Trở về

Chương 47



Phần 47

Bệnh tình lần này của Tiết lão gia có vẻ rất nghiêm trọng. Tiết Tử Ngang ở bệnh viện trông cả một đêm, ngày hôm sau hắn không đến công ty mà trở về chỗ mình ở nghỉ ngơi một buổi sáng, tới trưa lại trở lại bệnh viện.

Đương nhiên, Tiết Trạm cũng không có đến công ty.

Theo như lời của Tiết Tử Ngang thì lúc hắn ở bệnh viện trông coi còn ngủ được mấy tiếng, Tiết Trạm lại cả một đêm cũng chưa chợp mắt. Dù sao, người cũng là do Tiết Trạm chọc giận đến ngất đi.

Nếu nói giữa hai cha con có mâu thuẫn lớn thì cũng không phải, chỉ là Tiết lão gia đã qua tuổi bảy mươi, tình trạng sức khỏe cũng không còn tốt, lại đã trải qua nỗi đau mất con, cho nên rất để tâm tới chuyện hôn nhân của Tiết Trạm. Hết lần này tới lần khác ông đều tự mình chọn lựa các tiểu thư khuê các cho Tiết Trạm, nhưng không một ai lọt được vào mắt hắn.

Nguyên nhân gây ra chuyện lần này cũng bởi vì Tiết Trạm từng bị một cô gái chủ động tìm đến công ty chọc giận, thái độ hắn đối với cô gái kia có hơi ác liệt, kết quả người ta vừa quay lưng đã gọi điện thoại cho Tiết lão gia, vừa khóc lóc sướt mướt vừa cáo trạng. Cho nên ông nổi giận đùng đùng tự mình đi tới công ty dạy dỗ con trai, hai cha con tranh chấp với nhau một hồi, cụ lại không chịu nổi kích thích liền hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ.

Triệu Ngu cũng từng nghĩ, Tiết Trạm bài xích việc coi mắt như vậy, có phải hay không trong đó còn có lý do khác. Đáng tiếc lúc cô xem tư liệu nhờ người tra được, hết thảy đều rất bình thường, còn chuyện riêng tư hơn thì cho dù là thám tử hàng đầu cũng khó có thể đào móc.

Hơn nữa Tiết Tử Ngang cũng từng nói, bất luận sinh lý hay tâm lý, chú của hắn cũng không có bệnh, chỉ là một lòng hướng tới gây dựng sự nghiệp, không dư thừa tinh lực để ứng phó với phụ nữ.

Tiết Trạm… người này, quá khó nhìn thấu, cũng là một trong những mục tiêu mà Triệu Ngu ít hiểu biết nhất, lại càng không dễ dàng tiếp cận. Thậm chí cho đến bây giờ, cô cũng không có một kế hoạch hoàn chỉnh nào để đối phó với người đàn ông này.

“Nếu để chị dùng một câu để hình dung sếp của chúng ta, thì đó là… Cao thâm khó đoán.”

Lúc cùng nhau ăn cơm, cả đám buôn chuyện Chủ tịch bị Phó chủ tịch chọc giận tới mức nhập viện cấp cứu, Vương Kỷ đã nói như vậy.

“Ôi dồi, chuyện này em đã sớm biết rồi.” Còn tưởng rằng có thể nghe được chuyện gì chấn động lắm cơ, giờ lại thấy một câu này làm Hạ Nam nháy mắt đã ỉu xìu.

Vương Kỷ bĩu môi: “Bằng không thì sao? Tuy chị cùng Tiết Đổng làm việc thời gian không ngắn, nhưng thư ký cũng chỉ là thư ký, chuyện riêng của ông chủ như thế nào thì có quỷ mới biết. Lại nói, nếu chị biết thật thì nhẽ dám nói ra ngoài sao?”

Trò chuyện một hồi, Vương Kỷ cùng Triệu Ngu lại nói đến công việc, Hạ Nam với Tần Ý thì cùng nhau lướt Weibo, đối với các loại soái ca minh tinh điên cuồng chảy nước miếng.

