Tột đỉnh giàu sang

Chương 133



Phần 133: BA CHỊ EM CÔ GÁI MASSAGE

Dưới tầng hai, Vân Anh cho lắp một tấm bảng điện tử thể hiện số lần các cô gái trong trụ sở được chủ tịch quan hệ tình dục.

Nguyên tắc rất đơn giản, chủ tịch ngủ với em một lần, mỗi lần cách nhau tối thiểu một giờ đồng hồ thì con số sẽ nhảy một lần. Nếu chủ tịch xuất tinh lúc ngủ với em, bất kể xuất tinh ngoài hay xuất tinh trong, thì con số này sẽ tăng gấp mười.

Các em đều được theo dõi và có bảng xếp hạng theo tuần, theo tháng, theo năm. Những người được chủ tịch quan hệ tình dục nhiều nhất sẽ được tưởng thưởng bằng tiền mặt, tài sản vật chất hoặc các chuyến đi du lịch dài ngày. Ngược lại, người nào ba tuần liên tiếp không được chủ tịch đoái hoài sẽ bị thay thế bằng nhân viên mới.

Nguyên tắc này do Bình đích thân đặt ra. Người dẫn đầu trong tháng đầu tiên chẳng phải ai khác mà chính là mama tổng quản Vũ Vân Anh. Số lần Bình ngủ với cô ít hơn nhiều cô gái khác, nhưng lần nào ngủ với cô gã cũng cực kỳ ưu ái xuất tinh vào trong lồn, nhờ vậy mà điểm số của cô tăng vọt.

Người xếp thứ hai, bất ngờ làm sao, là Đặng Diệu Ái, chị cả trong số ba chị em làm nghề massage tại trụ sở.

Đặng Diệu Ái, Đặng Diệu Mai, Đặng Diệu Hân là ba chị em ruột, cách nhau hai năm một. Năm nay Diệu Ái vừa tròn ba mươi tuổi.

Diệu Ái đã có chồng, Diệu Mai và Diệu Hân đã có bạn trai.

Ba chị em nhà này là các nhân viên massage nổi tiếng nhất Sài Gòn, được Kim Tuyết Hoa thuyết phục bỏ trong Nam về ngoài Bắc làm cho Thiên Phát. Đương nhiên một thời gian ngắn sau đó các nàng cũng bỏ luôn cả chồng lẫn bạn trai.

Ban đầu chị em họ Diệu chỉ đồng ý làm nghề, không làm các chuyện ngoài lề, nhưng sống trong môi trường thấy đẫm mùi tình dục, lúc nào cũng thấy đám nhân viên nữ cởi truồng diễu qua diễu lại, lại thấy chủ tịch trẻ tuổi đẹp trai, hấp dẫn ngoài sức tưởng tượng, cuối cùng ba nàng cùng giơ tay đầu hàng.

Kết quả là Bình không được hưởng thụ tay nghề của các nàng chút nào mà chỉ được hưởng thân thể của các nàng.

Mỗi lần gã đến tìm các nàng để được massage, thì gã chỉ nằm yên được mười phút đầu tiên, sau đó Diệu Ái sẽ bắt đầu kích dục cho gã, trăm lần như một hành động này kết thúc bằng việc con chim của gã nằm trong lồn nàng lúc nào không biết.

Trong một lần như thế, lúc Bình đang quan hệ tình dục với ba chị em Diệu Ái, thì Vân Anh đến báo cáo rằng có bà Bùi Thu Cúc, chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ thành phố tìm gã có việc gấp muốn bàn.

Bình đã chơi thì rất dai, lại đang đến thời điểm cao trào, không muốn bỏ cuộc vui giữa chừng, tinh trùng thượng não, trong đầu bất chợt nổi ý nghĩ điên rồ, liền ra lệnh cho Vân Anh đưa bà chủ tịch hội phụ nữ lên phòng massage gặp gã.

Vân Anh nghe mệnh lệnh kỳ quái này, tròn mắt ra nhìn, nhưng thấy gã có vẻ rất quyết đoán, nên chỉ còn cách vâng theo.

