Tột đỉnh giàu sang
Chương 52
Bị phá trinh là cảm giác đau đớn. Trong lần quan hệ đầu tiên Lan Phương do quá căng thẳng mà không cảm nhận được gì nhiều.
Mãi đến lần thứ hai cô mới thực sự nhập cuộc.
Dưới sự kích thích đầy kinh nghiệm của Bình, cô nhanh chóng đạt được khoái cảm.
Người cô run bắn, trong âm đạo có hiện tượng xuất tinh tương tự với nam giới, nước bắn vọt thành dòng.
Cô nhận thức được điều này, xấu hổ quá đỗi, vội vàng lấy tay che mặt để Bình không nhìn thấy.
Bình cười nhẹ. Nó gỡ tay cô ra, thơm lên khắp khuôn mặt non tơ đáng yêu.
– Em tuyệt vời lắm. Anh rất thích.
Nó tiếp tục nhấp nhả trong bướm cô, dùng tay và miệng kích thích cô, nhằm kéo cô vào niềm hoan lạc một lần nữa.
Chẳng mấy chốc cơ thể của Lan Phương đã phản ứng lại.
Nỗi xấu hổ khiến cô gái trẻ cố gắng kìm giữ âm thanh trong miệng, nhưng cùng với sự kích thích ngày càng lớn, việc kiểm soát bản thân trở nên khó khăn, những tiếng rên rỉ khe khẽ bắt đầu vang lên.
Bình có thể làm tình cả đêm mà không ra, nhưng nó muốn đêm nay là đêm của sự hòa hợp, nên cố tình căn đến đúng thời điểm Lan Phương chạm đến đỉnh cực khoái thì nó cũng vội vàng xuất tinh theo.
Tinh trùng của nó bắn phọt ra, tràn ngập trên bụng của Lan Phương.
Hai người đã đạt đến trạng thái hòa hợp viên mãn.
Lan Phương nằm im, vừa để tận hưởng niềm hạnh phúc đang tràn ngập, vừa do bối rối không biết làm thế nào để xử lý chất bẩn trên người.
Ở đó không có bất kỳ một cái khăn hay một vật dụng dùng để đựng nước nào. Bình lấy luôn chiếc áo phông đang đặt bên cạnh, chạy ra sông nhúng ướt, vắt kiệt đi, rồi mang cái áo đấy lau sạch người cho Lan Phương.
Lan Phương nằm yên cho nó lau bụng, cảm kích nói:
– Áo của anh mà.
Bình nhoẻn cười:
– Mọi thứ của anh đều là của em. Đừng ngại.
Bình lau sạch bụng cho Lan Phương rồi, lại ra sông giặt chiếc áo lần nữa, sau đó lau đùi và chân cho cô.
Nó không dùng cái khăn này để lau bướm vì sợ nước sông không đủ sạch.
Lúc này đã khuya lắm rồi, khu vực giữa sông gió thổi mát lạnh.
Bình nói:
– Chúng ta về thôi.
Lan Phương chưa muốn về, nhưng cũng biết rằng không nên đi chơi qua đêm.
Cô e thẹn mặc quần áo vào. Bình chỉ vắt chiếc áo lên xe chứ không mặc.
Lan Phương tròn mắt hỏi:
– Anh định cởi trần vậy mà đi à?
– Thì sao? Trời mát mà. – Bình cười đáp.
– Người ta sẽ nhìn.
– Người ta nhìn anh vì người ta ngưỡng mộ cơ thể anh, có gì đâu mà phải ngại. Nếu em xấu hổ thì cứ ôm anh thật chặt vào, đừng ngẩng lên.
– Anh tự tin thật đấy.
Nói vậy nhưng Lan Phương vẫn răm rắp làm theo. Cô ôm chặt tấm lưng khỏe mạnh, cường tráng của Bình, hít hà mùi đàn ông quyến rũ của nó, trong đầu ngây ngất.
Có phải lúc nãy anh ấy bảo sẽ lấy mình làm vợ không nhỉ? Lúc mới nghe cô thấy điều đó thật ngớ ngẩn, nhưng bây giờ lại thấy thinh thích.
Làm vợ của Bình xem chừng là một lựa chọn không tồi chút nào.
Ý nghĩ ấy làm Lan Phương đỏ mặt. Cô dụi mặt vào lưng nó, trong khi gió thổi phần phật qua tai.
Chiếc xe phóng như bay về nhà của Lan Phương. Trên đường về, rất nhiều người đi đường ngoái đầu lại nhìn Bình. Có người tỏ ra khó chịu, nhưng phần lớn ngưỡng mộ vẻ đẹp hình thể của nó.
Đẹp như vậy, khoe ra cũng đáng lắm.
Nhà riêng của mẹ con Lan Phương là một căn biệt thự rất rộng và đẹp đẽ. Tối muộn rồi mà căn nhà vẫn bật đèn sáng trưng. Bích Thủy đang ngồi đợi trước cửa như một con mụ osin nhà quê nào đó.
Lan Phương thấy hốc mắt mẹ thâm quầng, hẳn vừa mới khóc xong, sợ quá cũng khóc theo.
Bữa tối nay Bích Thủy bỏ cả việc ăn uống, cả buổi chỉ có chực ở ngoài cổng trong tư thế hết đứng lại ngồi, không phải vì sợ con gái làm sao, mà vì nỗi ghen tị.
Chứng kiến cơ thể cởi trần, cường tráng của Bình, nỗi ghen tị càng cuộn lên, khiến cô không sao chịu nổi.
Chàng đã địt con bé suốt sáu tiếng liền, còn mình thì ngồi đây như một con điên già nua, xấu xí và thảm hại.
Bích Thủy bảo con lên nhà. Lúc Lan Phương đã về phòng rồi, cô mới đấm tay thùm thụp vào ngực Bình, thể hiện thái độ chua xót.
– Anh không thương em.
Bình thấy Bích Thủy yêu mình như vậy, bất giác nảy ra một ý định rồ dại.
Bà Thảo đang giục nó về. Bà đã gọi cháy máy hai chục cuộc rồi, hẳn cũng đang thèm muốn chết, nhưng tối nay nó có việc quan trọng hơn phải làm.
– Sao anh lại không thương em?
– Anh để em một mình ở đây, còn anh vui vẻ bên ngoài.
– Anh vui vẻ với con em chứ với ai mà ghen? Thằng Trung “đĩ” chồng em đâu?
– Nó đi chơi với trai chưa về.
– Cả đêm à?
– Cả tuần nay rồi.
– Thế thì tốt quá. Gọi Bích Ngọc em em sang đây.
– Gọi nó sang để làm gì?
– Em quên rồi sao? – Bình nâng cằm của Bích Thủy lên, nhìn sâu vào trong mắt cô. – Anh muốn làm tình với hai mẹ con em, nhưng anh nghĩ đêm nay mình nên làm tình với cả ba, như thế sự phấn khích sẽ còn tăng lên gấp bội.
Bích Thủy chỉ cần được người tình yêu chiều, còn nó muốn gì, có quá đáng không, có vượt quá các hàng rào đạo đức không thì đâu cần quan tâm?
Cô vội gọi điện cho em gái khi đó đang chuẩn bị lên giường đi ngủ, giục đến ngay.