Tột đỉnh giàu sang

Chương 41



Phần 4: THỎA MÃN

Bình nhìn cơ thể lực lưỡng trên giường, mồ hôi toát ra như tắm.

Lan chồm lên. Bàn tay to lớn vươn ra, kéo Bình lại gần. Người Bình cao hơn mét tám mà cứ thế bị kéo tuột đi chẳng khác gì trẻ nhỏ.

Lan rít lên phấn khích.

– Làm chị sướng đi em. Em bắt chị chờ lâu quá.

Trong phút chốc Bình đã được nâng cấp từ hàng cháu lên hàng em. Ngay cả giọng điệu của Lan cũng mềm mỏng hơn, xem chừng bà ta quả thực đã không còn chịu nổi nữa.

Hai cơ thể áp sát vào nhau và họ bắt đầu hôn hít một cách cuồng nhiệt.

Da thịt của Lan tuy thô ráp nhưng mát lạnh. Bàn tay của bà ta tóm chặt lấy thằng nhỏ của Bình không chịu buông.

– Mềm thế. Để em làm nó cứng lên anh nhé.

Địa vị xã hội của Bình lại thăng tiến lần nữa. Chỉ trong vài phút nó đã từ địa vị thua cả con chó bước lên thành người đàn ông chân chính. Thực tế này khiến Bình hết sức thỏa mãn.

Lan dùng miệng mút lấy mút để. Bình nằm im, hưởng thụ cảm giác ấy. Bàn tay nó tha hồ vò đầu Lan làm mái tóc của bà ta trở nên rũ rượi.

Vì bản chất của Lan vẫn là phụ nữ nên mái tóc của bà ta mềm chứ không cứng quèo như tóc đàn ông. Đây là một trong những đặc điểm ít ỏi trên cơ thể Lan mang lại cảm giác khoái cảm cho nó.

Khả năng kìm giữ của Bình rất tốt, gần như năng khiếu tự nhiên. Nó có thể quan hệ hàng tiếng đồng hồ mà không xuất tinh. Với những người kém hấp dẫn như Lan thì con số này còn tăng lên nhiều nữa.

– Anh có thích không? – Lan há mồm, ngẩng đầu lên hỏi. Ánh mắt của bà ta vốn dữ tợn và thô lỗ, lúc này đã tràn đầy cảm xúc nhục dục.
– Có, anh thích lắm. Em làm tiếp đi. Và rên to nữa lên.

Bình vốn là một thằng đĩ bợm, sự ngoan ngoãn lúc nãy chỉ mang tính bề ngoài, bản chất bên trong của nó xem thường mọi thiết chế đạo đức và rào cản xã hội. Trong mắt Bình, Lan cũng chỉ là một con đàn bà, đã mút cho nó rồi thì không cần gọi là cô nữa.

Tiếng rên của Lan mỗi lúc một to. Bà ta mút lấy mút để như trâu hút nước.

Sau chừng mười phút, Lan không chịu nổi nữa. Bà ta chồm dậy, nói hổn hển.

– Đút của anh vào của em đi. Làm cho em sướng đi.

Bình nhìn thấy gương mặt như đàn ông của Lan, chim lại xìu xuống.

Nó kinh hãi khôn tả. Những tưởng mọi chuyện đã xuôi chèo mát mái, ai dè đúng vào thời khắc quyết định lại hỏng việc.

Lan đã nằm xuống giường để nó ngồi dậy. Nước nhờn chảy ra ướt sũng ga giường.

Mồ hôi trên lưng Bình chảy ra tong tỏng. Thằng nhỏ bây giờ đã rụt vào chỉ bằng đúng hai ngón tay chụm lại. Bình cầm lấy nó, cố nhét vào bên trong người Lan, nhưng làm sao nó dùng ý chí con người để chống lại tự nhiên được? Bao nhiêu công sức chỉ khiến Lan phát khùng.

– Con mẹ thằng chó. Thằng chết băm chết vằm này. Mày muốn trêu tao à? Mày có tin tao tát cho mày rụng không còn cái răng nào không?

Bình những muốn khóc:

– Cô đợi cháu… cô cho cháu hai phút thôi là cháu sẽ làm được.
– Thằng mất dạy. Mày có một phút. Tao bắt đầu đếm đây. Mày để bà mày cáu là cả cái họ mày khốn nạn rồi con ạ.

Địa vị xã hội của Bình vừa mới vọt tít lên trên trời đã rơi tọt xuống đáy. Bây giờ Lan tự nhận mình là bà chứ không phải là cô nữa. Nếu nó không tìm ra cách nào thì rất có khả năng nó vừa bị đánh vừa bị lấy lại hết sạch tiền.

Trong hoàn cảnh éo le, Bình nghĩ đến cô giáo dạy tiếng Anh của nó.

Cô tên Hòa. Cái tên ấy tuy xấu nhưng người cô rất đẹp, đẹp nhất trong số tất cả các cô giáo đã từng dạy cho nó.

Cô Hòa đã có chồng và hai con, nhưng quá trình sinh nở và thời gian không để lại bất kỳ dấu ấn nào trên người cô, hoặc ít nhất là dấu ấn mà Bình có thể nhận ra được. Người cô cao, da trắng, tóc dài ngang hông. Cô có sở thích mặc quần vải màu đen để tôn dáng và mỗi lần nhìn thấy cô đi lướt qua là mỗi lần Bình cảm thấy cương cứng.

Không chỉ mình Bình mà toàn bộ bọn con trai trong trường đều mê thầm cô. Chỉ có điều bọn nó đều giữ ý nghĩ đấy lại trong đầu chứ không dám nói ra. Cô Hòa là giáo viên dạy giỏi cấp thành phố, năng lực chuyên môn lẫn đức hạnh của cô đều không thể chê trách gì được.

Nó gạt bỏ tất cả thực tại để hướng ý nghĩ của mình về cô Hòa. Cách làm này không ngờ lại có tác dụng.

Thằng nhỏ đang cứng lên lần nữa.

Nó cầm lấy chim mình, ấn vội vào âm đạo của Lan như sợ nếu để lâu thêm một giây nữa thì thành quả này sẽ mất đi.

Lan hét lên như cháy nhà.

Âm đạo của Lan ướt nhẹp, nóng giãy và đặc biệt là rất khít. Thực tế này khiến Bình ngạc nhiên.

Nó cứ tưởng cái lỗ của Lan phải to như ống cống, ai ngờ lại bé tin hin như thiếu nữ mười sáu.

– Em thích quá, em sướng quá anh ơi.

Bây giờ nó lại được phục chức, lại được làm “anh” rồi. Địa vị xã hội của nó lên xuống chẳng khác gì đồ thị sin cos. Với người như Lan, ai mà biết được sau này nó có chịu thêm lần nữa hay không?

– Của em khít quá.
– Có ai chịu chơi em đâu. Bọn đàn ông các anh là một lũ tồi tệ chỉ mê gái đẹp thôi.

Thảo nào.

Lan sướng quá, vừa ra sức nhún vừa khóc:

– Lần đầu tiên gặp anh em đã mê anh rồi. Anh đẹp trai quá, cao lớn quá, trong mơ em cũng mơ về anh. Phải mất mấy ngày em mới đủ can đảm để tìm anh. Anh có thích em không?

Bình bĩu môi, lấy hết sức đẩy mạnh thêm cái nữa khiến Lan nhăn mặt vì đau.

Cái tội chửi nó, bây giờ nó hành cho chết.

Chương trước Chương tiếp