Bà Bùi Thu Cúc năm nay năm mươi lăm tuổi, là một người phụ nữ điển hình cho tầng lớp công viên chức nhà nước, vừa xấu vừa già, xét về ngoại hình không được điểm nào hấp dẫn cả.

Bà chưa bao giờ được vào trụ sở mới của Thiên Phát, lúc lên tầng hai bà gặp ba cô gái hãy còn rất trẻ đang cởi truồng hoàn toàn. Một trong số đó nằm phơi nắng bên cạnh cửa sổ, bộ dạng cực kỳ tự nhiên. Hai cô còn lại đang làm việc liên quan đến giấy tờ gì đó với vẻ hết sức tập trung.

Cảnh tượng ấy làm bà đỏ mặt. Bà liên tục chép miệng, tỏ thái độ không hài lòng, cho đến khi vào phòng massage thì bà càng đỏ mặt hơn.

Phạm Tất Bình đang làm tình với ba cô gái trẻ đẹp trên sàn nhà, cả bốn người đều không mặc quần áo gì cả.

Thấy bà, Bình hơi ngẩng đầu lên:

– Chị Cúc đến có việc gì thế?

Người nhiều tuổi như bà Cúc trước đây Bình sẽ gọi bằng bác, thậm chí bằng bà, nhưng dạo này gã trở nên giàu có, sở hữu địa vị xã hội được nhiều người tôn trọng, lại đã quen giao du với tầng lớp quan chức, nên lời lẽ cũng vì thế mà tự tin hơn.

Thêm nữa, bà Thu Cúc dẫu sao vẫn là phụ nữ, trong mắt Bình hễ phụ nữ thì đều có thể gọi là em hết, không có ngoại lệ. Gã gọi bà bằng chị là đã tôn trọng bà rồi.

Bà Thu Cúc không dám nhìn lâu, phải quay mặt sang chỗ khác:

– Chị có chút rắc rối cần nhờ em giải quyết.

Bình rút con chim khổng lồ của mình ra khỏi lồn của Diệu Ái, nhét vào bướm của cô em út Diệu Hân, dập thật lực.

Bà Thu Cúc lần đầu tiên được nhìn thấy con cặc vĩ đại của Bình, tim đập loạn lên.

Bình giục:

– Chị nói đi. Em đang mải địt, không đợi lâu được.

Bà Cúc vội nói:

– Chị cần tiền. Em cho chị vay được không?
– Bao nhiêu?
– Mười tỷ.

Bình nhướng mắt lên:

– Nhiều thế à? Có chuyện gì vậy?

Thái độ bà Cúc trở nên lúng túng, nhưng bị Bình gây sức ép bằng cách yên lặng kéo dài, nên đành trả lời thật:

– Chị cùng với kế toán trưởng trót tiêu tiền nhà nước, bây giờ đang bị thanh tra. Nếu hôm nay trả lại được tiền thì không có hậu quả gì. Chị không quen ai có sẵn từng đấy tiền, chỉ còn cách nhờ em.
– Chị Cúc này, chị biết và em cũng biết rằng chị không trả được mười tỷ đâu.
– Em có nhiều tiền, chẳng lẽ không giúp được chị?
– Em không giúp không công ai bao giờ.

Bà Thu Cúc cuống cuồng nói:

– Chị có thể đền đáp bằng việc giúp em một chuyện quan trọng.
– Em khá nghi ngờ đấy.
– Vụ của Tuyết Lan.

Bà Cúc vừa nói đến đây, Bình đã khựng người lại.

Gã rút chim khỏi lồn Diệu Hân, để nguyên con chim lòng thòng như con rắn đang nghển cổ lên trời, chậm rãi đến trước mặt bà:

– Tuyết Lan làm sao?
– Chị có cách giúp em chinh phục nó.

Bình đặt hai tay lên cổ bà, bàn tay run lên.

Chương trước Chương tiếp