Thụ tinh
Chương 26
Sau khi bị đồng nghiệp mỉa mai, dày xéo về vấn đề con cái gia đình, sức chịu đựng của Thảo đã quá giới hạn, cảm xúc dồn nén, áp lực… nàng đã quá chán với tình cảnh hiện tại của bản thân, của gia đình, nhưng ước mơ về một gia đình hạnh phúc đang dần rời xa nàng, phải chăng nàng đã và đang quá cố chấp và cứng nhắc về phương pháp đó, đối với Thảo đây là một phương pháp trái với luân thường đạo lý, tuy nhiên đến thời điểm này, khi mà mọi hy vọng đang dần tắt nàng không còn cách nào khác là phải cân nhắc phương pháp của cái Linh…
Thử nghĩ xem là một cô gái xinh đẹp nết na, nàng làm sao có thể làm chuyện đó với bố chồng mình được, càng nghĩ Thảo càng thấy xấu hổ, chưa bao giờ nàng nghĩ trong cuộc đời mình lại có cái ngày phải làm việc này, duyên phận thế nào nàng lại làm dâu ở gia đình ông Vũ, nếu như nàng lấy một người khác, thì đâu có chuyện này xảy ra cơ chứ… cuối cùng thì một cô gái mảnh mai yếu đuối như Thảo không thể chiến thắng được định mệnh mà ông trời đã sắp đặt.
Nàng không muốn mình có một mối quan hệ mập mờ với bố chồng như vậy, nàng tự cảm thấy xấu hổ với bản thân, xấu hổ với chồng, và những người tin yêu nàng, tuy nhiên nghĩ lại cuộc đời mình thì Thảo chẳng thiếu thứ gì ngoài những đứa con và một người chồng biết quan tâm đến tâm lý của vợ… Nhiều lúc Thảo không cưỡng lại được cảm xúc của bản thân, một vài lần nàng đã làm quá bổn phận của một người con dâu với bố chồng, đã quá nuông chiều ông Vũ, khiến ông nhiều lần được đà lấn tới, nhưng Thảo cũng không trách ông nhiều vì một phần lỗi là do nàng, do hoàn cảnh… Thảo đã rất khổ tâm, nếu như Minh không để Thảo phải thiếu thốn đến vậy thì nàng đã đủ mạnh mẽ để chống lại những cám dỗ đó… Một người chồng vô tâm đến vậy thì cho dù có là cô gái thùy mị nết na, công dung ngôn hạnh đến mức nào thì họ một ngày nào đó cũng sẽ thay đổi, vì ai cũng có nhu cầu, và giới hạn của mình…
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/
Một tuần sau khi nói chuyện với Linh về phương pháp thụ tinh kiểu truyền thống, ngày rụng trứng của nàng đã đến, trong khoảng thời gian này cơ thể người phụ nữ luôn tiết ra những hóc môn gây hưng phấn mạnh hơn ngày thường. Tuy nhiên đối với Thảo, là một người vợ xinh đẹp nóng bỏng, thường xuyên bị chồng “bỏ rơi” chuyện giường chiếu, nên đối với nàng những cảm xúc hưng phấn rất dễ xảy ra chứ đừng nói đến những ngày rụng trứng thế này…
Hôm nay cũng là ngày ông Vũ quay trở về nước sau một thời gian sang nước anh đào tạo, cũng khá lâu rồi ông chưa gặp lại Thảo, chưa một ngày nào bên đó mà ông Vũ không nhớ đến Thảo, mỗi lần nhớ đến con dâu mình là một lần ông nằm trên giường nhắm mắt thủ dâm nghĩ về những lần được gần gũi với Thảo, gương mặt xinh đẹp ấy khiến ông say mê hơn cả những loại thuốc gây nghiện nhất thế giới. Chính vì quá mê mẩn con dâu, ông Vũ đã nhiều lần cố tình làm trò với nàng, lợi dụng lòng thương và sự cảm thông từ con bé, và hoàn cảnh giữa nó và thằng Minh con trai mình, phải nói ông Vũ không phải là một người bố tốt, thậm chí còn khá sở khanh… Ông Vũ cũng phải công nhận rằng thằng con trai mình lấy được một người vợ hết sức hoàn hảo cả về ngoại hình lẫn tâm hồn, biết bao nhiều lần ông Vũ gần như thành công dụ dỗ được Thảo bằng con chim ngoại cỡ của mình, cả cuộc đời ông chưa cô gái nào thoát khỏi “nó”, bất kể đó là cô gái nào cũng phải đổ gục, tuy nhiên Thảo là một cô gái rất đặc biệt mà ông Vũ gặp phải, với một lòng thủy chung với chồng, Thảo đã rất nhiều lần cưỡng lại được những ham muốn thể xác, ông Vũ không bao giờ quên cái cảm giác cùng Thảo trên chuyến xe khách về quê, gần như lúc đó ông có thể đã đút chim mình vào cái âm đạo khít của con bé rồi nhưng nó lại gạt ra vì sợ có lỗi với chồng, ông Vũ rất tôn trọng Thảo, vì những gì con bé chứng minh trong suốt khoảng thời gian qua, mặc dù có hưng phấn cỡ nào thì con bé chưa một lần đi quá giới hạn với ông, kể cả ngày hôm ấy Thảo có lỡ thì ông Vũ vẫn không bao giờ thay đổi suy nghĩ của mình về con dâu. Và đến thời điểm này, ông Vũ không còn cách nào có thể được gần gũi con bé lần nữa khi mà việc thụ tinh nhân tạo đã chấm dứt, tuy nhiên sau khi bước xuống sân bay nội bài, ông Vũ đã nhận được hai tin hết sức bất ngờ và sung sướng xen lẫn tức giận… Một tin của Linh bạn thân con dâu ông, và một tin của đồng chí trưởng công an thị xã Sơn Tây… Ngay lập tức ông đã gọi điện cho Minh và hẹn gia đình Minh đến ăn tối tại nhà ông.
… Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://18.doctruyenchuz.com.com/thu-tinh-2/
19h tối…
– Con chào bố mẹ! – Minh bước vào nhà với vẻ mặt mệt mỏi vì làm việc quá nhiều.
– Con chào bố ạ! Con chào mẹ! – Đi theo sau là Thảo, hôm nay Thảo mặc một chiếc áo phông bó lỡ tay, và một chiếc quần bò xanh trắng, chiếc quần bò dường như sinh ra để dành cho Thảo vì nó vừa khít với vòng ba và đôi chân dài của nàng, nó bó sát vào đùi và mu bướm, bộ mông được ôm tròn cong tớn lên, vòng eo nhỏ, bộ ngực to bị bó chặt lại bởi chiếc áo chiếc áo lót không gọng, nó giống chiếc áo của bọn trẻ mới lớn, chỉ ôm đúng vòng ngực nhưng size của Thảo là size to. Nhìn Thảo mặc bộ này ai nấy cũng phải thốt lên một câu bậy bạ trong đầu “ngon vãi ***”. Khác với những chiếc váy sexy hoặc bánh bèo hàng ngày, hôm nay Thảo nhìn cực kỳ cá tính năng động với bộ quần áo và bộ tóc búi cao.
– Con gái mẹ lúc nào cũng xinh đẹp thế nhỉ! – Bà Hiền đi ra vuốt vào mái tóc Thảo cười nói.
– Hihi con còn thua xa mẹ hồi trẻ ý! – Thảo mím môi cười ngại, nhìn nàng càng duyên với một cái má lúm bên trái.