Bởi vì cùng quen biết Triệu Ngu nên 3 người này vốn dĩ tám gậy tre đánh cũng không đến, giờ lại thường xuyên tụ cùng một chỗ.

“Oa người này đẹp đẹp đẹp, cực kỳ đẹp trai nha!” Không biết nhìn thấy gì trên điện thoại của Tần Ý, mà Hạ Nam chưa gì đã kích động hú lên, “Đẹp trai như vậy mà chỉ có mấy chục ngàn fans thôi á, thật không có đạo lý mà.”

“Người ta lại không phải minh tinh, muốn fans làm gì?” Vẻ mặt Tần Ý còn rất kiêu ngạo, “Anh giai này là đàn anh, cũng là thần tượng của chị đó.”

“Cho nên chị biết anh ta? Vậy chị còn chờ gì mà không theo đuổi?”

Tần Ý lắc đầu: “Em không hiểu đâu, thần tượng là chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, muốn đuổi thì phải đuổi theo anh trai lần trước tình cờ gặp được kìa, đẹp trai muốn rụng trứng, vừa nhìn thấy đã có cảm giác an toàn rồi. Đáng tiếc, ngay cả họ tên lẫn số điện thoại của người ta chị đều không biết, aizzz!”

Triệu Ngu nghe vậy thì thầm nghĩ, mị lực Kỷ Tùy còn rất lớn nha, làm con gái nhà người ta mới thấy một lần đã không thể quên. Kết quả lại đột nhiên nghe được Hạ Nam nói: “Lăng Kiến Vi? Cái tên này cũng hay quá đi, cảm giác rất hợp với hắn.”

Bàn tay đang cầm đũa của Triệu Ngu dừng lại một chút, theo bản năng nhìn về phía di động của Tần Ý, đáng tiếc Tần Ý đang ngồi đối diện với cô, cô chỉ có thể thấy một cái vỏ điện thoại rất đáng yêu.

Tần Ý nói: “Đây là con trai của Tổng giám đốc tập đoàn Nghệ Nguyên, cùng công ty chúng ta có hợp tác lâu dài, giờ thì em đã biết vì sao chỉ có thể thần tượng thôi chưa? Anh trai kia tốt xấu gì thì cũng chỉ đi xe mấy chục vạn, còn vị này ấy à, tùy tiện lái một chiếc xe thể thao thôi đã là mấy ngàn vạn… Chậc chậc, đích thực là một bông hoa trên núi cao, chỉ có thể nhìn từ xa chứ không thể sờ mó.”

“Em đang nói đến em trai của Lăng tổng?” Vương Kỷ nghe vậy cũng có chút hứng thú, nhận di động nhìn thử một chút, “Chị chỉ nghe nói vị Lăng tổng đó có em trai nhưng không biết lại lớn như vầy, so với Lăng tổng còn đẹp hơn, ra là đàn anh của em.”

“Thật ra nói chính xác hơn là đàn anh chỉ trong có nửa học kỳ, vị Lăng thiếu gia này chỉ học ở trường em được hai tháng. Bởi vì không quen sinh hoạt bình dân nên về lại trường học quý tộc rồi. Aizzz! Đây chính là chênh lệch. Đều cùng học thiết kế châu báu, người khác học là đại học Saint – Martin, còn em học là đại học gà rừng trong nước.”

“Học ở Saint – Martin sao, giỏi thật!” Vương Kỷ tán thưởng gật gật đầu, đưa điện thoại cho Triệu Ngu, “Em xem, không tồi đi? Tuy rằng có vẻ lạnh lùng nhưng đúng là rất đẹp.”

Triệu Ngu tiếp nhận di động, nhìn người con trai đứng trên bục lãnh thưởng vẻ mặt hờ hững, chỉ cười nhưng không nói gì.

