Tột đỉnh giàu sang

Chương 127



Phần 127: LÀM TÌNH VỚI CHỊ EM SONG SINH

Lê Thảo Linh, Lê Cẩm Linh là khao khát không thể với tới của hầu hết đàn ông trên đời.

Kiếm đâu ra hai nữ thần sắc đẹp, lại còn đang đúng tuổi mười tám trẻ trung, lại là chị em song sinh, lại cùng sẵn sàng dâng hiến cơ thể cho mình như vậy?

Thông thường có được điều này sẽ thiếu điều kia. Hai nàng hội đủ tất cả mọi yếu tố kỳ diệu nhất của đời người.

Trông thấy hai nàng e lệ cúi đầu, Bình những tưởng cặc mình sắp nổ tung.

Đường thở của gã trở nên khó khăn tựa như bị vật cứng chặn phế quản. Gã run run kéo váy của người không rõ là chị hay em lên và cởi phụ kiện của nàng ra.

Người ấy là chị Lê Thảo Linh, ra đời trước người em Lê Cẩm Linh có hai phút đồng hồ mà thôi.

Bình ngắm nhìn cơ thể trần truồng của Thảo Linh một hồi rồi quay sang cô em Cẩm Linh, cởi váy cho cô.

Người Lê Cẩm Linh đẹp chẳng kém gì cô chị, chẳng khác gì hai giọt nước, nhưng đây không phải là nước hồ, nước sông bình thường mà là nước thánh nhỏ từ trên trời xuống.

Không rõ cái lồn của hai nàng có giống nhau không?

Bình đỡ hai nàng xuống thảm, xếp đặt cơ thể của hai nàng tạo thành một góc ba mươi độ hướng đít về phía gã.

Trước khi địt cần phải thưởng thức nước cam lộ chảy ra từ hai cái bình hồ lô, kiệt tác nhất nhì của tạo hóa này đã.

Bình mút lồn cho Lê Thảo Linh trước, nước nhờn của nàng có vị ngọt và thơm mát.

Lồn của Lê Cẩm Linh cũng ngọt và thơm mát như cô chị không khác chút nào.

Bình hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh.

Trong gần nửa phút gã không hề làm gì thêm cả mà chỉ ngồi yên để điều hòa nhịp tim.

Gã biết rằng nếu cứ kích động như thế này thì trước khi kịp làm gì gã đã xuất tinh rồi.

Sau khi đã kiểm soát được tâm lý bản thân, gã đặt con chim vào cái hang động màu trắng như sứ, định nhét vào. Lê Thảo Linh sợ hãi nói nhỏ:

– Em còn trinh.

Lê Cẩm Linh nói theo:

– Em cũng vậy.

Bình lại hít thêm một hơi thở sâu nữa.

Hai chị em vậy mà vẫn còn trinh nguyên. Chuyện này thật tuyệt, mà cũng thật phức tạp.

Bình nằm xuống, ôm chặt lấy Lê Thảo Linh, con chim khổng lồ chậm rãi tiến vào trong hang, phá hủy lớp màng trinh đã bảo vệ sự trinh trắng của cô trong suốt thời niên thiếu và thanh xuân.

Máu đỏ ứa ra khỏi lồn cô, chảy xuống làn da mông trắng như tuyết, lại chảy tiếp xuống tấm thảm sàn, để lại một vệt màu đỏ rất lớn cực kỳ dễ nhận ra.

Lê Thảo Linh tóm chặt tấm lưng cường tráng của Bình. Cơ thể đau đớn, tâm trạng lo lắng hoảng sợ cực điểm.

Thế là cô mất trinh rồi. Liệu cô làm vậy là đúng hay sai? Liệu Bình có khinh cô không? Liệu gã có vứt bỏ cô không?

Bình đọc được suy nghĩ của cô, liền ôm chặt lấy tấm thân mảnh mai đang run lên bần bật, âu yếm nói:

– Từ nay em thuộc về anh. Anh sẽ chăm lo cho em cả đời. Anh sẽ không bao giờ bỏ em nếu em ngoan ngoãn và chung thủy với anh.

Lê Thảo Linh gục đầu vào ngực gã, dòng nước mắt nóng hổi túa ra. Bình dùng lưỡi lau sạch nước mắt trên má cô. Ở bên dưới con chim của gã tiếp tục cử động, vừa nhẹ nhàng vừa tình cảm. Gã biết rằng chỉ cần làm thế này là cô hạnh phúc rồi. Nếu mạnh quá sẽ khiến cô đau đớn.