– Bố đâu mẹ? – Minh cởi chiếc áo khoác treo lên móc gỗ ở phòng khách.
– Bố mày đang luộc gà dưới bếp ấy! Bảo mẹ làm nhất quyết hôm nay đòi vào bếp thế mới lạ chứ. – Bà Hiền chống tay chỉ vào trong bếp.
– Để con vào giúp bố! – Thảo nói xong liền đi vào bếp. Minh thì mệt mỏi nằm ườn ra chiếc ghế ở phòng khách, trong đầu anh lúc này toàn mấy dự án của công ty, chẳng thiết tha suy nghĩ điều gì.
– Con chào bố ạ! Hihi – Thảo đứng ở cửa phòng bếp ngó vào chào ông Vũ. Nhìn ông Vũ mặc đúng chiếc áo ba lỗ, cái quần đùi để lộ cái thân hình béo mập bụng phệ của mình.
– Thảo à con! Dạo này thế nào, khỏe chứ? – Ông Vũ ngước lên nhìn Thảo cười, những vết chân chim ở khóe mắt ông nhăn lại, vẻ mặt già nua của ông Vũ trông khá mệt mỏi, có vẻ như ông đã có một chuyến đào tạo căng thẳng bên trời Âu, nhưng thấy Thảo mặt ông Vũ đã có vẻ tươi hơn lúc đầu nhiều.
– Dạ con vẫn khỏe ạ, bố còn gì không để con giúp ạ… – Thảo ngồi xuống cạnh ông Vũ nhìn ông chặt gà, cái ụ to ở giữa hai chân ông vẫn to vậy, Thảo liếc vào và nghĩ đến kích thước của nó lúc cửng khiến nàng thấy sợ, vì nàng không biết nó có chui được vào bên trong âm đạo nhỏ khít của nàng hay không khi mà sắp tới nàng sẽ cùng ông thụ tinh nhân tạo dưới sự giám sát của cái Linh. Thảo chưa bao giờ bị con chim nào khác cắm vào âm đạo mình ngoài con chim chích của chồng, nàng chỉ nghe bọn cái Linh nói chim càng to thì càng sướng, lên đỉnh phê pha các kiểu… điều này khiến Thảo cảm thấy rất tò mò vì nàng chưa thực sự có một lần lên đỉnh đúng nghĩa với chồng, nàng luôn cảm thấy thiếu hụt điều gì đó rất khó tả, nghe chúng nó tả cách chúng nó lên đỉnh mà Thảo chưa được thử bao giờ. Tuy nàng có vài cơ hội cầm nắm và thậm chí đưa vào mồm rồi nhưng phải nói rằng Thảo không dám vì sự tôn nghiêm và sự thủy chung của bản thân mình không cho phép, nhưng nay Thảo nghĩ sắp được “thử” một cách đàng hoàng lại làm nàng vừa thấy xấu hổ vừa thấy sợ lại vừa thấy ngứa ngáy miệng âm đạo, một cảm giác hồi hộp khó tả.
– Thảo! Con giúp bố cái túi bố để trên kệ bếp nhé, bố chặt nốt con gà! – Ông Vũ nói và liếc nhìn vào cơ thể Thảo, mùi thơm thoang thoảng của Thảo luôn làm ông Vũ ngây ngất, không biết con bé dùng loại nước hoa gì mà hợp với nó đến vậy.
– Dạ… dạ… vâng ạ! – Thảo luống cuống vì những suy nghĩ linh tinh của mình, nàng đứng dậy đi ra đằng sau ông Vũ. Bên ngoài vẫn nghe thấy tiếng Minh và mẹ chồng nàng đang nói chuyện về công việc của Minh, Ông Vũ thì đang kể về chuyến đào tạo bên nước anh của mình cho Thảo nghe, thi thoảng Thảo cảm giác ông Vũ như đang đi sát đằng sau người mình, cố tình chạm tay vào mông mình, lúc thì lướt qua lúc thì hơi ấn nhẹ, Thảo đứng nhặt mấy bó rau nghe ông Vũ kể chuyện rất vô tư, có lẽ chỉ là do vô tình nên nàng không tránh né, không quay người lại, hôm nay nàng mặc bộ này để đỡ bị hở hang nhất có thể nhưng kiểu gì biết chắc chắn vẫn bị bố chồng nhìn mông, vì nàng biết nàng mặc chiếc quần này mông nàng sẽ cong lắm, cảm giác nó còn khá to nữa, chẳng có phong cách thời trang nào có thể che hết được vẻ đẹp hoàn mỹ của Thảo.
– Con giúp bố nhặt ít rau thơm! – Vừa nói ông Vũ vừa đặt túi rau thơm lên bàn, lúc này ông Vũ cố tình đứng sát lại, chim ông chạm vào mông Thảo và nó đang to dần lên.
– Dạ vâng… – Thảo biết bố chồng mình đang đứng quá gần, bên ngoài là mẹ chồng và chồng mình vẫn đang nói chuyện rôm rả, Thảo không dám phản ứng quá vì sợ ông vô tình thì sao, nhưng nàng rất sợ bị mẹ hoặc chồng phát hiện, chẳng biết phải đẩy ông Vũ ra kiểu gì.
– Con biết nhặt loại rau này chứ? – Ông Vũ vẫn đứng đó hỏi mấy câu vô nghĩa và cố tình ấn chim mình vào bộ mông cong của Thảo, chắc chắn lúc này ông đang kiễng lên chứ dương vật của ông đứng bình thường chỉ chọc vào đùi Thảo là cùng.
– Dạ… có ạ… – Giọng Thảo bé lại, nàng cảm nhận được dương vật bố chồng đang cứng đơ chọc vào mông mình ngay đằng sau, hô hấp Thảo loạn nhịp sợ hãi. Nhưng cuối cùng nàng đã nhìn thấy chiếc rổ đằng xa, Thảo xoay người đi qua ông Vũ với lấy cái rổ. Ông Vũ thấy vậy cũng đi làm việc khác, bởi vì ông quá nhớ Thảo nên không thể cưỡng lại được bộ mông này, lợi dụng việc mình nhiều lần được con dâu chiều hư nên mới dám làm điều bậy bạ như thế khi mà vợ và con trai ông đang ngồi ngay ngoài.
Cuối cùng mọi việc cũng xong, cả nhà tập chung ở bàn ăn vui vẻ nói chuyện về chuyến đi của ông Vũ.
– Hôm nay bố cao hứng quá, lâu rồi mới được ăn ẩm thực của Việt Nam mình, cả nhà ta làm một ít rượu nhé! – Ông Vũ cười nói đứng dậy lấy chai rượu quý.
– Con mệt lắm, bố cứ uống đi ạ. – Minh mắt trùng xuống trả lời.
– anh cứ uống với bố một chén cũng được, tí nữa về ngủ cho ngon… – Thảo không muốn làm ai mất hứng nên nói đỡ.
– anh mệt lắm… em không biết anh còn bao nhiêu việc, lát nữa về có được ngủ luôn đâu… – Minh cau mày nói. Thảo cũng không dám nói gì thêm.
– Cái thằng… Thôi bố con mình uống, thế bà có uống không, cứ cười thế? – Ông Vũ nói nhìn bà Hiền và cầm chai rượu đặt xuống bàn.
