong lời nói và phản ứng của ông Vũ thấy ông đang khá bồi hồi, có chút xúc động của sự thất vọng, dù gì ông cũng là người rất mong ngóng không kém gì nàng, một phần tuổi tác cao chỉ sợ ông xúc động quá lại sinh ra bệnh thì nguy.
– Vậy à… bố tin tưởng các con…
– BỐ! Thảo! Sao bố không lên nhà đi ạ? – Minh đi từ hầm gửi xe lên ngạc nhiên khi thấy Thảo và bố mình đang ngồi ở ghế đá.
– anh! anh đi làm về sớm thế? – Thảo giật mình khi thấy Minh, có chút bối rối sợ hãi.
– Bố qua định thông báo với các con một việc, vừa đến đây thì thấy Thảo đi đổ rác. – Ông Vũ lại nhanh trí.
– Vâng! Bố lên nhà đi! Ăn cơm với bọn con! – Không chút mảy may nghi ngờ, Minh cười nói tiến lại gần.
– Thôi! Bố về đây! Còn nhiều việc phải làm, sắp tới dỗ bác cả, bố sang rủ các con ngày kia về quê một chuyến, mẹ thì không đi được rồi, con nhớ sắp xếp công việc, không được từ chối đâu nhé! – Ông Vũ đứng dậy nói.
– Vâng! Con biết rồi, con sẽ cố gắng! Vậy bố về cẩn thận ạ! – Minh chào ông Vũ, ông Vũ đi bộ một đoạn thì quay lại.
– Thảo! Ra đây bố nhờ một chút! – Ông Vũ gọi với ra chỗ Minh Thảo.
– Dạ! – Thảo lạch bạch chạy tới, cái dáng trông đáng yêu làm sao.
– Con bảo lấy thêm một lần nữa, vậy… – Ông Vũ bất ngờ nói chuyện này mặc dù Minh đứng ngay kia.
– Hmmmm – Thảo không nói gì chỉ mở to mắt mím môi ra hiệu ông Vũ nói bé lại, rồi liếc về sau nhìn Minh.
– Ừ ừ! Thôi bố về, tính sau vậy… – Nói xong ông Vũ quay đầu đi thẳng ra xe.
– Bố bảo em chuyện gì vậy? – Minh đi tới khoác vai Thảo.
– Dạ không có gì đâu! Thôi mình lên nhà đi anh! – Thảo mỉm cười ôm eo Minh, hai vợ chồng dìu dắt nhau lên nhà.