Lê Thảo Linh đã quyết chí dâng hiến cho gã, khi được gã cam đoan sẽ lo lắng cho mình vĩnh viễn, tâm trạng được thả lỏng, cái lồn trinh nguyên tự nhiên bớt đau hẳn đi. Cô rên lên những tiếng nhè nhẹ ngoài ý muốn, mồ hôi túa ra trên sống mũi xinh xắn, thẳng tắp.

Trên mặt, trên người cô có bao nhiêu mồ hôi đều bị Bình dùng lưỡi liếm hết sạch.

Người cô đổ đầy mồ hôi mà không hôi tí nào, ngược lại càng thêm quyến rũ không sao chịu được.

Nách cô cũng đổ mồ hôi, Bình liếm thử, ngạc nhiên khi nhận ra không có mùi khó chịu như mình tưởng mà lại có vị thơm hiếm có. Ngay cả đại mỹ nhân Nguyễn Hồng Hạ cũng không có cái nách tuyệt vời đến thế.

Lúc bị Bình liếm nách, người Thảo Linh co quắp. Cô thở hổn hển:

– Đừng anh, dừng lại đi.

Hóa ra nách của Lê Thảo Linh là yếu huyệt trên người cô. Làm gì cũng được nhưng đừng chạm vào nách, bởi nó sẽ mở van khoái cảm trong người cô.

Bình lập tức nhận ra điều này. Đương nhiên gã không dừng lại mà càng tấn công dữ dội hơn. Lưỡi của gã liếm cả hai bên nách. Dần dần Thảo Linh không còn nằm yên được nữa mà bắt đầu đu theo nhịp dập của Bình, nỗi khoái cảm đã được giải phóng cứ thế dâng lên như thủy triều. Cô vô thức dạng chân ra cho con cặc của Bình tiến vào sâu hơn.

Bình quên phắt cô em Lê Cẩm Linh nằm bên cạnh. Lúc vô tình quay sang, gã mới nhận ra ánh mắt buồn bã và tủi thân của nàng.

Trái tim của gã tựa như vừa bị sức mạnh nào đó bóp nghẹt. Gã vội vã dừng lại, không địt Thảo Linh thêm nữa, mà chuyển hẳn sang Cẩm Linh.

Cẩm Linh cũng như chị, vẫn còn trinh trắng.

Bình tự hỏi là chị em song sinh thì hai nàng có giống nhau mọi thứ không, bao gồm cả yếu huyệt trên nách.

Gã không mất thời gian tự vấn mà lập tức liếm nách cô ngay.

Kết quả là người Cẩm Linh cũng run bắn, mức độ phản ứng thậm chí còn mãnh liệt hơn cả chị mình.

Nước nhờn vốn đã nhiều, bây giờ lại càng nhiều hơn.

Con chim của Bình tựa như con thuyền khổng lồ mượn thế sóng nước mà vượt qua các lớp cơ che phủ hiểm địa, thúc thủng màng trinh, tiến sâu vào bên trong.

Cô em lại khóc òa lên chẳng khác gì cô chị, làm Bình phải lặp lại các lời hứa hẹn ban nãy.

Đương nhiên gã thành tâm thật lòng, không một lời dối trá. Miễn gã còn nuôi được, bảo vệ được, che chở được, làm thỏa mãn được cả khía cạnh vật chất lẫn tình cảm và tình dục cho các em thì gã sẽ tận tâm làm cho đến cuối đời.

Mồ hôi trên người Lê Cẩm Linh đổ ra, căn phòng mát lạnh như vậy mà không dừng lại được. Bình dùng lưỡi liếm bằng sạch.

Đùi non và ngực của cô cũng đầy mồ hôi. Bình chăm chỉ liếm từng giọt một làm Cẩm Linh bị nhột, cơ thể co quắp lại, càng co quắp càng kích thích Bình, gã lại càng dập cô nhanh hơn.

Cứ thế Bình chuyển từ cô em sang cô chị, từ cô chị sang cô em. Lúc đang địt cô chị thì liếm láp cô em, lúc đang địt cô em thì lại liếm láp cô chị. Chiếc lưỡi của gã quét sạch toàn bộ cơ thể hai nàng không để lại một phần nào chưa được đụng đến.

Cơ thể của hai nàng dần quen với con chim của gã, không còn run bắn ghét bỏ nữa mà bắt đầu thích thú, những muốn nó dừng lại với mình lâu hơn.

Sâu trong thâm tâm, các nàng hiểu rằng từ nay con chim này sẽ gắn bó với mình cả đời. Trông nó đáng sợ thật đấy nhưng quen dần lại thấy đáng yêu. Mỗi lần nó bò vào trong cơ thể của hai nàng, nó lại mở chiếc van nhục cảm, cuốn hai nàng đến một thế giới khác huyền bí và kích động hơn nhiều.

Chương trước Chương tiếp