– Ha ha thôi ông với cái Thảo cứ uống đi, tôi lát sang nhà bà Lan, mấy chị em hẹn nhau tập thể dục rồi! – Bà Hiền nói và xới một bát cơm.
– Nhưng con không biết uống đâu ạ… – Thảo cười nói đưa một bàn tay ra xua xua.
– Thôi thế để tôi uống một mình vậy, ẩm thực Việt phải có chén rượu nó mới ngon miệng. – Ông Vũ chẹp miệng giận dỗi cầm chén rượu tự rót.
– Hihi… bố cho con xin một ly ạ… – Cả nhà ngạc nhiên khi thấy Thảo tự cầm chén và xin ông Vũ một ly rượu, thấy bố chồng dỗi dỗi, ông vừa đi xa về lại chẳng ai muốn uống rượu cùng ông, nàng cảm thấy tội và không muốn làm ai mất vui nên nàng đành miễn cưỡng uống với ông Vũ một ly cho ông đỡ buồn.
– Được! Thế mới là con dâu ta chứ Ha Ha Ha!!! – Tâm trạng ông Vũ được cải thiện rõ rệt. Thảo cười nhìn mọi người, chỉ thấy Minh nhìn rồi quay lại ăn cơm, nàng hơi ngại chồng và lưỡng lự có nên đặt chén xuống không, nàng sợ lại làm chồng không vui, nhưng thôi, chuyện này cũng chẳng có gì to tát nếu thực sự không thích nàng uống Minh đã nói rồi.
Thảo và ông Vũ uống một hơi cạn sạch, ông Vũ mặt sảng khoái trông thấy, còn Thảo nhăn hết mặt mũi lại ôm hai má vì rượu nặng.
– Bố ơi! Rượu nặng quá, con xin phép chỉ uống một chén thôi ạ… – Thảo há miệng ra như kiểu muốn khè ra lửa vì nồng độ của rượu.
– Khà khà!!! Được rồi được rồi! Con uống với bố một ly là bố vui rồi! Cảm ơn con! – Ông Vũ cười to và đưa bàn tay ra, Thảo thấy vậy cũng thấy lạ nhưng cảm giác như bố muốn bắt tay mình nên cũng đưa tay ra bắt, ông Vũ nắm vào bàn tay mịn màng của con dâu, ông nắm một lúc không buông, Thảo định rụt tay lại nhưng ông Vũ cầm chắc quá, thậm chí tay ông còn như đang miết miết sờ tay Thảo, nàng rất ngại nhìn sang mẹ chồng và chồng, thấy hai người đang ăn cơm chưa để ý, nàng cố gắng thêm lần nữa, mãi ông Vũ mới buông ra, Thảo hơi nheo mắt nhìn ông thấy ông chẳng nói gì chỉ tiếp tục rót rượu như chẳng có gì xảy ra.
– Con biết bắt tay là phong tục uống rượu ở đâu không? – Ông Vũ cười nhìn Thảo.
– Dạ… con không ạ… – Thảo tò mò.
– Bắt tay là phong tục uống rượu ở tây bắc, sau này có dịp lên đó chơi con khác biết, ở trên đó trai gái uống rượu như nhau, họ uống giỏi lắm! – Ông Vũ nói như rất hiểu phong tục nơi đó.
– Thật ạ… ui uống nhiều nhỡ có bệnh thì sao ạ… À sắp tới! Bố ơi, trường con có chuyến thực tế lên tây bắc chơi đó ạ hihi… – Thảo chợt nhớ ra chuyện đi thực tế của trường mình, thay cho chuyến du lịch hè thường niên của trường.
– Vậy à? Đó! Con lên đấy sẽ thấy người dân trên đó uống rượu ra sao khà khà!!!
– Lần này, hiệu trưởng trường con cho lên núi chơi chứ không đi biển nữa ạ, vì cô hiệu trưởng nói mấy thầy cô trong trường ít biết về văn hóa dân tộc tây bắc quá… hì hì…
– Em đi mấy ngày? – Minh đang ăn cơm thì chen vào hỏi chuyện.
– Đi ba ngày anh ạ, mà chuyến đi này cô hiệu trưởng nói mời cả dâu rể đi đó anh hihi… – Thảo chưa nói cho Minh chuyện này vì nghĩ kiểu gì Minh cũng không đi được vì công việc của anh.
– Vậy à, khi nào thì đi em? – Minh đặt bát xuống hỏi.
– Khoảng hơn một tháng nữa anh ạ… vào cuối hè… em cũng chưa rõ lịch…
– Được rồi, anh sẽ suy nghĩ… – Minh nói và đứng dậy vươn vai, Thảo ngạc nhiên, vì cứ nghĩ Minh sẽ từ chối.
– Nếu hơn một tháng nữa, khoảng thời gian đó bố xin nghỉ phép được, bà Liên hiệu trưởng trường con là bạn bố đó! – Ông Vũ nói như kiểu muốn đi cùng vợ chồng Minh Thảo.
– Thật ạ? Con cũng nghe bố con kể bố là bạn cũ của cô Liên ạ hihi… Bố mẹ có đi với bọn con không ạ? – Thảo cười và nhìn cả bà Hiền.
– Ui dào! Mẹ say xe lắm, mà ông già như ông thì ở nhà đi, đi với bọn trẻ làm gì? – Bà Hiền cau mày nhìn ông Vũ. Ông Vũ chỉ cười không dám nói gì.
– Dạ không sao đâu mẹ ạ, quy mô lần này của trường con khá lớn mẹ ạ, cô Liên trường con muốn gắn kết gia đình của tất cả giáo viên trong trường, ai đi cũng được mẹ ạ, vì cô Liên cũng có tuổi rồi ý, nên đưa bố mẹ đi không có vấn đề gì ạ, có nhà chị Phượng dậy Địa còn đi cả ông bà nội ngoại cơ ạ, vì miễn phí mà hihi… – Thảo giải thích cho bà Hiền, nàng cười tít mắt vì rất tự hào về ngôi trường mình đang dậy, là một trường tầm cỡ trên địa bàn thủ đô, tiền nong cũng không phải là vấn đề của trường vì muốn học ở trường này, đầu vào của học sinh phải rất cao cả về điểm số lẫn tiền bạc, mặc dù mới chỉ là cấp một và cấp hai, nên thế bà Liên hiệu trưởng cũng là một đại gia có tiếng.
– Ui dào! Mẹ chỉ sợ cái ông này đi rượu chè vào làm bọn con mất vui thôi, chứ mẹ giữ làm gì! – Bà Hiền nhìn ông Vũ bĩu môi.
– Hihi vậy bố sắp xếp công việc đi cùng bọn con cho vui, ở trường cô Liên cũng quý con lắm ạ…
– Uh được rồi, bố sẽ cân nhắc, thằng Minh liệu mà sắp xếp công việc đi, chả mấy khi hai vợ chồng đi du lịch với nhau. – Ông Vũ cau mày nhìn ra chỗ Minh. Minh không nói gì chỉ dơ tay lên vẫy vẫy đồng ý thay cho lời nói.
Cả nhà ăn cơm xong, Thảo và bà Hiền đứng rửa bát, khuôn mặt Thảo hơi đỏ lên vì chén rượu nặng, tuy hơi đơ đơ nhưng nàng vẫn cố đứng rửa bát cùng mẹ chồng. Dọn dẹp xong xuôi mọi thứ bà Hiền đi đôi giày sang nhà bà Lan hàng xóm thể dục, lúc này chỉ còn ông Vũ, Minh và Thảo ngồi ở sofa xem tivi ăn hoa quả tráng miệng.