Hạ Nam nói: “Hiện nay con gái không phải đều thích loại vừa lạnh lùng vừa ngầu sao? Đối phương như gần như xa, càng cảm thấy hắn vô cùng quyến rũ.”

Tần Ý lắc đầu: “Chị lại thích kiểu bình dị gần gũi, anh trai kia cũng không tệ. Không đúng, anh ấy thật ra cũng rất lạnh lùng, quả nhiên sắc đẹp mới là vương đạo, lớn lên đẹp mắt muốn nhăn mặt với người nào thì nhăn mặt với người đó, chứ còn vẻ ngoài bình thường ấy à, chỉ xứng ngồi đó mà đớp cẩu lương.”

Mấy người đều bị lời nói của Tần Ý chọc cười, Triệu Ngu tùy ý lướt weibo của Lăng Kiến Vi mới phát hiện, ngoại trừ hình Tần Ý cho bọn cô xem thì không còn tấm hình nào của hắn, chỉ sợ mấy chục ngàn fans kia đều là vì bức ảnh này mà tới.

Hơn nữa trừ bỏ những quảng cáo do phòng làm việc của mình đăng lên, hắn rất ít tự phát Weibo, Triệu Ngu thậm chí hoài nghi, tài khoản Weibo này cũng không phải do bản thân Lăng Kiến Vi dùng quá. Dù sao trong trí nhớ của cô, người kia lúc trước luôn chỉ chuyên chú học hành, cũng không thích tìm hiểu các loại ứng dụng mạng xã hội.

Nhận lại di động, Tần Ý thở dài: “Kỳ thật lúc còn học trung học, đàn anh cũng không lạnh lùng giống hiện giờ, ngược lại còn là người hướng nội hay ngại ngùng. Có điều năm trước khi họp lớp nghe người ta nhắc đến hắn, lại đều nói tính cách hiện tại của hắn đã thay đổi rất nhiều, đối với ai cũng đều lạnh như băng, chẳng để ý đến ai cả, ầy, tựa như trong ảnh chụp vậy. Dù sao lúc còn học trung học các nữ sinh cũng đều thích hắn, còn hiện tại, nếu chỉ nhìn gương mặt này mọi người vẫn thích hắn như cũ thôi, nhưng mà cũng có người nói hắn chỉ đang giả vờ.”

“Phụt!” Hạ Nam không nhịn được phì cười, “Hai chữ cuối cùng dùng cực kỳ chuẩn nha, có vài người đàn ông đúng là chỉ giỏi giả vờ lạnh lùng, vừa nhìn đã thấy khó chịu.”

Tần Ý lấy tay nâng má, nghiêm túc nói: “Em lại cảm thấy hắn không phải loại người như vậy, em rất nghi ngờ, không biết có phải hắn từng bị người phụ nữ xấu xa nào đó tổn thương nên tính tình mới thay đổi lớn đến thế không? Chứ người bình thường, ai lại sẽ luôn tránh người ngoài ngàn dặm chứ?”

Triệu Ngu mỉm cười gắp miếng thịt bỏ vào trong miệng, từ tốn nhai nuốt, trong đầu lại hiện lên hình ảnh chàng thiếu niên thẹn thùng hướng nội nhiều năm về trước.

Đúng vậy, người bình thường có lễ phép có tố chất, sẽ không tùy tiện lạnh lùng với người khác như thế.

Mà cô, lại chính là người phụ nữ xấu xa đã làm tính tình hắn thay đổi đến vậy.

Tần Ý lại lướt Weibo, hưng phấn nói: “Oa oa oa! Đàn anh sắp về rồi! Đầu tháng 12 anh ấy tốt nghiệp là sẽ về nước, sớm vậy sao?”

Triệu Ngu lại là sửng sốt.

Cô không quá chú ý tình hình của Lăng Kiến Vi, chỉ là lần trước cũng có nghe Lăng Kiến Uyên nói hắn sắp trở về, hóa ra đúng là rất sớm.

Chương trước Chương tiếp