Tột đỉnh giàu sang

Chương 14



Phần 14: BÀ XUÂN SỮNG SỜ

Sau khi chim mình đã nằm trọn trong âm đạo của bà Thảo, Bình không vội vã dập ngay mà vẫn giữ nguyên tư thế, để âm đạo của bà có thời gian làm quen với kích thước to lớn của nó.

Bà Thảo phải há mồm ra cho dễ thở. Từ “con chim” không diễn tả được thực tế mà bà đang tiếp nhận, mà phải gọi là “con cặc”. Con cặc của Bình kinh khủng quá, trong phút giây ấy bà bỗng thấy mình trở nên bé nhỏ và yếu đuối.

Cảm giác này thật đáng sợ. Nó làm mất đi vị thế của bà trước thằng bé. Bà chợt nhận ra rằng nó có thể thao túng cảm xúc của mình một cách dễ dàng, từ nay mình sẽ phải phụ thuộc vào nó không sao dứt ra được.

Bà dùng tay đẩy mạnh nó ra trong nỗ lực cuối cùng nhằm giành lại ưu thế tâm lý. Bà muốn là người cầm trịch chứ không phải bị cầm trịch, là người dẫn dắt chứ không phải bị dẫn dắt, nhưng đúng lúc ấy Bình đã hẩy cú đầu tiên.

Bà Thảo hực lên một tiếng như vừa bị trúng đạn. Khóe miệng trễ xuống, nước mắt tuôn dàn dụa.

Con cặc của Bình đã dài, nhưng kích thước của nó còn lớn và tròn dầy nữa, nó lọt vào người bà rồi, bên trong không còn không gian trống. Cái gậy ấy chứa đựng sức mạnh khủng khiếp, có thể tùy ý nhấc cả người bà lên như người ta dùng gậy nhấc một lon bia. Mỗi lần nó di chuyển là bà Thảo bất đắc dĩ phải lắc hông theo để làm giảm sự va chạm.

Tuy nhiên trong cuộc truy hoan này, nó là người chủ động, không phải bà. Bà luôn chậm hơn nó một nhịp, vì thế mà sự va chạm cứ tăng dần lên theo sự quyết đoán của thằng bé.

Đau, chật chội, tức bụng tức ngực, nhưng mà sướng.

Cái sướng khoái này không chỉ đến từ sự kích thích âm đạo chưa từng có, mà còn đến từ cách Bình sử dụng con chim và đôi tay của nó để đưa bà theo con đường mà nó muốn.

Đây mới là lần làm tình đầu tiên mà dường như nó biết hết mọi thứ về cơ thể của bà Thảo. Nó biết chạm vào chỗ nào bà sẽ nứng nhất và nên chạm với lực như thế nào, trong bao lâu.

Vào lúc này bà Thảo đã sướng đến nỗi bà không còn biết gì nữa. Bà chấp nhận giao toàn bộ con người mình cho thằng bé, để mặc cho nó muốn làm gì thì làm. Bà chấp nhận rằng vào thời khắc này nó là chủ còn bà là đồ chơi trong tay nó, hay đúng hơn đồ chơi cho con chim của nó.

Bà không nhận ra rằng mình đang vừa khóc vừa gào thét cầu cứu. Xuân tưởng có chuyện gì, vội đẩy cửa vào xem.

Người phụ nữ quê mùa ấy thấy người chị họ cũng là chủ nhân của mình đang lăn lộn trên giường, phần hông dính chặt với phần hông của thằng bé đẹp trai, nhất định không chịu buông, trong chớp mắt hiểu ngay rằng không có việc gì cả, chỉ là chị chủ sướng quá hóa rồ mà thôi.

Bình thấy bà Xuân nhìn ngó, liền rút con chim ra, đứng thẳng dậy, chĩa vào mặt bà vừa như mời gọi, lại vừa thách thức.

Bà Xuân đỏ mặt, tim đập nhộn lên.

Cuộc sống của bà đơn sơ, giản dị, cả đời chưa từng lấy chồng.

Bà không phải gái trinh nhưng kiến thức về tình dục và nam giới cực kỳ hạn hẹp. Hình ảnh con cặc gân guốc, to lớn như một thanh kiếm hiên ngang chĩa vào mặt mình, dáng điệu ngạo mạn tựa như đang tuyên bố ta có thể xé xác ngươi ra làm đôi khiến bà bất giác trở nên mê muội.

Bà Thảo quát, giọng khản đặc:

– Cút ngay. Ai cho phép cô vào đây?
– Dạ, tại em thấy chị la to quá.
– Cút.

Bà Xuân vội đóng sập cửa lại, đôi chân quýnh quáng chạy khỏi phòng.

Bình cười thầm trong bụng. Nó lại ngồi xuống, hai tay ôm hông bà Thảo xoay một vòng đủ một trăm tám mươi độ chẳng khác gì xoay em bé.

Sức vóc của nó thật đáng sợ. Bà Thảo cao một mét sáu mươi ba, so với phụ nữ Việt Nam thuộc dạng cao hơn trung bình, đồng thời hàng ngày đều rất chăm tập thể dục để tạo cơ và sức bền, vậy mà vẫn không thể chống cự lại được.

– Chúng ta sẽ chơi kiểu chó.

Chưa từng ai dám nói với bà Thảo câu ấy. Bà biết rằng địt từ phía sau lưng là kiểu chó, nhưng từ ấy vô lễ, bà không cho phép đám đàn ông được quyền sử dụng.

Lần này bà chưa kịp nói gì thì Bình đã dùng chân giữ chân bà, hai tay kéo hông bà lên cao thành tư thế đầu chúc xuống, đít hướng lên trời, sau đó nó nhanh chóng đút chim của mình vào.

Kỹ năng của nó điêu luyện quá, mọi thứ chỉ diễn ra trong nháy mắt. Câu nói cảnh cáo của bà Thảo còn chưa ra khỏi miệng đã theo cú thúc từ phía sau mà biến thành nước bọt. Nước bọt phọt ra mồm, văng xuống ga giường.

Bà Thảo mà soi gương thì hẳn chẳng nhận ra mình nữa. Bà như đã biến thành người khác: Mặt đỏ bừng, tóc tai rũ rượi, mồm đầy nước dãi, vẻ mặt thông minh, sắc sảo và đài các theo lối quý tộc ngày xưa đã cỗ máy tình dục sau lưng mình nghiền nát. Trông bà lúc này thật thảm hại và dung tục.

Chỉ có điều cơn hạnh phúc này không sao ngừng lại được.

Tư thế kiểu chó mang lại sự kích thích còn lớn hơn kiểu truyền thống. Bình cũng làm nhanh hơn, khiến cơ thể bà rung lắc một cách dữ dội.

Mỗi cú nhấp của nó đều khiến cho phần hông, bụng và ngực của bà bị đẩy mạnh ra đằng trước, ngay sau đó lại bị con chim mắc trong người kéo lại phía sau, tạo thành một nhịp đều đặn và mãnh liệt.

Đầu bà gục xuống, hai bàn tay tóm lấy ga giường, siết chặt. Vào lúc này bà đã bắt đầu thấy mệt rồi, mà Bình xem chừng hãy còn sung sức lắm.

Chương trước Chương tiếp