– Hai đứa này… Mẹ các con đi rồi, bố mới hỏi các con chuyện này… – Giọng ông Vũ trầm xuống. Thảo và Minh không nói gì vì có lẽ cả hai cũng đều đoán ra.
– Chuyện các con đi khám thầy lang, bố đều biết hết, tại sao các con lại dại dột như thế? – Ông Vũ quay sang trách hai đứa. Thảo đỏ ửng mặt nhìn xuống dưới, còn Minh cau mày ngồi bật dậy.
– Chuyện của bọn con, xin bố đừng… – Minh chưa kịp nói xong ông Vũ đã ngắt lời.
– Mày suýt chút nữa làm hại vợ mày mà mày còn nói chuyện của bọn con à? Mày là đàn ông không bảo vệ được vợ thì mày mặc cái váy vào! – Ông Vũ tức giận thái độ của Minh, vì ít khi Minh nói chuyện với ông với thái độ như thế này.
– Hừ! Đi về Thảo! Mấy thằng phường chết tiệt, chuyện gì chúng nó cũng nói ra được! – Minh vẫn thái độ khó chịu, có lẽ vì anh đang mệt với lại đây là chuyện riêng của mình mà cứ bị người khác xen vào, Minh đã đoán được phần nào khi kiểu gì cũng đến tai bố mình, vì ông Vũ có quan hệ khá rộng với ngành. ai ngờ ngay từ lúc xuống máy bay ông Vũ đã biết, tuy nhiên điều làm anh khó chịu không phải vì chuyện ông Vũ biết chuyện từ ai, mà là vì cái cách bố anh giảng giải mọi chuyện, cái cách ông dạy dỗ, cái cách ông chỉ trích… ông Vũ thì luôn nghĩ Minh vẫn còn trẻ người non dạ, còn Minh lại không thích ai khinh thường mình, vì kiểu gì chắc chắn bố anh sẽ cười nhạo vào mặt anh, nhất là khi đây là một chuyện lớn và anh đã tự quyết định nhưng lại làm hỏng nó… cái tôi bị xúc phạm nên anh rất khó chịu và muốn trốn tránh điều này với bố mình…
– Thằng kia! Mày đứng lại! – Ông Vũ chỉ tay quát tháo. Thảo sợ hãi chỉ nhìn xuống đất không dám nói câu nào.
– THẢO!!! – Minh đứng ở cửa quát gọi Thảo. Thảo sợ quá đứng dậy chạy ra chỗ Minh.
– anh! anh nhịn đi, bố chỉ muốn tốt cho chúng mình thôi… – Thảo nheo lông mày an ủi Minh.
– Em có về không? – Minh cau mày nhìn Thảo, Thảo thì muốn Minh ở lại để nói chuyện giảng hòa với bố nên nàng lưỡng lự không dám nhìn Minh.
– Con cho nó về trước, lát bố chở con về! – Ông Vũ nói to và hất tay ra ngoài như đuổi Minh. Minh thấy phản ứng của vợ và thái độ của bố mình càng làm anh thấy khó chịu, lại thêm áp lực công việc, vì anh đang bỏ dở để đến ăn cơm cùng gia đình, chẳng nói thêm câu nào Minh quay người đi thẳng ra xe và phóng đi trước sự ngỡ ngàng của Thảo.
– Thật vô lý… – Thảo cau mày nói và nhìn theo xe của Minh.
– Con kệ nó, con vào đây ngồi nghỉ lát bố đưa con về… – Ông Vũ ngồi xuống sofa ngửa mặt lên trần nhà lắc đầu vì thằng con trai.
– Bố đừng giận anh ấy nha… – Thảo đi lại sofa ngồi cách ông Vũ một đoạn.
– Cái thằng… – Ông Vũ cau mày nhắm mắt.
– Con kể cho bố nghe chuyện hôm đó xem nào! Tại sao lại để ra nông nỗi đó! – Ông Vũ bật dậy chống hai tay vào đầu gối nhìn Thảo, thấy đôi môi đỏ của con bé mím lại trông cực kỳ quyến rũ, lại nghĩ lúc này chỉ còn ông và Thảo ở nhà, thâm tâm ông bắt đầu có những suy nghĩ bậy bạ khiến hơi thở ông nặng nề hơn.
– Con xin lỗi… tại chúng con không tìm hiểu kỹ… không phải lỗi của anh Minh đâu bố ạ… xin bố đừng trách anh ấy… – Thảo không dám nhìn ông Vũ nói, vì nàng đang rất xấu hổ về chuyện đó.
– Bố không trách, bố chỉ lo cho các con, nhỡ có xảy ra chuyện gì thì ân hận cả đời… – Ông Vũ thấy Thảo sợ sệt liền an ủi.
– Vâng… – Thảo nói lí nhí trong miệng.
– Thế cuối cùng ông ta có làm được gì không? – Ông vẫn cố hỏi, đây mới là điều ông Vũ quan tâm.
– Dạ! Chưa làm được gì đâu bố ạ… – Thảo nhanh nhảu giải thích, vì nàng sợ ông Vũ nghe nhiều phía lại không đúng sự thật.
– Có thật không con? Con đừng ngại… – Ông Vũ ngồi dịch gần hơn với Thảo, Thảo liếc nhìn thấy vậy nhưng nàng đang ngồi ở góc ghế rồi chẳng thể dịch đi đâu được nữa.
– Thật bố ạ, xin bố hãy tin con… – Thảo nhíu mày nhìn ông Vũ giải thích.
– Ý bố là, thằng cha đó đã đút vào bên trong chưa? Khụ khụ!!! – Ông Vũ nói xong cũng tự cảm thấy ngại liền ho vài cái chưa quê, lâu ngày không gặp con dâu mà lời lẽ của ông thô thiển quá… Có lẽ là ông có ý đồ chứ vị trí của ông không thể bị mắc cái lỗi đó được.
– Dạ… chưa đâu ạ… chỉ mới ở bên ngoài… – Thảo lưỡng lự trả lời, mặt nàng bắt đầu đỏ lên khi nói những điều như vậy, nàng cũng không muốn nói đến mấy chuyện tế nhị nhưng bố chồng cứ hỏi thế này, không trả lời cũng không được, lúc này có mỗi hai bố con ở nhà nàng cảm thấy điều không hay, nàng muốn về rồi nhưng chả nhẽ lại bắt taxi, như vậy chẳng phải đang tỏ ra không tin tưởng bố chồng sao…
– Thế lão ta đã làm gì con rồi? Bố đã biết chuyện lão ta dùng thuốc mê khiến vợ chồng con không tỉnh táo, không phải lỗi của các con, tuy nhiên… bố… muốn biết… – Ông Vũ ấp úng, ông thấy vẻ mặt của Thảo đang rất ngại ngùng nên ông không muốn tỏ ra thô lỗ thêm nữa.
– Con xin lỗi bố, nói ra chuyện này con ngại lắm… con xin phép không nói được không ạ… – Thảo nhìn ông Vũ nói như đang rất khổ tâm.
– Nhưng… bố chỉ muốn biết… lão ta có làm gì được hơn bố chưa… – Ông Vũ không dám nhìn vào mắt Thảo khi nói điều này, chim ông bắt đầu cứng dần lên.
– Đây là lỗi lầm của bọn con, con rất xấu hổ khi nghĩ lại, bố yên tâm… con chưa bị sao đâu ạ, với lại… con xin bố đừng nhắc đến những chuyện đó nữa… – Thảo cúi mặt xuống, hai bàn tay nắm chặt bấu vào nhau, nàng đã rất ngại về chuyện ông già lang băm nay bố chồng lại nhắc đến chuyện của nàng và ông ấy, càng khiến nàng thấy xấu hổ.
– Bố chỉ muốn biết lão ta có làm gì được hơn bố chưa thôi… bố… bố… lo cho con lắm… – Ông Vũ nhìn Thảo nói và dịch thêm một chút nữa.
– Dạ… chưa đâu ạ… – Thảo đỏ ửng mặt khi trả lời, trong người nàng râm ran khi bố chồng nhắc lại mấy chuyện cũ.
– May quá… con có sợ không… mà sao mặt con đỏ thế, có phải do rượu không? – Ông Vũ dịch lại gần ngó vào mặt Thảo, khiến nàng càng thêm ngại, ông Vũ nắm bắt được cơ hội và đang dần làm chủ tình hình.
– Con… cũng hơi mệt ạ, rượu của bố nặng quá… Bố đưa con về được không ạ? – Thảo nhìn ông Vũ đã ngồi gần mình rồi, nàng cảm thấy vừa sợ vừa lo lắng, người nép vào sofa và nghiêng ra hướng khác.
– Bây giờ mới tám rưỡi, con ngồi đây nói chuyện với bố một lát… À bố mua riêng cho con một món quà… chờ bố… – Ông Vũ thấy Thảo sợ nên không dám làm liều, ông phải từ từ câu dẫn vì sau bao lần gần gũi ông cũng hiểu con dâu ông phần nào. Nói xong ông Vũ đứng dậy, dương vật ông đã cửng to tướng lên lúc lắc trong chiếc quần, ông cũng chẳng thèm dấu nó đi cố tình để Thảo nhìn thấy. Ông Vũ vừa đứng dậy, Thảo ngồi ngay ngắn lại và nhìn theo ông Vũ, cái dáng béo béo lùn lùn của ông hôm nay toát ra một vẻ vừa đáng ghét vừa buồn cười khó tả, Thảo không thích bị gượng ép thế này, nhưng vì là bố chồng nên nàng miễn cưỡng ở lại, không nhỡ đâu lại để bố chồng nghĩ khác về mình thì không hay.
Một lúc sau ông Vũ chạy xuống tầng mang theo một cái hộp nhỏ, Thảo liếc nhìn ông, nàng không cần biết mình sẽ được tặng món quà gì nhưng cái nàng chú ý tới cái “đuôi ngựa” đang lúc lắc ở giữa hai chân ông, Thảo nghĩ tại sao bố chồng lại cố tình để nó lộ liễu thế kia, trong khi mình còn đang ngồi đây. Vừa nhìn thấy tim Thảo đã đập nhanh hơn, nàng ngồi thẳng người đập nhẹ hai má vì hơi nóng càng lúc càng bốc lên, có vẻ như do loại rượu nặng của ông Vũ và cảm xúc của nàng lúc này.
– Bố không biết mua quà gì tặng con, có món quà nhỏ xinh xắn này chắc chắn sẽ hợp với con. – Ông Vũ cười và đưa chiếc hộp cho Thảo.
– Dạ… con cảm ơn bố ạ… – Tuy nàng chẳng mấy quan tâm nhưng dù gì cũng là món quà của bố chồng nên nàng đành phải nhận, chắc là trang sức gì đó, mấy thứ này nàng chẳng thiếu vì Minh cũng mua nhiều cho nàng rồi. Thảo mở ra, nàng có hơi ngạc nhiên vì vẻ đẹp của nó, đây là chiếc lắc tay bằng vàng, nhưng điều đặc biệt là nó có vài hạt đá nhỏ lấp lánh, chắc chắn đó là những loại đá quý đắt tiền rồi.
– Đây là chiếc lắc tay duy nhất trên thế giới được chế tác bởi những thợ kim hoàn nổi tiếng nhất nước anh đó con, những viên đá màu đỏ xanh tím kia cũng là hàng hiếm, còn ở giữa con nhìn đi, là một viên kim cương đó… – Ông Vũ ngồi cạnh Thảo chỉ chỉ.
– Trời ơi… con không dám nhận đâu ạ, món quà này quá đắt giá… – Thảo nói và cất lại vào hộp. Là một cô gái cũng rất am hiểu về vòng vèo trang sức hàng hiệu nên chỉ cần nhìn qua Thảo đã biết đây là chiếc vòng cực kỳ có giá trị, có thể nó còn giá trị hơn tất cả trang sức của nàng cộng lại.
– Con đừng nghĩ đến giá trị vật chất, con cứ lấy đi, là bố quý con bố mới mua, với lại chuyện này chỉ bố và con biết nên con đừng lo, con xem tất cả trang sức ở Việt Nam này có thứ nào đủ sự tinh xảo hoàn mỹ để hợp với vẻ đẹp của con không? – Ông Vũ buông lời tán tỉnh con dâu.
– Hmmm… bố học văn đó ở đâu đấy ạ… bố nên tặng nó cho mẹ… – Thảo thở dài để che đi cảm xúc của mình khi được ông Vũ khen.
– Mẹ con có món quà khác rồi, con yên tâm, con cứ giữ lấy mang về nhà cất cũng được, con nhận cho bố vui… được không con… – Mặt ông Vũ tỏ ra buồn bã, ông cúi mặt xuống, ông biết thừa nếu làm thế này con dâu ông chắc chắn sẽ nhận vì ông biết tính nó mà.
– Hmmm… con sẽ giữ hộ bố vậy… – Thảo nói và đặt nó lên bàn. Nàng đành miễn cưỡng chấp thuận món quà giá trị này, vì thực ra nàng cũng rất thích đấy nếu đó là món quà của chồng tặng, nhưng bố chồng lại là một chuyện khác.
– Thế nào? Nhìn mặt con vẫn đỏ lắm, con có mệt lắm không? – Ông Vũ lúc này đã tự tin nhìn vào đôi mắt Thảo.
– Con… hơi hơi ạ… bố đưa con về được không ạ… – Thảo vẫn muốn về, nàng để ý chiếc quần của ông Vũ từ nãy đến giờ chưa có dấu hiệu nhỏ xuống nên cảm thấy hơi lo sợ.
– Còn sớm mà con, lát bố đưa về, mẹ con phải hơn 2 tiếng nữa mới về, nhà bà Lan ở tít đầu phố… – Ông Vũ nói chỉ ra ngoài cửa, dáng vẻ lóng ngóng hồi hộp của ông nhìn mà buồn cười, lại được thêm quả dương vật to bất thường cứ lủng lẳng trong chiếc quần đùi, nhìn ông thực sự biến thái.
– Dạ… nhưng… con chỉ sợ anh Minh lại thắc mắc… – Thảo lo lắng nói, nhưng vẫn có một cái gì đó khiến nàng ngồi dí ở đó không đứng lên được.
– Ui dào, nó về lại đâm đầu vào công việc chứ chẳng suy nghĩ gì đâu! Cứ ở đây, lát bố đưa về, nó làm gì dám nói!
– Dạ… – Thảo lí nhí nói, mắt nàng nhìn lên ti vi…
– Haizzzz… Thực tình mà nói, khi bố nghe được tin các con bị hãm hại, bố đã rất lo lắng… Một cành vàng lá ngọc như con mà lại bị hại bởi một tên lang băm… bố không cam tâm… – Ông Vũ tâm sự.
– Lúc đó… con cũng sợ lắm… cũng may anh Minh tỉnh lại và cứu được con… – Thảo dựa vào sofa nói.
– Lão ta… làm đến đâu rồi… – Ông Vũ thấy Thảo có vẻ xuôi xuôi theo câu chuyện liền tiếp tục hỏi.
– Hmmm… sao bố muốn biết đến vậy ạ? – Thảo quay sang nhìn ông Vũ.
– À thì… bố… khà khà!! – Ông Vũ gãi đầu cười nhìn Thảo. Thảo nheo mắt lại nhìn kiểu “con đã hiểu rõ ý đồ của bố”. Nhìn Thảo bình thường đã xinh, nay có những biểu cảm rất đáng yêu trên khuôn mặt nhìn nàng càng xinh và cá tính hơn rất nhiều.
– Hmmm cũng chưa làm được gì, lão ta chỉ cởi được áo con và bên dưới… – Thảo thở dài đành phải nói ra không ông cứ hỏi mãi, thực ra với quan hệ của Thảo và ông Vũ lúc này để nói ra mấy chuyện tế nhị cũng không hẳn là khó.
– Cái gì? Áo của con? Bên dưới? – Ông Vũ quay sang nói và nhìn vào ngực và vòng ba của nàng.
– Vâng… nhưng bên dưới con vẫn có quần lót… – Thảo mím môi nói vì ngại.
– Vậy là… ông ta được nhìn ngực của con rồi đúng không… – Ông Vũ nói giọng đầy ghen tức, vì ông chưa được nhìn ngực Thảo bao giờ, chỉ được bóp mà thôi. Chim ông càng lúc càng cứng và to hơn khi nói mấy chuyện dâm đãng này.
– Hmm… – Thảo gật đầu.
– Bố cũng muốn… – Ông Vũ nói nhỏ, mặt đỏ lên vì ngại.
– Dạ… bố nói gì cơ ạ? – Thảo cũng nghe thấy nhưng không tin lắm, chỉ sợ nghe nhầm nên hỏi lại.
– Hề hề… – Ông Vũ chỉ cười không dám nói thêm.
– Hmmm con mệt lắm… – Thảo thấy trong người mệt mỏi khó tả, âm đạo nàng cứ ngứa ngáy có lẽ đã rỉ nước ra rồi, một phần chắc do rượu và một phần do nàng đang trong thời kỳ rụng trứng nên cơ thể cảm thấy hơi lạ. Thảo nói xong lại dựa người vào sofa.
– Thôi, mệt thì nằm xuống, chắc say rượu đây mà, nằm nghỉ một lúc đi lát bố đưa về… – Ông Vũ chủ đông nắm vào tay Thảo kéo xuống định cho Thảo nằm lên đùi mình.
– Bố! Để con nằm sang bên này… – Thảo kéo người lại muốn nằm về phía khác.
– Ui dào, con không phải ngại, bên đó làm gì có gối, nằm lên đùi bố thoải mái, ngày xưa thằng Minh nó nằm suốt… khà khà!!! – Thảo biết thừa ông Vũ đang cố làm gì, nhưng lúc này cơ thể nàng công nhận khá mỏi, và có những cảm giác lạ lùng khó tả, lúc này nàng chỉ muốn nằm mà phía bên nàng không có gì gối thật, nằm dựa đầu vào thành sofa chắc sẽ rất mỏi cổ, Thảo đành xoay người sang phía ông Vũ.
– Bố dịch sang bên kia đi… – Vì ông Vũ ngồi gần nàng quá nên Thảo chỉ tay về phía bên kia sofa nói. Ông Vũ rất nhanh đã ngồi ra vị trí thuận lợi để Thảo nằm lên đùi mình một cách thoải mái vì con bé có đôi chân khá dài. Thảo chống tay xuống sofa và từ từ nằm lên đùi ông Vũ, ngay phía sau đầu nàng là dương vật to khủng khiếp của ông.
Tay trái ông Vũ lúc này đặt ở ngay sau lưng Thảo, Thảo mở to mắt nhìn lên màn hình tivi, lúc này nàng mới cảm thấy ngại, chả hiểu sao vừa nãy lại đồng ý với việc nằm lên đùi bố chồng vậy, có lẽ sự dẫn dắt này không phải của lý trí mà là của cảm xúc của con tim nàng.
– Ngày xưa lớp 12 thằng Minh nó còn nằm trên đùi bố thế này nên đùi bố êm lắm khà khà, có giống cái gối không nào? – Ông Vũ vừa nói vừa cười và đưa tay lên đặt trên cánh tay của Thảo.
– Vâng… Bố với anh Minh cũng thân nhau đấy chứ… con thấy con trai lớp 12 hầu như chẳng gần gũi bố như anh Minh đâu… – Thảo run nhẹ khi tay ông Vũ đặt vào cánh tay mình, tuy chẳng thoải mái nhưng nàng như bất động không gạt ra được.
– Ừ! Ngày xưa nó ngoan lắm, bây giờ đi làm vào nhiều cái áp lực nên hơi thay đổi tính nết, bố không trách nó! – Ông Vũ vừa kể về con trai mình nhưng tay lại đang nắm nắm sờ sờ mơn trớn cánh tay của con dâu.
– Vâng… – Thảo chỉ vâng một cái rồi cả hai bố con không nói gì. Không khí ngại ngùng bao chùm phòng khách nhà ông Vũ, mặc dù con dâu đã nằm lên đùi ông là một dấu hiệu của “đèn xanh” nhưng tay ông Vũ như cứng đơ không dám cử động nhiều, khác hẳn với các cô gái khác, ông Vũ luôn dành cho Thảo một sự tôn trọng nhất định, nên ông chẳng dám vồ vập với nàng.
– Con mặc quần bò thấy chật không, bố thấy nó bó quá… – Ông Vũ hết chuyện để câu dẫn đành nhìn xuống phần mông và đùi của Thảo đang được chiếc quần bò bó sát lại ôm chặt lấy vòng ba của nàng.
– Con thấy bình thường ạ, vì nó là quần co dãn mà bố… – Thảo đưa tay xuống nhấc nhẹ cạp quần lên chứng minh. Ông Vũ thấy vậy cũng đưa tay nhấc cùng, ông ngó thấy bên trong thấp thoáng là chiếc quần lót màu trắng, chim ông cửng lên, người ông bắt đầu nóng ran hưng phấn, ông nhấc mông chỉnh lại tư thế ngồi làm đầu Thảo chạm vào dương vật ông, nhưng thấy Thảo vẫn không phản ứng gì ông liền lấy một hơi tự tin đặt tay xuống bụng Thảo.
– Bố với cô Liên là bạn thân đúng không ạ? – Thảo hơi run khi bố chồng nàng đang để tay ở bụng và gần ngực, thành ra tự dưng lại đi hỏi mấy câu linh tinh, có lẽ vì do nàng hồi hộp chăng…
Cơ thể Thảo lúc này đang dần bị kích thích khi ngay trên đầu nàng là cái dương vật cương cứng của bố chồng, nó khiến nàng nhớ đến những lần giúp bố chồng xuất tinh, mặc dù lúc đó là có mục đích, tuy nhiên chính nàng cũng không hiểu bản thân nàng đang nghĩ gì và muốn gì, những lúc như thế này chẳng phải là rất không đúng sao, tại sao nàng lại thuận theo ý của bố như vậy, phải chăng nàng cũng có chút nhớ nhung về thứ đó… Hay tất cả cũng tại thời gian dài nàng chưa được làm chuyện ấy…
– Ừ! Đúng rồi, bố với cô ấy là bạn cùng trường, cô ấy kém bố hai tuổi… – Ông Vũ trả lời trong vô thức chứ thực ra ông đang chỉ chú ý đến bộ ngực to của con dâu đang thở gấp bên dưới. Ông Vũ không chịu được nữa mà bắt đầu lần mò những ngón tay mình di chuyển lên và chạm vào đó, chim ông tiếp tục cửng lên một cái khi chạm vào bộ ngực mềm mềm của Thảo, mặc dù có áo lót nhưng cảm giác rất thật, vì những áo lót của Thảo thường mỏng, vì ngực to nên chẳng bao giờ Thảo phải mặc mấy quả áo vừa dầy vừa độn cả.
– Bố… bố làm gì đấy? – Thảo ngước lên nhìn ông Vũ qua làn tóc của mình, bộ tóc dài xõa hết lên mặt Thảo nhìn nàng càng quyến rũ, sau đó nàng dùng tay vén những ngọn tóc đó sang bên mang tai cho gọn gàng.
– Cho bố sờ một tí… – Ông Vũ cười ngại nói, ông dám làm điều đó cũng chỉ vì biết nếu con bé không thích điều này nó đã ngồi dậy khi dương vật ông chạm vào đầu nó rồi.
– Bố bỏ tay ra đi ạ… nếu mẹ về thì sao ạ… – Thảo từ chối kiểu chẳng khác nào đồng ý, làm ông Vũ sung sướng chim ông lại tiếp tục “cốc” đầu Thảo một cái.
– Con yên tâm, cổng bà ấy khóa rồi, nếu về kiểu gì cũng nghe thấy tiếng mở cửa mà, bố con mình vẫn có thời gian ngồi dậy… yên tâm… – Ông Vũ nói và đưa cả bàn tay áp vào ngực Thảo bóp một cái khiến Thảo rùng mình.
– Hmm… – Thảo không nói gì, nàng nắm chặt vào tay ông Vũ, không cho ông tiếp tục bóp.
– Bố xin con… Thời gian bên anh bố không ngày nào nhớ đến con, đã một thời gian dài bố chưa được làm chuyện ấy, cho bố bóp một chút thôi được không… một chút thôi… – Ông Vũ nài nỉ chém gió.
– Hmmm… Chỉ một lúc thôi đấy… – Thảo đồng ý như một món quà dành cho ông Vũ vì cảm thấy ông cũng tội thật, thấy tay con bé nới lỏng dần, ông Vũ sướng lắm, ông bắt đầu nhào nặn… Ngực con dâu chưa bao giờ làm ông Vũ thất vọng, nó to mà đàn hồi quá, mềm nhưng không nhão. Một tay ông bóp, một tay ông nắn nắn dương vật mình.
Thảo nằm im nhắm mắt, lâu rồi chưa có ai bóp ngực nàng kiểu này, mơn trớn quá, hưng phấn quá, cơ thể Thảo nóng rực lên, âm hộ chảy ra nhiều nước nhờn. Ông Vũ tham lam, bóp được một lúc, ông luồn tay xuống dưới áo định luồn lên trên thì bị Thảo tóm được.
– Bố! Chỉ sờ ở ngoài thôi… – Thảo khẽ mở mắt ra nói, việc nàng cho phép ông sờ ngực đã là điều cấm kị rồi, còn sờ vào bên trong nhất quyết nàng sẽ từ chối. Ông Vũ chẳng nói gì, ông không dám trái lời Thảo, ông chỉ thở như con bò đực, ông tiếp tục đưa tay lên ngực Thảo bóp, tay còn lại vén ống quần đùi và lôi con chim khủng ra ngoài mà vuốt nhẹ ngay trên đầu Thảo.
– Ơ! Bố làm gì đó… – Thảo ngửa cổ liếc lên thì thấy con chim của bố chồng to tướng ngay trước mặt, mắt nàng mở to vì sự hùng dũng của nó, những đường gân to nổi cộm lên nhìn thật đáng sợ, mặc dù cũng được nhìn vài lần nhưng chưa lần nào Thảo không bất ngờ cả.
– Bố không chịu được nữa… lâu rồi, bố chưa được xuất ra… Bố xin lỗi vì những lời nói mất lịch sự này… nhưng… bố xin con đấy, bố sẽ xuất nhanh thôi… – Ông Vũ vừa bóp vừa sóc cách mặt Thảo vài cm.
– Nhưng… – Thảo định từ chối vì nàng cảm thấy điều này sắp đi quá giới hạn rồi, nàng chỉ sợ mẹ chồng về lúc này, hoặc có thể anh Minh sẽ quay lại đón nàng, nhưng nhìn bố chồng như dần mất kiểm soát, nhìn ánh mắt của ông dán chặt vào cơ thể mình, tay thì không ngừng nhào nặn một bên ngực mình, nàng vừa lo lắng vừa thấy ông Vũ cứ tội tội thế nào, nghĩ đến khoảng thời gian dài ông kể lể không được xuất ra chắc hẳn sẽ rất khó chịu, vì lòng thương Thảo đành mặc kệ cho ông làm điều đó trước mặt mình, dù gì vẫn chưa có gì quá đáng xảy ra.
Ông Vũ vừa sóc vừa bóp ngực con dâu, nhìn cơ thể nó nằm dài ra ghế nhìn như một bức tranh của họa sĩ nổi tiếng vậy, cơ thể con bé tuyệt đẹp với những đường cong chuẩn tuyệt đối, đôi má hây hây đỏ, đôi mắt nhắm tịt đáng yêu, đôi môi đỏ mím lại, bộ tóc dài mượt mà xõa xuống mặt nhìn Thảo trông cam chịu và quyến rũ chết người.
– Ưm… – bỗng Thảo rên lên một tiếng, hai bàn tay nàng nắm chặt, lông mày nhíu lại, thấy vậy ông Vũ liền hỏi.
– Con đau à? – Ông Vũ lo lắng.
– Hmm… con không… – Thảo nói lí nhí trong miệng. Nghe con bé nói vậy ông Vũ tiếp tục bóp và sóc. Có thể do lâu ngày chưa gặp Thảo, lúc này ông đã cảm thấy mình sắp xuất…
– Thảo… Bố có nghe Linh nói chuyện rồi… Chuyện thụ tinh… – Ông Vũ vừa sóc vừa nói.
– Dạ… – Thảo mở mắt ra ngạc nhiên vì không ngờ Linh nó đã thông báo cho bố chồng nàng về việc đó.
– Nếu con… đang trong thời kỳ rụng trứng… hay là… – Vừa nói ông Vũ vừa sờ xuống cạp quần của Thảo và đưa tay xuống mu bướm Thảo bên ngoài lớp quần bò và ấn nhẹ.
– Bố… không… không phải thế này… – Thảo nắm chặt tay ông Vũ nhìn lên nói.
– Nhưng… chẳng phải nó giống nhau sao con… – Ông Vũ gồng và cố gắng sờ vào mu bướm Thảo, bên trên tay ông vẫn sóc đều, cảm nhận được mu bướm mềm mại khiến ông càng thêm mất tự chủ.
– Bố! Không phải thế này… đúng là con đã muốn làm phương pháp đó… Nhưng không phải cách này… – Thảo nheo lông mày lại nhìn ông Vũ nói.
– Nhưng mà… Bố… – Ông Vũ một tay sờ mu bướm Thảo bên ngoài, một tay ông thò vào cổ áo Thảo và bóp.
– a… Bố! Đừng! Con xin bố… – Thảo dãy dụa trong yếu đuối vì ông Vũ đã thọc tay vào bên trong áo lót và vê đầu ti đang cứng đơ của nàng, bên dưới ngón tay ông cũng tìm được hột le của Thảo mà day lấy day để. Nắm được điểm yếu của con dâu rất thiếu thốn nên ông Vũ quyết không từ bỏ.
– a… a… đừng… a… Bố! Xin bố đừng vội… cái Linh hẹn con ngày mai đưa bố lên… đằng nào bố cũng được mà… Con xin bố đấy!!! Con không muốn làm ở đây!!! Huhu… – Thảo biết cơ thể mình đang phản ứng dần với sự kích thích của ông Vũ, nàng sợ nàng không kìm nén được mà buông xuôi, một phần nàng chỉ sợ mẹ vợ về nên nàng không dám làm điều này ở đây một chút nào. Nhưng nhìn ông Vũ như kiểu đã mất hết nhân tính, Thảo rất sợ bị hiếp, nàng không bao giờ muốn điều đó xảy ra khi bản thân không đồng ý, nhưng bây giờ nếu muốn ông Vũ thoát khỏi cơn dục vọng này chỉ còn một cách cuối cùng…
Ngay lập tức Thảo nhanh trí hơi rướn người nắm lấy dương vật to tướng của bố chồng và đưa vào miệng mút… “chụt!”… đầu khấc của ông Vũ nằm gọn trong miệng Thảo.
– Ô!!! – Y như rằng tay ông Vũ đã yếu đi, mặt ông ngửa lên trời vì sướng, khi bị Thảo mút chim một dòng điện chạy từ dái lên não ông khiến ông không còn sức lực, ông Vũ bỏ tay ra khỏi mu bướm Thảo đưa lên sờ tóc con bé, tay còn lại vẫn đang bóp ngực Thảo bên trong lớp áo lót. Thấy bố chồng đã xuôi xuôi, Thảo nhổm người dậy một tay nắm vào thân dương vật bố chồng, mồm thì mút chùn chụt, đầu Thảo nhấc lên nhấc xuống nhịp nhàng. Việc Thảo mút cho bố chồng là điều bất đắc dĩ, bởi vì bình thường Thảo cũng rất ít khi mút cho Minh vì nàng rất sợ bẩn nhưng đây là cách cuối cùng để kìm hãm lại con thú trong người ông Vũ, Thảo đã từng một lần làm chuyện này, vì vậy để cứu chính mình và ông Vũ nàng đánh phải chịu thiệt làm thêm một lần nữa… Thực ra lý trí của Thảo luôn không cho phép mình làm điều sai trái với chồng, nhưng cảm xúc trái tim nàng lại khác, trong nàng luôn có một khao khát mãnh liệt đang ngủ quên, chẳng qua vì tình yêu với chồng, vì bốn chữ công dung ngôn hạnh mà nàng luôn phải kìm hãm những nhu cầu của mình lại.
– Ưm… ưm… ưm… – Thảo vừa mút vừa rên, thỉnh thoảng giật lên một cái vì bàn tay điêu luyện của bố chồng đang mân mê đầu ti mình. Tay còn lại ông đưa lên vuốt mái tóc mượt mà của Thảo, con bé đẹp quá, ông Vũ cảm tưởng như mọi ngóc ngách tế bào của Thảo đều rất hoàn hảo.
– Con ơi… bố sướng quá… sướng quá… Hơ hơ… – Nghĩ đến cái miệng xinh của con dâu đang mút chim cho mình làm ông Vũ máu dồn nhanh lên não vì sung sướng, lúc nó cười, lúc nó bĩu môi, hoặc chẳng cần phải làm gì nhìn đôi môi con bé cũng đã xinh rồi, biết bao lần ông Vũ muốn hôn vào đôi môi đó nhưng ngay lúc này đôi môi đó đang mút chùn chụt dương vật ông, chuyện này như một giấc mơ khoái lạc vậy…
– Ôi con ơi! Thảo ơi… Bố ra… Bố ra… – Ông Vũ không còn chịu được nữa, đã rất lâu rồi mới được sờ vào cơ thể Thảo, khiến ông không thể mạnh mẽ hơn mà xuất rất nhanh.
– Ưm… CHỤT… HƠ HƠ HƠ… – Rất nhanh Thảo rút miệng ra vì sợ ông sẽ bắn vào miệng mình, chưa bao giờ Minh được bắn vào miệng Thảo, vì vậy Thảo không thể để ông Vũ làm điều đó được. Thảo thở gấp, nàng vừa sóc vừa nhìn vào dương vật của bố chồng, Ông Vũ gồng người, ông bóp ngực Thảo và cố tình làm cổ áo Thảo rộng hơn để nhìn vào bên trong… ngực con bé to và trắng quá… mặc dù chưa được nhìn bao giờ nhưng ông Vũ chắc chắn con dâu ông sẽ có một bộ ngực cực kỳ đẹp.
– Ô ô ô ô… – Ông Vũ kêu lên giật giật cái đít, một dòng tinh trùng bắn lên không trung như thác, nó phụt tung tóe khắp nơi, chảy ướt nhẹp tay Thảo, hôm nay ông Vũ bắn rất nhiều, lượng tinh trùng nhiều và đặc sệt khiến Thảo thấy sợ, nghĩ nếu chỗ này mà bắn vào mồm mình chắc nôn óe ra mất.
Một lúc sau, ông Vũ mới bắn hết, cả Thảo và ông Vũ dựa vào sofa thở.
– Cảm ơn con nhiều… – Ông Vũ hổn hển nói.
– Đáng nhẽ bố nên để dành… ngày mai còn lên gặp cái Linh cơ mà… – Thảo nhìn đống tinh trùng bắn ra sợ ngày mai ông sẽ không nhiều như vậy, rồi phương pháp lại không thành công thì buồn lắm.
– Con yên tâm, bố nhiều lắm khà khà!!! – Ông Vũ ngửa cổ lên trời cười sảng khoái.
– Hmmm… Bố đưa con về được không ạ? – Thảo bĩu môi thở dài nhìn ông Vũ nói. Thảo đứng dậy, nàng rất xấu hổ vì hôm nay sau bao lâu gặp lại, nàng lại giúp bố chồng xuất tinh trong khi chẳng có mục đích gì, tự bản thân cảm thấy mình thật hư hỏng, có lẽ nàng đang bị cuốn vào vòng xoáy nhục dục vô tận của ông Vũ… Nhưng cuối cùng thì ngày mai cũng là ngày Thảo đành chịu cho ông Vũ đút cái ấy vào âm đạo mình, vừa lo lắng, vừa vui mừng vì nếu thành công Thảo sẽ có con, một đứa con đến từ thiên đường, tuy nhiên nàng cũng phải đánh đổi phẩm giá của mình vào phương pháp này, chắc chẳng gia đình nào lại có chuyện bố chồng thụ tinh cho con dâu thế này đâu…